Bản Tôn Cẩu Đến Vô Địch, Vô Hạn Phân Thân Chế Bá Tiên Giới

Chương 128: Tiên tử có chỗ cầu, Phương Vận có chỗ niệm

Chương 128: Tiên tử có chỗ cầu, Phương Vận có chỗ nghĩ
Mây kéo đến bên trong tiên điện.
Thải Âm tiên tử nhìn Phương Vận từ trên xuống dưới, trong đôi mắt đẹp tràn ngập sự tò mò.
Nàng ngày thường luôn ở ẩn mình trong bí cảnh của tông môn, rất ít khi xuất hiện và cũng không mấy quan tâm đến tình hình bên ngoài.
Nhưng gần đây, danh tiếng của Huyết Vân nổi lên quá nhanh, rất nhiều đệ tử trong môn đều dùng hai người để so sánh với nhau.
Bởi vậy, qua lời kể của thị nữ, nàng cũng nghe được không ít thông tin liên quan đến Huyết Vân.
Việc Vân Phạm Tiên Tông xuất hiện ba vị Động Hư tiên quả thực khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
Ba vị Động Hư tiên, ngay cả nàng cũng không làm được, mà người trước mắt lại làm được...
Nàng biết rõ, mặc dù huyết mạch và thể chất của Huyết Sát tộc không tệ, nhưng so với Tiên tộc và cổ tộc chính thống, hay những thể chất đặc thù cường đại khác, Huyết Sát tộc chỉ có thể xem là bình thường.
Theo lẽ thường, xác suất Huyết Sát tộc xuất hiện một yêu nghiệt như Huyết Vân phải cực kỳ thấp mới đúng.
Hơn nữa, việc đạt được ba Động Hư tiên, cho dù là Tiên tộc hay cổ tộc cũng khó lòng đạt được.
Bởi vì, đó là một quá trình vô cùng gian nan và mất nhiều thời gian.
Giống như chính bản thân nàng, nếu như nàng muốn dung luyện cùng lúc ba Động Hư tiên, không phải là không có cơ hội đạt được.
Chỉ là, điều đó sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian vào ba Động Hư tiên.
Ít thì cũng cần mấy trăm năm, lâu thì phải trên ngàn năm, thậm chí có thể bị tam đại Chân Tiên chi môn phong tỏa, khiến cho không thể đột phá Chân Tiên...
Tình huống này, trong mắt nhiều cổ tộc và Tiên tộc, là được không bù mất.
Có từng ấy thời gian, bằng vào nội tình sâu dày của gia tộc, người ta đều có thể thành tựu Kim Tiên...
Mà hơn nữa, cho dù không thành ba Động Hư tiên, tu sĩ sau khi đạt tới Chân Tiên vẫn có thể ngưng tụ Động thiên thứ ba, chỉ là nền tảng có chút kém hơn một chút thôi.
Nghĩ đến đây, Thải Âm tiên tử trong lòng lại cảm thấy có chút chua chát...
Nếu như có thể lựa chọn, nàng nguyện ý bỏ ra hàng trăm hàng ngàn năm để luyện!
Nhưng mà, nàng lại không có cơ hội này...
Tiên Tộc, cổ tộc cùng các thế lực đỉnh cấp, sẽ không để cho mỗi một tuyệt thế thiên tài đều thành tựu ba Động Hư tiên.
Nhưng, trong mỗi thời đại, bọn họ ít nhất sẽ cố gắng bồi dưỡng được một người đạt tới ba Động Hư tiên!
Không quan tâm thời gian, bất chấp mọi giá!
Đây là một loại thủ đoạn vừa đảm bảo sự cường đại ở hiện tại, lại vừa đảm bảo sự cường đại trong tương lai!
Phương Vận thấy Thải Âm tiên tử nhìn mình chằm chằm, liền bắt đầu đưa mắt nhìn lướt qua nàng.
Mà lại dần dần có chút lỗ mãng.
Chậc chậc... ngực lớn eo nhỏ chân dài...
Quả thật không tệ...
Phương Vận vừa nhìn vừa thầm đánh giá.
Ngay tức thì, Thải Âm tiên tử nhận thấy được ánh mắt không thuần khiết của gã này, liền lập tức khẽ hừ một tiếng:
"Tưởng đâu Vân sư đệ một lòng hướng đạo, không gần nữ sắc, xem ra chỉ là do tầm mắt cao hơn mà thôi, lời đồn đại... quả thực là nói bậy...
"Nếu sư đệ đã là người như vậy, xem ra ta đã tìm nhầm người rồi, cáo từ."
Trong đôi mắt đẹp của Thải Âm tiên tử thoáng hiện lên sự thất vọng và cả sự chán ghét không dễ nhận thấy...
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
"Sư tỷ hiểu lầm rồi, ta xem sư tỷ như ngắm trăng, chỉ là thưởng thức thôi mà.
Sư tỷ nhìn ta với ánh mắt ham sắc, mới có thể khiến ta sinh ra ý nghĩ đó..."
Phương Vận cười nhạt, ánh mắt lần nữa trở nên trong sáng thuần khiết.
Trong lòng hắn thầm khinh thường: Chỉ nhìn một chút thôi mà đã thấy tự tin rồi à?
Ha ha! Về nhà liền bóp một cái còn đẹp hơn! Bóp đến khi nào ngươi chịu thua thì thôi!
Chỉ là một tiên tử nhỏ bé, tự cho mình là đúng, thật không biết tự lượng sức mình!
Bản tôn cần chút đó của ngươi à? Đùa à.
Thải Âm tiên tử nghe vậy, mày hơi nhíu lại, dừng bước.
Nàng quay đầu nhìn về phía Phương Vận.
Chỉ thấy người nọ lúc này, ánh mắt trong veo thấu triệt, như thánh như phật.
Trong vắt như trẻ sơ sinh, sáng như những vì sao.
Chẳng lẽ mình hiểu lầm rồi sao? Thải Âm tiên tử có chút hoài nghi bản thân...
"Sư tỷ tìm ta có chuyện gì?" Phương Vận lại nhìn lướt thêm vài lần, sau đó mới mở miệng hỏi.
Thải Âm tiên tử cau mày, lúc này, nàng có chút xác định mình đã phán đoán sai lầm...
Người trước mắt, lúc này thực sự thanh tịnh như nước, không có cái vẻ mặt như vừa nãy.
Nàng ngừng lại một chút, rồi mở miệng nói:
"Ta có một mối cơ duyên, cần người như sư đệ tương trợ.
Nơi đó sẽ có một chút nguy hiểm, nhưng ngược lại cũng rất có lợi cho sư đệ."
Phương Vận ngạc nhiên, rồi trong mắt lóe lên một tia sáng:
"Có lợi gì? Sư tỷ có thể nói rõ hơn một chút được không?"
Phương Vận đối với nguy hiểm, hoàn toàn không để trong lòng.
Dù sao đây là thân xác của Huyết Vân, cho dù có chết thì đó đâu phải là bản tôn của hắn?!
Nguy hiểm cái gì?
Không hề có nguy hiểm! Chỉ toàn cơ duyên!
Chỉ là, cơ duyên tự động đến tận cửa này, khiến người cảm giác có chút không đáng tin cậy.
Thải Âm tiên tử trầm ngâm, rồi ung dung nói:
"Ở nơi đó, nếu ngộ tính và vận khí tốt, có thể sẽ lĩnh ngộ được thái âm đại đạo.
"Còn có cơ hội thu hoạch được những trân bảo hiếm thấy khác."
Phương Vận nghe xong, mặt không đổi sắc.
Nhưng trong lòng lại đột nhiên tinh thần phấn chấn!
Thái âm đại đạo!
Đi! Nhất định phải đi!
Tuy nghe ngữ khí của nữ nhân này có vẻ việc lĩnh ngộ thái âm đại đạo là vô cùng xa vời, lại đầy rẫy nguy hiểm.
Nhưng mà, hắn đi là phân thân mà! Không sợ chết!
Có thể thoải mái thử sai!
Tóm lại, Phương Vận hắn có thể không kiếm được gì!
Nhưng chắc chắn là không bị lỗ!
Ngay lập tức, Phương Vận tỏ vẻ trầm ngâm, sau đó suy đi tính lại một hồi, mới chậm rãi mở miệng:
"Tuy là rất nguy hiểm, nhưng vì tình nghĩa đồng môn sư huynh muội, việc này ta sẽ giúp."
Thần sắc Thải Âm tiên tử có chút ngẩn ngơ, nhìn Phương Vận chằm chằm một lúc.
Vừa rồi, nàng nói giảm đi độ nguy hiểm, nơi đó quả thật rất nguy hiểm, thậm chí có thể chết người.
Nhưng tình cảnh hiện tại, nàng thực sự không thể tìm được người nào có thiên phú và nội tình hơn Phương Vận.
"Đa tạ." Thải Âm tiên tử khom người thi lễ, rồi nói:
"Vậy cứ quyết định như thế, thời gian là sau ba tháng, đến lúc đó ta sẽ đến tìm ngươi.
"Tu vi của ngươi bây giờ vẫn còn quá yếu, hy vọng ngươi tranh thủ thời gian tăng tiến."
Giọng của Thải Âm tiên tử du dương, như ánh trăng thanh lương, sau đó lại nói thêm:
"Thời gian quá ngắn, e rằng ngươi khó lòng lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, nhưng ngươi có thể thử học cách vận dụng thần năng của tam đại động thiên.
Nếu có thể ngộ ra một Động thiên đại thần thông, thì chuyến đi này sẽ bớt nguy hiểm hơn nhiều."
Thải Âm tiên tử vừa dứt lời, liền xoay người rời đi.
"Khoan đã!" Phương Vận gọi lại.
"Sư đệ còn có chuyện gì?" Thải Âm tiên tử nghi hoặc.
"Ta có thể nhìn thấy mặt ngươi lúc bỏ mạng che mặt ra không?"
Phương Vận vẫn giữ vẻ mặt khiêm tốn, nhưng trong lòng lại âm thầm mong chờ.
Muốn chỉnh sửa phân thân cho giống y đúc, nhất định phải nhìn rõ mặt mũi.
Nữ nhân này mang khăn che mặt, quần áo cũng có chức năng ngăn cách thần niệm, căn bản là không có cách nào nhìn rõ.
"..."
Thải Âm tiên tử sửng sốt, không ngờ lại bị yêu cầu như vậy...
Nàng từ nhỏ đã luôn đeo khăn che mặt, chưa từng bỏ ra trước mặt nam tử nào.
Vì thế, nàng chần chừ.
Thải Âm tiên tử suy nghĩ, nàng nhất định phải có được cơ duyên lần này! Mà người trước mắt lại giúp nàng, có nguy cơ t‌ử v‌o‌ng rất lớn...
Thế là, ngay sau đó, nàng chậm rãi đưa tay lên, tháo mạng che mặt ra...
Theo mạng che mặt trượt xuống, Phương Vận nhìn thấy một khuôn mặt ngọc không tì vết, tinh xảo...
"Được rồi, đa tạ sư tỷ!"
Phương Vận vô cùng vui mừng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận