Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 1020: Thần Chủ chi nộ!

Chương 1020: Cơn thịnh nộ của Thần Chủ!
Thời gian thấm thoắt, năm tháng thoi đưa.
Ngày lại ngày trôi qua… Phương Tiên Nhân kịch chiến với Lam Ngân Thần Quân cùng lúc đó.
Một nơi bí mật tụ họp của Nguyên Thần Giáo.
Có người lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.
Hoảng sợ!… "Làm sao bây giờ!?! Tiểu thư bị điện chủ Thần Tiêu bắt đi rồi…"
"Cái này, chúng ta phải ăn nói thế nào với Thần Chủ đại nhân đây?…."
"Chết tiệt, thân phận của tiểu thư bọn họ, sao lại bị bại lộ?!?"
"Mặt khác, tên điện chủ Thần Tiêu kia, sao tự nhiên lại đi Vạn Bảo Tiên Hội chứ!?"
Người áo đen im lặng, muốn khóc… Hoàn toàn không hiểu… Tên điện chủ vô địch kia, sao đột ngột lại đến cái hội chợ trời Vạn Bảo?
Còn bắt đúng tiểu thư nữa chứ!...
"Ô ô, ô ô ô…"
"Ta nghe nói, là điện chủ Thần Tiêu có thể phân biệt được bí pháp của chúng ta…Có thể một cái nhận ra chúng ta từ trong đám người…."
Có người bi thương nói nhỏ, lập tức, đám người áo đen hít vào khí lạnh.
Không tự giác kinh hãi run rẩy thần hồn, da đầu tê dại… Chỉ một cái đã nhận ra?!!
Vậy thì còn trà trộn kiểu gì nữa? ….
Hội nghị của Nguyên Thần nhất thời im lặng, thủ lĩnh áo đen Nguyên Thần còn sống sót run lẩy bẩy.
Cung điện rộng lớn, bóng người thưa thớt… Còn lâu mới có được cảnh tượng huy hoàng chen chúc của ngày xưa.
Gần đây, Nguyên Thần Giáo liên tiếp bị trọng thương, giáo chúng cốt cán vô cớ mất tích hết nhóm này đến nhóm khác… Ngay cả hai vị giáo chủ Băng Lôi cũng đã biến mất… Đến mức, đại giáo đệ nhất tiên giới trước kia.
Bây giờ….Đều không còn bao nhiêu người!
Nguyên Thần Giáo giờ phút này, chỉ còn dựa vào mấy Thần Quân còn sót lại để tạm thời chống đỡ bề ngoài.
Sau khi im lặng, mấy người áo đen lại thảo luận một trận, gấp gáp vò đầu bứt tai.
Lam Ngân Thần Quân, thân phận đặc thù.
Bây giờ bị bắt, một khi Thần Chủ biết, tất nhiên sẽ giận tím mặt.
Trước mắt, mọi người đang thương thảo đối sách.
Thương thảo mãi, mà không có một đối sách nào cả… Nếu là vào dĩ vãng, thế lực nào dám động đến thành viên cốt cán của Nguyên Thần Giáo.
Thì nhất định sẽ phải hứng chịu sự trả thù điên cuồng của Nguyên Thần Giáo!!
Cho dù là thế lực cường ngạnh của Thiên Tôn Hoàng giả, cũng không hề sợ hãi.
Trước kia, Nguyên Thần Giáo chính là phách lối như vậy.
Chân trần không sợ đi giày.
Đến vô ảnh, đi vô tung.
Đốt phá cướp bóc, đại phá hủy rồi bỏ chạy… Khiến cho người khác vô cùng đau đầu.
Nhưng bây giờ, những việc không kiêng nể gì như vậy, bọn hắn không dám làm nữa… Không có gì khác.
Điện chủ vô địch quá mạnh.
Ngoại trừ Thần Chủ đại nhân ra thì không ai ở Nguyên Thần Giáo chọc nổi!!
Tình huống hiện tại là, ai dám ló đầu ra, người đó liền không thấy bóng dáng.
Đúng vậy, không thấy!
Hoàn toàn không tìm thấy người thuộc cái dạng đó.
Hai vị giáo chủ đều biến mất theo kiểu như vậy… Quỷ dị đến mức khiến người ta sợ hãi.
"Ô ô, tiên giới, thật không an toàn …."
Mấy người áo đen, ôm nhau sưởi ấm, khóc lóc kể lể tố cáo một hồi.
Vẫn là quyết định thỉnh Thần Chủ đại nhân tự mình phán quyết.
Đám người nhóm hương cầu thần.
Đối với đế giống của Thần Chủ đại nhân, ba bái chín lạy.
Một lát sau, đế giống Thần Chủ hấp thụ hương cầu thần, chợt sống lại.
"Chuyện gì?!"
Nguyên Thần Thần Chủ mặt mày không rõ, thanh âm có chút nôn nóng.
Phiền, rất phiền.
Thần Chủ mình cũng rất phiền… Mấy người áo đen nằm rạp trên mặt đất, nghe ra Thần Chủ không kiên nhẫn.
Không khỏi càng thêm khẩn trương bất an.
"Gọi ta có chuyện gì! Mau nói!"
Nguyên Thần Thần Chủ nhìn quanh, thanh âm to lớn, chấn mấy người run rẩy.
Kẻ cầm đầu áo đen cắn răng run rẩy, run giọng nói: "Thần Chủ đại nhân…Tiểu thư nàng, nàng bị người bắt đi rồi…"
Lời vừa nói ra, đại điện hoàn toàn tĩnh lặng.
Tĩnh lặng đến đinh tai nhức óc!
Sau đó… Trên người Thần Chủ, lửa giận đế uy, ngập trời nổi lên!
Như muốn lật tung nơi tụ hội này….
"Ngươi! Nói cái gì?!"
Thần Chủ kinh sợ, một tay tóm lấy người áo đen trong tay!
"Đại...Đại nhân, mấy ngày trước đây, bên Vạn Bảo Tiên Hội xảy ra chuyện."
"Nguyên Thần Giáo ta dạo gần đây nhân thủ không đủ, tiểu thư xung phong nhận việc, cùng Kiệt Lôi đi xem xét…"
"Ai ngờ! Bị điện chủ Thần Tiêu cùng Huyền Chân Quân, tại chỗ nhận ra!..."
"Tại chỗ bắt giữ…."
"Hiện nay, tiểu thư đã rơi vào tay điện chủ Thần Tiêu…"
"Chúng ta không phải là đối thủ, còn xin Thần Chủ đại nhân, tự mình định đoạt..."
Thủ lĩnh áo đen, nhanh chóng nói xong toàn bộ sự tình.
Sợ hãi đến toát mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
"A!"
Nguyên Thần Thần Chủ gầm thét, đạo uy khuấy động, ném người áo đen mạnh xuống đất.
Thủ lĩnh áo đen không dám phản kháng, đập xuống đất, ho ra máu không ngừng.
"Phế vật! Một đám phế vật!!".
"Bản đế nuôi các ngươi để làm gì?!!"
Đế Âm tức giận, uy áp kinh khủng, như sóng triều cuộn trào.
Chấn nhiếp đám người kinh hãi muốn tuyệt.
Từng người phủ phục xuống đất, câm như hến.
Nguyên Thần Thần Chủ, mắt sâu như vực, lăng lệ đảo mắt nhìn quanh… Hận không thể bóp chết đám thuộc hạ vô dụng trước mắt.
Làm sao đây…Nguyên Thần Giáo hiện tại liên tục gặp trọng thương, đang là lúc dùng người… Trầm mặc một hồi, Nguyên Thần Thần Chủ chỉ cảm thấy đau đầu.
Điện chủ Thần Tiêu, lại là điện chủ Thần Tiêu!!
Mẹ nó!!
Nguyên Thần Thần Chủ tức điên!
Mấu chốt, không một ai biết, hắn cũng không đánh lại! ….
Đương nhiên, tin tức thất bại đáng xấu hổ như vậy, Nguyên Thần Thần Chủ, tất nhiên là không thể nói cho đám giáo chúng phía dưới.
Càng là lúc có nhiều sự tình, càng là thời khắc nguy cấp.
Thường thì càng cần có lòng tin!
Cũng giống như Nguyên Thần Giáo lúc này… Nghĩ đến đây, khí tức mênh mông của Nguyên Thần Giáo chủ chấn động.
Khôi phục vẻ uy nghiêm bình tĩnh nói:
"Tốt, bản đế biết!"
"Một tên điện chủ Thần Tiêu nho nhỏ, ta sẽ đích thân thu thập hắn!"
"Gần đây các ngươi hãy ẩn núp cho kỹ, không được lộ ra dấu vết!"
"Ít ngày nữa tiên giới sẽ có biến cố lớn, đến lúc đó, mới là thời điểm chúng ta thống trị hết thảy!!"
"Nguyên Thần vô địch! Tiên giới chắc chắn sẽ phủ phục dưới chân Nguyên Thần!"
Thanh âm Nguyên Thần Thần Chủ mê hoặc.
Đám người áo đen không tự giác nghe mà nhiệt huyết sôi trào, kích động không chịu nổi.
Nguyên Thần Giáo chủ nhìn hài lòng, lập tức vung tay lên.
Ban thưởng thánh vật của Nguyên Thần Giáo — nguyên đạo nghịch thiên đan.
Đám người nhận đan, ai nấy đều vô cùng kích động.
Nghịch thiên đan, tên như ý nghĩa.
Có thể cực nhanh tăng cao tu vi thực lực!
So với Tạo Hóa Đan của Đan Các Thần Tiêu, còn nhanh hơn nhiều.
Mặc dù nghịch thiên đan có tác dụng phụ.
Nhưng so với tốc độ tăng thực lực nghịch thiên kia.
Thì tác dụng phụ gì đó, sớm đã bị đám cuồng nhiệt của Nguyên Thần Giáo, vứt ra sau ót!
"Tạ Thần Chủ đại nhân!"
"Nguyên Thần vô địch, Thần Chủ vô cương! Nguyên Thần chắc chắn sẽ thống trị hết thảy!"
Áo bào đen tán dương.
Mật thất của Nam Thiên Vương Đình.
Đánh nhau kịch liệt.
Lam Ngân cuối cùng vẫn là không địch lại thần uy của vị đại tiên nhân nào đó, kêu rên thảm bại.
Cửa mật thất, một bàn tay ngọc trắng như tuyết vươn ra, lại nhanh chóng bị kéo vào chỗ sâu… "A, phụ thần!"
"Phụ thần…"
"Cứu ta!…"
Lam Ngân cực kỳ sợ hãi.
Khóc như mưa hoa lê, khóc không thành tiếng.
Nàng lần đầu tiên trong đời, cảm nhận được sự hiểm ác cường đại của tiên giới.
Và sự dã man của nhân tính… "Kêu ba ba cũng vô dụng!"
"Nói, lũ dư nghiệt của Nguyên Thần đang ở đâu?!"
Vị đại tiên nhân nào đó quát chói tai, hận thù ngút trời!
Tiên roi đánh người, vung vẩy như rồng.
Đối nghịch với sự mềm mại của tiên đạo, chính là ý niệm không phụ trách đối với chính đạo của thiên địa.
Phương Thiên Vương quất lên người nghịch tiên!
Vô cùng cường ngạnh!
Tuyệt đối không thương hoa tiếc ngọc… Đế vực.
Ý thức của Nguyên Thần Thần Chủ trở về, đáy lòng không hiểu từng đợt thình thịch.
Trong lúc mơ hồ, hắn phảng phất nghe được tiếng cầu cứu tê tâm liệt phế của con gái… Lúc này!…
Bạn cần đăng nhập để bình luận