Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 1051: Rầm rĩ Trương Dương tiển!

Chương 1051: Rầm rĩ Trương Dương tiển!
"Dương Tiễn?"
"Chưa từng nghe qua...."
"Bất quá, cái này che trời đạo thứ bảy quân...."
"Chẳng phải mang ý nghĩa...."
"Che trời tối thiểu có bảy vị Đế Tôn!?"
Trong khoảnh khắc, cả điện Đế Tôn xôn xao, trong lòng kinh hãi không thôi...
Nhất là đám người như Kim Thiên Tôn chờ một đám Thiên Tôn Hoàng giả, chấn kinh càng sâu.
Những người khác có lẽ coi thanh niên chỉ là đế, mà bọn hắn lại cảm nhận sâu sắc được...
Dương Tiễn này, tối thiểu là cấp bậc Đại Đế.
Thậm chí, giống như là Đại Đế đỉnh phong!...
Thực lực như thế, vậy mà mới xếp thứ bảy?
Những vị trước đó, có thể là Thiên Tôn cấp không?
Có thể Thiên Tôn cấp không chỉ một người không!?
"Tê!"
Các Thiên Tôn Hoàng giả nhíu mày, trong mắt dị sắc liên tục chớp động.
Bảy vị Đại Đế, so với cả điện Đế Tôn, tự nhiên cũng không tính là gì.
Nhưng mà, bên phía mình đây chính là toàn bộ lực lượng đỉnh phong của tiên giới.
Mà Che Trời, một thế lực, vậy mà lại có lực lượng khủng bố như vậy!
Hơn nữa, nhóm người mình trước đó đối với điều này, vậy mà không biết chút nào!
Chuyện này quả thực kinh dị.
Tiên giới này, vẫn là tiên giới của bọn mình sao?
Tiên giới này, rốt cuộc còn cất giấu bao nhiêu bí mật....
Trong khoảnh khắc, cả điện Đế Tôn thần sắc kinh ngạc, phức tạp khó tả.
Bên trong đại điện, mọi người quan sát Dương Tiễn, mà Phương Tiên Nhân cũng không hề rảnh rỗi.
Nhìn lướt qua một lượt.
Bên dưới vẻ mặt bình tĩnh, sâu thẳm trong đáy lòng cũng là sóng cả trào dâng.
Tiên giới, lại có nhiều Đế Tôn đến vậy!
Chỉ riêng trong điện đã khoảng chừng năm mươi vị....
Đồng thời, mỗi một người đều không phải Đế Tôn bình thường.
Phương Vận nhìn lại, các Đế Tôn tại hiện trường đều từ Đại Đế cảnh trở lên...
Tựa hồ, chỉ có Đại Đế! Mới có tư cách ngồi ở chỗ này nghị sự!...
Phương Vận nhìn quanh.
Hắn thấy rõ Kim Thiên Tôn, Thái Dương Thiên Tôn, Thái Âm Thiên Tôn, Long Hoàng....
Trong bọn họ, mỗi một người đều thân hình vĩ ngạn thần thánh.
Nhìn một chút thôi đã thấy ý chí hùng hồn tràn ngập tâm thần, khiến cho người kính sợ!
Kim Thiên Tôn ngồi ở vị trí chủ vị, sau đầu thần huy vô lượng, như mặt trời như mặt trăng.
Còn lại các Thiên Tôn Hoàng giả, ngồi song song ở hàng đầu.
Những người Đại Đế còn lại đứng ở hai bên.
Đại điện vô cùng rộng lớn, nguy nga bao la hùng vĩ.
Các Đế Tôn cũng có hình dung khác nhau, đạo vận muôn vàn!
Một nửa hoàn toàn là hình thái nhân tộc.
Còn lại, phần lớn cũng là hình người, nhưng lại giữ lại bộ phận đặc thù của chủng tộc.
Như Long Hoàng, Kỳ Lân hoàng....thân người mà đầu thú...
Hậu Thổ Thiên Tôn, thân rắn mà đầu người...
Hình tượng mỗi người đều vô cùng uy nghiêm thần thánh...uy áp cấp Thiên Tôn, cao cả đến cùng cực!
Trong số các Đế Tôn, chỉ có số ít mấy vị, hoàn toàn hiện nguyên hình với dị tướng chân thân.
Bất quá, đạt đến cảnh giới như vậy.
Hình tượng của bọn họ dù có kỳ dị chút, nhưng ý vị thần thánh cũng là vô biên!
Không có chút cảm giác yêu tà dã man nào.
Phương Vận nhìn mà ngạc nhiên, nội tâm liên tục sợ hãi than phục.
Đương nhiên, hắn cũng biết, những Đế Tôn hoàn toàn có hình người, cũng chưa chắc đã đều là nhân tộc.
Chẳng qua là hiển hóa dưới hình dạng người mà thôi.
Nhân tộc chân chính, hẳn là chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
"Lực lượng Tiên Đế Đế Tôn, quả nhiên rất mạnh!"
"Còn tốt! Ta đã sớm chuẩn bị!"
"Diễn đủ mạnh!"
"Dương Tiễn cấp Đại Đế đỉnh phong chỉ là thứ bảy..."
"Tiên quỷ lưỡng giới, ở khắp mọi nơi!"
"Bọn hắn chắc chắn cũng rất kinh ngạc đi."
Phương Tiên Nhân chú ý tới những thay đổi biểu cảm vi diệu của mọi người.
Trong lòng thầm hài lòng.
Cái hắn muốn, chính là hiệu quả này!
Chấn nhiếp! Thần bí!
Che Trời, ở khắp mọi nơi!
Đương nhiên, chuyện quỷ vực ở khắp mọi nơi, tự nhiên chỉ là thổi phồng lên thôi...
Phương Vận cá cược rằng, người thành công cũng không có khả năng ở quỷ vực tùy tiện mở rộng giới môn...
Sự thật hiển nhiên, hắn đã thành công.
Tóm lại, ta nói ta có thể! Là chính các ngươi không mở được...
Khóe miệng Phương Vận khẽ nhếch.
Quan sát một hồi, ở đây có hơn mười vị Đế Tôn khí tức huyết mạch, thu hút sự chú ý của hắn.
Những huyết mạch này, lúc trước hắn chưa từng thấy bao giờ!!
Chưa từng thấy, tự nhiên cũng chưa từng thu thập qua....
Cho nên, người nào đó không tự giác nảy sinh ý định thu thập.
Rút máu! Rất muốn rút máu...
Kết quả, Phương Vận vừa nảy ý đồ xấu.
Liền lập tức bị mấy vị Đế Tôn cùng nhau khóa chặt.
Trong mắt bọn họ cảnh giác bắn ra, đối với Phương Vận ẩn hiện địch ý.
"Dương Tiễn đạo hữu, ngươi đối với bản đế, có ý nghĩ không tốt?!"
Một vị Đế Tôn có vầng trán Thần Văn rạng rỡ, giữa trán mọc ra con mắt liếc ngang thứ ba, sắc bén nhìn chằm chằm bạch bào thanh niên.
Bất thiện mở miệng!
Lời vừa thốt ra, bầu không khí trong điện lập tức trở nên quái dị.
Phương Tiên Nhân thấy thế, trong lòng kinh ngạc.
Lập tức thu hồi ý nghĩ muốn rút máu vị Đế Tôn này...
Một giây sau, Phương Tiên Nhân khẽ cười nói:
"Đạo hữu hiểu lầm."
"Lần này ta là phụng mệnh của Thần chủ Che Trời, đáp ứng lời mời đến đây."
"Sao lại có ý đồ xấu với đạo hữu?"
"Bất quá, Thần chủ nhà ta đối với kỳ dị huyết mạch giữa thiên địa có chút hứng thú...."
"Nếu đạo hữu thuận tiện, có thể cho ta một chút tinh huyết."
"Như thế, đạo hữu có thể tránh được họa sát thân. Mà Thần chủ nhà ta, cũng sẽ vô cùng vui mừng..."
"Có thể nói là, vẹn toàn đôi bên!"
Dương Tiễn bạch bào thẳng thắn.
Trong ngôn ngữ, rất có ý uy hiếp.
Rất đúng kiểu ngang ngược càn rỡ.
Trong thoáng chốc, không khí đại điện trở nên càng thêm căng thẳng, vi diệu....
Không ít Đế Tôn nhíu mày, trong lòng rất không vui.
Tinh huyết của Đế Tôn, không phải là vật phàm!
Cái này không chỉ liên quan đến tôn nghiêm, mà còn dính tới bí mật tu luyện đại đạo của Đế Tôn đó.
Và cả bí mật huyết mạch chủng tộc chân thân.
Đưa tinh huyết tặng người, chẳng khác nào đem rất nhiều bí mật của mình, dâng lên tận tay!
Trên đời này, ai sẽ làm chuyện ngu ngốc như vậy?
"Ha ha!"
"Ha ha ha!"
Tam nhãn Đế Tôn cười đến giận dữ, đế nộ tuôn trào, khó mà áp chế.
"Đạo hữu khẩu khí thật lớn!"
"Ý của ngươi là, bản đế chỉ cần không đưa tinh huyết cho Thần chủ nhà ngươi! Liền có họa sát thân sao?!"
Phương Dương tiển buông tay, vô tội nói:
"Đạo hữu đừng kích động..."
"Ta không có ý đó..."
"Hỗn đản! Ngươi chính là ý đó!"
Tam nhãn Đại Đế nổi giận, con mắt thứ ba kỳ dị liếc ngang ở giữa trán, thần mang phun trào, nóng lòng muốn ra tay.
Trong khoảnh khắc, đế uy cuồn cuộn, uy hiếp toàn trường!
Giống như chỉ cần không hợp một lời, liền muốn bùng nổ Đế Chiến!
Phương Dương tiển nhíu mày, nhìn về phía Kim Thiên Tôn.
Chỉ thấy người sau mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.
Giống như không hề nghe thấy, không hề nhìn thấy.
Nào có chút ý định muốn điều giải?
A, là vậy sao....
Phương Tiên Nhân đã hiểu.
Thế là, hắn nhìn về phía Tam nhãn Đại Đế, chợt nở nụ cười tươi rói:
"Đã vậy..."
"Vậy ta mà còn biện minh, liền có vẻ làm màu quá..."
"Không sai!"
"Ý của ta khi nãy, chính là cái ý đó."
"Đã bị Thần chủ nhà ta coi trọng, không ai có thể thoát được đâu."
"Hơn nữa không chỉ có ngươi..."
"Còn có vị đạo hữu này, vị này, vị này..."
"Còn có ngươi, ngươi, ngươi!..."
Phương Dương Tiễn vừa nói, vừa đưa tay chỉ liên tiếp mười lăm vị Đế Tôn....
Thậm chí, trong đó có hai vị, vẫn là cấp Thiên Tôn!
"Thần chủ nhà ta, chắc chắn là đều có hứng thú với huyết mạch của các ngươi."
"Ta khuyên các ngươi, tốt nhất là nên chủ động một chút..."
"Để tránh về sau, sẽ có họa sát thân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận