Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 98: Nổi danh, bắt đầu khiêu chiến

Chương 98: Nổi danh, bắt đầu khiêu chiến"Nàng là..."" Là Trầm Nhược Ly, đệ tử Chiến Pháp Đường" Diệp Minh không quá ngạc nhiên trước biểu cảm của nàng, nhếch miệng cười đáp, rồi đột nhiên lại hướng ánh mắt về phía dưới tìm tòi.Hóa ra có chấp sự đang dẫn đệ tử khác tới cột trụ bài danh một trăm, chứng kiến cảnh tượng ấy, Diệp Minh nhướng mày, nhanh chóng hiểu ra vấn đề."Ồ? Chấp sự dẫn đệ tử bài danh một trăm lẻ một tới, xem ra hắn sẽ thay thế vị trí của Ngạo Côn, nhìn cái mặt non choẹt đó đang vui mừng quá đỗi tới mức như sắp nở hoa vậy ""Hắc hắc, nếu đổi lại là ta chắc cũng không khác gì, còn phải chạy đến ôm hôn chân của Trầm Nhược Ly để tạ ơn nữa kìa!"Cái miệng lảm nhảm này!Huyền Vân Hy không nhịn được nữa, lên tiếng nhắc nhở:"Diệp Minh, cẩn thận cái miệng rộng của ngươi một chút đi, Trầm Nhược Ly có thể đánh Ngạo Côn còn nửa cái mạng, khả năng cao nàng sẽ không dừng lại ở hạng bảy"" Có thể đánh ngã Ngạo Ngạo Côn, thì cũng có đánh bạo ngươi "Nhưng Diệp Minh chỉ xua tay, vẻ mặt chẳng kiểu mảy may lo lắng:"Không sao không sao, nàng mạnh như vậy kiểu gì cũng sẽ đấu với Kiếm Thập Ngũ để tranh hạng nhất thôi! Con tôm nhỏ như ta lo lắng chi nhiều"" Lại nghĩ tới cảnh hai kẻ mặt lạnh so tài ta thật sự rất mong chờ đây, hắc hắc...""..." Huyền Vân Hy thở dài, không biết nên đáp lại thế nào....Khán đài quảng trường, Trần Lục ở một góc lặng lẽ lắng nghe các đệ tử vây xem bàn luận, rất nhiều cái tên của người quen xuất hiện trong miệng những kẻ này."Kiếm Thập Ngũ quả thật đáng sợ, ta còn chưa kịp nhìn rõ thì đã làm gỏi cả bốn sư huynh mạnh hàng đầu ngoại môn rồi, dọa cho chẳng ai dám tới gần cột của hắn nữa, đúng là bá khí!"" Thiên kiêu như vậy tại sao đến bây giờ mới hiển lộ danh tiếng? Trước đấy Kiếm sư huynh núp ở đâu vậy ""Ta nghe nói huynh ấy trưởng thành rồi tu hành tại hậu viện Chấp Pháp Điện, vậy mà vẫn có thể lĩnh ngộ được đa trọng kiếm ý, thực lực thiên phú cỡ đó ngay cả đệ tử tinh anh của Kiếm Phong cũng khó lòng so bì kịp.""Sau đó sư huynh rời tông vài năm, giờ trở lại lập tức khiến ai ai cũng kh·iếp sợ, có thể nói là một tiếng hót vang vọng kinh người"Thấy bên này bàn về Kiếm Thập Ngũ, Trần Lục lặng lẽ vểnh tai, rồi bước qua bên khác hóng chuyện."Lam sư tỷ quá nhanh nhẹn, bộ pháp của nàng xuất thần nhập hóa, dáng vẻ lại đáng yêu như thế, tiếc là gặp phải Kiếm Thập Ngũ..."Là tên nam đệ tử vừa rồi kinh hô khi Lam Nguyệt Nhi lao lên cột cao nhất, đang trò chuyện với bằng hữu bên cạnh, không ngờ đột nhiên từ sau lưng phát ra một âm thanh chói tai."Tiếc tiếc làm mao, Lam sư tỷ được mỗi cái bộ pháp nhún nhún nhảy nhảy, chạy trối c·hết thì hay lắm chứ gặp ai chả thể, đụng phải Diệp sư huynh xem, một kích là nằm""Kẻ nào nói!?"Nam đệ tử trẻ trung hâm mộ Lam Nguyệt Nhi lập tức giận tím người, không cho phép kẻ khác nói xấu thần tượng trong lòng mình."Là lão tử đấy thì lại làm sao?"Người nói là một tên đệ tử dáng vẻ hung hăng, mặc áo ngắn tay đi tới, cái mũi đều muốn vểnh lên trời."Dạng chó lai người, cẩu tặc ngươi muốn đánh nhau?" Đệ tử hâm mộ Lam Nguyệt Nhi lại càng thêm nổi nóng, mở miệng chửi tục.Quơ tay, liền muốn rút pháp khí chém đối phương, may mà có bằng hữu đứng bên cạnh kịp thời ngăn cản, bằng không chẳng bao lâu sau sẽ dẫn chấp sự tới lôi cả hai đi.Bằng hữu lạnh giọng giễu cợt: " Còn tưởng là ai, hóa ra là tọa kỵ của Diệp sư huynh "" Thế nào? Làm vật nuôi lâu rồi cũng học được một thân bản lĩnh nói lảm nhảm, châm chọc khiêu khích khắp nơi giống Diệp sư huynh à? "" Nhưng sao không xem lại mình đi ngươi có đủ tư cách hả? Diệp sư huynh b·ị đ·ánh vẫn có thực lực đánh ngược lại...""Còn ngươi? Buồn cười!""Ngươi..." Đệ tử áo ngắn tay như bị đạp trúng đuôi, giận dữ chỉ tay vào kẻ vừa nói, nhưng ngay lập tức bị ngắt lời." Ngươi ngươi cái con khỉ, giỏi thì thử một chút " Bằng hữu lạnh mặt vặn ngược trở về, lại lộ ra hai chữ " Chấp Pháp " trên tay áo.Hóa ra hắn là đệ tử của Chấp Pháp Đường, chỉ cần tên chân chó đối diện dám động thủ trước, thì hắn sẽ không ngần ngại gọi người tới tóm gọn đối phương, rồi mang đi giam giữ."Hừ, chờ đấy cho ta!" Tên đệ tử áo ngắn tay cắn răng lui về, tuy vẫn còn giận, nhưng biết rõ tình hình hiện tại nên không dám động thủ.Rõ ràng là kẻ ỷ mạnh h·iếp yếu, vì Diệp sư huynh không có ở đây trấn tràng, nên hắn chẳng đủ can đảm đả thương đệ tử chấp pháp.Mùi thuốc súng hơi nồng rồi!Trần Lục khẽ lẩm bẩm trong lòng, rồi lại nghe một nhóm nữ đệ tử bàn luận về nghĩa nữ của mình."Ngạo Côn cuối cùng cũng gặp khắc tinh, lần này bị Trầm sư tỷ đánh thành con nhím lủng lỗ chỗ, quả thật vừa lòng hả dạ!""Trầm sư tỷ mạnh như vậy, vượt hai tầng luyện khí, với thực lực này chỉ có Kiếm Thập Ngũ mới sánh ngang được""Cứ an tâm chờ xem, chắc chắn sẽ có một trận chiến long tranh hổ đấu tranh vị trí đệ nhất ngoại môn!"" Không đến mức đó, chiếm cột thứ hai, cột thứ ba cũng chẳng kém ai, Huyền sư tỷ với Diệp sư huynh cũng cực kỳ mạnh mẽ "" Huyền với Diệp cái gì chứ, Trầm sư tỷ mới là mạnh nhất! " Một nữ đệ tử lùn tịt chỉ cao ba mét bẻ đôi nhưng dáng vẻ nghịch ngợm đáng yêu, lập tức lớn tiếng phản bác." Trầm sư tỷ còn rất xinh đẹp "" Hì hì, tiểu tiên nữ của Dược Đường lại động lòng rồi à, nhưng đáng tiếc cho ngươi, mục tiêu lần này là đỉnh cấp thiên kiêu của ngoại môn "" Muốn nhấm nháp hay ôm hôm...thì chỉ với mấy viên đan dược nhỏ bé của ngươi không mua chuộc nổi sư tỷ ta đâu "" Ai cần ngươi quản! " Nữ đệ tử lùn tịt phồng má, tức giận phản bác, đồng tử lại đảo quanh như âm mưu đều gì....Đã qua ba phút, về cơ bản đã xác định ra vị trí rồi, thế là Lãnh Binh Thượng Nhân lại xuất hiện.Ánh mắt Thượng Nhân quét qua tất cả đệ tử, nhưng thoáng dừng lại trên người Kiếm Thập Ngũ và Trầm Nhược Ly một nhịp, sắc mặt hắn không thay đổi nhưng trong lòng suy tư.Hai đệ tử này thể hiện ra thực lực kinh người, dù đặt ở nội môn cũng là nhân vật phong vân, tuyệt đối đủ tư cách tranh giành đệ nhất.Nhưng có một điều...Kiếm Thập Ngũ sở hữu đa trọng kiếm ý nên mạnh đến vậy là chuyện dễ hiểu, còn Trầm Nhược Ly thì sao?Chỉ đơn thuần là ngộ tính mạnh đến cực điểm, nên vận dụng phép thuật vượt xa mọi đệ tử ? Thế lại chẳng thể giải thích cho việc nàng vượt cấp xử lí đệ tử luyện khí tầng tám.Lãnh Binh Thượng Nhân đường đường là tu sĩ Tử Phủ Kỳ, thế mà có lúc nhìn không hiểu, đoán không ra ngọn nguồn. Nhưng thôi được rồi, chuyện đấy để sau."Vậy là đã chia rõ thứ tự xếp hạng""Bài danh năm hạng đầu sẽ có phần thưởng riêng, đợi thi đấu kết thúc tìm Đường chủ Tạp Vụ Đường để nhận là được"Lãnh Binh Thượng Nhân không nói rõ phần thưởng là cái gì, nhưng chắc chắn không phải mặt hàng đơn giản, nhưng ai kêu năm hạng đầu đều là nhân vật tâm tính kiên định nên vẫn giữ bình tĩnh.Nghe thông báo kế tiếp:"Cuối cùng, để kết thúc thi đấu năm nay""Đó là...khiêu chiến""Những đệ tử xếp hạng từ 150 đến 101 sẽ được phép khiêu chiến bất kỳ đệ tử nào trên cột đá trừ năm cột cao nhất ra, tuy vậy, các ngươi chỉ có đúng một cơ hội duy nhất " "Thắng, ngươi sẽ thay thế vị trí của đối phương, thua, ngươi vẫn giữ vị trí cũ nhưng sẽ mất hết mọi phần thưởng, tay trắng quay về"Lời nói vừa dứt, những đệ tử hạng 101 đến 150 đều lộ rõ vẻ mặt vừa háo hức, vừa lo lắng.Chờ mong vì có cơ hội tăng hạng, nhưng lại sợ thua thành ra mất hết cả công lẫn chài."Ý của vòng này, chắc là dạy cho đệ tử biết tự lượng sức mình" Trần Lục khẽ trầm tư, thử đoán xem ý nghĩ của cao tầng tông môn.Lãnh Binh Thượng Nhân tiếp tục, ánh mắt nhàn nhạt:"Đệ tử bách cường, các ngươi cũng không được yên vị, mỗi người đều có tư cách khiêu chiến một đệ tử xếp hạng cao hơn mình""Nhưng quy tắc cũng tương tự: chỉ một trận, chỉ một cơ hội, khiêu chiến thua thì mất hết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận