Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 760: Gió nổi lên, ai là con mồi

Chương 760: Gió nổi lên, ai là con mồi.
Bọn Tiên Vương nắm người, chân đạp quy tắc, thân mang đạo ngân. Trên mặt tràn đầy khinh thường và ngạo nghễ, tựa hồ hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay! Bọn chúng không thèm liếc nhìn đến tiểu Đan sư bị bắt giữ kia. Dường như, đối với mấy tên Kim Tiên, Tiên Quân nhỏ bé, bọn chúng chẳng buồn bận tâm.
Mà đám Tiên Vương này không biết rằng… Lúc này, tên tiểu Đan sư yếu gà trong tay bọn chúng… Còn mạnh hơn cả chính bọn chúng!. Phía sau hắn còn có ức vạn huynh đệ, tùy thời có thể đến trợ giúp… Đồng thời, bọn hắn còn đang ‘đánh tiếng’ với nhau, thương nghị xem có nên chơi một vố với đám người này không ~
Đám phân thân báo cáo, Phương Vận sau khi tỉnh táo lại, hơi suy nghĩ, cũng cảm thấy rất có đạo lý. “Việc này đột nhiên xảy ra tập trung như vậy, lại còn cố ý liên quan đến các phân bộ Thần Tiêu ở đại tiên vực… Chắc chắn có kỳ quặc bên trong! ….” “Ừm… Có kẻ muốn nhắm vào Đan Các của ta sao?...”
Trong lòng Phương Vận loé lên ý nghĩ, đáy mắt tinh mang phun trào, rất nhanh nhận ra vấn đề. Tại thời điểm Thần Tiêu Đan Các phô trương thanh thế lớn như vậy, mà vẫn còn dám ra tay với Đan Các. Lại còn có thể điều động được mười mấy Tiên Vương…
“Xem ra… thực lực của địch không hề kém~! Mưu đồ không nhỏ!” “Ha ha, bất quá! Đúng là gan thật lớn a ~” “Bản tôn chung sống hòa bình với các ngươi, các ngươi lại coi ta là hổ giấy?!” “Tốt! Tốt! Tốt!”
Gần đây, Thải Âm tiên tử vẫn không tìm được, điều này khiến trong lòng hắn có chút phiền muộn không vui. Bây giờ, lại có người đến sờ vào vận rủi của hắn! Phương Vận cười, nụ cười ấm áp xán lạn. Lập tức ra lệnh cho đám phân thân đang bị bắt giữ: “Các ngươi tạm thời nhẫn nhịn, xem trước xem bọn chúng muốn làm gì.” “Tùy thời báo cáo, tùy cơ ứng biến.” “Rõ!” Đám phân thân lĩnh mệnh.
Chớp mắt đã qua nửa ngày. Chuyện các phân bộ Thần Tiêu Đan Các ở các nơi xảy ra sự cố, dần dần lan ra khắp tiên giới, sự tình trở nên ồn ào náo động. Đặc biệt là ở những phân bộ thuộc các Thần Thành, các Tiên Vực, một đám cao tầng Vương Tôn khi biết tin, sắc mặt từng người đều đại biến!
Bọn họ hoảng sợ kinh hãi, trước tiên dẫn người đến Đan Các đang có sự cố để xin lỗi. Cũng tại chỗ ban nghiêm lệnh: “Điều tra! Cho bản vương điều tra rõ! ” “Thần Tiêu Đan Các là đồng bạn mật thiết nhất của chúng ta!” “Đan sư của bọn họ xảy ra chuyện ở lãnh địa của chúng ta, chúng ta khó tránh khỏi tội lỗi!” “Lần này, vô luận là ai làm, đều phải cho Đan Các một câu trả lời thỏa đáng!”
Các đại vực, từng đạo mệnh lệnh được ban ra. Vô số tiên nhân xuất động, không thiếu cả Tiên Vương đích thân ra tay. Hành động quyết liệt, thái độ vô cùng thành khẩn, trịnh trọng, minh xác! Trong lúc nhất thời, tiên giới gió nổi mây phun, tạo nên một trận sóng gió ngập trời.
Nam thiên vương đình. Phương thiên vương giúp tử Lăng Thanh Tiêu hai vị tiên tử, chỉnh lý thân thể, củng cố vững chắc cơ sở. Khí thế ngút trời. “Hai người nghỉ ngơi cho tốt, trước không cần vội đột phá, phải đem những cơ duyên lần này đạt được, triệt để tiêu hóa, mới có thể nếm thử đột phá.” “Nhớ lấy!” Phương thiên vương căn dặn, cái chết của Đông Mộc là vết xe đổ. Hắn cũng không muốn nó lại xảy ra trên người tử Lăng Thanh Tiêu….
Mặc dù, tình huống có hơi khác, hai người này có nội tình mạnh hơn Đông Mộc lão tổ nhiều, nhưng Phương Vận vẫn không quá yên tâm. Chuyện độ kiếp, chính là sinh tử đại quan của tu sĩ. Không được phép qua loa sơ sài. Đông Mộc…. Chết quá thảm rồi. Vị Đạo Tổ nào đó mỗi khi nhớ đến bây giờ, vẫn không nhịn được thở dài một tiếng đáng thương…
Hai vị tiên tử thùy mị liên tục gật đầu nghe theo lời căn dặn của tiền bối, thẹn thùng vô hạn, mồ hôi nhễ nhại. Nhìn kỹ thì biết rằng sau khi thật sự được rèn luyện mới có trạng thái tinh thần này. “Các ngươi yên tâm, gần đây bản tọa mỗi ngày đều sẽ giúp các ngươi củng cố cơ sở, như thế, chắc không cần đến mấy ngày!”
Tử Lăng nghe vậy, gương mặt xinh đẹp dịu dàng, càng thêm ửng hồng! Củng cố cơ sở… Là củng cố kiểu như thế này sao… Anh~ Đại nghĩa tiên tử mím môi thẹn thùng. Còn Thanh Tiêu phủ quân, thì âm thầm kích động…. Trong mắt nàng, quá trình không quan trọng, mà vài ngày nữa thôi nàng đã có thể thành tựu Tiên Vương, đây mới là điều nàng quan tâm nhất! Hiện tại, nàng đối với tiền bối tin tưởng không nghi ngờ.
Mới nói, vị tổ tiên sau khi giúp đỡ xong đám tiên tử dưới trướng rèn luyện xong, liền lặng lẽ trở về nguyên thần tinh. Nghe xong báo cáo tình hình của đám phân thân,…. Phương Vận chống cằm, rơi vào trầm tư. “Địch nhân, đây là muốn làm gì?...” “Gây nhiễu loạn tiên giới, thu hút ánh mắt của các tu sĩ….” “Làm nhiễu loạn nghe nhìn….” “Có mưu đồ….hắn muốn cái gì?”
Trong đầu suy nghĩ, Phương Vận rất nhanh đã có phán đoán. Địch nhân bắt đi người của các phân bộ Thần Tiêu, nhấc lên sóng gió, nhưng lại chậm chạp không có động tác tiếp theo. Hiển nhiên mưu đồ của bọn chúng không phải là các phân bộ kia. “Chẳng lẽ, đám người này, nhắm đến Thần Tiêu Đan Các ở La Phù Thiên?” “Cố ý khiến ánh mắt của toàn tiên giới tập trung về nơi khác, bọn chúng muốn đoạt đan?!”. “Ừm, khả năng này rất có thể….” “Thật đúng là… đại thông minh~!”
Phương Vận nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, sau một phen phân tích cẩn thận. Manh mối dần dần rõ ràng. Để nghiệm chứng, trong lòng hắn khẽ động, phân phó Thần Tiêu Đan Các ở La Phù Thiên, phái Tiên Vương đến các vực của tiên giới. Tiên Vương của Thần Tiêu Đan Các xuất động! Động tĩnh rất lớn. Không ít trấn Ma tiên nhân từng nhận ân huệ, nhất là đám tàn tiên sau khi đạo khu được khôi phục, nghe được động tĩnh, nhao nhao xuất quan! Cùng các tiên nhân Thần Tiêu cùng nhau đi, thẳng hướng chư thiên tiên giới. Thề phải giúp Thần Tiêu Đan Các lấy lại công bằng!
Càng có một số tiên nhân đại nghĩa lẫm liệt phẫn thanh, xông đến Thái Hư Đan Tháp gây sự, khiến cho Thái Hư Đan Tháp phải gánh chịu oan….”Loại chuyện này, vừa nhìn đã biết là do các ngươi Đan Tháp làm rồi!” “Cái gì?! Còn không nhận?!” “Trừ bọn ngươi ra, còn có ai nữa?!” “Phốc…” Tiên nhân ở các nơi của Thái Hư Đan Tháp tức đến mức thổ huyết…. Vừa bi phẫn vừa bất lực, có miệng khó mà trả lời. Phong ba ở tiên giới càng gấp, sóng ngầm cuộn trào.
Cuối cùng. Đã có Tiên Vương cầm người lộ ra sơ hở. Trong lòng một ngọn núi vô danh tại Chân Long vực. Một gã Tiên Vương có khí chất âm nhu, tay bấm đóa hoa, thu hồi Truyền Âm Phù. Khóe miệng cong lên kiêu ngạo, nở một nụ cười khinh thường: “Ha ha~! Thần chủ chỉ là hơi dùng chút thủ đoạn nhỏ, một đám ngu ngốc liền loạn trận cước ~!” “Thật không thú vị, thật không thú vị~~”
Âm nhu Tiên Vương lấy ra một cái gương, tự mình soi mấy lần, sau đó ghét bỏ nhìn tiểu Đan sư Kim Tiên bị bắt. Tiểu Đan sư tuấn tú nằm trên mặt đất, gặp ác nhân nhìn đến, thân thể run rẩy, giống như rất sợ hãi….. Một màn như thế, càng khiến cho Âm Nhu Tiên Vương thêm khinh thường. “Phi ~ đồ bỏ đi! Cái gì mà Đan sư Thần Tiêu, chẳng phải cũng sợ chết đấy sao?!”
“Bất quá, nam tu của Đan Các các ngươi, dáng dấp đều thật là chán ghét, ngược lại nữ Đan sư thì từng người đều rất tú mỹ, ta nhìn mà yêu, thật là mê người ~~” “Đợi khi đại sự thành công, bản vương nhất định để Thần Chủ ban thưởng cho vài nữ Đan sư của Thần Tiêu ~~ chậc chậc~” Thanh âm của âm nhu Tiên Vương the thé khó nghe, không nam không nữ….. Giống như đang kích động ước mơ, đang mơ tưởng đến đám nữ Đan sư Thần Tiêu, ánh mắt thần thái sáng ngời. Ý nghĩ thật kỳ quái.
Lần này, đã khiến cho phân thân của vị đại tiên nhân nào đó, không thể nhịn được mà buồn nôn. “Chủ nhân, có người ở đây…. Làm nhục ngươi!....” Phân thân nhỏ giọng ‘đâm thọc’. Mỗ bản tôn nghe vậy ngây người, ý thức giáng lâm, đợi khi tiếp nhận ký ức, hiểu rõ sự tình. Lập tức, Phương Vận giận tím mặt! “Ta hắn a….” “Thật là quá to gan! Một tên biến thái, lại dám có ý đồ với phân thân của ta?!”
Phương tiên nhân vừa ác hàn vừa kinh sợ. Sau đó, phong cấm trói buộc trên người phân thân, ầm một tiếng nổ tan tành! Đùng một cái, đứng lên! Thần mục như điện nhìn chằm chằm vào âm nhu Tiên Vương….
Bạn cần đăng nhập để bình luận