Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 543: Huyết Vân trở về! Kinh thiên chiến tích!

Chương 543: Huyết Vân trở về! Chiến tích kinh thiên!
Đám người mong ngóng trong bóng tối, Khung Hạo, Phương Vận bọn người nhanh chóng tiếp cận. Lúc này, Phật tử Ngọc Chức Y sau khi được cứu chữa, chậm rãi mở đôi mắt mơ màng.
"Khụ khụ.... Tiểu tăng đây là....chết rồi sao?" Ngọc Chức Y kinh ngạc nỉ non, bởi vì hắn lại nhìn thấy Kim Phật Phật Vương....
"Chết cái gì mà chết? Các ngươi được cứu rồi~!" Khung Hạo Tiên Vương chế nhạo.
Thanh âm lọt vào tai, đáy mắt Ngọc Chức Y dần dần lóe sáng, hắn bật dậy, nhìn quanh, mặt đầy ngạc nhiên, không dám tin... Được cứu! Vậy mà thật sự được cứu! Bọn họ vậy mà từ trong tay ma vương Cốt Tộc sống sót?!....
"Đa tạ Vương tôn cứu mạng!!" Ngọc Chức Y kinh hỉ nói lời cảm tạ.
Khung Hạo mặt không cảm xúc: "Không cần cảm ơn chúng ta, muốn cám ơn thì cám ơn Huyết Vân."
Ngọc Chức Y nhìn về phía nơi cách đó không xa, nơi Huyết Vân dường như vẫn còn đang hôn mê. Cảm tạ Huyết Vân....Có vẻ xác thực cần phải cảm tạ. Nhưng lại luôn cảm thấy có gì đó không đúng... Trong lòng Phật tử có nỗi khổ khó nói...
"Sư huynh, ngươi tỉnh rồi!" Phật nữ Nam Chiêm kinh hỉ, quay đầu nhìn về phía Huyết Vân, rồi lại lo lắng thất vọng nói: "Sư huynh đã tỉnh dậy, sao Vân sư huynh vẫn chưa tỉnh?....."
"Phụt!..." Ngọc Chức Y khạc ra máu, hô hấp khó khăn, lòng buồn bực không hiểu sao lại lợi hại....
"Nhục thân của Huyết Vân rất cường đại, vượt xa dự liệu của chúng ta, thương thế của hắn đã ổn định, chắc không có gì lớn, chỉ là không biết vì sao vẫn chưa tỉnh lại...." Tinh Nguyệt Tiên Vương nhíu mày, thần sắc nghi hoặc.
Lúc này, Kim Luân Phật Vương nhìn về phía trước, chắp tay trước ngực cười nói: "Vô Lượng Thọ Phật, Hắc Đế thành sắp tới rồi, chúng ta an toàn."
Lời vừa nói ra, "Khụ khụ..." Phương Vận đang hôn mê chậm rãi mở mắt.
"Vân sư huynh!" Nam Chiêm kinh hỉ, hai mắt đẫm lệ.
Những người khác thấy vậy, cũng đều tươi cười, thở phào nhẹ nhõm. An toàn rồi! Ba người Huyết Vân đều an toàn trở về!
"Khụ khụ... Ta không sao, để mọi người lo lắng...." Phương Vận nhìn mọi người, cố gắng đứng lên. Thân thể hắn run rẩy, đứng rất khó khăn, Nam Chiêm thấy vậy vội tiến lên đỡ Phương Vận.
Phương Vận khoát tay từ chối, mặt lộ vẻ kiên nghị quật cường. "Chỉ là vết thương nhỏ, không đáng gì."
"Lần này trở về, chúng ta sẽ trở về với tư thế đại thắng! Khải hoàn!""Dùng điều này, cổ vũ lòng người!"
Giọng Phương Vận suy yếu, nhưng khí thế vẫn hùng hồn. Vừa nói, hắn càng vội nuốt một đống lớn đan dược, liều mạng hấp thụ. Sắc mặt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, bắt đầu trở nên hồng hào.
Khung Hạo tam vương nhìn chăm chú một chút, mỗi người trong mắt đều lộ vẻ tán thưởng.
"Ba vị vương tôn, ba người chúng ta không còn đáng ngại, không biết lát nữa có thể để chúng ta tự vào thành được không?" "Ba vị, tạm thời tránh một chút..." Phương Vận thỉnh cầu, tam vương kinh ngạc.
"Huyết Vân, ngươi muốn làm gì?" Khung Hạo Tiên Vương hiếu kỳ.
Tinh Nguyệt Tiên Vương bên cạnh ánh mắt lóe lên, chợt cười nói: "Ha ha, tiểu tử này hẳn là sợ chúng ta đoạt công lao của hắn ~!"
"Phải không?"....
Một lát sau. Trước Hắc Đế thành. Những thiên kiêu đang chờ đợi, cùng những Tiên Nhân đang âm thầm chú ý...đột nhiên hai mắt tỏa sáng, cùng nhau nhìn về phía trước. Chỉ thấy trong bóng tối mông lung, ba đạo thân ảnh kinh hồng bay đến. Thân thể bọn họ thần quang lấp lánh, tinh thần sung mãn, như những Thần Vương chiến thắng trở về.... Người chưa đến, âm thanh lớn cùng với... ảnh lưu niệm che trời, đã xuất hiện trong tai, trong mắt mọi người...
"Huyết Vân, Ngọc Chức Y, Nam Chiêm, trở về!" "Đánh tan đại quân Cốt Tộc, giết địch hơn vạn! Thọc sâu ngàn vạn dặm!" "Dụ sát Hắc Hổ Ma Vương của Cốt Tộc!"
Thanh âm vang vọng đinh tai nhức óc liên tiếp vang dội trong Hắc Đế Thành! Cộng thêm ảnh lưu niệm hiện ra bằng chứng...các thiên kiêu Tiên Giới, các Tiên Nhân...đều kinh ngạc ngây người, rung động không thể kìm nổi! Trong hình ảnh, Huyết Vân đánh giết yêu quái cửu luyện, oanh tạc đại quân Cốt Tộc, ung dung di chuyển trong miệng Hắc Hổ khổng lồ... Đặc biệt là hình ảnh oanh tạc đại quân Cốt Tộc và việc một mình hắn ngăn cản Ma Hổ Vương rất rõ ràng và đầy cảm xúc....
Đám người sợ ngây người! Sau đó bộc phát ra những tiếng kinh ngạc không dám tin: "Tê~!! Cái sơn cốc kia, tựa như là Liệt Địa cốc...Đồn trú chính là một chi hai vạn quân của Cốt Tộc, hơn trăm Ma Quân...". Một lão Tiên Quân thống lĩnh trong Trấn Ma quân hít vào khí lạnh, vẻ mặt không thể tin được: "Ta thấy, việc hủy diệt nhánh quân đội này còn đáng sợ hơn so với việc chạy trốn trong miệng Hắc Hổ Vương......" "Ba người bọn họ, có thể chạy thoát trước mặt Ma Vương?""Còn dụ sát Hắc Hổ Vương?!"
Giờ phút này, vô số tiên nhân trong Hắc Đế Thành đầu óc ong ong...Khiếp sợ, có chút bùng nổ! Có chút không theo kịp diễn biến... Huyết Vân dũng mãnh phi thường trong hình ảnh đã tạo cho bọn họ sự kích thích tinh thần lớn lao! Đây thật là Kim Tiên sao?! Đây chính là Đế tử đệ nhất chư thiên sao?! "Phụt!....." Tại vị trí cao trong thành, Khung Hạo Tiên Vương vừa trở về, đang uống trà thư giãn, thấy Huyết Vân làm ra một màn này...kinh hãi khiến vị Tiên Vương Thái Dương Thần tộc này lập tức phun nước...
"Tiểu tử này.....! Trong lúc đó, lại còn có thời gian làm ảnh lưu niệm?!?" Khung Hạo Tiên Vương kinh ngạc ngây người, một lát trước, lời của Tinh Nguyệt Tiên Vương, hắn còn hơi không tin. Bây giờ, hắn đã tin rồi. Tin hoàn toàn.....Không biết xấu hổ, mặt dày mày dạn..."Khung Hạo....Đây đều là sự thật?...." Trong đại điện, một vị Tiên Vương thần sắc kinh ngạc, miệng há thật to... Cho dù chứng cứ rõ ràng bày trước mắt, vẫn khó tin....Bởi vì, quá kinh ngạc.
"Các ngươi trước khi đến cứu viện, ba tiểu gia hỏa bọn hắn vậy mà trước mặt Hắc Hổ đó chống cự lâu như vậy?!!""Còn tiện tay xử lý đại quân Cốt Tộc ở Liệt Địa cốc?!" Các vương tôn liên tiếp chất vấn, kinh ngạc vô cùng nhìn chằm chằm vào Khung Hạo Tinh Nguyệt ba người. Tìm kiếm một lời giải thích hợp lý.
"Khụ khụ..." Khung Hạo Tiên Vương ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Tuy rằng có chút không bình thường....nhưng Huyết Vân nói đều là sự thật!""Nếu không có bọn họ dụ Hắc Hổ Vương đến trước mặt chúng ta...Ta rất khó giết được Hắc Hổ kia...."
"Tê!" Đám người hít vào khí lạnh. Lần nữa rung động nhìn về phía ba người Huyết Vân. Đương nhiên, người được chú ý nhất là nhân vật chính trong ảnh lưu niệm, Huyết Vân."Cái tên hắn, thật sự là Kim Tiên?....Kim Tiên lúc bản vương, cũng chỉ một mình có thể giết vài trăm ngàn Kim Tiên Cốt Tộc thôi, Huyết Vân trực tiếp làm một vạn?....""Phì! Vũ lão quái, ngươi còn biết xấu hổ không? Bản vương nhớ kỹ, lúc ngươi là Kim Tiên, bốn Kim Tiên Cốt Tộc đã đuổi ngươi chạy la oai oái rồi.....""Cút!! Đó là ngươi chứ không phải lão tử!" "Ha ha, các ngươi còn nghĩ Huyết Vân là Kim Tiên? Rõ ràng hắn đã che giấu tu vi! Theo thực lực hắn đã thể hiện, những Tiên Quân trung kỳ bình thường không phải là đối thủ của hắn!" "Bất quá.... Dù là vậy.....những chuyện hắn làm, ngay cả mấy vị nửa vương cũng khó làm được......""Đệ nhất Đế tử, quả không thể lường trước...." Đám người nghị luận, nhìn chằm chằm ba người đang kiêu ngạo bước đi, không, một người đang kiêu ngạo bước đi....kinh hãi thán phục không ngừng.
Trước Hắc Đế thành, các tiên nhân thiên kiêu sau khi chấn kinh. Cùng nhau bộc phát ra chiến ý kinh thiên cùng... sự sùng bái cuồng nhiệt! "Huyết Vân!""Huyết Vân!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận