Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 1149: Huyền thương thiên! Khả năng bị ta đánh chết!

Chương 1149: Huyền Thương Thiên! Có khả năng bị ta đánh chết! Lúc này, đột nhiên! Một thanh âm từ ngoài điện bay đến: "Đã Nguyên Thủy tôn chủ không nguyện ý làm cái này tại thế thiên Tôn" "Vậy nếu như để cho ta tới làm!" Đám người theo tiếng kêu nhìn lại, con ngươi đột nhiên co lại. Đều kinh ngạc tại chỗ. Nhất là Thái Âm thiên Tôn!... Càng là đôi mắt đẹp ánh trăng bùng lên, cao gầy thân thể mềm mại run rẩy. Đỏ hồng miệng nhỏ giương thật to, cơ hồ có thể nhét xuống Huyết Vân... "Vô Thủy tiên thương! ! " "Huyết Vân?! " "Tại sao là ngươi?!" "Ngươi! Ngươi! Ngươi!..." Một bên, Thái Dương thiên Tôn cũng sợ ngây người... Mà lại không chỉ là Thái Dương, Thái Âm. Giờ khắc này, thiên Tôn điện, chúng Đế Tôn cùng nhau đứng lên, đều khiếp sợ hoàn toàn không khép được miệng. Huyết Vân là ai? Bọn hắn quá quen biết! Có thể nói, tiên giới phía dưới đế vực, Huyết Vân chính là người nổi bật nhất. Chỉ là, Huyết Vân không phải vô địch Chuẩn Đế sao? Sao đột nhiên chạy đến thượng giới? ! Còn!... Còn toàn thân tản ra khí tức cường đại cấp bậc thiên Tôn! ? Đám người kinh ngạc mờ mịt, mái tóc dài màu đỏ sậm, thần tuấn thanh niên, nhàn nhã bước vào cung điện hùng vĩ. Nhìn quanh một vòng, ấm áp cười nói: "Chư vị, nhận thức lại một chút." "Tên ta, Huyết Vân." "Đúng, không sai! Chính là Huyết Vân mà các ngươi biết đấy!" "Thái Âm trấn ma điện chủ, Thái Dương trấn ma điện chủ, chư thiên vạn giới! Thứ nhất thiên kiêu!" Huyết Vân tự giới thiệu, không e dè. Chúng Đế Tôn hóa đá, đầu óc ong ong. Thái Âm, Thái Dương hai vị thiên Tôn hoàn hồn, nhìn chằm chằm Huyết Vân. Sau đó vội vàng liên hệ với vị Huyết Vân điện chủ của mình.... Chuyện đến bây giờ, bọn hắn vẫn không muốn tin. Khăng khăng cho rằng, Huyết Vân trước mắt là giả!... Một giây sau. Hai người đồng thời cảm ứng được một Huyết Vân khác. Đến từ... Hạ giới tiên giới! Hai người tâm thần run lên! Chính khi cho rằng Huyết Vân trước mắt là giả. Hạ giới Huyết Vân đáp lại nội dung, lại trong nháy mắt khiến cho hai người vỡ tan tại chỗ: "Đừng hỏi, đi lên chính là ta! Ta bản tôn!" "Hai vị đạo hữu nói cẩn thận, ta bản tôn cũng không phải Chuẩn Đế, hắn! Mạnh hơn các ngươi..." Tiên giới, Huyết Vân Đại điện chủ ngạo kiều đáp lại! Đồng thời, thiên Tôn điện đế vực. Mái tóc phát sáng năm màu nhìn về phía Thái Âm, Thái Dương: "Điện chủ của các ngươi, là hóa thân của ta!" "Tê!" Thái Dương thiên Tôn hít vào khí lạnh. Suýt nữa ngã mông về đế tọa. Mà Thái Âm thiên Tôn đôi mắt đẹp long lanh, nhìn chằm chằm Huyết Vân trước mắt, thân thể mềm mại run rẩy không thôi. Trong mắt có ngạc nhiên khi nghe tin bất ngờ về chân tướng, lại có phẫn nộ cùng u oán khó hiểu.... Cả người phức tạp cực kỳ.... Sau đó... "Huyết Vân! ! Thật là ngươi?! " "Ngươi một lão già thiên Tôn, vậy mà trêu chọc Thiền Nhi nhà ta?" "Ngươi vô sỉ!!" Thái Âm thiên Tôn mặt đỏ lên, giận dữ mắng mỏ Huyết Vân! ! Huyết Vân nghe vậy, mặt đẹp trai hơi cứng, buông tay nói: "Đạo hữu nói gì vậy?" "Ta cũng chỉ vừa khôi phục một chút ký ức, tìm lại được thực lực trước kia mà thôi..." "Ta vẫn là ta, chỉ khác thực lực, vẫn y như cũ!" Huyết Vân trêu tức. Vài câu ngắn ngủi, lượng thông tin cực lớn! Chúng Đế Tôn hơi biến sắc mặt, suy đoán trong lòng trong nháy mắt được xác minh. Khôi phục ký ức, tìm lại được thực lực! Huyết Vân, quả nhiên là niết bàn luân hồi Đế Tôn! Mà lại, loại cực kỳ cường đại! Nếu không, không thể trong thời gian ngắn như vậy, đã khôi phục được đến cấp bậc thiên Tôn! 'Hẳn là, tiền thân của hắn, là tồn tại trên cả thiên Tôn? !' Trong chốc lát, các thiên Tôn Hoàng giả trong điện, lặng lẽ nhìn nhau, trong lòng rung động nối tiếp. 'Thật sự có khả năng rất lớn!' 'Gã này!...' 'Rốt cuộc là tiền bối nào?' 'Sao chúng ta chưa từng nghe qua sự mất tích của người nào như vậy?...' Đám người suy đoán, kinh hãi. Nhất thời, nhìn về phía Huyết Vân, ánh mắt vô cùng phức tạp. Không biết nên lấy lễ gì đối đãi... Lúc này, Huyết Vân lại mở miệng nói: "Ta trên đường đến đây, tiện tay giúp mọi người điều tra chân tướng Tiên Cổ thành bị diệt." "Việc này, đúng là có người cố ý xúi giục." "Đúng rồi, người kia không chỉ diệt Tiên Cổ thành, còn diệt quỷ vực yêu cổ thành..." Huyết Vân nói lời kinh người. Chư thiên Đế Tôn nghe vậy, lập tức hỗn loạn. Mà đao Hoàng, càng là một bước đến trước mặt Huyết Vân. Xúc động, phẫn nộ, kích động... Kém chút tóm lấy cổ áo thanh niên. Cũng may, vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, đao Hoàng nhớ tới Huyết Vân bây giờ đã khác. Cố nén hỏa diễm trong lòng, mặt cứng đờ, khách khí nói: "Đạo hữu! Gian tà kia là ai?!" Huyết Vân đưa tay hướng vào khoảng không, ngay lập tức, một hình ảnh hiện ra trước mặt mọi người. Trong hình, chính là cảnh Huyền Thương Thiên tàn sát yêu cổ thành. Huyền Thương Thiên xuất thủ, tiên khí, quỷ khí, tử khí bất tường, vung bút thành văn. Thủ đoạn quỷ dị, khiến chư thiên Đế Tôn, mặt tràn đầy không dám tin! "Không thể nào!" "Thế gian sao có yêu nghiệt như vậy?!!" "Vẫn là cấp bậc thiên Tôn!" "Người kia là ai?! " Cả điện Đế Tôn kinh chấn, da đầu tê dại. Mức độ khiếp sợ, so với việc vừa nhìn thấy Huyết Vân rung mình biến thành thiên Tôn, còn mạnh hơn ba phần! Tiên, quỷ, bất tường! Một người mang trong mình ba loại lực lượng, nếu không tận mắt nhìn thấy. Đám người tuyệt đối không tin. Nhưng ảnh lưu niệm trong hình, khí tức kia! Thật sự quá rõ ràng. Quá chân thực!... "Tên của người này, có người ở đây đoán chừng có thể nghe qua." Huyết Vân mở miệng. Giải thích câu chuyện về Huyền Thương Thiên. Một hồi nói xong. Lập tức có người nhớ ra vị bá tổ Thủy tổ này! "Huyền Thương Thiên! Lại là hắn?!" "Gã này! Cũng có chút tài năng!" "Không nghĩ tới, một con kiến hôi ngày xưa, giờ đã sa đọa đến mức này, đã cường đại đến mức này! !" "Hỗn đản, ghê tởm!" Tiếng nghị luận của các Đế Tôn nổi lên khắp nơi. Đao Hoàng nhìn chằm chằm Huyền Thương Thiên trong ảnh lưu niệm, sát ý trong mắt sôi trào: "Là hắn! Chắc chắn là hắn!" Đao Hoàng phẫn hận, cắn răng đến chảy máu. Cường giả vừa ra tay, sẽ biết có hay không. Chỉ phán đoán qua hình ảnh. Đao Hoàng đã cảm nhận được áp lực cực lớn cùng phiền phức từ Huyền Thương Thiên. Huyền Thương Thiên mang ba loại lực lượng, đặc biệt là hai loại sau, quỷ khí và bất tường! Một trận chiến cùng cảnh giới, tiên nhân căn bản không giết chết được người như vậy! Không giết chết được địch nhân, vậy người chết cuối cùng là ai? Không cần nói cũng biết.... "Khó trách Thiên Phong bảo ta đừng báo thù..." "Cơn gió, cơn gió!... " Đao Hoàng nỉ non, hận ý trong mắt cùng nước mắt như tuôn trào. Sau đó, nước mắt trong mắt hắn lại không một tiếng động vỡ tan. Ý chí đột nhiên kiên định! "Ghê tởm!... " "Bất kể như thế nào, thù này tất báo!" Đao Hoàng quyết chí! Mà một vị Đại Đế trong đám người lúc này cũng sắc mặt rất khó coi: "Huyền Thương Thiên... " "Ta nhớ ra rồi!... " "Mấy vạn năm trước, hình như ta trục xuất gã này..." "Khụ khụ..." "Gã thù dai như vậy, hiện giờ lại kinh khủng thế này... " "Xong rồi, xong rồi..." Hàng Ma Đại Đế người tê dại.... Sắc mặt trắng bệch! Trong chớp mắt, cả người hắn như bị móc hết tinh thần, ngã phịch xuống đế tọa, như cha mẹ qua đời... Lúc này, Huyết Vân cười nói: "Chư vị không cần kinh hoảng, Huyền Thương Thiên có lẽ đã bị ta đánh chết..." "Đương nhiên, cũng có thể chưa chết!..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận