Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 204: Cất cánh Phất Quang chân nhân, thận nhiều dát mấy lần là được

Chương 204: Cất cánh Phất Quang chân nhân, phải dát nhiều lần mới được.
Thái Âm thiên Bi bọn họ mặc dù chưa từng trải qua...nhưng uy danh thì như sấm bên tai. Chắc chắn là biết rõ mức độ quan trọng của chuyện này. Cũng chính vì biết, nên bọn họ mới kích động đến vậy, thật khó tin....
Một lát sau, sư tôn của Huyết Vân là Phất Quang chân nhân được mời đến. Lão đạo vừa bước vào đại điện, liền bị mấy chục vị Tiên Quân cùng nhau dồn mắt nhìn tới! Ánh mắt các Tiên Quân sáng rực, mang theo nụ cười hiền lành trên mặt. Trong mắt bọn họ, Huyết Vân sư phụ còn quan trọng hơn bất kỳ vị Tiên Quân huy hoàng nào. Phải biết, sư phụ như thầy như cha. Xét về mối quan hệ phụ thuộc trên lý thuyết, nào có thể so sánh được với tình sư đồ! Lúc này, dù mọi người vẻ mặt hiền lành, nhưng Phất Quang chân nhân vẫn bị nhìn chằm chằm đến tê cả da đầu! Tâm thần chấn động mãnh liệt! Đó là một loại uy áp tâm hồn! Huống chi nó lại đến từ mấy chục Tiên Quân.... Những người này thật mạnh! Lại còn nhìn chằm chằm bần đạo như vậy, là muốn làm gì? Chẳng lẽ việc bần đạo lĩnh ngộ được quang chi pháp tắc lại là một chuyện lớn, đã bị những người này phát hiện? Trong chớp mắt, đầu óc lão đạo suy nghĩ lung tung, sóng trào dâng lên.
Một lát sau, Phất Quang chân nhân nghe kể về những chiến tích truyền kỳ của Huyết Vân.... Cả người như bay lên."A! Cái gì?!...Ngươi nói lại lần nữa?... ""Có tư chất Đại Đế?...A...Đè ép cả bốn Đại Đế...A...Trời ơi!...." "A! Ta không chịu nổi nữa rồi..." Mặt mày lão đạo hồng hào, kích động vung tay múa chân, nói năng lộn xộn! Hàng ngàn năm làm tiên sinh, lão chưa từng trải qua chuyện hưng phấn đến vậy. Lúc này, Phất Quang chân nhân chỉ cảm thấy một luồng điện từ bàn chân chạy thẳng lên trán, sau đó mắt tối sầm lại, hưng phấn ngất đi.... Bất quá, dù đã ngất, khóe miệng lão đạo vẫn nở nụ cười thỏa mãn. "Hắc hắc....hắc hắc..." Một đám Tiên Quân nhìn lão lắc đầu bật cười, đồng thời lại ghen tị hâm mộ không thôi. Nếu như bọn họ ở cảnh giới Chân Tiên mà có được một yêu nghiệt tuyệt thế có tư chất Đại Đế.... thì biểu hiện chưa chắc đã mạnh mẽ hơn Chân Tiên trước mắt. Đợi mọi người đánh thức Phất Quang chân nhân dậy, câu đầu tiên lão nói là:"Đúng đúng, ta chính là sư tôn của Huyết Vân! Quan hệ thầy trò chúng ta rất tốt!" "Huyết Vân đối đãi ta như cha ruột, ta đối đãi nó như con trai ruột!!" Lão đạo ngạo nghễ, cổ ưỡn lên như thiên nga, ánh mắt coi thường đám Tiên Quân. Tiên Quân thì sao, đồ đệ ta Huyết Vân chính là Đại Đế tương lai!....
Những chuyện này, Phương Vận ở đảo tiên vô danh vẫn chưa hề hay biết. Hắn vẫn như cũ sống cuộc đời thảnh thơi, nằm ngửa thoải mái. Phảng phất như một tiên nhân cách biệt một thế hệ, không nhiễm hồng trần, xa lạ với nhân thế. Cuộc sống hàng ngày cũng chỉ là xem biển ngắm gió, cho cá ăn làm chim ưng, chỉ vậy thôi.... Bất quá, gần đây ngoài việc cho cá ăn làm chim ưng, các hạng mục nghiên cứu của Phương Vận có chút tăng lên. Ví dụ như linh miêu của tiên giới, Minh Xà, Linh Hồ, Khổng Tước... Còn thường xuyên hóa thân kỵ sĩ. Long phượng trình tường, thiên mã lao nhanh. Lại có cả tinh tú Vương phi, hầu hạ tả hữu. Cuộc sống có thể nói là bình dị nhưng đầy màu sắc... Nói tóm lại là: Rất êm ái, vô cùng êm ái. Lúc này, Phương Vận tựa trên ghế bành, thưởng thức cảnh biển tiên sơn. Mắt hắn nhìn xa xăm, khóe môi nhếch lên cười nhàn nhạt. Long Nữ xoa bóp vai, Thái Dương thần nữ bóp chân. Ánh nắng sau giờ ngọ lười biếng và dễ chịu, gió biển nhẹ thổi mang theo chút hơi mặn. "Chủ nhân, như vậy được chưa?" Thái Dương thần nữ xinh đẹp tuyệt trần giơ khuôn mặt tinh xảo lên, cười nhìn Phương Vận. Ánh hào quang rực rỡ như mặt trời tỏa ra từ cơ thể nàng, tựa như nữ thần ánh sáng từ cửu thiên giáng trần. "Tốt đấy, tốt đấy..." Phương Vận hài lòng gật đầu, cũng đưa tay khẽ vuốt mái tóc xanh dài của Thái Dương thần nữ, coi như là cổ vũ. Huyết mạch của Thái Dương Thần tộc, chính là Tam Túc Kim Ô. Cùng với huyết mạch Chân Long Chân Hoàng đều là đỉnh cao. Bất quá, bọn họ thân hòa với đại đạo, khác với Chân Long Chân Hoàng phức tạp. Kim Ô thân hòa với đại đạo chỉ có một loại, đó là Thái Dương đại đạo! Loại đại đạo này vô cùng bá đạo! Mà lại Kim Ô có thể chất đặc thù -- Thái Dương Thần Thể! Vô luận là công kích, phòng ngự, thậm chí ngộ tính, đều tiên thiên mạnh mẽ! Có thể nói, huyết mạch Kim Ô lúc này là huyết mạch phân thân mạnh nhất của Phương Vận. Thực lực của các phân thân và bản tôn phần lớn giống nhau, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, cái giống nhau này chủ yếu ở: Cảnh giới, Tiên Nguyên, thần thông....Nhưng những cái giống nhau này, không có nghĩa là thực lực chiến đấu của mỗi phân thân hoàn toàn giống nhau. Các phân thân do đặc tính và hạn chế của chủng tộc huyết mạch, sẽ khác nhau về chiến lực tổng hợp. Ví dụ như, Thái Dương thần nữ phân thân, khi bộc phát hết thực lực, chắc chắn sẽ còn mạnh hơn Huyết Vân. Điểm này là sự khác biệt trời sinh giữa các chủng tộc. Phương Vận nhìn Thái Dương thần nữ đang hầu hạ mình, khóe miệng dần dần cong lên: "Huyết Vân có thể xếp thứ sáu trong Thái Âm thiên Bi, vậy thứ tự của Kim Ô phân thân, ít nhất còn có thể xông lên trước một chút chứ?...""Đệ nhất ư?! Ha ha." Phương Vận ngạo nghễ, nụ cười trên mặt dần dần trở nên sâu xa. Không ai biết rốt cuộc hắn có bao nhiêu yêu nghiệt! Thậm chí chính hắn cũng không rõ. Khi mọi người coi Huyết Vân là tuyệt đỉnh nghịch thiên, thì thật ra Phương Vận đã sớm ở trong bóng tối, hết lần này đến lần khác phá vỡ những điều được gọi là Tuyệt đỉnh nghịch thiên ở bên ngoài kia. Bất quá Phương Vận trong lòng cũng rõ ràng, Kim Ô phân thân tuyệt đối không thể tùy tiện đi lại bên ngoài như Huyết Vân. Nếu Thái Dương Thần tộc mà phát hiện, bên ngoài có quá nhiều huyết mạch chủng tộc của mình.... thậm chí còn nhiều hơn bọn họ.... hậu quả sẽ cực kỳ kích thích.... Thái Dương Thần tộc không bắt sống hắn để cắt miếng ra nghiên cứu mới lạ!....
Chớp mắt một cái, mười ngày đã qua. Phương Vận đang thường ngày thuần hóa ngựa. Đột nhiên nhận được tin tức của năm đại Ma Long do Hỏa Phương cầm đầu. "Chủ nhân, Thái Âm thần nữ mang theo ca ca nàng là Thái Dương Thần tử đến tìm á!""Phần của thần nữ thì ta hiểu, ta đều hiểu, nhưng có cần đánh chết Thái Dương Thần tử không?" Hỏa Phương hỏi thăm, thanh âm có chút kích động. Phương Vận nghe vậy, lập tức tỉnh táo lại, sau đó quát lớn:"Đánh chết cái gì! Bản tôn ta bình thường dạy các ngươi thế nào hả, chúng ta là người tốt, sao lại làm chuyện thất đức như vậy?" "Phải dát kỹ Thái Dương Thần tử, đưa cho bản tôn ta bồi bổ, như thế thì mới tạm được...""Các ngươi thử xem có dát được nhiều lần không..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận