Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 554: Những này Cốt Tộc, giống như rất biệt khuất

Phương Vận thét ra lệnh, trên trăm cái bóng đen phân thân cao lớn, như Ma Quân từ bốn phương tám hướng lao ra....
Trong chốc lát, tựa như hung thú ngang dọc trên đại địa núi Hắc Nha, vang lên từng trận tiếng đánh đập cực kỳ tàn ác.
"Các ngươi là ai? Vì sao làm phản?! A!"
Đám bóng đen Cốt Tộc ban đầu lầm tưởng bóng đen phân thân là đồng tộc.
Vô cùng khó hiểu, người một nhà sao lại bỗng nhiên nổi dậy... đánh người....
Bọn gia hỏa không biết từ đâu xuất hiện này, gặp người là đánh....
Không nói đạo lý, không nói võ đức.
Hơn nữa, lấy lớn hiếp nhỏ, đường đường Ma Quân lại ra tay với Kim Tiên, Chân Tiên... đánh gọi là một trận hung tàn.
Đối mặt chất vấn đầy căm hận không thể giảng hòa, bóng đen phân thân cũng không trả lời, chỉ phát ra những âm thanh ma quái khàn khàn vang lên tứ phía.
Như ánh sáng, lại như điện xẹt qua khắp các nơi núi Hắc Nha.
Rất nhanh, thủ lĩnh Ma Quân đã nhận ra sự khác thường.
Mọi người tuy giống nhau về ngoại hình, nhưng lực lượng quy tắc sử dụng lại hoàn toàn khác biệt.
Trước mắt, hơn trăm Ma Quân Cốt Tộc không rõ từ đâu xuất hiện, sử dụng... Rõ ràng là lực lượng của tiên giới!
"Giống với tộc ta về mặt hình dạng? Có cùng nguồn gốc lực lượng tiên giới....” "Bọn chúng.... Rốt cuộc là cái gì?! ...."
Trong động phủ sâu của núi Hắc Nha, một bóng ma cao lớn tỉnh lại từ bế quan, liếc nhìn tình huống bên ngoài, thần sắc vô cùng chấn kinh.
Vẻ mặt không dám tin.
Loại sinh linh này, trước kia hắn chưa từng nghe qua.
Lúc này, lại xuất hiện rõ ràng ngay trước mắt.
"Khặc khặc, thì ra, nơi này còn có một tên~!"
Ma Quân Hắc Tà đang kinh ngạc, đột nhiên, hư không xung quanh hắn rung động, mấy bóng đen cười quái dị hiện ra thân hình.
"Ồ, lại là Ma Quân hậu kỳ!"
"Không tệ, không tệ.... Một vạn~!!"
"Ha ha! Cuối cùng cũng thấy một tên đáng giá~!"
Năm Tiểu Hắc tử hưng phấn xoa tay.
Trên mặt chúng mang theo nụ cười khi phát hiện con mồi, kết hợp với khuôn mặt đen kịt, lộ vẻ tà dị khó tả.....
Ma Quân Hắc Tà kinh hãi và mờ mịt.
"Một vạn.... Cái gì một vạn....” Một giây sau, hắn hoàn hồn tức giận: "Làm càn, các ngươi chỉ là sâu kiến sơ kỳ, mà dám xông vào địa bàn của bản tọa!"
"Muốn chết!!"
Ma Quân Hắc Tà nổi giận, hắc khí cuồn cuộn từ trên người hắn khuếch tán, trong nháy mắt bao trùm cả tòa động phủ.
Hắn biến thành một con Ma Lang đen to lớn, thanh thế dọa người, gào thét lao về phía năm bóng đen phân thân.
"Khặc khặc~! Dám phản kháng?!!"
"Các huynh đệ, lên!"
Tiểu Hắc tử cầm đầu phân thân càng thêm hưng phấn.
Cái thứ nhất nghênh đón, sau đó hư không lại xuất hiện mười tên!
Cười quái dị vây giết.
Ma Lang thấy vậy, thân thể run lên, gắng sức đánh bay một bóng đen.
Quay đầu bỏ chạy!
Đánh không lại, hoàn toàn đánh không lại.
Đối phương quỷ dị, mà lại lại đông người.
"Muốn chạy?~" Phương Vận màu đen đi bộ nhàn nhã, ẩn nấp thân hình trong động phủ hiện ra.
Ngồi yên vung tay lên, lập tức có càng nhiều bóng đen, đuổi giết.
Ma Lang khổng lồ còn chưa bay ra nghìn mét, liền bị bóng đen đột ngột xuất hiện từ hư không phía trước ngăn lại.
Sau đó.....
Ngao....Ngao...
Ma Lang kêu rên, điên cuồng giãy dụa.
Hắc quang trên người nó bừng bừng, cốt thứ thô to đá lởm chởm mọc ra, hắc viêm bùng cháy dữ dội, cốt thứ nhọn hoắc đâm về bóng đen, liều mạng muốn hất ra thứ quỷ dị trên người....
Nhưng những bóng đen Ma Quân sơ kỳ trước mắt, lại mạnh hơn nhiều so với nó tưởng tượng.
Chỉ vài hơi thở, Ma Lang đã bị vây đánh trọng thương, nằm trên mặt đất tuyệt vọng nghẹn ngào....
Gần như, không có bất kỳ sức lực phản kháng.
"Chẳng phải bảo các ngươi ra tay nhẹ một chút sao?! Cái này đã gần đánh chết....” Phương Vận sờ lông mày, có chút bất mãn.
Ra tay nặng quá đi!
Thế này thì làm sao để mình chờ chút nữa còn có cơ hội đại triển hùng phong trước mặt tiểu đội tiên tử?
Đám Tiểu Hắc tử bị mắng, từng tên một ủy khuất đứng im, như lũ trẻ làm sai chuyện.
"Chủ nhân, ta cũng không nghĩ tới.... Nó lại không chịu được đánh đến vậy....."
"Ngao ô....Ô ô....." Ma Lang khẽ kêu, đồng tử đen kịt đầy bi phẫn tức giận!
"Ngao cái gì ngao, mau đứng lên chữa thương!" Một Tiểu Hắc tử, ý tưởng bỗng lóe.
Một cước đá vào mông Ma Lang uy hiếp.
Ma Lang kinh ngạc, hai mắt mờ mịt....Sợ ngây người.....
Đây là thao tác gì?....
Ma Quân Hắc Tà không hiểu, không biết đối phương muốn làm gì....
Nhưng một giây sau, vẫn là dưới uy hiếp của mấy chục bóng đen khổng lồ treo trên đầu, không biết vì sao...lại ngoan ngoãn chữa thương....
Một lát sau.
Bên ngoài núi Hắc Nha mấy trăm dặm, Phương Vận trở về.
Kinh hỉ nói: "Sư tỷ, trong núi Hắc Nha hình như xuất hiện nội đấu!"
"Lúc ta đi, bọn chúng một đám bóng đen đang đánh sống đánh chết! Đánh đến lưỡng bại câu thương!"
"Chúng ta mau đi! Độ hóa bọn chúng!"
Phương Vận nói, còn tế ra một đoạn phim ngắn ghi lại cảnh tượng.
Các tiên tử nghi hoặc nhìn lại, lập tức vô cùng vui mừng.
Chuyện tốt thế này, lại bị nhóm người mình gặp được?!
Trời ạ! Trời ban cơ duyên!
Trong đội ngũ, có tiên tử hưng phấn.
Nhưng cũng có tiên tử, như sư tỷ và Dao Hi mấy người, trên mặt kinh nghi bất định.
"Cốt Tộc.... không phải luôn luôn rất đoàn kết sao?"
"Tại sao lại tự giết lẫn nhau?!"
"Chuyện này, trước đây dường như chưa từng nghe nói đến...."
Dao Hi kinh ngạc.
"Trong này, liệu có phải có lừa dối hay không?"
Phương Vận im lặng....
Mình đã sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng, vậy mà các nàng vẫn thận trọng như thế.....
Như vậy.... cũng không tệ, có chút giống bản tôn ta~!
Phương Vận thầm khen, lập tức nói: "Lúc ta rời đi, chính bọn họ người đánh nhau, sắp không xong rồi!"
"Ta tận mắt nhìn thấy! Tuyệt đối không phải giả!!"
Phương Vận cam đoan.
Rất nhanh, Phương đại tiên nhân dẫn đầu tiểu đội tiên tử.
Giết đến núi Hắc Nha.
Chúng tiên tử thấy rõ hiện trường hỗn loạn đầy đất.... Từng người sợ hãi không thôi.
Tin!
Bởi vì, lúc này hai ba ngàn Cốt Tộc, đang chia làm hai phe.
Vẫn đang giằng co.....
Chỉ bất quá, bọn chúng hình như bị thương rất nặng.
Đã không còn bao nhiêu chiến lực.
"Hắc Tà lão nhi, bản tọa coi trọng vợ ngươi, ngươi cũng dám không đáp ứng! Đây chính là cái giá phải trả~!"
Một phe trong hai phe Cốt Tộc, cầm đầu là một Ma Quân thần tuấn, vừa ho ra máu vừa cười tà chất vấn Ma Quân đối diện.....
"Ngao ô.... Ô ô!!...."
Ma Quân Hắc Tà thổ huyết, hai mắt đen kịt, sắp tức giận đỏ lên.
Bi phẫn muốn tuyệt!
Giết người chẳng qua đầu rơi xuống đất, lũ ác ma này.... Vậy mà.... Vậy mà trêu đùa, đùa bỡn hắn!
"A!" Ma Lang gầm thét, nhưng lại không nói ra lời.....
Thân ảnh nó loạng choạng, không chịu nổi nhục nhã, hướng Ma Quân tà tuấn đối diện, phát động công kích bảo vệ tôn nghiêm.
"Sư tỷ, cống hiến trời cho, mau đến lấy điểm tích lũy! Chúng ta lên!!"
Phương Vận vừa dứt lời, liền dẫn đầu giết tới.
Khí thế của hắn như cầu vồng, thần uy to lớn!
Một quyền đánh bay Ma Quân tà tuấn, lại một cước đạp lăn Ma Lang Hắc Tà....
Dũng mãnh phi thường, tựa như Tiên Vương.
"A! Mạnh quá!" Ma Quân tà tuấn kinh hãi, lách mình bỏ chạy.
Chớp mắt trốn vào chỗ tối sâu, biến mất không thấy bóng dáng.
Phương Vận tiếc nuối bất đắc dĩ, sau đó bạo sát về phía Ma Lang.
Ngao ngao...
Một người một sói đại chiến, Ma Quân Hắc Tà bị trọng thương sắp chết, căn bản không phải là đối thủ của Phương Vận....
Chúng tiên tử thấy vậy, vui mừng trong lòng, lại rung động không ngừng, sĩ khí đại chấn, cùng nhau tiến lên, nhao nhao chia đôi đám tàn Cốt Tộc sắp chết.
"Khặc khặc... A! A!" Cốt Tộc trên núi Hắc Nha, bi phẫn gầm thét, thanh âm làm người ta sợ hãi bên trong lại mang theo cảm xúc khó tả....
"Vân đại ca, sao ta cảm thấy, đám Cốt Tộc này, có vẻ rất ấm ức....."
Bạn cần đăng nhập để bình luận