Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 925: Điện chủ uy vũ! Đều nghe điện chủ!

Chương 925: Điện chủ uy vũ! Đều nghe điện chủ!
Kim Đao Tôn giả sinh tử thời khắc, một thân ảnh xé gió mà ra. Người đến tuấn tú phi thường, tiên phong đạo cốt không ai sánh bằng. Trong tay phất trần khẽ vẫy, khoảnh khắc bao lấy kiếm của Tuyệt Tiên thành chủ. Sau đó phất trần một xoáy, hình như có trận pháp chỉ riêng ở trên thân kiếm nổ tung. Cây kiếm cổ màu đen, cứ thế mà gãy làm hai đoạn. Kiếm gãy bay ngược lại, sắc bén đâm về Tuyệt Tiên thành chủ.
Kinh biến đột ngột, Tuyệt Tiên Ma Tôn kinh ngạc không hiểu, hoàn hồn liều mạng ngăn cản. Nhưng mà kiếm gãy sắc bén vô song, thế mạnh lực trầm, mũi kiếm chỗ đến, thật khó mà ngăn cản. Phập, Tuyệt Tiên thành chủ bị kiếm gãy xuyên qua người. Tại chỗ phun máu ào ạt. Lúc này, phất trần quét tới, một chút trùng điệp quạt vào mặt Tuyệt Tiên thành chủ. Ầm! Đầu Tuyệt Tiên thành chủ, trong nháy mắt nổ nát vụn... Đồ thừa không đầu, quỷ thi, thoáng chốc chạy trốn khỏi hiện trường.
"Cái gì rác rưởi, không chịu nổi một kích!~" Tiên phong đạo giả vừa dứt lời đã đuổi kịp, điên cuồng hành hung Tuyệt Tiên thành chủ. Bốn chữ 'không chịu nổi một kích', vang vọng bên tai Tuyệt Tiên, chỉ cảm thấy hết sức chói tai. "Ngươi là ai?! Lại dám đánh lén bản tọa! Vô sỉ cuồng vọng!!" Tuyệt Tiên không phục, ma thân không đầu trong bụng phát ra tiếng gầm lớn, hắc khí trên người rung động, cổ lần nữa mọc ra đầu. Ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào người vừa đến.
"Giết ngươi còn cần đánh lén? Ngươi không khỏi quá coi trọng mình~" Tiên phong đạo giả nhìn Ma Tôn, khinh khỉnh cười. Phất trần lần nữa vẩy ra. Thoáng chốc, thiên địa sáng lên một đạo bạch quang chói mắt. Xé rách bóng đêm vô tận. Giống như một thanh kinh thiên lợi kiếm. Thấm nhuần thời không, bạo trảm Tuyệt Tiên thành chủ. Tuyệt Tiên kinh hãi ngăn cản, nhưng mà vừa mới chạm vào. Ầm! Thiên địa nổ lớn, ma thân Tuyệt Tiên ầm vang sụp đổ, hóa thành đầy trời hắc khí, cuồn cuộn như thủy triều...
Sau lưng Phương Vận, nguyên thần Kim Đao Tôn giả nhìn qua bóng lưng vô địch kia, kích động đại hỉ. Nhanh! Quá nhanh! Người này vừa ra, mấy hơi thời gian, liền đánh nổ Tuyệt Tiên thành chủ?... Cường đại vô song, đơn giản không thể tưởng tượng nổi! "Bần đạo Kim Đao, bái kiến điện chủ đạo huynh!" Kim Đao Tôn giả cúi chào, vô cùng kính sợ.
"Không cần đa lễ, ngươi đi chém giết Cốt Tộc Ma Vương." "Nơi này giao cho ta." Phương Vận phân phó, thân ảnh thoáng một cái, thẳng hướng nơi xa. "Vâng! Điện chủ!" Kim Đao Tôn giả cung kính lĩnh mệnh, nguyên thần nhảy lên, thẳng hướng chiến trường phía dưới.
Nơi xa. Trong hắc khí, ma linh Tuyệt Tiên kinh hãi trốn chạy, run lẩy bẩy. "Ngươi là ai?! Tiên giới, lại có loại Chuẩn Đế như ngươi?!" Tuyệt Tiên thành chủ kinh hãi kêu to, hoảng sợ không dám tin. Rõ ràng mình đã tiếp cận đạo quả Chuẩn Đế. Nhưng đối phương... Mạnh mẽ khủng khiếp! Hoàn toàn không thể ngăn cản. Mình đứng trước hắn, phảng phất đứng trước Đế Tôn đồng dạng bất lực...
"Yếu, thật sự là yếu a! ~ Vậy mà các ngươi cũng dám xâm phạm tiên giới ta?!" "Nghe nói, ngươi đang chờ ta? Hiện tại ta tới, ngươi chạy cái gì?~" Phương Ngọc Hoàng khinh thường, cầm phất trần trong tay, giễu cợt truy sát. Bước chân hắn đạp trời, một bước nổ một cái. Hùng hồn chi thế, chấn động bát phương! Tiên khí tung hoành, xông lên cửu tiêu, hạ xuống Cửu U. Đạo uy hùng hồn, cứ thế mà xé toạc bóng đêm thế giới!
Ánh sáng Thái Dương từ trên trời cao chiếu xuống, thiên địa rốt cục gặp lại quang minh. Tiên uy vô song, nghiền ép Ma Tôn. Ma ảnh Tuyệt Tiên thổ huyết, vừa lui vừa lui. "Ngươi là Thần Tiêu điện chủ? Không thể nào!" "Ta biết cái đồ rác rưởi Lăng Tiêu kia, căn bản không phải ngươi!" Ma ảnh Tuyệt Tiên gào thét, trong khi nói, lại nổ thêm một lần.
"Ha ha ~ ngươi đang nói Phó điện chủ bản tôn đấy." "Ta chính là, Thần Tiêu điện chủ, Thiên Địa Tiên Tôn!!" Phương Ngọc Hoàng khinh miệt, đạo âm rộng lớn, nhuộm màu trời đất. Trong nháy mắt, lan khắp toàn bộ chiến trường, vô số tiên nhân nghe được, tất cả đều mừng rỡ, sĩ khí tiêu thăng! "Thần Tiêu điện chủ đến rồi!" "Thiên Địa Tiên Tôn đến rồi!" "Ta từng nghe qua vị Đại Tiên Tôn này, thực lực của hắn cực mạnh, chính là điện chủ đứng đầu!" "Đúng vậy a, đúng vậy a, các ngươi nhìn lên bầu trời đi, Thiên Địa Tiên Tôn vừa đến, mấy lần đã đánh nổ một Ma Tôn rồi!" "Các huynh đệ, giết!" Trong tiên nhân, có tu sĩ tuấn tú kêu to, phấn chấn sĩ khí. Thừa cơ không biết xấu hổ tán dương thuận theo Thiên Địa Tiên Tôn.
Một đám tiên nhân nghe vậy thấy thế, lập tức cùng nhau bùng nổ. Trong lúc nhất thời, đầy trời tiên quang, chấn động ngút trời. Cuối chân trời, vị Phó điện chủ nào đó mang theo Luyện Cương, đến chậm một bước, mới từ hư không chui ra. Liền từ xa nghe được có người mắng mình. Sau đó đã thấy người mắng mình nổ tan xác!...."Móa nó, hắn có ý gì?!". "Cái thứ đồ ăn này cũng xứng nói ta rác rưởi?!" Lăng Tiêu không phục, hùng hùng hổ hổ! Chợt, xé toạc hư vô, phẫn nộ gia nhập chiến trường.
"Tuyệt Tiên tiểu nhi, ngươi cuồng vọng, tới tới tới, hai ta đơn đấu! Xem ta một mâu đâm chết ngươi!" Lăng Tiêu cầm trong tay luyện thần mâu, muốn tiến lên hỗ trợ, thừa cơ nhặt đầu người. Tuyệt Tiên thành chủ cả người tê liệt. Bi phẫn bỏ chạy như điên...
"Hư Côn, trời thiếu, cứu ta!!" Tuyệt Tiên Ma Tôn kêu cứu. Ma Tôn ở hai chiến trường khác, nghe vậy tấn công đối thủ, muốn chạy đến cứu viện. Nhưng ba vị Chuẩn Đế Tôn giả của Thiên Tôn điện, gặp Thần Tiêu điện chủ có cơ hội trảm ma! Cơ hội này thật sự khó có được, thế là, ba người không hẹn mà cùng ra sức ngăn cản, không muốn thả người. Thoáng chốc, đại chiến lần nữa thăng cấp, thảm liệt vô cùng! Ba vị Tôn giả của Thiên Tôn điện, vốn đã không phải đối thủ, liều mạng thì thương thế càng nặng hơn.
Phương Tiên Nhân thấy thế, nhíu mày, trực tiếp chẳng buồn làm bộ. "Các ngươi tất cả lui ra!" "Cốt Tộc Ma Tôn, ta một mình là đủ!" Lời này vừa nói ra, Lăng Tiêu sợ ngây người! Nơi xa ba vị Chuẩn Đế của Thiên Tôn điện cũng sợ ngây người..."Lão tặc! Phi, điện chủ! Ngươi điên rồi?!" Lăng Tiêu kinh chấn khuyên can, tiến lên một tay kéo Phương Ngọc Hoàng lại: "Chuẩn Đế Cốt Tộc không giống với Chuẩn Đế tiên nhân..." "Ngươi có thể đánh ba người chúng ta! Phi! Nhưng lại không thể đánh ba Cốt Tộc!" "Bọn chúng rất khó giết chết không nói, mà còn!..."
Ầm! Tuyệt Tiên thành chủ đang trốn phía trước, bị phất trần đuổi kịp, lần nữa nổ tung. Lần này, cả ma linh của Tuyệt Tiên cũng bị một kích của Phương Vận làm tan biến. Tuyệt Tiên thành chủ chết rồi, chết triệt để rồi...Rắc! Thiên địa yên tĩnh. Lăng Tiêu hầu kết nhấp nhô, mi tâm hỗn loạn. Ba vị Chuẩn Đế của Thiên Tôn điện ở phía xa, cũng tê cả da đầu.
"Buông ta ra, hiện tại ngươi yên tâm rồi chứ?" "Không phải đánh ba, là đánh hai ~" Phương Tiên Nhân cười nói. Lăng Tiêu run lẩy bẩy, đưa tay cho điện chủ nhà mình, sửa sang lại nếp uốn ống tay áo. "Điện chủ uy vũ!!" "Ta đều nghe điện chủ! ~" Lăng Tiêu gượng gạo nở nụ cười trên mặt, sau đó thân ảnh nhảy lên, thẳng hướng chiến trường phía dưới trùng sát mà đi.
"Chư vị! Trấn ma điện Thần Tiêu ta, trấn sát một vị Chuẩn Đế đỉnh phong của Cốt Tộc!" "Theo ta giết địch! Cốt Tộc không chừa một tên! !" "Phàm là chạy thoát một tên! Bản thân ta trở xuống, toàn bộ tự tuyệt tạ tội!" Lăng Tiêu hét lớn, Chuẩn Đế chi uy che cả chiến trường cấp Vương! Một đám Ma Vương, tại chỗ mắt trợn tròn... Mà các tiên nhân trong cuộc chiến lại như điên cuồng. Từng người phấn khởi phi thường! "Vâng!" "Giết a! Giết sạch những yêu ma này! Bảo vệ quê hương của ta!"
Trên trời cao. Tuyệt Tiên Ma Tôn thân tử đạo tiêu, Hư Côn Ma Tôn và Trời Thiếu Ma Tôn nhất thời ngây người, không dám tin, khó mà chấp nhận được. Ba vị Chuẩn Đế của Thiên Tôn điện, thừa cơ thoát thân. Cùng nhau hướng về phía Phương đại điện chủ, kính sợ chào: "Điện chủ đạo huynh uy vũ!" "Làm phiền đạo huynh!!" Ba người nghỉ ngơi, kích động lao thẳng xuống chiến trường.
Mắt thấy lại có ba tiên nhân Chuẩn Đế đánh tới... Ma Vương nhóm....
Bạn cần đăng nhập để bình luận