Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 90: Kiếm Phong chú ý

Chương 90: Kiếm Phong chú ý" Đệ tử Kiếm Thập Ngũ, giữ hạng nhất Đấu Pháp Bảng "Hai đệ tử nội môn tận mắt thấy rõ kết quả trận đấu.Trương Lương vốn đã có khí chất âm hàn rồi, giờ lại càng thêm đáng sợ hơn nữa, quan sát Kiếm Thập Ngũ thật kỹ như muốn ăn hắn, ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo.Nữ đệ tử áo đen đứng sau lưng, năm ngón tay nàng xoay lại bẻ lên kêu răng rắc, bất thình lình nở nụ cười nghịch ngợm." Hì hì, đệ đệ ngươi thua rồi đấy Trương Lương "" Hừ, phế vật! "" Đi " Trương Lương quay ngoắt người. " Về nội môn "" Không lại xem, quan tâm thương thế đệ đệ ngươi sao? "" Mặc kệ hắn, cũng chẳng c·hết được "" Hì hì, Trương lão âm hiểm thật quá chi là vô tình đi mà "Hai tên đệ tử áo đen im lặng đi mất, Trần Lục cũng rời khỏi.Đệ nhất Đấu Pháp Bảng rơi đài, Kiếm Thập Ngũ lên thay, nhưng đây chỉ là món khai vị cho trận thi đấu ngoại môn sắp sửa khai mạc....Sau trận chiến giữa Kiếm Thập Ngũ với Trương Phóng, tin tức lan truyền với tốc độ chóng mặt, mới đầu chỉ loanh quanh tại ngoại môn, nhưng theo thời gian đã chạy tới tận nội môn luôn rồi.Đúng là cái mồm của tu sĩ chẳng thua kém gì mấy bà hàng xóm dưới phàm trần.Thêm một điều nữa, Kiếm Thập Ngũ là kiếm tu, lại còn sở hữu kiếm khí khó lường như vậy.Thế nên tin tức nhanh chóng lan truyền lên tận Kiếm Phong.Trên đỉnh, Kiếm Phong Phong Chủ ngồi trong đại điện đều nghe rõ mồm một từng lời bàn luận của đệ tử mới nhập môn, tới lui dưới chân núi." Kiếm Thập Ngũ? Đa trọng kiếm ý? "Phong Chủ khẽ thì thầm, tiểu đệ tử ngồi hầu bên cạnh liền vểnh lỗ tai lên nghe, dường như rất hiếu kỳ." Kiếm Thập Ngũ? " Tiểu đệ tử Sử Hiểu Huỳnh hiếu kỳ hỏi. "Sư tôn, đó là ai vậy?"" Một tên đệ tử ngoại môn, luyện khí tầng sáu, lĩnh ngộ được đa trọng kiếm ý, vừa gây chấn động nội ngoại môn nửa ngày trước "Bị ngắt mạch suy nghĩ, Phong Chủ thế mà không tức giận, chỉ cười nhẹ nhàng giải thích cho nàng, có vẻ rất cưng chiều tiểu đệ tử của mình."Đệ tử ngoại môn chẳng có phương pháp, hay được chỉ điểm vậy mà lĩnh ngộ đa trọng kiếm ý, mạnh như vậy?" Sử Hiểu Huỳnh có chút kinh ngạc." Đúng là không tệ " Phong Chủ cười cười đáp, trong lòng có suy tính, liền quay sang nói với các đệ tử." Kẻ này không tồi, ngoại môn lại sắp sửa khai mạc thi đấu "" Như vậy đi, Hiểu Huỳnh, ngươi có rảnh thì đến ngoại môn xem cuộc thi đi, thuận tiện coi thử đa trong kiếm ý của hắn sắc bén tới đâu, hay chỉ đơn thuần là phóng đại "" Không, không được rồi thưa sư tôn."Còn tưởng Sử Hiểu Huỳnh sẽ vì ham chơi mà đồng ý ngay, nào ngờ nàng lại phản đối quyết liệt khiến Phong Chủ ngoài ý muốn, nhíu mày hỏi:" Vì sao? "" Bẩm sư tôn, chuyện là cả tháng nay đệ tử dành phần lớn thời gian chuẩn bị cho đột phá, dự tính chiều tối nay bắt đầu bế quan, thành ra...""Vậy thôi được, ngươi không cần đi "Dẹp ý định để nàng đi thăm dò, tiểu đệ tử của hắn đột phá chắc chắn quan trọng hơn chuyện một tên đệ tử ngoại môn vừa biểu hiện thiên phú.Kiếm Phong Phong Chủ còn định phân phó đệ tử khác, thì thấy đại đệ tử của mình, Tuyệt Thiên Tuyết nhấc tay xung phong." Sư tôn, để cho ta đi thôi, đệ tử cũng muốn quan sát thi đấu ngoại môn năm nay, xem có tìm được hạt giống nào tốt hay không ""Ồ?" Kiếm Phong Phong Chủ ngẩng đầu, giống cười lại như không cười, nhàn nhạt hỏi. "Rốt cuộc là đại đệ tử của lão phu muốn đi xem, hay là cái tên kia muốn xem?""..." Nghe vậy, Tuyệt Thiên Tuyết im lặng một chút, bất chợt bên cạnh nàng phát ra tiếng cười, dù có vẻ cố nín vẫn lọt tới vài âm thanh.Phụt...ha ha...khụ khụ ~" Sư tôn, thứ lỗi " Nhị đệ tử Mạt Tiếu biết bản thân gây động tĩnh hơi lớn, vội cầu xin tha thứ.Vừa xin lỗi, lại vừa phải cố gắng không nhìn ánh mắt hung ác muốn ăn thịt mình của đại sư tỷ.Chần chừ một hồi, Tuyệt Thiên Tuyết hơi đỏ mặt, không dám chống chế trước mặt sư tôn nên nói lời thật lòng. "Là chàng muốn đi, thế nên đệ tử...""Được, cứ quyết định thế đi." Kiếm Phong Phong Chủ chốt hạ chuyện này, không cần nhiều lời.Hắn lại nói: "Không còn chuyện gì nữa thì tất cả quay về nơi của mình đi thôi."Lời vừa dứt, thân ảnh Phong Chủ dần dần tan rã, hóa thành từng hạt kim linh khí sắc bén, biến mất tại chỗ, chỉ để lại một cái vỏ kiếm đen tuyền nằm ngăn nắp trên bồ đoàn.Hóa ra bản thân Kiếm Phong Phong Chủ không tự thân đến đây đón năm mới với các đệ tử, mà chỉ là vỏ kiếm.Nghĩ kỹ cũng bình thường, đối với phàm tục năm mới rất đáng chúc mừng, nhưng với tu sĩ cấp cao thì một lần bế quan tính bằng chục năm còn ít, một cái năm mới chẳng có cái gì đáng chúc mừng." Cung tiễn sư tôn! " Tám vị đệ tử cùng hô lên dù Phong Chủ không còn ở đây, sau đó cả bọn đều rời đi.Trong đó, tiểu sư muội Sử Hiểu Huỳnh cùng nhị sư huynh Mạt Tiếu là hai kẻ biến mất nhanh nhất.Một người gấp rút quay về động phủ treo biển bế quan, người còn lại thì chạy như ma đuổi, chỉ sợ sẽ bị đại sư tỷ chặn đường đánh một trận do chuyện vừa rồi.Mạt Cửu mới Trúc Cơ sơ kỳ, lĩnh ngộ ngũ trọng kiếm ý, tự biết địch biết ta, đánh không thắng đại sư tỷ Tuyệt Thiên Tuyết nên hèn một tí cho thiên hạ thái bình.Tất nhiên, quan trọng nhất là mạng nhỏ, sau đó mới tới cái khuôn mặt tuấn tú....Sang ngày hôm sau, tông môn bắt đầu công cuộc tổ chức thi đấu.Vào sáng sớm, khi sương mù vẫn còn lượn lờ, các đệ tử đã thấy năm trăm tòa võ đài sừng sững giữa khu vực tiếp giáp nội môn cùng ngoại môn.Đột ngột đến mức giống như mọc lên từ lòng đất, từng tảng Hắc Nham Thạch tỏa ra ánh sáng u lam dưới ánh mặt trời."Lại là Mộc Đường ra tay... lần nào cũng khiến người khác kinh ngạc, năm trước ba trăm, năm nay gần gấp đôi" Một tên đệ tử thở dài cảm thán.Đúng thế mỗi năm đều cần xây một lần, vì khi các đệ tử đấu pháp sẽ tạo ra tàn phá kinh hồn, thi đấu kết thúc thì sàn đấu cũng b·ị đ·ánh cho nát vụn, thay vì sửa chữa thì đập luôn cho nhanh, năm sau xây mới là được.Tông môn đủ giàu có, đệ tử tùy tiện đập, chỉ cần ngươi đủ sức phá vỡ Hắc Nham Thạch là được, còn không thì cẩn thận gãy xương.Vật liệu phải đủ cứng, mới có tư cách làm sàn đấu.Tạp Vụ Đường bắt đầu làm việc, ghi danh các đệ tử muốn tham gia, năm nay cũng như mọi năm, ba ngàn đệ tử ngoại môn thì hơn một nửa tới đăng ký.Lại thêm gần hai vạn đệ tử tạp dịch tới thử vận may, biết đâu được trời cao phù hộ đụng phải toàn đối thủ yếu cũng nên.Vào được xếp hạng trước một ngàn là đủ tư cách tiến vào ngoại môn, không chỉ bớt được nhiệm vụ khổ lực, còn nhân đôi bổng lộc.Số lượng không ít, Từ Nhạc Nhạc cùng Kiều Tiểu Nhã phải xếp hàng gần mười phút mới đến lượt mình.Đối với đệ tử tạp dịch, những thông tin cần đăng ký gồm danh tính, tuổi tác, ngày nhập môn, cảnh giới, sư thừa.Nếu là đệ tử ngoại môn thì cần thêm đường khẩu."Họ tên?""Từ Nhạc Nhạc""Tuổi?""Mười tám""Ngày nhập môn?""Tháng...năm 8091""Cảnh giới?""Luyện khí tầng hai""Sư thừa?""Không có"Đệ tử Tạp Vụ Đường ghi chép xong giao cho lão chấp sự ngồi nhàn nhã bên cạnh, hắn tùy tiện nhìn lướt qua, khẽ cau mày."Mới nhập môn hai năm, dựa vào luyện khí tầng hai tham gia thi đấu ngoại môn? Ngươi có biết thực lực cỡ này gần như không thể vào hạng trước năm ngàn, và tất nhiên là không nhận được bất kỳ phần thưởng nào?""Ngươi thật sự muốn tham gia?"Lão chấp sự hơi nhiều lời, không phải vì già nên dai, mà chủ yếu do nữ đệ tử trước mắt là tạp dịch.Nhưng chỉ với hai năm đã đạt luyện khí tầng hai, điều này hiếm gặp, chắc hẳn nàng rất nỗ lực tu hành nên hắn muốn nhắc nhở một phen.Lỡ vì bị loại sớm, do bị đả kích mà trễ nãi tu hành, đánh mất lòng tin thì quá đáng tiếc."Đệ tử vẫn muốn tham gia, ta muốn thử sức của mình."Thấy Từ Nhạc Nhạc kiên định như vậy, chấp sự không tìm được lí do từ chối nên đành thông qua."Thế thôi được, nhớ kỹ tự lượng sức mình ""Tạ chấp sự dạy bảo"
Bạn cần đăng nhập để bình luận