Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 433: Tự tin Thái Âm tộc nhân

Thải Âm tiên tử khẽ cắn môi đỏ, đôi mắt như nước thu, long lanh ướt át.
Phương đại tiên trong lòng hít sâu một hơi.
Quả là đẳng cấp vẫn rất cao ~… Đúng là khiến bản tôn ta...đều xao động không yên...
Phương Vận thầm khen, khóe miệng bất giác nhếch lên, "Đương nhiên có thể, đừng nói là phía dưới, chính là phía trên, bên trái bên phải, đều được ~!"
Phương Vận trêu ghẹo, ngạo nghễ tự phụ, hai mắt thâm tình nhìn chằm chằm Thải Âm tiên tử.
Tiên tử tim đập loạn nhịp, khẽ cắn môi đỏ, đôi mắt đẹp ánh sáng càng đậm.
"Anh ~!"
Nào đó tiên tử chung quy là nữ nhi, ở trong tình huống bị bao vây như thế, khẽ ừ một tiếng thua trận....
"Sư đệ đừng có gạt người ta, cái vị thứ hai Huyền Chân quân kia, cường đại như vậy, ta không nhất định đánh thắng được~"
"Không cần đánh, ta cùng Huyền Chân quân có giao tình, gọi hắn nhường vị trí lại cho sư tỷ, cũng không phải việc khó ~!" Phương Vận tự tin, khí thế ngút trời!
Những người vây xem nghe thấy lời này, không nhịn được lần nữa thầm mắng liên hồi.
"Phi! Vô sỉ, khoác lác! !"
"Hắn á! Cái tên Huyết Vân này cho dù là thứ nhất, nhưng Huyền Chân quân cũng không kém hắn! Hai người không đánh nhau, coi như đã may mắn, còn có giao tình?! "
"Hình như, Huyền Chân quân còn không đến gặp Huyết Vân mà!!"
Đám người xì xào bàn tán, ngầm nghị xôn xao.
Huyền Chân quân đúng là một trong số ít những thiên kiêu không tới gặp Huyết Vân trong số ngàn thiên kiêu.
"Hừ hừ, loại thiên kiêu cái thế như bọn họ, tự cao tự đại vô cùng, sao lại chịu đứng dưới người khác?!"
"Theo ta thấy, Huyền Chân quân không hề kém Huyết Vân! Thậm chí còn mạnh hơn! "
"Đúng vậy, đúng vậy!"
Đám người phụ họa, uy danh của Huyền Chân quân, không hiểu sao được phóng đại.
Khi hai người đều là người cực kỳ đáng ghét, đứng chung một chỗ so sánh.
Đám người sẽ tự nhiên ca tụng người đáng ghét thứ hai!
Huyền Chân quân mặc dù cuồng ngạo vô biên, xem thường bọn họ, vũ nhục bọn họ...
Thậm chí, rất có thể còn liên thủ lập sòng hố tiền của bọn họ...
Nhưng hắn, cũng không có nhiều nữ nhân như vậy a~!
So sánh thì, Huyết Vân quả thực quá đáng ghê tởm!
Trái ôm phải ấp, ôm không xuể.... Chuyện tốt trên đời, gần như đều bị một mình hắn chiếm hết!
Khiến người ta hận đến nghiến răng!
Vì vậy, không ít người trong lòng, âm thầm chờ mong, Huyền Chân quân khiêu chiến Huyết Vân.
Đem cái tên háo sắc cuồng vọng này, hung hăng giẫm dưới chân...
Nhưng mà, không như mong muốn, sự tình mọi người mong đợi, cũng không xảy ra...
Điều này khiến cho không ít người bên trên đạo nguyên cổ địa, oán hận không thôi.
Liền cả mấy vị Tiên Tôn trên cung, đều có chút tiếc nuối.
Huyền Chân quân, không kém Kiếm chủ.
Hình như, cũng không yếu hơn Huyết Vân.
Nếu cả hai mà đánh nhau.
Thì ai nhất ai nhì, thật sự khó mà nói!
Trong lúc đám người oán thầm mắng nhiếc.
Phương Vận và Thải Âm tiên tử tình ý rỉ rả.
Sau đó, tiên tử bay lên, bay thẳng lên cao.
"Sư đệ, Thái Âm tộc trước kia vô danh, ta là thần nữ trong tộc, nên làm gì đây."
"Sư tỷ cứ việc đi, ta đã thông báo Huyền Chân quân rồi! Nhất định để sư tỷ thoải mái dễ chịu, ở phía dưới ta!~"
Thải Âm tiên tử nghe vậy, bên tai đỏ bừng, kiều hừ khe khẽ~!
Hai người tiếp xúc tương đối lâu, có sự giao lưu tương đối sâu.
Cho nên, thâm ý trong lời nói này, sớm đã được ai đó khai sáng, đều có thể nghe hiểu.
Bất quá, Thải Âm tiên tử trong lòng không hề xem lời nói của Phương Vận là thật.
Nàng bây giờ rất mạnh, dự định bằng thực lực của mình, quang minh chính đại nằm dưới thân sư đệ!!
Nàng tin tưởng, mình có thực lực này!
Nếu không, có lỗi với hai đại truyền thừa của Thái Âm Tiên Tộc Thiên tôn và Nguyệt lão Đế tổ...
"Huyền Chân quân, có dám đánh một trận không?!"
Tiên tử lướt nhẹ như chim hồng, như ánh trăng trên không, thanh huy thánh ý vô biên!
"Có gì không dám? ~" Huyền Chân quân ứng chiến, cũng có khí thế vô song.
Ầm!
Hai người giao chiến, kịch liệt vô cùng.
Trên bầu trời, thần uy khuấy động, hư không sụp đổ, lục hợp diệt vong.
Chỉ còn lại thần quang ngũ sắc rạng rỡ và ánh Nguyệt Diệu thế vĩnh hằng!
Phương Vận nhìn mà kinh ngạc, về sức chiến đấu của Thải Âm tiên tử, hắn có một nhận thức mới...
Tiên tử nhìn thì nhu nhược, nhưng thân pháp lại thần diệu, không một khuyết điểm.
Rất mạnh!!
Thực sự mạnh hơn Thái Dương thần nữ và Thái Hạo thiên nữ một bậc!
"Không hổ là sư tỷ ~!" Phương Vận sợ hãi thán phục, bên cạnh thần nữ dao hi nghiến răng thầm tức giận.
Nàng vốn muốn tranh chính cung, khó có thể tiếp nhận sự thật Thải Âm thần nữ mạnh hơn mình...
Thiên nữ không nói, nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ, thần sắc cũng biến đổi rất nhỏ.
Nữ nhân phải tranh đấu!
Không nhịn được đáy lòng âm thầm so sánh...
Sự so sánh này, lại không khỏi sinh ra rất nhiều cảm xúc...
"Không cần lo lắng, ở trong nhà ta, người người bình đẳng ~ không phân lớn nhỏ ~!" Phương Vận nắm lấy đôi tay mềm mại của hai người, ôn tồn cười trấn an.
Hai người kiều hừ, phong tình khó kiềm nén.
Lúc này, Nguyệt Lăng Tiên cùng một đám thiên kiêu nam nữ Thái Âm Tiên Tộc, cũng hướng đến người trên bảng thiên phát khởi khiêu chiến...
Bọn họ trẻ tuổi nóng nảy.
Xuất thân Thái Âm Tiên Tộc!
Những người khiêu chiến, tự nhiên không thoát khỏi trăm tên đầu tiên....
Nhìn Phương Vận, âm thầm líu lưỡi....
Những thiên kiêu vây xem náo nhiệt, khóe miệng trêu tức không thôi...
"Bọn họ vừa đến, có lẽ không biết lần này đáng sợ đến mức nào..."
"Ai... Bọn họ sẽ vì sự kiêu ngạo của mình mà phải trả giá đắt... Thật đáng thương, đáng thương a ~..."
Chúng thiên kiêu ai oán, như than cho chính mình...
Lại gấp gáp dõi theo tình hình chiến đấu, mong chờ một đợt đạo tâm thiên kiêu sụp đổ nữa....
Mình đã sụp rồi...
Lại nhìn người khác cũng băng, liền như uống một loại thần dược.
Tưới nhuần, an ủi tâm hồn đang bị tổn thương ~...!
"Mọi người, đối với người Thái Âm tộc, ra tay nhẹ một chút...."
Phương Vận phân phó, những phân thân bị khiêu chiến đều cười lớn lĩnh mệnh.
Bản tôn chỉ nói ra tay nhẹ một chút, không hề nói khiến những người này thắng!
Nhất là những nam tử....
Nhận được mệnh lệnh, phân thân bắt đầu nghênh chiến.
Rầm rầm rầm!
Đại chiến lại liên tiếp nổ ra!
Lúc ban đầu, những thiên kiêu Thái Âm tộc không rõ nội tình, trong lòng không phục, mang theo tự tin vô biên!
Thậm chí, cả Nguyệt Lăng Tiên mới chỉ là Kim Tiên trung kỳ, cũng khiêu chiến người hạng một trăm...
"Quả nhiên, gan lớn, thân hình cũng rất béo tốt~" nào đó đại tiên người nghiền ngẫm cười một tiếng.
Bành bành bành!
Phân thân hạng một trăm, nhường hơn mười chiêu, sau đó một kích trấn áp Nguyệt Lăng Tiên không thể động đậy.
"Tiên tử, ngươi là nữ nhân của đại ca Huyết Vân, ta không muốn làm tổn thương ngươi, mời ngươi nhận thua đi." Phân thân khiêm tốn hữu lễ truyền âm.
Sắc mặt Nguyệt Lăng Tiên kinh hãi, trong nháy mắt bên tai đỏ bừng.
Sau đó, kinh ngạc trước sự chênh lệch, bị ép nhận thua.
Mà những nơi khác, tình hình chiến đấu còn thảm hại hơn....
Những thiên kiêu Thái Âm tộc... bị đám phân thân nhẹ nhàng trấn áp, gần như không thể làm ra phản kháng hữu hiệu...
Các thiên kiêu Thái Âm tộc kinh hãi!
Dù đã nghe nói lần này người rất mạnh, nhưng vạn vạn không ngờ... lại mạnh đến thế!....
Mạnh đến mức không còn gì để nói, căn bản không phải bọn họ có thể địch lại....
Thế là, kiêu ngạo tự phụ... biến thành mất mặt....
Đều gần như không còn mặt mũi để trở về.....
Lần này, ngoài Thái Âm thần nữ Nguyệt Tinh thiền, Thái Âm tộc còn có một nữ tử Kim Tiên đỉnh phong, thu hút sự chú ý của Phương Vận.
Khiến nào đó đại tiên, hai mắt tỏa sáng!
Nguyệt Thường thật.
Thực lực rất mạnh! Có thể so với Đế tử do các vực bồi dưỡng!
Điều mấu chốt là, người nàng lớn lên cực kỳ xinh đẹp, trong sáng như băng ngọc.... Giống như cây ngọc trong Nguyệt cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận