Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 99: Trầm Nhược Ly chiến Kiếm Thập Ngũ

Chương 99: Trầm Nhược Ly chiến Kiếm Thập NgũỰc ~Thể lệ như này thật sự khiến không ít đệ tử phải e ngại.Là giữ vững vị trí của bản thân để nhận phần thưởng, vẫn là liều một phen, cược mất hết tất cả với hi vọng tăng cấp?"Các ngươi có hai giờ khôi phục trạng thái" Lãnh Binh Thượng Nhân nói câu cuối liền biến mất.Qua hai giờ, Thượng Nhân lại tới, Trần Lục đứng ngoài lập tức tăng cao tinh thần lên, vì nghĩa nữ của mình là người đầu tiên lên tiếng khiêu chiến.Trầm Nhược Ly nhìn về phía bầu trời, cất giọng lạnh nhạt dường như chỉ là việc nhỏ không đáng nhắc tới: "Thượng Nhân, ta muốn khiêu chiến Kiếm Thập Ngũ!""Có thể" Lãnh Binh Thượng Nhân đồng ý.Kiếm Thập Ngũ nhắm mắt dưỡng thần nãy giờ, nghe có người dám khiêu chiến lập tức mở đôi mắt sắc bén, không nói một lời nhảy thẳng vào sàn đấu.Nơi này vốn dành cho đánh xếp hạng Đấu Pháp Bảng, nhưng giờ được trưng dụng làm nơi cho đệ tử khiêu chiến.Mấy ngày trước, đệ nhất Đấu Pháp Bảng là Trương Phóng bại trận ở đây.Mặc dù thua trước Kiếm Thập Ngũ, nhưng giờ đây hắn vẫn chiếm được bài danh hai mươi ba, vì sở hữu hai con linh thú Tam Nhãn Sơn Dương.Xem ra trong trận đấu với Kiếm Thập Ngũ, Trương Phóng chưa dùng hết lá bài tẩy.Trầm Nhược Ly cũng lên đài, nàng đạp trên từng trận sương mù, như tiên nữ giáng trần.Cả quảng trường nín thở, chẳng ai ngờ nổi vừa bắt đầu đợt khiêu chiến, thì hai đệ tử thiên tài được xem là mạnh nhất liền đánh lên.Ai chơi kiểu này chứ!Ít nhất cũng phải để cho vài kẻ lâu la đánh khai vị, các ngươi chơi lớn luôn là sao.Thật không theo lẽ thường!Người ta thường nói, cao thủ luôn xuất hiện sau cùng, nhưng nếu gặp phải hai kẻ chẳng thích chờ đợi rườm rà, chỉ cầu dứt khoát nhanh gọn, thì chính là trên sàn đấu vào thời điểm này!Trên cột hạng hai, Diệp Minh thu vẻ bỡn cợt về ngay, lộ ra ánh mắt ngưng trọng xem kỹ trận đấu.Lời nói đùa giỡn bỡn cợt nãy giờ, chỉ để che giấu sự e ngại thôi.Mặc kệ là Kiếm Thập Ngũ sừng sững như núi, kiếm khí sắc bén đến mức hắn không dám nhìn thẳng.Hay Trầm Nhược Ly bình thản như nước, lãnh tĩnh đến đáng sợ, khiến không khí đều lạnh xuống vài độ...Đều làm cho Diệp Minh kiêng kỵ không thôi.Huyền Vân Hy cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, cực kỳ nghiêm túc quan sát.Ngoài quảng trường, Bạch Diện Lang Quân mỉm cười tuấn lãng tự nhiên, lộ vẻ hiếu kỳ hỏi tình lữ: "Bộ năm nào thi đấu ngoại môn ở Mặc Huyền Tông cũng kịch liệt như vầy à?""Không hẳn" Tuyệt Thiên Tuyết lắc đầu."Chắc do năm nay xuất hiện hai tên quái vật bên dưới mới thế, tình huống kiểu này qua vài chục năm chưa chắc có cơ hội gặp một lần""Thiên tài...không thể nhiều như lá mùa thu được"...Tuyệt sư tỷ !? Ngươi cũng tới xem ta?Kiếm Thập Ngũ chỉ nhìn lướt qua, đột nhiên đụng phải một thân ảnh di động ngoài quảng trường, làm tâm thần hắn thoáng mất tập trung, nhưng động thái này lại khiến Trầm Nhược Ly nhíu mày nhìn theo.Ừm? Ý gì? Đánh với ta mà còn dám đi ngắm mỹ nữ?Coi ta yếu?Cảm nhận thấy sự có mặt của Tuyệt sư tỷ ngồi phía ngoài quan sát, Kiếm Thập Ngũ như được Chiến Thần phụ thể, chiến ý bùng lên mạnh mẽ, giọng nói đầy vẻ bá khí:"Chấp Pháp Đường, Kiếm Thập Ngũ, chỉ giáo cho!""Trầm Nhược Ly!"Giọng lạnh nhạt vang theo, bàn về độ ngang ngược nàng không thua kém bất kỳ ai, chỉ báo danh tính, không báo gia môn.Lãnh Binh Thượng Nhân lơ lửng trên không, nhìn hai phía chiến ý ngập trời, mùi thuốc súng nồng nặc, thế là tuyên bố ngay:" Khiêu chiến không nghiêm cấm bất kỳ loại thủ đoạn nào, cho đến khi một bên bại hoặc chịu thua mới thôi""Bắt đầu!"Lời của Lãnh Binh Thượng Nhân vừa dứt.Ngang —Tiếng kiếm ngâm vang, vải lụa quấn quanh lưỡi kiếm bị chấn động nát vụn, thanh kiếm trong tay Kiếm Thập Ngũ run mạnh, kiếm ý bùng lên, phóng thẳng trời cao.Đối diện...Ào ~ ầm!!!Như biển cả gầm thét, thủy linh khí dâng trào khiến cả sàn đấu trở nên mờ mịt trong màn sương, rồi sương ngưng tụ thành nước, một con thủy giao hóa hình ngay giữa lôi đài.Gào —Nó lập tức giương nanh múa vuốt, thét dài một tiếng nhào về phía Kiếm Thập Ngũ. Bỗng dưng có ánh bạc lóe lên, trong màn sương, một đường kiếm khí dài chục trượng vụt qua chém đứt thủy giao làm đôi trong cái chớp mắt.Phốc — Kiếm khí vẫn còn uy năng, không ngừng lại ở đó, mà chém ngang hông Trầm Nhược Ly.Tuy nhiên đáng tiếc rồi, thân ảnh của nàng chỉ là ảo ảnh từ sương khói, đụng phát là tan, thế là trảm kích hung hăng va vào lớp phòng hộ bên ngoài khiến nó run rẫy mãnh liệt như sắp tắt tới nơi.Bất thình lình, trận pháp được gia cố phát sáng lên màu xanh thẫm, từng dòng trận văn khó hiểu xoay tròn thành kết cấu phức tạp, thế là ngăn cách cả sàn đấu, nội bất xuất ngoại bất nhập.Lần này, trận pháp không chỉ chống chịu công kích mà còn hấp thu linh khí tràn ra, khiến lực lượng dưới cấp độ Tử Phủ hóa thành vô hại với đám đệ tử bên ngoài.Đứng đối diện với hướng đi của trảm kích vừa rồi chính là cột sắt hạng chín.Thiết Truyền Giáp trên đấy tận mắt thấy trảm kích chém tới mà mí mắt trực nhảy, quả tim đều đập hụt mất vài nhịp, suýt thì mất cân bằng ngã xuống.Nếu không phải nhờ nhị giai trận pháp ngán đường, thì với một chém đó là đủ chia hắn làm đôi, mặc cho pháp môn luyện thể đủ sức vượt cấp đánh với luyện khí hậu kỳ cũng chưa chắc đỡ nổi." Mẹ nhà nó, cùng là luyện khí tầng sáu sao lại có kẻ mạnh như vậy được!" Nội tâm Thiết Truyền Giáp không khỏi thầm mắng một tiếng, kinh sợ không thôi.Có điều, Thiết Truyền Giáp không biết là đâu chỉ có mình hắn kh·iếp sợ, đến cả nhân vật phong vân ở nội môn còn phải ngoài ý muốn." Ít nhất, ít nhất cũng phải thất trọng kiếm ý " Tuyệt Thiên Tuyết trầm tư, ánh mắt lóe lên chút gợn sóng kinh ngạc.Nàng chẳng thể ngờ nam hài nhi năm xưa từng mở lời cuồng ngôn, cứ tưởng hắn ngây thơ vô tri mới dám nói bậy, lại có ngộ tính cao siêu thế này.Vậy thì lời cuồng ngôn năm xưa...là thật tâm thật ý, vẫn là tuổi nhỏ vô ý?Đang suy tư, thì bất ngờ có một cánh tay hữu lực chạm vào vòng eo thon của nàng, theo đó là giọng nhẹ nhàng từ lang quân." Tuyết nhi, đang suy nghĩ gì mà chăm chú vậy? "" Không có, chỉ thấy trận đấu này đặc sắc hơn ta tưởng tượng nhiều lắm " Tuyệt Thiên Tuyết quay lại, cười dịu dàng với Bạch Diện Lang Quân rồi đáp.Lại còn rất thân mật kéo cánh tay đối phương, khiến cơ thể mềm mại ủa nàng áp sát với thân hình vững chãi của hắn ta.Truy Phong ở cạnh, bất thình lình ăn một ngụm cơm chó thì suýt nghẹn c·hết ngay tại chỗ, vội vàng dời mắt, không dám nhìn nhiều, trong lòng lại hâm mộ đến cực điểm.Thật đúng là thần tiên quyến lữ, hi vọng đời Truy Phong ta cũng có thể tìm được đạo lữ trung trinh đến vĩnh hằng như vậy....Dưới sàn đấu, màn sương lay động phát ra luồng sát cơ kinh kinh hồn, từng tia kiếm khí rơi xuống như hóa thành mũi kim sắc bén, khiến rất nhiều đệ tử tu vi kém phải nheo mắt vì đau nhói."Cấp độ v·a c·hạm trên sàn đấu bây giờ, chỉ e đã sánh ngang với tu sĩ luyện khí tầng chín toàn lực đấu pháp" Lãnh Binh Thượng Nhân âm thầm nhận xét, trong lòng kinh dị không thôi.Luyện khí tầng sáu sánh vai với luyện khí hậu kỳ đỉnh phong, chỉ riêng đệ tử tinh anh ở nội môn tuyệt đối làm không nổi, ít nhất cũng phải xếp vào hàng ngũ thân truyền.Thiên tài ngoại môn năm nay, khủng bố như vậy!Vù vù —Hụt, hụt, hụt...Vẫn không phải bản thể?Trong màn sương, Kiếm Thập Ngũ liên tục chém mười đạo trảm kích nhưng chỉ trúng ảo ảnh, thế là ngừng tay, không tiêu hao linh khí một cách vô ích.Sau đó nhắm chặt hai mắt, tập chung cảm nhận xem đâu mới thật sự là người thật.Tinh thần lực dâng trào, kiếm trong tay khẽ run cộng hưởng với tinh thần, và rồi...Tìm thấy ngươi —Xoẹt..Ánh bạc lóe lên, lưỡi kiếm nhắm ngay vào một khoảng trống, kiếm ý lướt tới rốt cuộc lộ ra thân ảnh đứng nhàn nhã ở đó.Là Trầm Nhược Ly!......P/s: Cầu đề cử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận