Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 368: Ngây thơ xin chiến, tiền đặt cược Huyền Thiên

Chương 368: Ngây thơ xin chiến, tiền đặt cược Huyền Thiên.
Thứ mười tinh tháp bên trong, có người chú ý tới... Vô Tà Tiên Vương không thấy đâu.
Trên hư không, Phương Vận đảo mắt nhìn khắp mọi người, đang lo lắng khi không có ai thì phía dưới quảng trường bỗng xông lên một thanh niên đạo nhân.
Thanh niên mặc một thân đạo bào phiêu dật, tướng mạo tuấn tú, hơi có vẻ ngây ngô mang theo nụ cười vô hại trên mặt.
Cảnh giới tu vi nhìn qua bất quá là Kim Tiên Hậu Kỳ bình thường.
Nhưng Phương Vận thấy người tới, đáy lòng lập tức hơi hồi hộp một chút.
"Huyết Vân! Bản Thánh tử Không Tiểu Tà! Đến đây chiến ngươi!"
Không Tiểu Tà thần sắc ngạo nghễ, ánh mắt coi rẻ, không xem ai ra gì, rất giống một kẻ thiên chi kiêu tử chưa từng nếm mùi đòn roi!
Hắn vừa nói, vừa ném cái túi trữ vật về phía đệ nhất anh tuấn: "Đây là tiền đặt cược!"
"Huyết Vân, nếu ta thắng ngươi, ngươi đem toàn bộ tiền đánh bạc trước đó đã thắng, đưa hết cho ta!"
"Thế nào, có dám đánh một trận?!".
"Ốc ngày!"
"Không Tiểu Tà?!..."
"Mẹ kiếp, Huyết Vân không biết xấu hổ, tên ngây thơ này còn không biết xấu hổ hơn!"
"Đường đường là Tiên Vương, vậy mà chạy tới khiêu chiến Huyết Vân?!"
"Vô sỉ! Quá vô sỉ a!"
Bên trong tinh tháp, đám lão quái vật lần lượt đều nhận ra Vô Tà Tiên Vương.
Tiên Vương trực tiếp chửi ầm lên, ngay cả Tiên Quân lão giả cũng trong lòng hùng hổ!
Một đám người khinh bỉ tên ngây thơ, không ít người trong lòng lại rất ảo não!
Vừa rồi mình vì sĩ diện! Ngại không có ý tứ đi đoạt, phi, đi khiêu chiến Huyết Vân!
Bây giờ, Vô Tà Tiên Vương thật biết cách! Vô sỉ đi lên khiêu chiến Huyết Vân, còn mở miệng đòi cược toàn bộ tài nguyên mà Huyết Vân đã thắng trước đó!
Bọn hắn coi như không có cơ hội nữa....
"Gớm ghiếc, thật vô sỉ!"
"Hy vọng tên ngây thơ kia thất bại, như vậy, lão tử sẽ cười hắn một vạn năm!"
"Không không! Cười hắn cả một đời! Ha ha!"
Có người trêu tức, lập tức trong tinh tháp vang lên tiếng hoan hô một mảnh.
Nhưng trong thâm tâm, không ai thật sự cho rằng Huyết Vân có thể thắng.
Tiên Vương đối với sự nắm giữ đạo, há để Kim Tiên so sánh? Cho dù ngây thơ áp chế tu vi xuống cảnh giới giống với Huyết Vân.
Đạo của hắn vẫn là ở mức cực hạn của Kim Tiên!
Đứng ở trên cao nhìn xuống!
Huyết Vân tuyệt đối không thể là đối thủ của tên ngây thơ này.
....
Phương Vận nhìn chằm chằm Không Tiểu Tà, không biết đối phương là ai, nhưng hệ thống nhắc nhở, rõ ràng biểu hiện đó là một tôn Tiên Vương!
Cách đó không xa, đệ nhất anh tuấn trông coi thiên cơ, tiếp nhận túi trữ vật mà cả người sợ ngây người!
Hắn nhìn về phía Không Tiểu Tà, thần diễn đạo tâm điên cuồng thôi diễn, càng thôi diễn càng hoảng sợ run rẩy.
Lúc này, Không Tiểu Tà chợt cười nhìn sang, lập tức đệ nhất anh tuấn toàn thân cứng đờ, không dám tiếp tục thôi diễn nữa.
Hắn muốn nhắc nhở Huyết Vân cự tuyệt, nhưng thần niệm vừa mới nhô ra, đã quỷ dị bị giam cầm xung quanh một mét, không cách nào nhúc nhích.
Đệ nhất anh tuấn kinh hãi, gặp Không Tiểu Tà lại nhìn sang, đành phải khẩn trương nói: "Không Tiểu Tà, tiền cược khiêu chiến là năm trăm triệu trung phẩm Tiên tinh, mười cái Thánh bảo!"
Lời này vừa nói ra, toàn trường kinh hãi!
"Trời ạ, Không Tiểu Tà này là Thánh tử nhà ai? Có nhiều tiền như vậy?!"
"Hơn nữa, hắn mới là Kim Tiên Hậu Kỳ, cứ vậy mà chắc chắn có thể thắng Huyết Vân?!"
Đám thiên kiêu kinh ngạc.
Huyết Vân là một tàn huyết Kim Tiên vương giả, nhưng vương giả này vẫn luôn bất bại, cũng không có vẻ gì hiếu chiến cả...
Mà người này vừa xuất hiện đã cược một trận lớn như vậy, còn muốn toàn bộ tài nguyên thắng cược của Huyết Vân!
Hiển nhiên lòng tin mười phần! Dã tâm lại càng lớn!
Đám người hiếu kì, nhao nhao nhìn về phía Thánh tử đột nhiên xuất hiện này.
Nhìn trái nhìn phải, nhưng không một ai nhận ra...
....
Giờ phút này, Phương Vận đối diện Không Tiểu Tà, người trước nhíu mày, người sau cười khẽ.
"Thế nào, Huyết Vân có tư chất Đại Đế, không dám nhận cược với ta à?"
"Vừa rồi, ngươi không phải nói, ngươi đi con đường vô địch! Người vô địch, sao lại có lý do lùi bước?"
Phương Vận chợt cười, nhìn chằm chằm Không Tiểu Tà nói: "Ta, vốn là chắc chắn, cùng cảnh giới, Huyết Vân ta không sợ bất kỳ kẻ nào! Ta có thể chấp nhận khiêu chiến của ngươi! Nhưng thành ý của ngươi không đủ, chút tiền cược này, lại muốn ăn hết gia sản của ta, không công bằng, hơi trẻ con."
Không Tiểu Tà nghe vậy, cũng cười, tiếng cười càng lớn hơn!
Không sợ Huyết Vân đưa ra yêu cầu, chỉ sợ Huyết Vân không dám nhận mà thôi!
Về phần tăng giá, chỉ là chuyện nhỏ!
"Ha ha, tốt! Ta lại thêm một thứ!"
Không Tiểu Tà vừa nói vừa móc ra một thanh thần thương đen nhánh, ném về phía đệ nhất anh tuấn.
Người sau tiếp nhận, không hề phòng bị, trực tiếp bị thần thương ép xuống, liên tiếp rơi xuống đám mây trăm mét, mới ổn định thân hình!
"Huyền Thiên Thánh bảo!"
Đệ nhất anh tuấn hít vào một hơi lạnh, lập tức mắt tràn đầy thần mang, cẩn thận chu đáo.
"Lại còn là trung phẩm Huyền Thiên Thánh bảo!"
Theo tiếng kinh hô của hắn, chúng thiên kiêu cùng nhau rung động!
"Trời ơi! Huyền Thiên Thánh bảo?!"
Thánh tử này là cái gì vậy, vậy mà lấy một kiện Huyền Thiên Thánh bảo ra làm tiền cược?!
Đùa à!
Phải biết, Thánh bảo cùng Huyền Thiên Thánh bảo hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.
Hai thứ vô luận là uy lực hay độ quý hiếm, đều không thể so sánh!
Thánh bảo chỉ dùng cho Kim Tiên nội tình thâm hậu, Tiên Quân tuyệt đại đa số cũng chỉ dùng Thánh bảo mà thôi.
Mà Huyền Thiên Thánh bảo thì là thần binh Vương cấp, cho dù ở trong tay Tiên Vương đều là vật vô cùng quý giá.
Huyền Thiên Thánh bảo, lại là thánh vật trấn tông của rất nhiều thế lực lớn ở tiên giới!
Mức độ trọng yếu này, giá trị không thể đo đếm.
Đến mức có tiền mà cũng không mua được, bình thường tuyệt đối sẽ không tùy tiện lấy ra.
Coi như có giao dịch, phần lớn cũng dùng vật đổi vật.
Giờ phút này, ở trong cuộc đánh cược của Kim Tiên, vậy mà xuất hiện một kiện Huyền Thiên Thánh bảo, vẫn còn là trung phẩm!
Đơn giản là không thể tin được...
Quả là rời xa giới hạn bình thường!...
Giờ phút này, ngay cả các lão quái vật bên trong tinh tháp cũng đều bị bàn tay lớn của kẻ nào đó làm cho chấn kinh.
"Tên ngây thơ này, vậy mà lại đặt cược cả Huyền Thiên Thánh bảo của mình lên?"
"Hắn không sợ vạn nhất thua, không chỉ có mất mặt, mất hết thể diện, ngay cả khóc cũng không có chỗ để khóc?"
Có người trêu tức châm chọc, đám người lập tức mắt đầy mong chờ.
"Ha ha! Ngươi nói vậy, ta lại thấy hứng thú! Không Tiểu Tà? Tên ngây thơ nhỏ! Hãy để ta thu về~"
Trên quảng trường, Thái Hạo thiên nữ lặng lẽ đứng ở phía sau đám người, như có điều suy nghĩ, nàng cảm thấy người này có chút quen thuộc một cách khó hiểu! Giống như đã gặp ở đâu rồi! Ngay cả tên cũng giống như đã từng nghe thấy.
"Không Tiểu Tà... Không... Tà..."
Đột nhiên, đôi mắt đẹp của Thái Hạo thiên nữ trợn to, nghĩ đến một người!
"Chẳng lẽ là hắn?!" Nàng kinh ngạc nhìn về phía Không Tiểu Tà!
Lập tức não hải oanh minh, nhận được xác minh!
Tuy thanh niên trước mắt trở nên non nớt, nhưng trực giác của nữ tử rất chuẩn, ánh mắt thanh niên kia không thể gạt người.
Chính là hắn! Hành vi tự dưng... Thường xuyên dựa dẫm Thái Hạo Thiên Tông không chịu đi, nhớ nhung chưởng môn sư tôn Tiên Vương tuyệt mỹ của mình!...
"Cũng đúng, chỉ có hắn mới có khả năng làm ra chuyện này!...."
Ghê tởm! Đường đường là Tiên Vương vương tôn, vậy mà lại giả vờ Kim Tiên, đi khiêu chiến Huyết Vân!
Không muốn thể diện!
Thiên nữ phát hiện một đại bí mật! Trong lòng vô cùng lo lắng!
"Không được! Nhất định phải nói cho Huyết Vân! Để hắn cự tuyệt cược chiến! Bằng không hắn lại tham tiền như vậy... bị người lừa gạt đi toàn bộ gia sản, chẳng phải là tức nổ đom đóm mắt?!"
Nghĩ đến đây, phương tâm thiên nữ càng thêm bất an, một lòng chỉ muốn vội vàng truyền âm cho Huyết Vân!
Nhưng một giây sau, nàng phát hiện, quanh người bị quy tắc bao phủ, căn bản không có cách nào truyền âm!
"Hắc hắc, Tiểu Linh Nhi, không nên ý định truyền âm cho tình lang, trước mặt bản vương, ngươi không có khả năng thành công! ~"
Tên ngây thơ trêu tức, thiên nữ vừa giận vừa xấu hổ vô cùng, thử đủ mọi cách, nhưng đều bất lực, cuối cùng đến mức mắt đã nhanh đỏ lên.
Một màn này, khiến cho tên ngây thơ ghen ghét phi thường!
Mẹ nó, Huyết Vân có cái gì tốt mà hai ba lần đã lấy được trái tim của Tiểu Huyền Nữ?!
Mà hắn! Vậy mà lại tốn mấy ngàn năm cũng không chiếm được phương tâm của đại Huyền Nữ?!
"A!" Đạo tâm của Tiên Vương có chút sụp đổ, nhìn Huyết Vân có chút không thuận mắt.
"Huyết Vân, ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?"
"Huyền Thiên Thánh bảo, giá trị tuyệt đối vượt qua những vật kia của ngươi!"
"Bản Thánh tử thua, nó sẽ là của ngươi!"
Đối mặt với sự dụ hoặc, chân mày Phương Vận càng nhíu sâu, giống như đang do dự.
Lại liếc mắt nhìn thanh thần thương Huyền Thiên Thánh bảo kia, trong mắt hắn hiện lên sự khát khao nồng đậm.
Cuối cùng hắn cũng lên tiếng: "Tốt, ta đồng ý ~!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận