Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 489: Mở cửa liền khai trương, điềm tốt

Chương 489: Mở cửa liền khai trương, điềm tốt Tiệm tạp hóa nằm ở nơi đường đi khá vắng vẻ.
Phân thân Phương Thủy hô mấy tràng liền khản cả cổ, hầu như chẳng ai để ý đến hắn…
Phương Thủy cũng không để bụng, thỉnh thoảng lại cất giọng:
"Bán đan đây ~! Bán đan dược đây ~!"
"Từ tam phẩm đến thất phẩm tiên đan, cái gì cũng có ~!"
"Ngũ Khí Trấn Ma Đan, bán giá cực rẻ ~!"
"Trấn Ma Đan tam phẩm chỉ có năm trăm vạn hạ phẩm Tiên tinh! Số lượng có hạn, ai đến sớm thì còn nha ~"
Phương Thủy liên tục rao hàng vài chục lần, cuối cùng cũng có người đi ngang qua chú ý tới cái tiệm tạp hóa không mấy nổi bật này.
"Ta không nghe nhầm chứ…"
"Ở cái nơi thế này, lại có người bán đan dược? !"
"Còn bán cả Ngũ Khí Trấn Ma Đan? ! !"
"Chỉ có năm trăm vạn thôi á? Có nhầm không đấy! ?…"
"Ha ha, lừa đảo, chắc chắn là lừa đảo."
Mấy tu sĩ đi ngang qua, xì xào vài câu, khinh miệt liếc nhìn tiệm tạp hóa cũ nát.
Rồi chẳng thèm ngoái đầu lại mà đi thẳng…
Phương Thủy nghe rõ mồn một những lời đó.
Cười ha ha.
"Bán đan đây ~!"
"Tam phẩm năm trăm vạn, tứ phẩm một ngàn vạn!"
Phương Thủy gào to, rất nhanh lại có người tạt ngang ghé mắt nhìn.
Một gã tu sĩ Kim Tiên thấy người bán đan còn rất trẻ, mà lại dám la lối ba đến thất phẩm tiên đan cái gì cũng bán…
Lập tức không nhịn được tiến đến mỉa mai: "Tiểu lừa đảo, trò lừa gạt của ngươi vô dụng thôi."
"Ngươi nên ra đường lớn đông người mà lừa, biết đâu lại có tên ngốc nào đó mua của ngươi một hai viên đấy~!"
Lời này vừa thốt ra, hai người bạn đi cùng liền cười lớn.
"Ha ha ha, ngươi cũng biết hắn là tên lừa đảo, kẻ lừa đảo làm sao dám đi nơi đông người cơ chứ?~"
"Đúng thế! Đúng là vậy~!"
Ba người cười cợt nhả.
Một trong số đó nhìn Phương Thủy nói: "Ngươi thực sự có thất phẩm tiên đan để bán à?"
"Lấy ra đây, ta xem thử?"
Phương Thủy thấy có mối làm ăn, nhắm mắt rồi mở mắt ra, cười nói: "Không biết khách nhân muốn loại đan dược nào?"
"Ồ?" Tu sĩ Kim Tiên kia ngạc nhiên, con ngươi hơi sáng lên: "Nói vậy, ngươi còn có rất nhiều loại hình à?"
"Đó là đương nhiên, chữa thương, hồi nguyên, ôn dưỡng thần thức, tôi luyện thể xác, trấn ma, tăng cường dương khí… Ở chỗ bản đan sư, cái gì cũng có!"
Phương Thủy cười giải thích, thần sắc tự tin, lại điềm tĩnh.
Ba tu sĩ nghe vậy, càng thêm kinh ngạc.
Tu sĩ Kim Tiên cầm đầu hoàn hồn, cười khẩy: "Tiểu đan sư, ngươi tuổi còn nhỏ mà khẩu khí không hề nhỏ!""Ngươi nói lợi hại vậy, vậy cho ta xem một viên Thất phẩm Quy Nguyên Đan thử xem?"
Trong lòng hắn khinh thường, định bụng dạy dỗ tên nhãi ranh trước mặt một bài.
Kẻ này khoác đan bào, tướng mạo trẻ ranh.
Hắn căn bản không tin tiểu đan sư này móc đâu ra được đan dược cấp bậc Tiên Quân.
Nên biết, thất phẩm là đan đạo tông sư mới có thể luyện được.
Đối diện, Phương Thủy vung tay áo, một bình ngọc xuất hiện trên bàn.
Ba tu sĩ liền giật mình, sau đó cười phá lên: "Ha ha, không ngờ cũng giả được y như thật ~!"
"Ta lại muốn xem thử, là thật hay giả!"
Kim Tiên cầm đầu nhấc bình ngọc lên, tiện tay mở ra.
Oanh!
Một luồng ánh sáng chói lóa, cùng hương thơm nồng nặc của dược liệu, tức thì từ miệng bình xông ra.
Tiên nguyên chi khí nồng đậm, cơ hồ hất văng cả tu sĩ Kim Tiên, khiến hắn suýt không giữ được.
Trong lòng ba người kinh hãi.
Toàn thân cứng đờ.
". . . Không lẽ. . . . Thật? . . . "
"Ngọa Tào?!"
Ba người mắt lóe lên, thần niệm dò xét, rồi lại ghé vào ngửi ngửi.
Sau đó ánh mắt lại càng thêm kinh hãi.
"Hình như là thật?!"
"Đương nhiên là thật rồi, tiệm của ta vừa mới khai trương, sao có thể bán đồ giả?" Phương Thủy phất trần, cười nói: "Giá gốc của đan này là một tỷ hạ phẩm Tiên tinh, mấy vị là những vị khách đầu tiên của bản đan sư, ta bán các ngươi chín trăm triệu nhé ~"
Ba người nhìn nhau, lại nhìn xung quanh, thấy không có ai, tên Kim Tiên cầm bình ngọc tay lóe lên, viên đan dược đã biến mất.
"Tiểu lừa đảo, ngươi đang nói gì vậy?"
"Đan gì chứ? Bọn ta khi nào thì đòi mua đan của ngươi?"
"Đi đi đi, bọn ta còn có chính sự!"
Ba người buông một câu, thân hình thoắt một cái, đã vội vã rời đi.
Phương Thủy cau mày, đưa tay sờ lên mặt.
"Bản đan sư, nhìn, dễ bị ăn hiếp vậy sao?~"
Trong nháy mắt, hắn đưa tay ra, vồ lấy khoảng không.
Ba gã Kim Tiên vừa đi xa, thân thể đột ngột bị kéo ngược về.
Bành!
Ba người ngã vật xuống đất, trực tiếp hộc máu liên tục.
Nhưng kỳ quái là, lực đạo mạnh như vậy mà không hề làm hư hại chút nào mặt đất.
Ba người mộng mị, kinh hãi hồi hồn, đúng lúc nhìn thấy tiểu đan sư kia, đang cười với bọn họ.
"Dám cướp đan dược của bản đan sư…""Các ngươi, đúng là rất can đảm đấy…."
Thanh âm nhẹ nhàng, lúc này lọt vào tai ba người, chỉ cảm thấy đạo âm mênh mông, giống như sấm sét của thiên đạo.
Phụt!
Ba người lần nữa phun máu.
Mặt mày tái mét, vô cùng hoảng sợ.
Tiên Quân!
Kẻ trẻ măng trước mặt này, lại là Tiên Quân? ! !
Ngọa Tào!
Bọn ta lại đi cướp tiên đan thất phẩm của tông sư Tiên Quân? ...
Ba người hoàn hồn thì da đầu tê rần! Ngũ lôi oanh đỉnh!
Phù phù!
Ba người quỳ xuống, lăn lộn, bò rạp dưới đất.
"Tiên Quân đại nhân tha mạng! Tha mạng a!"
"Tiểu tiên có mắt không tròng! Cái này xin trả tiền! Cái này xin trả tiền!"
Tên Kim Tiên cầm đầu, sợ hãi tột độ, giọng nói run rẩy! Bàn tay run cầm cập khi đưa tiền ra...
"Đại. . . Đại nhân, đây là năm mươi ức, nhiều. . . Nhiều. . . Xem như là chút lòng thành nhận lỗi của tiểu tiên với ngài."
"Ha ha, ngươi đang nói gì vậy?" Phương Thủy mỉm cười, nhận lấy năm mươi ức hạ phẩm Tiên tinh, nói: "Đan này giá năm trăm ức, chút tiền của ngươi, mua cái bình còn chưa đủ đâu."
"Cái gì? Năm trăm ức? !…" Kim Tiên Lục Nhân, sợ ngây người…
"Hả! Không phải, đại nhân, vừa rồi không phải ngài nói viên đan này bán ta chín trăm triệu tiên tinh sao?...".
Lục Nhân mộng mị… Vẻ mặt cầu khẩn.
"Vừa nãy là giá cho khách, hiện tại là giá chuộc mạng.""Ngươi nói, có thể giống nhau sao?~"
Thần tình của Phương Thủy vẫn như cũ, bình thản tươi cười.
Nhưng cũng biểu lộ đó, giờ phút này rơi vào mắt của ba người Lục Nhân, chỉ thấy người này, thật là đáng sợ! ! …
Giọng điệu bình tĩnh như thế, hóa ra là đang đòi tính mạng của bọn họ...
Thật là đáng sợ!
"A! Đại nhân tha mạng! Tha mạng!" Lục Nhân dập đầu lia lịa, cầu khẩn nói: "Đại nhân, tiểu tiên không có năm trăm ức tiên tinh a! Đan dược này, tiểu tiên xin từ bỏ!""Năm mươi ức kia, coi như hiếu kính ngài!"
"Mong đại nhân, hãy buông tha cho chúng tiểu nhân."
Ba người Lục Nhân cầu xin tha thứ.
Phương Thủy cười: "Đan dược của bổn quân, là muốn trả lại là trả được sao?""Nếu không đủ tiền, vậy thì lấy mạng đền."
Phương Thủy vung tay lớn, ba người Lục Nhân giãy giụa bay lên không, tựa như bị một bàn tay vô hình giữ lấy.
Có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào.
Kinh hoàng trước sống chết ập đến, ba người sợ, triệt để sợ rồi.
"Đại nhân, tha mạng! Năm trăm ức, có có có!!"
Lục Nhân hoảng sợ cầu xin tha thứ.
Sau đó ba người ngã xuống đất.
Bắt đầu. . . .
Vay mượn khắp nơi.
Cuối cùng, ba người vét sạch toàn bộ túi tiền. . . .
Đến cả tiên bào đang mặc trên người cũng lột sạch, mới miễn cưỡng góp được số đồ có giá trị khoảng ba mươi tỷ.
Thế mà, viên Thất phẩm Quy Nguyên Đan kia, bán chịu chín trăm triệu Tiên tinh, vẫn tặng không cho Phương mỗ người. . . .
"Nghèo kiết xác, cút đi.""Đừng làm chậm trễ việc buôn bán của bản đan sư."
Phương Thủy phất trần vung vẩy, ba tên Kim Tiên chỉ còn mặc quần cộc, lệ rơi đầy mặt, ba chân bốn cẳng, hóa thành một luồng ánh sáng rồi biến mất.
"Không sai không sai, vừa mở cửa liền khai trương, đại cát đại lợi ~! Điềm tốt ~!"
Phương Thủy vui vẻ, tiếp tục bán đan.
Tiệm tạp hóa bên này thì vui vẻ, Thái Hư Đan Tháp bên kia thì đang lo lắng.
"Huyền Hiêu, chúng ta nể ngươi là người thiên tư bất phàm, nhưng ngươi một Kim Tiên nho nhỏ, không khỏi quá phận ngông cuồng! Thái Hư Đan Tháp ta là thánh địa bậc nào, há cho ngươi làm càn, nói xấu?
Còn có các ngươi, nếu thấy đan dược của Đan Tháp ta quá đắt, có thể không mua!""Đan Tháp ta bán đan, xưa nay đều công bằng, tự nguyện!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận