Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 637: Phản, tuyệt đối là phản

"Chương 637: Phản, tuyệt đối là phản"
"Đây là nơi nào? . . ."
"Ự...ừm...."
Trong mộng Vô Tà, lòng chợt hồi hộp. Trước đó bị đuổi giết, chỉ lo chạy mạng, nào còn để ý phương hướng nào nữa... Hiện tại hắn tạm thời an toàn... Lại đột nhiên phát hiện! Lạc đường rồi ư?
"Ngọa Tào!" Tên Tiên Vương hèn mọn kịp phản ứng, lập tức kinh hãi. Lạc đường tại quỷ vực của Cốt Tộc, đó là chuyện mất mạng. Một giây sau, hắn lo lắng nhìn quanh bốn phía, nhưng thiên địa trong mắt hắn đều giống nhau, mông lung tối om... Căn bản không phân biệt được địa phương và phương hướng cụ thể.
"Cái này...."
"Á!" Vô Tà ôm ngực kêu đau, vừa mới an tâm, lại lần nữa treo ngược lên. Bây giờ trên người hắn có vết thương, còn bị lạc đường... Nếu như chạy loạn, nhỡ không cẩn thận chạy đến trước mặt thế lực lớn của Cốt Tộc thì... Chắc chắn sẽ thập tử nhất sinh! Không chạy cũng không an toàn. Ở địa bàn của địch, không biết hoàn cảnh, khiến cho người ta cực kỳ bất an. Vô Tà vùng vẫy một hồi, vẫn cảm thấy không thể ngồi chờ chết. Huống chi, hắn còn có nhiệm vụ mang theo.
Chui ra khỏi sơn cốc, hắn dựa vào ký ức không rõ ràng, thử trở về. Nhưng mà, không thử thì còn đỡ... Thử rồi thì... Có vị Tiên Vương nào đó suýt chút mất mạng...
Một ngày sau.
Vô Tà ở phía trước phóng như bay, tuyệt mệnh bỏ chạy! Phía sau ba đạo khí tức cường đại đuổi theo không buông!
"Cái thằng này dám một mình tới gần thiên phật thành của chúng ta!"
"Đơn giản là không coi chúng ta ra gì!"
"Hôm nay, nhất định phải băm vằm hắn!"
"Nếu để cho hắn chạy thoát thì, mặt mũi tộc ta cũng hết sạch!"
Ba Đại Ma Vương hùng hùng hổ hổ, phẫn nộ bùng nổ không chịu nổi, điên cuồng đuổi giết!
Vô Tà khóc không ra nước mắt, vết thương trên thân càng thêm đau đớn! Vừa chạy trốn, vừa nỗ lực giải thích: "Các ngươi hiểu lầm rồi~ thật sự là hiểu lầm mà~!"
"Ta không phải đến khiêu khích, ta chỉ là hỏi đường, bị tên vương bát đản kia của Cốt Tộc, gài bẫy ở thiên phật thành các ngươi!"
"Thật đấy!"
"Đồ chó hoang! Cốt Tộc không có ai tốt cả!"
Ba Đại Ma Vương nghe mấy lời đầu thì nhe răng giễu cợt, nhưng nghe những lời sau đó thì nộ khí càng bùng nổ: "Hỗn đản! Đến nguyên thành của ta khiêu khích, còn dám mắng tộc ta!"
"Muốn chết!"
"Giết! Chơi chết hắn!"
Ba Đại Ma Vương táo bạo truy sát, trong chớp mắt, Vô Tà lâm vào nguy hiểm, thương thế càng thêm nghiêm trọng. Cũng may, chiến lực và tài chạy trốn của hắn đều thuộc hàng nhất lưu. Thêm nữa mặt thuẫn còn có một chút dư uy của Đế Giả, luôn luôn giúp hắn tránh thoát sinh tử đại kiếp...
Nhìn Tiểu Hắc tử phân thân phụ trách ẩn nấp truy tung đang ăn dưa, không ngừng kinh thán.
Lại một canh giờ sau, tựa hồ Vô Tà chạy quá xa, ba Đại Ma Vương trên mặt nhăn nhó, dần dần dừng lại. Một ma vương nói: "Thôi, tộc ta đang giao chiến với tiên giới, lại thêm đám bóng đen khắp nơi đánh lén nữa!"
"Nguyên thành quan trọng, chúng ta vẫn nên quay về." Ba người hung tợn trừng mắt nhìn Tiên Vương hèn mọn một chút, cuối cùng quyết định từ bỏ.
Vô Tà thoát khỏi nguy hiểm, thở phào một hơi lớn. Nhưng vấn đề quấy rầy hắn vẫn còn ở đó. Đúng vậy, vất vả lắm ở bên thiên phật thành tìm được một chút phương hướng, lần này... lại bị đuổi giết đến lạc đường. Trong thiên địa mông lung đen tối, Vô Tà không biết làm sao... Cô đơn trơ trọi, vô cùng đáng thương.
Phương Hắc Tử có chút không đành lòng, phất tay vẩy ra một đám phân thân hóa xương: "Tiểu Hắc, các ngươi lại đi chỉ đường cho hắn." Phân thân nhận lệnh, rất nhanh, Vô Tà lạc đường liền chú ý thấy dưới chân núi, có một đám Cốt Tộc. Ánh mắt Tiên Vương chớp động, thân ảnh lao về đỉnh núi. Vừa xuất hiện, hắn liền dùng vương uy trấn áp đám người kia: "Các ngươi đừng sợ, ta chỉ đến hỏi đường, hỏi xong ta sẽ đi! Đảm bảo không giết các ngươi!" Vô Tà quát hỏi, các tu sĩ Cốt Tộc mặt mày hoảng sợ, nghe vậy thì dần dần bình tĩnh lại: "Đại nhân cứ hỏi, chỉ cần đại nhân không giết chúng ta, chúng ta biết gì sẽ nói hết." Tiểu Hắc số một phối hợp cực kỳ.
Một lát sau, Vô Tà rời đi. Trong hư không tối tăm, hắn cầm một tấm bản đồ, trên đó đánh dấu rõ ràng và chi tiết. Lúc này hắn đang ở đâu, vị trí hắc Đế thành, thậm chí cả lộ tuyến trở về an toàn cũng có... Đúng vậy, đây là đám tu sĩ Cốt Tộc mặt mày anh tuấn cung cấp. Chu đáo, thật sự không giống là Cốt Tộc.
Vô Tà tay cầm bản đồ, xem đi xem lại, trong mắt lóe lên ánh sáng trí tuệ. "Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!"
"Cốt Tộc đều là địch nhân, sao có thể tốt bụng như vậy? !"
"Ha ha, ha ha ha!"
"Phản, chắc chắn là phản!""Chắc chắn là giống lần trước tên chó hoang Cốt Tộc kia cố ý làm vậy với ta!"
Khóe miệng Vô Tà nhếch lên, khinh thường cười nhạo, tự cho là đã nhìn thấu trò hề của Cốt Tộc!"Bất quá, dù là phản, thì cũng có ích."
"Đây là lý do vì sao bản vương còn muốn đến đó!" Vô Tà cười lạnh, trên mặt lộ ra tự tin và kiêu ngạo.
"Đã là phản, vậy thì cứ làm ngược lại!"
"Hắc Đế thành trên bản đồ chắc chắn là nguyên thành, hoặc là nơi cực kỳ nguy hiểm!"
"Mà nơi nguy hiểm nhất trên bản đồ, chính là hắc Đế thành!"
Vô Tà tâm niệm xoay chuyển cực nhanh, hai mắt lộ ra vẻ tinh quái, trong suốt hơn bao giờ hết! Một sự tin tưởng chắc chắn!
Vị Tiên Vương nọ trực tiếp lựa chọn nơi được đánh dấu là nguy hiểm nhất trên bản đồ: "Nơi này, tuyệt đối là hắc Đế thành!"
"Chắc chắn là vậy!"
"Ha ha, chút Cốt Tộc nho nhỏ, còn muốn lừa bản vương?~"
"Một đám đồ rác rưởi~!" Tiên Vương hèn mọn cười nhạo, lập tức khởi hành tới 'hắc Đế thành'.
Hiện tại hắn bị thương rất nặng, rất cần phải dưỡng thương, cho nên, Vô Tà quyết định về đó trước. Về phần đám người Huyết Vân... kệ bọn họ đi... đám người kia, hắn đến bây giờ vẫn chưa tìm được... ngược lại thì hắn bị lạc mất.
Trong bóng tối, Tiểu Hắc Tử ẩn nấp trông thấy Vô Tà chạy loạn... Tất cả đều kinh ngạc đứng hình. Sau đó liền báo cáo với bản tôn: "Chủ nhân, chúng ta đã chỉ đường cho Vô Tà, còn đưa cho bản đồ chi tiết, vậy mà tên này vẫn cứ chạy loạn..."
"Hắn có vẻ như, có ý tưởng của riêng mình!"
Dưới lòng đất dãy Ma Da Sơn, Phương Vận nghe vậy có chút kinh ngạc. Sở dĩ phái phân thân hóa xương đi chỉ đường, là bởi vì hắn hiện tại chưa muốn để cho Vô Tà tìm được quân đoàn phân thân. Như thế, có thêm người ngoài, quân đoàn phân thân sẽ khó hành động. "Lại chạy loạn sao... Lại có ý tưởng à...." Phương Vận nhíu mày, rất im lặng. "Lần trước nói với ngươi là phản, cho là ngươi thông minh..." "Kết quả..." "Lần này, nói thẳng cho ngươi là chính, ngươi lại 'thông minh'..." "Ừm...." Phương Vận trầm ngâm một chút, hướng phân thân hóa xương phân phó: "Được rồi, cứ theo dõi hắn! Các ngươi tiếp tục truy tung, tiếp tục báo cáo!" Nói xong, Phương Vận lần nữa đặt trọng tâm vào bên mình.
Dãy Ma Da Sơn lúc này, tình hình cực kỳ phức tạp. Có vẻ như có mấy phe thế lực! Ngay vừa rồi, đạo niệm ma vương lướt qua người hắn, ít nhất cũng phải mấy người.... Lúc này, Phương Vận muốn thu lưới, đối phương có vẻ như cũng muốn thu lưới. Mọi người tựa như đều đang ở vào sự nhẫn nại đến sắp phun trào. Đại chiến hết sức căng thẳng!
Trong lòng núi, mấy ma vương mặt mày hết sức đặc sắc. Bầu không khí cũng vô cùng cổ quái nghiêm trọng.... Không chỉ vậy! Cổ kính trong tay Di Đà Ma Phật không chỉ phát hiện nghi là địch nhân ngụy trang! Còn phát hiện một chuyện ngoài ý muốn! Một sự cố ngoài ý muốn đáng kinh ngạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận