Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 326: Xào đan đại pháp! Thái hư thần vệ

"Ha ha." Phương Vận ngạo nghễ cười khẽ.
Người ngoài nhìn vào, cho rằng hắn đang lung tung xào rau, thật không biết, cái xào đan đại pháp của hắn, tuyệt đối là tinh diệu đến cực điểm, thiên hạ vô song.
Không sai, hắn nắm giữ Ngũ Hành đại đạo, âm dương đại đạo!
Có thể nhẹ nhàng cảm ứng bất luận dược liệu Ngũ Hành nào bên trong Ngũ Hành linh tính và các loại nhu cầu.
Loại cảm giác cùng thảo dược tâm linh tương thông này, giống như khi cùng tiên tử linh nhục tương dung.
Huyền diệu vô cùng.
Trong điện, Huyền giai tiên đan sư đưa ra đánh giá cao như vậy.
Lập tức, xung quanh lâm vào tĩnh lặng như tờ.
"Tiền bối.... Thật sự luyện thành rồi? ! Vẫn là cực phẩm Phàm Đan sư? !" Quý Manh mắt sáng rực nhìn về phía bóng lưng Phương Vận, trong lồng ngực phảng phất như có con thỏ ẩn giấu, cực kỳ không thành thật, muốn nhảy ra bất cứ lúc nào.
Hôm nay xem tiền bối xào rau luyện đan, đơn giản là đã lật đổ lý giải của nàng về đan đạo.
Còn có thể như vậy? !
Còn có thể như vậy? !
Vậy mà, thật sự có thể như vậy! !
Trời ạ!
Chính nàng luyện đan, cẩn thận tỉ mỉ, đơn giản đều mất nửa ngày, khó khăn thì phải tính ngày thậm chí nửa tháng trời.
Nhưng tiền bối.... là đơn giản thô bạo như vậy, tốc độ nhanh điên cuồng....
Lật qua xào xào ở giữa, liền thành....
Được lão đạo khẳng định, Phương Vận có vẻ cực kì hài lòng, cười vui vẻ.
"Ha ha! Đâu có đâu có! Bản tọa nghiên cứu đan đạo hơn một tháng, cũng chỉ có thể luyện chế ra dạng phàm đan này thôi. So với Từ Đan sư có thể luyện chế Huyền giai tiên đan, còn kém xa lắm! Khác nhau một trời một vực, không thể so sánh!"
Phương Vận cười khoát tay, khiêm tốn bên trong lại mơ hồ mang theo tự đắc và kiêu ngạo.
Từ lão đạo nghe vậy, lập tức rượu rãnh mũi lỗ mũi phóng đại rồi co lại, không nhịn được lại vuốt mái tóc rối bù.
Hơn một tháng? ! !
Hắn á! !
Lão đạo nội tâm chửi thầm! Âm thầm nghi ngờ lên thiên phú đan đạo của mình... Chẳng lẽ là, người cảnh giới cao nghiên cứu đan đạo, sẽ tương đối dễ dàng sao?
Nhưng, hình như cũng không phải a... Trước đây, lão đạo cùng đạo hữu Đan sư tán gẫu, cũng đã nghe có đại năng tiên nhân, không tin tà ỷ vào mình cảnh giới cao thâm, muốn ở trên cao nhìn xuống, chế tài đan đạo!
Kết quả, cuối cùng vị tiền bối kia, thật thà nhận sợ....
Tương truyền, còn là một vị Tiên Quân.
Chuyện này, còn trở thành trò cười của tiên giới. Nhất là đám Đan sư, thường xuyên vẫn lấy đó làm niềm kiêu hãnh nhắc đến.
Đan đạo, khác với tu vi cảnh giới, một người muốn có thành tựu trên đan đạo, thứ nhất cần ngộ tính về phương diện này, thứ hai cần tích lũy đại lượng kinh nghiệm.
Nếu như không thông, thì rất khó!
Nếu như không có tiền, thì cũng đừng nghĩ!
Luyện đan sư, là ngành nghề yêu cầu cả thiên phú và tài phú, đều cực cao.
Không phải vậy, tiên đan sư ở tiên giới, cũng sẽ không có thân phận cao quý như thế.
Thấy Từ Đan sư trầm mặc, thần sắc biến đổi chập chờn, Phương Vận mở miệng nói: "Từ Đan sư, bản tọa hẳn là phù hợp tiêu chuẩn rồi đi, không biết có thể theo Đan sư học tập không?"
Từ lão đạo nghe vậy, thần sắc lập tức càng thêm xoắn xuýt.
Thu một Kim Tiên Hậu Kỳ đại lão làm đồ đệ?
Đùa sao a! ... Đến lúc đó, nếu đồ đệ bất hiếu, mình đánh không được, chửi không được, không chừng còn bị đánh, bị mắng....
Mẹ nó! Nghĩ đến đây, Từ lão đạo nhất thời lại là một cái giật mình.
Đầu lắc như trống bỏi.
"Không được! Không được! Ta không thể nhận ngươi làm đồ đệ!"
"Ừm? !" Phương Vận nhíu mày, uy áp bùng nổ.
"Bản tọa phù hợp tiêu chuẩn, Đan Tháp các ngươi lại không thu ta, không phải là đang trêu đùa ta? !"
Kim Tiên nổi giận!
Trong khoảnh khắc, trong Đan Hà điện, uy thế kinh khủng khiến Từ Đan sư cùng Lý chấp sự kinh hồn táng đảm.
Phương Vận phân tấc nắm cực kỳ chuẩn mực, chỉ nhắm vào hai người này.
Thậm chí uy áp, còn không để lộ ra khỏi Tiên điện một tia.
Bởi vì, từ khi tiến vào Đan Tháp, liền có một đạo thần niệm khóa chặt hắn. Đối phương cực mạnh, ít nhất là một vị Tiên Quân.
Hiển nhiên, Thiên Mị phân tháp của Thái Hư Đan Tháp không phải là không có đại năng, mà là đối phương không ra mặt.
Nhưng nếu Phương Vận dám lỗ mãng, tuyệt đối không có lợi.
Điển hình trong lỏng ngoài chặt.
Trong Đan Hà điện.
Từ Đan sư đối diện với uy áp chất vấn, trong lòng không ngừng kêu khổ.
Đến rồi đến rồi! Quả nhiên!
Mẹ nó! Cái này còn chưa thu đồ đâu, liền đã dùng uy áp ép ta rồi?
Nếu như thu đồ rồi, chẳng phải là đồ đệ hành hung lão sư sao? !
Lão sư quỳ gối dạy học đồ đệ?
Lão đạo âm thầm bi phẫn, trên mặt lại là cung kính nói: "Tiền bối bớt giận! Bớt giận!"
"Tiền bối, không phải bần đạo không thu tiền bối, mà là! Bần đạo.... không xứng a!"
"Còn xin tiền bối, đổi một đan đạo lão sư khác!"
"À, thì ra là thế, ngược lại là bản tọa hiểu lầm." Phương Vận gật đầu, khí thế thu lại, cười nói: "Không sao, bản tọa không quan tâm, ngươi tuy tu vi yếu một chút, nhưng ta học đan đạo, Từ tiên sư chính là Huyền giai tiên đan sư, dạy ta là đủ!"
"Không! Không được! Không thể! Ta bận nhiều việc, không có thời gian dạy cho ngươi..." Lão đạo tam liên, liên tục lắc đầu, nói cái gì cũng không chịu nhận.
Cảnh tượng đồ tôn sư sỉ, hắn chỉ nghĩ thôi đã thấy khó chịu rồi....
Hắn là một người có lòng tự trọng cực cao, cực kỳ tôn trọng đan đạo, xem đan đạo như thần thánh, luyện đan theo truyền thống. Người trước mắt này từ nghiên cứu thủ pháp luyện đan, dù huyền bí, nhưng trong mắt Từ lão đạo, chỉ là tà môn ngoại đạo! Căm thù tận xương!
Chính là vì đối phương quá mạnh, hắn không dám nói ra. Đổi thành Quý Manh, ha ha, trực tiếp tại chỗ đánh chết!
"Tốt thôi..." Phương Vận bất đắc dĩ, hỏi: "Nếu Từ Đan sư không muốn, vậy có thể tìm cho bản tọa một vị lão sư không?"
"Bản tọa thực lòng muốn học."
Lão đạo trầm ngâm, suy nghĩ một hồi, lắc đầu nói: "Gần đây mọi người đều bận, mấy vị tiên sư kia đều đang bế quan, luyện chế đan dược rất quan trọng, chỉ sợ không rảnh để ý đến ngươi, còn lại tu vi đều thấp... cũng không ổn..."
Lão đạo lẩm bẩm, dường như nghĩ không ra cách giải quyết, lại không tự chủ bắt đầu vò đầu bứt tai.
Lý chấp sự bên cạnh thấy thế, xen vào nói: "Tiền bối, ngài tu vi cao tuyệt, chỉ học luyện đan, thật sự quá khuất tài. Không biết ngài có bằng lòng vào Thái Hư Đan Tháp làm hộ pháp thần vệ chức vụ không? !"
"Với tu vi của ngài, chỉ cần nhập thần vệ, tối thiểu cũng là thống lĩnh! Chúng ta Thái Hư Đan Tháp không ai dám làm loạn! Cho nên chức vụ thần vệ phi thường thanh nhàn, cơ bản không cần làm gì, bổng lộc lại cao! Đến lúc đó, ngài có rất nhiều thời gian nghiên cứu đan đạo."
"Tỉ như thỉnh giáo các tiên sư đan đạo, hẳn cũng vô cùng dễ dàng?"
Lý chấp sự hiến kế, lão đạo bên cạnh đang vò đầu bứt tai, lập tức hai mắt sáng lên.
"A đúng đúng đúng! Kế này rất hay! Tiền bối, ngươi vào thần vệ, đều là người một nhà. Ngươi rảnh thì đến tìm chúng ta các Đan sư học đan, chúng ta nhất định dạy dỗ tiền bối."
Trên mặt Từ lão đạo nở hoa, như thế như vậy, tiền bối trước mắt học đan đạo, sẽ đi tìm rất nhiều đồng đạo.
Liền sẽ không chuyên môn đến tra tấn mình....
Hay, tốt lắm!
Nghĩ đến đây, lão đạo liếc mắt tán thưởng về phía Lý chấp sự.
Lý chấp sự lập tức mừng rỡ, hắn một chấp sự ngoại môn, ôm chặt đùi một Huyền giai tiên đan sư, điều đó quan trọng biết bao.
Ngày sau một mình cầu đan, không phải mặt mũi rất lớn sao?
Thời gian trước, có một nữ tu Chân Tiên, vì cầu đan, bỏ ra tất cả trước sau....
Lý chấp sự đang mừng rỡ ước mơ.
Đột nhiên, một đạo uy áp bàng bạc, đột ngột giáng lâm!
"Hừ! Ai nói thái hư thần vệ của ta, thanh nhàn không có chuyện gì làm? !"
Thanh âm thanh thúy dễ nghe mang theo nồng đậm bất mãn, vang vọng trong đại điện.
Sát khí cuồn cuộn! Như núi thây biển máu đổ ập xuống!
Hai bên chỗ ngồi trong Đan Hà điện, ầm vang nổ tan tành, hóa thành bột mịn hư vô.
"Phụt!" Lý chấp sự phun máu, tinh khí thần suy sụp.
Xương cốt toàn thân gãy nát, cả người trực tiếp ngã ra đất....
Vẫn giống như một đống bùn nhão, lại hết lần này tới lần khác vẫn sống nhăn răng....
Lập tức, trong điện hư không rung động.
Một nữ tử từ đó bước ra.
Phương Vận thấy người này, hai mắt sáng lên, lại cảm thấy có chút quen mặt.
Trong lòng cực nhanh suy nghĩ, nghĩ đến một người.
"Là nàng! ! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận