Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 83: Xong chuyện, quay về

Chương 83: Xong chuyện, quay vềCó một chuyện mà Trần Lục nghĩ mãi không rõ.Cái nơi Từ Nhạc Nhạc đấu pháp sinh tử với đầu trọc cách con đường mòn rất xa, ít cũng phải tiến vào trong rừng rậm ba năm dặm, người bình thường sẽ không tùy ý đi vào sâu như vậy.Đừng nói là chân yếu tay mềm như mỹ phụ cùng hai đứa bé, hoàn toàn không có sức chiến đấu, cho dù là thợ săn kinh nghiệm đầy mình cũng sẽ tránh tình huống đi quá sâu.Sài lang hổ báo là một chuyện, độc trùng mãnh thú vẫn dễ bàn, có nhiều phương pháp ứng phó.Nhưng tinh quái làm loạn, ma quỷ che mắt, yêu tà ăn người...lại là một câu chuyện khác.Những cái trên nếu đụng phải, đến cả tu sĩ đều cần thận trọng ba phần nếu không muốn m·ất m·ạng" Tứa nên, bọn họ tới nơi này làm cái gì? "...Đắn đó một hồi, rốt cuộc Trần Lục vẫn lựa chọn sẽ không xuất hiện, hắn tin Nhạc Nhạc tính tình thiện lương như vậy, chắc chắn sẽ an bài cho tốt cặp tỷ đệ đó.Trần Lục cũng tính toán kỹ rồi, đợi Từ Nhạc Nhạc quay về, khi hai tỷ đệ đó đủ tuổi cho đệ tử tới tận nơi kiểm tra linh căn, nếu thật sự có thì vào hắn sẽ giúp cả hai vào tông.Còn khi vận mệnh nói không, thì hắn sẽ an bài cho cả hai kết cục tốt đẹp tại phàm tục, chuyện này rất dễ dàng đối với Trần Lục." Từ đây đến Dương Gia Trấn đầy đủ an toàn, trên thân thể Nhạc Nhạc cũng không có dấu vết bị kẻ khác truy tung "" Vết thương trên người nàng không nhẹ, nhưng ta từng cho một viên Thượng Phẩm Liệu Thương Đan, chỉ cần chờ tới chỗ an toàn lấy ra phục dụng thì thương thế đó là muỗi thôi "Cẩn thận làm đầu, trầm tư một hồi Trần Lục dự định sẽ theo nghĩa nữ tới Dương Gia Trấn trước, xác nhận không có vấn đề rồi mới quay về tông môn....Phía khác, trên con đường mòn.Giờ khắc này, Từ Nhạc Nhạc phủ thêm lên người một lớp áo che phủ đi phần y phục bị rách do đấu pháp, tránh bại lộ có hại cho phong nhã.Sau đó dẫn theo hai tỷ đệ đến khu dân cư ở gần nhất, cũng chính là Dương Gia Trấn.Càng đi càng gần, nhìn cảnh vật quen thuộc xung quanh, hai tỷ đệ mới lấy lại tinh thần, người tỷ tỷ chắc chỉ tầm chín tuổi bỗng hoảng sợ ngăn cản bước đi của Từ Nhạc Nhạc. " Không, không thể về trấn "" Tại sao? " Từ Nhạc Nhạc khó hiểu hỏi." Mọi người, dân trấn, điên, điên cả, phụ thân cũng điên rồi...ô ô ô mẫu thân "Nam hài cạnh đấy nghe tỷ tỷ mình nhắc tới mẫu thân, nhớ lại chuyện vừa rồi hai mắt đỏ hoe lên, lập tức oa oa oa khóc lớn.Tỷ tỷ vốn còn muốn giải thích, nỗi bi thương ập tới cũng đỏ mắt theo, quay đầu sụt sùi một mình.Từ Nhạc Nhạc đều bị cả làm cho bối rối, nhanh chóng dỗ dành. " Đừng, đừng khóc, không đến thị trấn cũng được..."Nàng chỉ coi là một nhà ba người này vừa rời khỏi thị trấn tha hương, nên không muốn quay lại cho người ta chê cười, còn hai tỷ đệ nhắc tới điên điên gì đó thì Nhạc Nhạc lại càng không tin.Theo nàng nghĩ, vì mỹ phụ c·hết thảm ngay trước mắt nên mới khiến hai đứa bé gặp đả kích lớn, đầu óc hỗn loạn thành ra ăn nói bậy nói bạ mà thôi.Suy nghĩ chút, nàng thử tìm phương án khác. " Để xem, trừ Dương Gia Trấn thì gần đây có còn nơi an toàn nào không? Nhà họ hàng hay ông bà các ngươi chẳng hạn "Tỷ tỷ nghe vậy ngẩn ra, như nhớ đến điều gì đó, lập tức chỉ về phía tây." Đúng rồi thần tiên tỷ tỷ, chúng ta về Bàn Sơn Trại đi, đó là quê nhà của mẫu thân "" Ở hướng nào? "" Hướng tây, mẫu thân từng nói chỉ cần từ trấn đi về phía tây bốn dặm chính là quê ngoại " Tỷ tỷ hồi tưởng giây lát, vội nói rõ." Chắc chắn sao? "Hai tỷ đệ cùng gật đầu như gà mổ gạo, Từ Nhạc Nhạc trầm tư giây lát, cuối cùng đồng ý đưa cả hai đến đó trước, rồi mới mau chóng quay lại mua đủ vật liệu về tông sau.Dù sẽ chậm trễ thời gian, nhưng nếu nghĩa phụ biết rõ chuyện ở đây cũng sẽ thông cảm cho nàng.....Ở xa, Trần Lục đợi khi Nhạc Nhạc còn cách Dương Gia Trấn tầm một hai phút đi đường liền đi rồi.Phải chi hắn chờ thêm tầm vài giây nữa sẽ thấy nghĩa nữ bất ngờ chuyển hướng về phía tây, đi bằng một con đường khác.Một đường bay nhanh về phường thị, Trần Lục đến tìm Lương lão ca tạm biệt, thuận tiện nhờ lão trông coi Nhạc Nhạc khi nàng quay về phường thị, tránh cho gặp phiền phức gì lớn lúc hắn không ở đây.Là phiền phức lớn, phiền toái nhỏ thì tự nàng giải quyết đi chứ chờ ai nữa.Vượt qua dòng tán tu là khung cảnh quen thuộc. Lương lão ca vẫn ngồi phì phèo tẩu thuốc trước cửa hàng, trông lão cứ như mấy ông bác về hưu trên địa cầu vậy, rảnh rảnh lại vác điếu cày tìm những bạn bè lớn tuổi khác cùng ngồi chém gió." Về rồi ư, hậu bối của ngươi đâu sao không mang tới giới thiệu cho lão ca ta "Vừa làm một hơi rít hết tàn thuốc còn lại trong tẩu thuốc, lão gặp Trần Lục bước tới từ đám người, thuận miệng hỏi." Không về cùng, nàng còn cần vào Dương Gia Trấn mua ít phù lục trống không, còn ta tính tới đây nhờ lão ca trông coi nàng một hai, tiểu đệ dự tính về tông trước một chuyến "" Chuyện nhỏ, Không thành vấn đề " Lương lão ca thêm lá thuốc vào tẩu, rít một hơi khói, lại bảo: " Dương Gia Trấn sao? "" Lão già Môn Phù đó sống dai dẳng hơn mười cái giáp rồi mà vẫn chưa chịu vào quan tài à "Sắc mặt Trần Lục giật một cái, rất im lặng trước cái nết của lão ca, dù có chút xích mích cũng không tới mức ác như vậy." Ai lại đi trù ẻo người khác như thế, Môn Phù Tán Nhân lựa chọn ẩn cư sống vậy đến cuối đời, ngày ngày trồng rau câu cá, tận hưởng cuộc sống nhãn nhã tại phàm tục "" Có thể làm ra lựa chọn đó theo ta thấy Môn Phù Tán Nhân sống thêm mười năm nữa cũng không thành vấn đề "" Nói thật đi, nếu hắn rời khỏi nhân thế thì lão đệ ta vậy mad chút không bỏ được, chất lượng phù lục trống do hắn làm rất tốt, giờ muốn tìm nguồn khác...nói thì dễ "" Cửa hàng gia tộc ta có bán phù lục trống không, giá cả ưu đãi, chất lượng không kém " Thanh Lương phun khói, nói một cách sâu kín đầy ẩn ý.Nhưng nào ngờ Trần Lục không nể mặt mũi, trề môi phản bác. " Bỏ chữ không đi, lấy ba chữ còn lại mô tả chất lượng là đủ rồi "" Ai mà không biết trước nay Thanh Gia chỉ giỏi khoảng chăn nuôi linh thú, chất lượng của mực vẽ phù trích xuất từ Thủy Chiểu đúng là rất tốt, nhưng mấy cái khác thì một lời khó nói hết "" Cút xéo " Thanh Lương bị tức đến tắt cả khói thuốc, trừng mắt một cái." Ha ha, vậy lão đệ xin cáo từ rồi "Từ biệt Lương lão ca, trước khi lên phi chu, Trần Lục lấy danh nghĩa chấp sự Mặc Huyền Tông gửi một tấm truyền tin phù cho đội chấp pháp phường thị, trong đó nhắc về thị nữ trong Linh Thụ Các có liên quan đến phỉ tu.Sau đó lên phi chu, còn đội chấp pháp điều tra ra kết quả thế nào hắn không quan tâm lắm, một tên luyện khí sơ kỳ mà, không lật nổi sống gió gì....Trên bong thuyền, Trần Lục đứng ở mạn tàu hóng gió, định thư giãn chút rồi về phòng tu hành một mạch cho đến tông môn luôn.Đương nhiên, việc quan trọng nhất khi ở đây là vì hắm muốn tìm xem có đệ tử nào trên thuyền thuận mắt không, sử dụng cho hết lượt dùng Thiên Nhãn hôm nay.Nắm giữ Vận Mệnh Thiên Nhãn cả năm trời, Trần Lục gần như hiểu rõ nhiều điểm bất cập của nó.Đó giới hạn mỗi ngày dùng một lần, và không thể tích lũy, tức là hôm nay không dùng thì coi như bỏ, sang hôm sau vẫn chỉ có một lượt duy nhất.Thành ra mỗi ngày hắn đều phải cố dùng cho hết, dù hôm đó tu hành nhập tâm không có ý định rời cửa đi nữa vẫn dành chút thời gian ra ngoài.Nhưng nếu gặp thời điểm bế quan thì chịu thua, coi như bỏ phí vô số lượt sử dụng khiến hắn phiền muốn không thôi.......P/s: Cầu đề cử và đánh giá, ai có nhận xét hay khen chê gì cứ bình luận góp ý nhé giúp tác nhé
Bạn cần đăng nhập để bình luận