Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 1263: Hoàn mỹ kế hoạch!

Chương 1263: Kế hoạch hoàn mỹ! Phương Tiên Nhân lắc lư, à không, Phương Tiên Nhân thành khẩn tha thiết an ủi Kiếp Dịch. Nhưng người sau thần sắc biến đổi, bán tín bán nghi. Nói thật, hắn cũng không quá quen 'Quá'. Gặp mặt cũng chỉ có vài lần! Kết quả hiện tại, liền muốn... đem tính mệnh cùng sự tin tưởng, hoàn toàn giao cho đối phương! Hắn, thật sự đáng tin sao?! "Thật đó, ngươi tin ta! ~" "Ta là người trước sau rõ ràng, chưa từng mập mờ." "Như vậy đi, ta cho ngươi trước hai con diễn thú để ép một chút! ~" Phương Tiên Nhân không hẳn sẽ an ủi kiểu người ngạo kiều lại quật cường như Kiếp Dịch. Nhưng hắn có tiền! Hắn sẽ dùng tiền đè người... Chuyện dùng tiền đè người này, không cần kỹ xảo quá cao! Đè càng mạnh, kỹ xảo càng cao... Quả nhiên, khi Kiếp Dịch còn chưa kịp làm gì, liền dẫn đầu nhận được hai con diễn thú thời không. Cả người tinh thần của hắn, lập tức trở nên khác biệt... Nỗi lo lắng và chất vấn trong mắt Kiếp Dịch nhanh chóng biến mất. Mờ mờ còn có chút kích động và phấn khởi được che giấu cực sâu. Tiện tay đã là hai con! Vừa nãy mình liều sống liều chết, cũng chỉ thu được một con! ... Kiếp Dịch nuốt nước bọt. Bất quá trước mặt 'Quá', hắn vẫn cố gắng giữ vẻ lạnh lùng và trấn tĩnh vốn có... "Hiện tại được chưa?! " "Chúng ta bắt đầu?! " "Nếu không động thủ, đàn thú muốn bỏ chạy mất..." Phương Tiên Nhân thúc giục. Lúc này quanh hai người, có vòng cửa Hư Vô Giới của hắn trấn nhiếp, diễn thú bốn phía cũng không dám đến gần. Những dị thú thời không này cực kỳ mẫn cảm với các loại dao động không gian ẩn giấu. Vì vậy, chúng cảnh giác với Phương Vận rất cao. Nhưng Kiếp Dịch thì không... Trong mắt chúng, Kiếp Dịch thuần túy chỉ là bia thịt không có khả năng phản kháng chút nào. Nhiều nhất cũng chỉ có tầng quy tắc đạo giới kia, cứng rắn một chút xíu. Chỉ thế thôi. Đối mặt với sự thúc giục, khóe miệng Kiếp Dịch giật giật một chút. Dùng tiền làm việc! Hắn hiểu... "Hừ! ~" Kiếp Dịch hừ nhẹ đầy vẻ cao ngạo, lập tức bước ra khỏi vòng bảo hộ thoải mái dễ chịu của người nào đó. Oanh! Kiếp Dịch thăm dò ra tay, đại thần thông đạo chỉ rất dễ dàng, ầm vang tế ra! Chỉ thấy chỉ ấn che trời, cực quang lóe lên, giữa không gian tan nát... Chỉ ấn rộng lớn tứ ngược oanh tạc xuống một chỗ đàn thú dày đặc. Đám diễn thú vốn hung bạo bị người nào đó khơi mào như thế. Lập tức đỏ mắt! Nhưng do vướng phải một kẻ không có võ đức nào đó, chúng một bên gào thét rống giận, một bên lại không dám xông lên làm càn. Vô số diễn thú chi chít trong không gian qua lại. Hành tung bất định, bóng hình khó tìm. Chúng nhìn chằm chằm vào Kiếp Dịch và người nào đó dễ sau lưng. Không cam lòng, đồng thời cảnh giác cao độ. Vẻ ngoài khi Phương Vận thu hoạch đồng bạn của chúng. Đã sớm truyền khắp bầy thú. Những diễn thú do bản nguyên đại đạo thời không hóa thành này tuy không thông minh, nhưng cũng có bản năng tránh họa tìm lợi! Chúng... Bản năng e ngại người nào đó! Hoặc chính xác mà nói, là e ngại gợn sóng vô hình quanh người người nào đó. Trước đó đã có hơn hai mươi đồng bạn, sau khi chạm vào gợn sóng kia, trong nháy mắt biến mất. ... Biến mất một cách rất quỷ dị! Không còn xuất hiện nữa! Điều này làm cho chúng sợ hãi bản năng. Sợ hãi va phải gợn sóng hư vô đó... Hơn nữa, đồng bạn biến mất ly kỳ càng nhiều, bản năng cảnh giác của diễn thú thời không với người nào đó càng cao... Đây cũng là nguyên nhân khiến Phương Vận càng về sau càng khó thu hoạch được diễn thú. Giữa vòng xoáy thời không, sau khi Kiếp Dịch khiêu khích xong. Rất lâu không thấy dị thú tấn công, chậm rãi hắn cũng phát hiện ra điều dị thường: "Quá! " "Bọn chúng hình như không dám đến..." "Hình như là đang e ngại ngươi?!..." Ánh mắt Kiếp Dịch lóe lên vẻ dị sắc, trong lòng kinh hãi. Diễn thú thời không vốn không kiêng nể gì, vô cùng hung hăng ngang ngược, vậy mà lại e ngại người nào đó! Điều này thật khó tin! "Quá, chỉ cần ngươi ở đó, dù là ta xuất thủ, bọn chúng cũng rất cảnh giác..." Kiếp Dịch nhíu mày, lập tức cười lạnh nói: "Ha ha, xem ra... kế hoạch của ngươi thất bại rồi! ~..." Tâm trạng Kiếp Dịch rất phức tạp, hắn dự định dù kế hoạch thất bại, hắn cũng sẽ không trả lại hai con diễn thú kia! Thất bại là do kế hoạch của 'Quá' không ổn. Chuyện không liên quan tới hắn! Kiếp Dịch đang suy nghĩ lung tung thì lúc này, thanh niên sau lưng lên tiếng: "Quả đúng là như vậy! ~" "Xem ra dự đoán của ta là đúng! ~" "Bọn chúng đang sợ ta..." "Bất quá..." "Kế hoạch của chúng ta cũng không thất bại! ~" "Ngươi lại khiêu khích thêm chút nữa, chuẩn bị sẵn sàng! ~" "Ta muốn bắt đầu thi triển bí pháp Thiên Đế!" Thanh niên vẫn tự tin vô cùng. Kiếp Dịch ngơ ngác không hiểu, chợt cười nhạo: "Ha ha, mạnh miệng! Nhận thua cũng không khó đâu! ~" "Hai con diễn thú kia, ta sẽ không trả! ~" "Hừ! ~" Kiếp Dịch hừ lạnh, tư thái cao ngạo. Vừa nói chuyện, hắn giơ tay vung đao, lần nữa chém về phía một vùng không gian đàn thú dày đặc. Một chỉ một đao, đổi lấy hai diễn thú, không lỗ! Kết quả lần này!... Đao quang của hắn vung đi, lời còn chưa dứt. Đột nhiên! Diễn thú thời không tới lui bốn phía, bỗng nhiên trong mắt bắn ra ánh sáng như lưu ly huyền ảo. Sau đó, chúng cùng nhau nhìn về phía Kiếp Dịch, điên cuồng tấn công hắn! Diễn thú lít nha lít nhít lúc ẩn lúc hiện. Gây rung chuyển không gian mà tới! Mọi thứ xung quanh đều đang vặn vẹo biến dạng nhanh chóng dưới lực lượng khó tả này... Biến đổi đột ngột. Tâm thần Kiếp Dịch kịch chấn, da đầu tê dại! "Tình huống như thế nào?!" Kiếp Dịch quá sợ hãi! Thần niệm không tự giác quét nhanh về phía sau lưng. Nhìn qua không sao... Kiếp Dịch lần nữa như bị sét đánh! Phía sau hắn... 'Quá' biến mất! Đúng vậy, 'Quá' đã không thấy! ... Ngay trước mắt, dưới mí mắt mình, biến mất không dấu vết. Chính là vì 'Quá' biến mất. Diễn đàn thú bốn phía mới trở nên không sợ hãi. Chúng hung hăng lao về phía Kiếp Dịch 'không có chút uy hiếp' nào. "A!" Kiếp Dịch luống cuống! Hắn bản năng muốn bỏ chạy, nhưng lúc này, đang trong tâm điểm vòng xoáy không gian vặn vẹo... Hắn chạy cũng không thoát! Ầm ầm ầm! Không gian xung quanh rung chuyển dữ dội, đó là do hàng trăm diễn thú thời không cùng nhau tấn công, tạo nên Bão Tố Thời Không... 10km! 1000 mét! 100 mét! Mắt thấy đàn thú càng ngày càng gần, Kiếp Dịch dần dần tuyệt vọng... Hắn kịch liệt phản kháng, nhưng trước thủy triều thời không này, mọi thứ đều trở nên vô vọng... Lúc này, đợt diễn thú lao đến trước nhất đã xông tới phạm vi ba mét quanh người Kiếp Dịch! Điều này khiến cho tên cướp cao ngạo cảm nhận rõ rệt mùi vị của tử vong... "Quá!" "Ngươi quả nhiên muốn hại ta!!" Khoảnh khắc sinh tử, Kiếp Dịch lên án mạnh mẽ, hối hận đã tin lời kẻ tà ác nào đó. Đúng lúc này, đột nhiên! Phía trên đầu Kiếp Dịch, một gợn sóng đen ngòm đột ngột xuất hiện. Nó cực tốc phình to! Vèo! Chỉ thấy một gợn sóng quét ngang. Giống như hố đen, hung bạo khuếch trương!! Diễn thú thời không xông lên trước nhất còn chưa kịp phản ứng. Đều bị gợn sóng quét trúng. Sau đó lập tức biến mất không thấy bóng dáng! ... Giờ khắc này, gợn sóng quét sạch mọi nơi! Giống như ranh giới thời không, cấm khu của thần linh. ... Tất cả diễn thú bước vào phạm vi, không một ai may mắn thoát khỏi! Thời không như dừng lại trong khoảnh khắc này. Kiếp Dịch đang kinh hãi tuyệt vọng chợt tỉnh ra trong mộng... Trên đầu truyền đến giọng cười quen thuộc, đáng ghét nhưng lại làm người yên tâm và đầy ngạo mạn! ... "A ha!!" "Ba mươi con! Năm mươi con! Một trăm con! ~" "Phát! Phát!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận