Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 1259: Dễ, tỉnh táo! Chúng ta không giống. .

"Ngọa tào?! "
"Thật không muốn sống nữa rồi?!"
Kiếp Dịch nhìn mà da đầu tê dại!
Vì cái tinh thần muốn tiền mà không màng đến tính mạng của người nào đó làm hắn rúng động. . .
Đây chính là thú triều thời không đấy hả?!
Ngươi xem nó như đàn thú bình thường à?! Tất cả đều do ngươi mà ra?!
Mẹ nó. . .Tình huống này thì có tên ngốc nào tranh giành với ngươi chứ?!
Khóe miệng Kiếp Dịch điên cuồng run rẩy, não bộ ong ong nổ tung, hắn nhìn chằm chằm vào cái bóng dáng ngông cuồng kia. . . .
Trong lúc không hiểu ra sao, lại không thể không bội phục sự điên cuồng của người nào đó, nó quả thực có chút hiệu quả.
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi này, Kiếp Dịch đã thấy rõ, người nào đó đã thu phục được bảy tám con diễn thú thời không!
"Cái này! Đây rốt cuộc là đạo giới gì?! "
"Hắn thu vào nhiều diễn thú như vậy, không sợ xảy ra chuyện sao?!"
"A!~" Kiếp Dịch nhìn mà nhe răng. . .Vừa kinh hãi vừa nghi hoặc, mặt đầy vẻ không dám tin.
Nhưng nhìn một lúc lâu, người nào đó quả thực chẳng hề hấn gì.
Không thấy chút dấu hiệu nào cho thấy đạo giới bị diễn thú thời không từ bên trong xé rách.
Điều này khiến Kiếp Dịch hiếu kì đến mức ngứa ngáy đầu óc."
"Làm sao làm được vậy?!"
"Tên này dùng hack hả?!"
"Quái vật! ! Lão sư nói không sai!. . ."
Lúc này. . .
Giữa lúc chàng trai trẻ ngông cuồng đang thu phục diễn thú, hư vô xung quanh người hắn lại một lần nữa bị diễn thú xé rách.
Sau đó bị diễn đàn thú ẩu đả. . .
Oanh!
Chàng trai trẻ bị nện xuống, thẳng tắp hướng về phía Kiếp Dịch!
"Đỡ ta nào!~" Chàng trai trẻ la hét.
Khóe miệng Kiếp Dịch ghét bỏ cong lên, thân ảnh không để lại dấu vết né sang một bên.
Oanh!
Chàng trai trẻ lạnh băng rơi xuống đất, làm rung chuyển Vĩnh Hằng băng nguyên từng đợt.
"Ốc ngày?!" Chàng trai trẻ đứng lên, nhìn về phía Kiếp Dịch, tức giận bất mãn.
Trên người hắn, Đế quan miện sáng chói lấp lánh! Tiên đạo hộ thể gần như phát huy đến cực hạn!
Nhưng trong miệng vẫn không ngừng phun máu ken két ra bên ngoài. . .
Rõ ràng bị thương không nhẹ!
Kiếp Dịch nhíu mày, nhìn mà kinh hãi.
Đang muốn khuyên vài câu.
Chỉ thấy chàng trai trẻ bước mạnh chân xuống.
Oanh!
Lần nữa xông lên trời, ngao ngao kích động phóng về phía thú triều!
Tư thế kia, không hề có chút ý e ngại nào, ngược lại như sợ mình đi trễ, thú triều thời không chạy mất. . .
". . . .."
". . .Điên rồi, điên rồi! . . ."
Kiếp Dịch hít sâu! !
Giờ khắc này, nghị lực cùng sự điên cuồng của người nào đó đã làm hắn rung động đến tột đỉnh.
Bỗng nhiên!
Tâm thần Kiếp Dịch rung lên, trong mắt bắn ra tinh mang.
Hắn nhìn về phía chàng trai trẻ không màng sống chết vẫn muốn bắt cho được diễn thú thời không kia.
Trên mặt hiện lên vẻ bừng tỉnh đại ngộ:"
"Chẳng lẽ. . .""Đây chính là lý do ta không bằng hắn. . . Phi, đây chính là lý do hắn yêu nghiệt như vậy, tiến cảnh nhanh như vậy sao?! . . ."
Kiếp Dịch kinh sợ thán phục cảm khái!
Sâu trong đáy lòng không khỏi nảy sinh một chút tán đồng và kính ý đối với chàng trai trẻ này.
Trước đó, Kiếp Dịch một mực không muốn thừa nhận 'Quá' mạnh hơn mình.
Cho rằng tên này sở dĩ cường đại, tiến cảnh thần tốc là bởi vì có dị bảo trên người. . .
Cho rằng thực lực của 'Quá'! Cũng chỉ là nhờ mượn ngoại vật bố trí!
Nhưng mà, ngay tại giờ phút này, tình cảnh này.
Ánh mắt Kiếp Dịch nhìn về phía chàng trai trẻ đã rõ ràng thay đổi.
"Cho dù tên này trên người có chỗ khác thường, nhưng cho dù không có. . .""Chỉ riêng cái tinh thần này thôi! Thì từ xưa đến nay, trong danh sách những cường giả của t·h·i·ê·n địa cũng nhất định phải có một chỗ cho hắn! ! . . ."
Kiếp Dịch nỉ non, tinh mâu sáng ngời.
Bỗng nhiên, một giọng nói ngạo kiều, xâm nhập vào tai của hắn:"
"Đa tạ khen ngợi!~""Hôm nay đến đế cũng cho là như vậy nha!~""Khó có được một tri kỷ, nên uống cạn một chén lớn!""Ha ha!~"
Giọng nói ngông cuồng của người nào đó lọt vào tai, thần sắc Kiếp Dịch hơi khựng lại.
Sau đó. . .
Khóe miệng điên cuồng run rẩy. . .
Mẹ nó!!
Đã đến nước này rồi mà còn rảnh nghe lén ta nói chuyện?!
Hơn nữa. . .Tri kỷ? 'Quá' vậy mà lại nói mình là tri kỷ của hắn!?
Phi!
Ai mà thèm chứ?!
Kiếp Dịch âm thầm khinh thường.
Khóe miệng lại không hiểu sao không tự chủ mà giơ lên ~. . .
Oanh!!
Chàng trai trẻ lại một lần nữa rơi đập xuống, phun máu gần như văng lên cả mặt Kiếp Dịch.
Kiếp Dịch vừa kinh hãi vừa tức giận!
Nhưng chưa kịp mở miệng, chàng trai trẻ đã lại "vút" một tiếng bay mất.
"Ta!~ Đều là của ta!~"
"Không được phép đi! ! Một con cũng không được phép đi! !"
Chàng trai trẻ phản sát mà quay về, Thiên Đế quyền xé nát thời không, cố ý phá hư trật tự thời không! . . .
Thề phải quyết tâm giữ chân các con diễn thú thời không lại!
". . . .."
Kiếp Dịch động dung, thần sắc giãy giụa biến ảo.
Lập tức. . .Hắn lại quyết định xông lên theo!'Quá' có thể làm được! Ta cũng có thể!!
Kiếp Dịch điên rồi! . . .
Bị sự điên cuồng của người nào đó nhen nhóm lên lửa rồi.
Diễn thú thời không có thể gặp nhưng không thể cầu, là Thần vật bản nguyên mà nguy hiểm và cơ duyên cùng tồn tại!
Là con đường tắt tốt nhất để lĩnh ngộ thời không đại đạo!
Nghe đồn rằng, ai mà nắm giữ hoàn toàn được thời không thì người đó sẽ thực sự nắm giữ được Vĩnh Hằng!
Nếu như 'Quá' hiểu ra mà mình lại không ngộ? ! . . .
Hậu quả đó, nghĩ thôi đã không thể chịu nổi rồi!
Đây là điều mà Kiếp Dịch tuyệt đối không thể nào chấp nhận.
"A!"
"Đánh ta! Tất cả đều đến đánh ta! ~" Kiếp Dịch ngửa mặt lên trời gào thét, triệt để phát điên!!
Trong lúc xông tới, hắn cầm đoạt mệnh thần đao trong tay, tàn phá tứ phương hư không, thu hút sự chú ý của đám diễn thú thời không!
Trong khoảnh khắc này.
Kiếp Dịch người vốn mạnh nhất, vô địch trong thiên hạ, lại chọn cơ hội giữa nguy cơ.
Học theo người nào đó, quyết liệt lựa chọn cơ duyên!
Hắn hung hãn không sợ chết!
Hắn không cam lòng đứng sau người khác!
Hắn, chỉ tiến không lùi! . . .
Trong vòng xoáy thời không, Phương Tiên Nhân đang cùng thú triều thời không kịch liệt giao tranh.
Bỗng nhiên, sau lưng truyền đến động tĩnh!
Kiếp Dịch thét lên một tiếng làm người nào đó giật mình.
Quay lại nhìn, Phương Vận phát hiện, lại là hai gã kia xông tới.
Phương Vận sợ ngây người. . .
Mình dám làm càn như vậy, là do mình không sợ chết đấy à? !
Mà lại mình còn có thế giới nguyên sơ.
Còn có Thống Tử la lỵ nữa!
Cho nên hắn mới dám ngang ngược như vậy. . .
Nhưng, ngươi Kiếp Dịch thì có cái gì chứ? !
Ngươi Kiếp Dịch, còn có mạng!
~. . .
Phương đại tiên nhân im lặng, thay cho Kiếp Dịch mà lo lắng.
Dù thế nào thì, Kiếp Dịch cũng là đệ tử của lão đầu.
Là một trong những trụ cột của tiên giới.
Đương nhiên, trong lúc lo lắng, người nào đó lại lo Kiếp Dịch sẽ cướp mất bảo vật của mình!
"Dễ, ngươi điên rồi hả?!""
"Ngươi đây là đang tìm chết đấy?!""
"Nhanh, quay về mau!~" Phương đại tiên nhân chân thành khẩn thiết khuyên can.
Một nửa là thật quan tâm, một nửa là thật lo lắng! . . .
Ai ngờ, Kiếp Dịch nghe vậy, lập tức đỏ mặt!"
"A! Đồ hỗn đản!""
"Quá!""
"Ngươi coi thường ta hả?!""
"Ngươi làm được! Ta cũng làm được! !"
Kiếp Dịch không phục, Kiếp Dịch bực tức.
"Dễ, chúng ta không giống nhau. . .""
"Ngươi phải lý trí! . . .""
"Ta thật sự đang lo cho ngươi!"Phương đại tiên nhân ý muốn giải thích. . .
Ai ngờ, hắn vừa mới mở miệng.
Kiếp Dịch lại càng thêm bất khuất!"
"Cút! Ngươi ngậm miệng cho ta!"Kiếp Dịch tức giận mắng mỏ, cao ngạo không nhìn thanh niên kia.
Lúc này, có bảy tám con diễn thú thời không bị Kiếp Dịch phá hư trật tự thời không hấp dẫn.
Gào thét một tiếng, độn không thẳng hướng Kiếp Dịch!
Nếu như là lúc trước, Kiếp Dịch mà thấy tình huống như vậy thì nhất định là quay người chạy rồi. . .
Nhưng lần này!
Hắn không những không chạy, ngược lại còn hưng phấn kích động! !
"Đến đây! !""
"Đều đến đánh ta đi! !"
Thần uy của Kiếp Dịch rung động.
Quy tắc đạo giới hùng hồn cuồn cuộn, trong tay đoạt mệnh thần đao vung chém, chủ động nghênh địch.
Khí thế của hắn kinh thiên, ý chí vô địch!
"Haiz. . .""Đứa nhỏ này không cứu nổi rồi ~. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận