Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 84: Kiếm Thập Ngũ, Tiểu Bạch bám người

Chương 84: Kiếm Thập Ngũ, Tiểu Bạch bám ngườiHóng gió một hồi vẫn chưa chờ thấy người nào thuận mắt, thay vào đó đợi tới một đệ tử ôm kiếm, cũng lên bong thuyền hít thở khí trời. Toàn thân bạch y trắng xóa, thanh niên thân cao vừa phải chưa tới mét tám, lưng thẳng tắp, hai mắt trong veo, khí chất trầm ổn.Đáng chú là giữa ngực hắn ôm một thanh kiếm mới toanh được bọc trong từng mảnh lụa trắng, nhưng quan trọng nhất là lưỡi kiếm chưa được mài sắc.Ngươi tính kiếm để gõ đầu đối thủ chứ không chém chăng!?Với kẻ xa lạ như Trần Lục, suýt thì tưởng đệ tử này có vấn đề về đầu óc, may mà cảm nhận cẩn thận lại thấy từng tia sắc bén xuyên qua lớp lụa, khiến hắn hiểu nó không hề tầm thường.Không khí yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lướt nhẹ qua trận pháp phòng ngự, Trần Lục lườm chút rồi quay đi không nói một lời.Còn đệ tử ôm kiếm thì ghê gớm hơn, xem Trần Lục là không khí, đứng cạnh lan can ôm kiếm, vừa xuất trần vừa thần bí." Ngầu vậy làm gì? Kiếm tu tên nào cũng như tên nấy " Trần Lục bĩu môi một cái.Mặc dù hắn cũng sử dụng Thanh Phong Lôi Kiếm, nhưng chỉ xem nó là pháp khí, chứ bản thân thì không phải kiếm tu, mà chuẩn xác hơn là lôi tu, chuyên ngự lôi đạp phong.Gặp kẻ này làm màu như vậy, khí tức trên người còn không kém, lại là luyện khí tầng sáu, Trần Lục lười tìm nữ đệ tử liền quyết định sử dụng Vận Mệnh Thiên Nhãn lên người hắn.Trần Lục khẽ thì thầm, tinh thần lực lập tức thiêu đốt mất một phần ba, kế đó nhìn kỹ càng hắn đều phải kinh ngạc.[ Danh tính: Kiếm Thập NgũMệnh cách ( Đen, đỏ, cam, vàng, tím, lam, xanh lá, trắng ): 1.Phàm trần Kiếm tâm ( tím ).2. Một lòng một dạ ( tím ) ]Vậy mà có hai cái mệnh cách màu tím, còn mạnh hơn cả Tiêu Phàm, thật không đơn giản, có đủ tư cách làm màu.Khoan đã...Kiếm Thập Ngũ?Đây không phải là lão nhị trong thi đấu ngoại môn vào năm sau sao? Đáng tiếc, nếu không đụng phải nhân vật thiên tài khủng bố như Nhược Ly, thì dựa vào thực lực của Kiếm Thập Ngũ gần như chắc chắn giành được hạng nhất rồi.Không nói cái khác, chỉ riêng hai chữ kiếm tâm thôi là đủ dọa người.Trần Lục không phải kiếm tu, nhưng biết đối với đám cầm kiếm đó, có một vài lĩnh vực khiến họ tôn sùng đến cuồng nhiệt, Kiếm Phong tại nội môn còn thiết lập đặc quyền lớn kinh người cho người sở hữu một trong ba loại thiên phú ấy.Có ba loại.Đầu tiên là kiếm ý nằm ở hạng chót, kiếm ý được chia thành cửu trọng, dù chỉ là nhất trọng kiếm ý cũng vô cùng cường hãn, giúp kiếm tu đánh vượt một hai tầng luyện khí vẫn dư sài.Cao nhất là kiếm ý viên mãn có thể khiến tu sĩ luyện khí tầng mười ba đơn đấu đại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, không dám nghĩ tới đánh thắng, nhưng so chiêu vẫn được. Mạnh mẽ là thế, nhưng vẫn thuộc tầng thấp, đạt tới kiếm ý viên mãn rồi, nếu tiến thêm một bước sẽ sinh ra Kiếm Tâm, là một trong hai lĩnh vực cao nhất được kiếm tu tôn sùng.Nhưng Kiếm Tâm không phải xếp hạng đệ nhị, mà là nằm ngang hàng với Kiếm Thể, đó là thể chất trời sinh, hàng vạn kiếm tu chưa chắc có được một người sở hữu nó.Nghe truyền ngôn vào ngày Kiếm Thể chào đời, vạn kiếm quy tông, kiếm ý ngập trời, bá khí cùng cực.Trái ngược hoàn toàn với kiếm thể, kiếm tâm khi ngưng tụ thì tĩnh lặng như nước, phong mang ít lộ, nhưng một khi đã động chính là kinh thiên động địa.Cảm nhận được một ánh nhìn chăm chú đánh giá rơi trên người mình, Kiếm Thập Ngũ nheo mắt quay sang, thấy là áo bào xám của chấp sự thì nhẹ nhàng chấp tay, phong thái không kiêu ngạo chẳng tự ti." Không biết vì cớ gì chấp sự cứ nhìn chằm chằm vào đệ tử "Biết Trần Lục cảnh giới cao hơn, nhưng Kiếm Thập Ngũ không hề e ngại.Những năm nay lịch luyện bên ngoài, số luyện khí hậu kỳ bại trong tay hắn nhiều hơn hai bàn tay cộng lại, thậm chí trong đó có cả ma tu của Phệ Tâm Giáo, thủ đoạn quỷ dị khó lường.Còn cảm nhận rõ khí tức trên người chấp sự ở đối diện chưa đủ trầm lắng, khả năng cao vừa đột phá không lâu.Kiếm Thập Ngũ ước lượng một chút, tối đa ba kiếm, trong ba kiếm giải quyết đối thủ.Đấy là tự tin, không phải tự phụ hay kiêu ngạo, cho nên ở bên ngoài hắn vẫn đủ lễ phép.Có điều, nếu Kiếm Thập Ngũ biết trên người kẻ đối diện trang bị tận hai bộ khôi lỗi Trúc Cơ sẽ không tự tin đến thế nữa, Trúc Cơ mà ra tay thì luyện khí hậu kỳ có kiếm tâm đi nữa vẫn phải chạy trối c·hết." Bình tĩnh đi, chỉ là thấy ngươi khí vũ hiên ngang mới quan sát kỹ thêm vài lần "" Tạ chấp sự khen tặng, đệ tử không dám nhận "Trần Lục âm thầm trề môi, gì mà không dám nhận, nhìn dáng vẻ của ngươi bá khí ầm ầm như thế còn gì.Suy nghĩ chốc lát, Trần Lục biết còn cố hỏi. " Ngươi đến từ đường khẩu nào, về tông là vì chuyện gì? Không muốn nói rõ cũng chẳng sao, ta hơi hiếu kỳ mà thôi "" Không có gì là không thể nói, đệ tử Kiếm Thập Ngũ, đến từ Chấp Pháp Đường, lần này về tông chỉ vì giành xếp hạng đệ nhất trong cuộc thi đấu ngoại môn "Ánh mắt Kiếm Thập Ngũ phát ra ánh sáng tự tin đến cực điểm, dường như đã bắt được hạng nhất vào tay, ẩn ẩn trong đó còn có nỗi chờ mong khó hiểu." Ra thế, ý chí rất tốt, hi vọng ngươi có thể làm được " Trần Lục gật gù cười nói, trong lòng âm thầm lắc đầu.Có mục tiêu đấy, nhưng ngươi phải tìm cách đánh bại Nhược Ly trước đã, bằng không tự tin hơn cũng vô dụng, kết quả cuối cùng thấy rõ trong mô phỏng lần trước rồi.Kỳ lạ...Chẳng biết từ khi nào mà Trần Lục lại có tự tin với thực lực của Trầm Nhược Ly như vậy.Chắc vì những thành tựu nàng đạt được trong mô phỏng mức kinh người, thậm chí ngoài sức tưởng tượng của Trần Lục, một kẻ lăn lộn nửa đời người vẫn luyện khí, tầng chót ở tu tiên giới. Hai bên chỉ trò chuyện đôi ba câu liền tách ra, ai về phòng người nấy, Trần Lục tĩnh tọa tu hành, tiên đạo không tính năm tháng, chớp mắt cái là qua ba ngày, về tới tông môn.Rời phi chu, kích hoạt lệnh bài thân phận, một đường ngự phong bay nhanh về khu tạp dịch." Ô ô phụ thân " Vừa vào căn viện, Trần Tiểu Bạch chạy vội từ trên lầu xuống, với một cái bật nhảy lộn ngược bay thằng vào lòng Trần Lục.Mới văng nhà một tuần, nhưng xem dáng vẻ của nàng thì hẳn là rất nhớ hắn.Cô nàng bé nhỏ này bám người quá mức rồi.Cục bông mềm mại cứ bò tới bò lui ở trong lòng, Trần Lục ngồi vào ghế phòng khách, không nhịn được xoa bóp khuôn mặt bụ bẫm của nàng, ngoài miệng lại nghiêm túc hỏi." Khoảng thời gian ta không có ở đây tu hành thế nào rồi? "" Rất tốt, rất tốt "" Ti...ểu...ô...B...ạch...ô...rất...ch...ăm c...hỉ...ô"Nàng bị bóp má biến dạng đến nỗi lời nói đều không rõ ràng, nhưng Trần Lục hình như vẫn còn chưa thỏa mãn, tiếp tục xoa nắn cục bông, nhưng khi nhìn quanh một hồi bỗng thấy thiếu thiếu. " Hồ Vân đâu? "" Ô...Hồ tỷ vẫn luôn bế quan tu hành, a đúng rồi tỷ ấy có ra xem Tiểu Bạch vào hai ngày trước, sau đó lại quay về tu luyện "Rất cố gắng.Trần Lục không nói gì thêm, thái độ tu hành của Hồ Vân trước giờ luôn thế, cố gắng nỗ lực hết mình. Lại đùa với Trần Tiểu Bạch một hồi, khiến hai má nàng hồng hào hết cả lên mới chịu buông tha, hắn muốn đi tu luyện rồi.Nào ngờ tới lượt Tiểu Bạch hóa thanh gấu mèo, bám chặt lấy hắn đòi chơi đùa tiếp, thậm chí còn dám cạp cổ Trần Lục một phát để lại dấu răng nanh rõ ràng.Phải giằng co một hồi Trần Lục mới bế nàng lên phòng được, còn hắn thì quay về Tụ Linh Trận....
Bạn cần đăng nhập để bình luận