Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 402: Chư thiên Đế tử, Vẫn lạc ngày

Chương 402: Chư Thiên Đế tử, Vẫn lạc ngày
Đại hỗn chiến kéo dài đến một ngày.
Trên cổ địa, bởi vì một phân thân tiên nhân hình lục giác vĩ đại nào đó… Cùng các đạo nguyên thiên kiêu khác khiêu chiến, xen kẽ vào nhau… Dẫn đến, thiên kiêu mạnh yếu phảng phất một trò mê… Có thiên kiêu vô danh, hoàn toàn chính xác là trước mặt Vô địch Đế tử, lộ ra bình thường, phổ thông.
Bị Long Phách Thiên mấy người bị thương, một chiêu đánh bại!
Nhưng, có hạng người vô danh, lại tỏ ra mạnh mẽ khác thường… Bước lên một cước liền đem Long Phách Thiên những người trọng thương này đạp đến mức mộng mị… Đến mức, sau này Long Phách Thiên ba người mê man đến hoài nghi nhân sinh, cũng không dám nhận khiêu chiến nữa!
Gặp ai gọi chiến, trực tiếp nhận thua!… “Mẹ nó! Mẹ nhà hắn!” “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!?” Lúc này, Kim Long nhỏ Long Phách Thiên, cuồng ngạo không còn, vô địch không còn… Hắn rụt đầu co cổ trong tiên điện long tộc không ra, liếm láp vết thương, nước mắt lã chã!
Bi phẫn muốn chết!
Vì quá kích động, nửa ngày này lại bị tẩn đến chín lần t·h·ậ·n!!
Tình huống Kỳ Lân Tử cũng không khá hơn, vì khôi phục chậm hơn một chút, nên mới bị tẩn bảy lần t·h·ậ·n.
Về phần Ngự Thần Phong, thì là… Bị đánh sưng mặt sưng mũi… Một mực coi như tính mệnh đao, giờ phút này cũng bị hắn mờ mịt, vứt sang một bên… “Không có khả năng… Ta không có khả năng yếu như vậy…” Ngự Thần Phong nỉ non.
Đạo tâm rung chuyển, hắn nhìn về phía thanh đao nằm trên đất bên cạnh.
Lần đầu tiên cảm thấy thanh đao này, cùn hết chỗ nói… Đánh không lại, hoàn toàn đánh không lại… Ai cũng đánh không lại a…!!
Ngự Thần Phong nhìn lên Thiên Bảng.
Chỉ thấy trên đó, tên của mình, đã bị những hạng người vô danh hỗn loạn, táo bạo… Đẩy mạnh xuống dưới hai trăm tên… Mà lại, vẫn còn tiếp tục!… Bên ngoài rất nhiều thiên kiêu vô danh, vẫn không ngừng khiêu chiến… “Ngự Thần Phong! Long Phách Thiên! Kỳ Lân Tử! Cút ra đây chịu chết cho ta!” Kim Long, Kỳ Lân, Ngự Thần Phong ba người, lại một lần nghe thấy âm thanh này, đầu lập tức ong ong… Giống như vạn lôi oanh đỉnh khiến sắc mặt tức giận đến đỏ lên, khóe miệng không kìm được chảy máu!!… “Ngọa tào a ~!” “Khinh người quá đáng!!” “Bản hoàng tử! Không nhịn được nữa!!” “Ta không tin! Ta không tin những người này đều mạnh như vậy!!” Kỳ Lân Tử táo bạo, không phục, lại một lần nhịn không được… Sau đó… Mấy hơi sau, Kỳ Lân hoàng tử nào đó nằm trên mặt đất, lần nữa hoài nghi về nhân sinh… thận bị rút… Thứ hạng lại lại lại… tụt một bậc!… “Ô ô…” Trước đó Kỳ Lân Tử vô cùng cuồng ngạo, lần này vừa về đến tiên điện Kỳ Lân, liền đóng chặt đại môn, ngăn cách thanh âm!
Nằm sấp trên mặt đất ô ô rên rỉ.
Đau nhức! Quá đau!… Ai cũng đánh không lại đau nhức, đối với một hoàng tử muốn đi con đường vô địch, một vùng vô địch mà nói.
Đơn giản, so giết hắn còn khó chịu hơn.
Một bên khác, Long Phách Thiên và Ngự Thần Phong cũng không khác gì mấy, sau một lần rồi một lần giãy dụa không có kết quả… cũng bắt đầu buông xuôi!
“Thích sao thì vậy đi…!!” Tam đại vô địch Đế tử bi phẫn muốn tuyệt, rút kinh nghiệm xương máu xong, bắt đầu không để ý đến chuyện bên ngoài nữa!
Hướng trưởng bối nhà mình cầu viện trợ, cầu thần dược!
Toàn lực khôi phục thương thế!
“Đúng vậy, đây mới là Đế tử của tộc ta! Không được nhụt chí! Những người kia không phải thật sự mạnh như vậy, mà là thực lực hiện tại của các ngươi không phát huy được đến ba thành.” “Cố gắng khôi phục đi, đợi đến ngày cuối cùng, đoạt lại vinh quang cho tộc ta là được!” Các tộc Tiên Tôn trưởng bối ra sức khích lệ đám hậu bối.
Sau đó...
Thần sắc cổ quái phức tạp, nhìn về phía Khung Hạo Tiên Vương và Địa Cơ Đạo Nhân.
“Khụ khụ… Ta đã nói rồi, khích lệ thì chắc chắn sẽ có càng nhiều yêu nghiệt kinh thế nhảy ra a~!” “Các ngươi xem, bọn họ nhảy thật sung~….” “Nếu như không kịch liệt một chút, chúng ta cũng không biết, tiên giới của ta, lại còn có nhiều kỳ tài nghịch thiên như vậy~” Hai người giải thích! Gượng cười, đáy lòng có chút hơi khẩn trương.
“Ha ha, ha ha ha!” “Đúng vậy, nhảy thật sự là, quá mẹ nó! Sung~!” Các Tiên Tôn trong tiên điện, nghiến răng nghiến lợi, phần lớn trong lòng bất mãn với Khung Hạo Tiên Vương và Địa Cơ Đạo Nhân!
Không có gì khác, một ngày này, không chỉ có Long Phách Thiên ba người chịu khổ khó khăn.
Mà là các cấp độ thiên kiêu do các đại tiên vực các đại chủng tộc bồi dưỡng!
Lên đến vô địch Đế tử, xuống đến thứ hai thứ ba trong nhà… đám thiên kiêu… Cơ hồ đều chịu đựng mức độ tàn phá khác nhau… Cũng may, không hoàn toàn là tin xấu… Thiên kiêu vô danh (thiên kiêu không nổi danh) mạnh đến mức không hợp thói thường, vẫn là Thánh tử, thần tử thuộc thế lực của bọn họ.
Có người thì là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ chờ Ngũ Hành đại đạo, có người là Kiếm đạo, Đao đạo, Võ đạo… Cùng, không ít huyết mạch hoang dã.
Ví dụ như, Chân Long, Chân Hoàng, huyết mạch Thần thú tinh tú vân vân… Nhìn đám Tiên Tôn… Từng người mờ mịt ngơ ngác… Không biết nên vui vẻ, hay nên tức giận… Vui là vì, tiên giới xuất hiện càng nhiều yêu nghiệt!
Lúc này, đám thiên kiêu trên bảng.
Cơ hồ vẫn là người của các đại tiên vực của họ… Mà điều khiến người ta tức giận, mất mặt là...
Mẹ nhà hắn!
Những người chiếm cứ vị trí đầu bảng, cơ hồ tất cả đều không phải là cái đám hạt giống mà bọn họ đã nghĩ.
Lúc này, trên bảng thiên kiêu.
Hạng nhất: Kiếm Chủ.
Hạng hai: Huyền Chân Quân (phân thân).
Hạng ba: Huyền Hiêu (phân thân Kim Ô).
Hạng tư: Phương Vũ Nhất (phân thân nhân tộc).
Hạng năm: Đao Quang (phân thân nhân tộc).
Hạng sáu: Hỏa Phương (phân thân Chân Long).
Hạng bảy: Phượng Lăng Vân (phân thân Chân Hoàng).
Hạng tám: Kim Quang (phân thân Kim Cực Đạo đệ nhất tử).
Hạng chín: Hỏa Vô Song (phân thân Hỏa Cực Đạo đệ nhất tử).
Hạng mười: Quân Tiêu Đao (phân thân Kiếm đạo).
“Đại thế! Tuyệt đối là đại thế!!” “Tiên giới của chúng ta, vậy mà xuất hiện nhiều cơ duyên nghịch thiên, thực lực nội tình kinh người đến thế!” Các Tiên Tôn nghiến răng kinh sợ thán phục, vừa âm thầm nhớ kỹ những người nhà thể hiện xuất sắc… Trở về điều tra thêm nội tình, những người trong sạch, thì bồi dưỡng thật tốt.
Không có cách, trong đó có không ít người, lại mạnh hơn hậu bối mà bọn họ đã dày công bồi dưỡng!
…Một ngày này.
Vì kế hay của hai Tiên Vương nào đó!
Đã định trước: Rất nhiều thiên kiêu, uy danh vẫn lạc, đạo tâm lung lay… Đế thú vô địch Đế tử Bạch Hổ tộc.
Không gánh nổi trùng kích, bị đệ nhất tử Kim Cực Đạo đánh bại xong, trọng thương lăn vào dòng lũ bị tàn phá… Thua một lần lại thua một lần.
Phượng Thanh Hoàng của Chân Hoàng tộc, cũng không thoát, bị Hỏa Vô Song con của Hỏa Cực Đạo đánh bại xong, liên tiếp ném một máu, hai máu, ba máu… Thậm chí ném đến vài chục lần.
Đến mức vị công chúa Chân Hoàng tộc kiêu ngạo này, giờ phút này đã xộc xệch, sắp tràn ra tới… Về sau dứt khoát cũng trực tiếp buông xuôi.
Ai khiêu chiến nàng, nàng liền trực tiếp nhận thua… thích thế nào thì thế ấy đi.
Đã không phản kháng được… Liền không phản kháng…
Bạn cần đăng nhập để bình luận