Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 89: Chiến thắng nhanh gọn

Chương 89: Chiến thắng nhanh gọnĐệ tử ấy hô lớn một tiếng lộ rõ vẻ không dám, nào ngờ đụng phải nữ đệ tử đi ngang qua bĩu môi khinh bỉ." Làm gì mà kích động như vậy, ngươi từ đâu tới, người nhà quê sao thật thiếu kiến thức, phải biết hằng năm đều có tình huống hạ chiến thư y như này, cứ chờ xem kết quả cuối cùng là biết ngay "Lại có đệ tử đi cạnh nàng, cứ như liếm chó hùa theo: " Mục sư tỷ nói cực phải, sư đệ ta cũng rất muốn biết sư huynh khiêu chiến là do đủ thực lực nên tự tin, hay lại vì quá tự phụ mà bại trận, mất mặt xấu hổ "Đám đông ồn ào thê, lại chẳng ảnh hưởng gì đến Trương Phóng vừa bật nhảy lên sàn đấu.Vẫn là vẻ mặt hiền hòa, chỉ là trong mắt lóe lên đôi chút lo lắng.Đừng coi hắn làm dáng cao thủ nãy giờ, nhưng nghĩ đến hằng năm không thiếu tình huống đệ tử xếp hạng nhất, bất thình lình bị tên quái vật từ cái lỗ nào đó chui ra kéo xuống hạng hai.Nghĩ tới đó thôi là thấy lo ngại, chưa đánh đã bất an ba phần.Mặc dù xưng đệ nhất ngoại môn, nhưng cái đệ nhất này đều là do Đấu Pháp Bảng chỉ chấp nhận ghi danh đệ tử dưới năm mươi tuổi, trên số đó thì cút về đi, già đầu bắt nạt trẻ con.Cho nên hắn cũng mới luyện khí tầng sáu thôi." Kiếm sư huynh tới rồi! "Trần Lục đứng ở một góc vắng vẻ, hứng thú quay sáng nhìn xem.Từ phía xa, thân ảnh được đám đệ tử tiền hô hậu ủng chính là Kiếm Thập Ngũ, so với Trương Phóng luôn giữ vẻ mặt hiền hòa thì hắn cao lãnh hơn nhiều.Một tay ôm kiếm bước đi như bay, nhẹ nhàng nhấc chân, hóa thành tàn ảnh phóng lên, đạp hai chân vào sàn đấu.Người khiêu chiến, cùng kẻ bị khiêu chiến đều tới, chấp sự trông coi sàn đấu thuận thế xuất hiện theo, đấy là một nam tử cởi trần lộ ra cơ thể đầy cơ bắp, rất rõ ràng, hắn là tu sĩ chuyên về luyện thể.Khục!Ho nhẹ một tiếng, chấp sự cơ bắp liền quát lớn: " Ta là Dương Chiến, chấp sự ngoại môn, tạm thời đảm nhiệm trọng tài trận đấu này "" Đệ tử hai phía nhớ kỹ, chỉ trong phạm vi đấu pháp so tài học, đến điểm là dừng, không được gây hại mạng người, còn nếu muốn hơn nữa buộc phải ký giấy sinh tử, hai người các ngươi có ai muốn thay đổi thành sinh tử chiến không? "" Không " Kiếm Thập Ngũ lắc đầu, hai bên vốn chẳng thù chẳng oán, phía Trương Phóng cũng thế." Không cần thiết, một cái hạng nhất bảng mà thôi, nếu thua do yếu hơn sư đệ thì ngại gì nhường ra, Trương Phóng ta đủ bản lĩnh chấp nhận thất bại "" Tốt "" Vậy chuẩn bị đi, nửa chung trà sau ta sẽ tuyên bố bắt đầu " Dương Chiến hỏi thăm ý kiến hai phía rồi, tiện tay ném cái một trận bàn lên, tức thì từ đó phóng ra một màn sáng trắng nhạt bao phủ cả sàn đấu lại.Với trận pháp, người bên ngoài có thể quan sát bên trong, nhưng người bên trong lại không thể thấy cảnh bên ngoài. Trận pháp vừa được dùng để bảo hộ, tránh hai bên giao đấu tác động đến đệ tử tu vi yếu đang vây xem, cũng phòng ngừa có người nhúng tay vào kết quả trận đấu.Đây là nhị giai trận bàn, không phải Trúc Cơ đại tu sĩ tuyệt đối không thể phá vỡ từ bên ngoài. Thấy màn sáng bao phủ sàn đấu, bên dưới liền bùng nổ tiếng nghị luận ồn ào, vì sắp tới là thi đấu ngoại môn, nên tất cả đều rất hào hứng bàn luận." Ai sẽ thắng? "" Ta nghĩ là Trương sư huynh "" Tại sao không phải Kiếm sư huynh, ta nghe nói sư huynh sở hữu thiên phú kiếm đạo mạnh mẽ đáng kinh ngược, kiếm thuật tinh thông thần tốc, vào thời điểm cảnh giới luyện khí tầng bốn từng nhờ vào nhất trọng kiếm ý đánh bại đệ tử luyện khí tầng năm "Phân tích đầy đủ kỹ càng, có lí có cứ, nhưng vẫn xuất hiện đệ tử ý kiến trái chiều, bĩu môi phản bác. " Thế thì lại làm sao, ngươi chẳng biết gì về Trương sư huynh cả "" Phải biết đánh với Truong sư huynh tương đương với cùng lúc chống lại hai tu sĩ luyện khí tầng sáu "" Sao lại vậy!? "" Vì Trương sư huynh là Ngự Thú Sư, không chỉ bản thân là luyện khí tầng sáu, linh thú cũng luyện khí tầng sáu, ngươi nói xem tại sao? Ha ha "" Cái này...vậy thì khó rồi " Bị phản bác ngay ngắn, thế là đệ tử ủng hộ Kiếm Thập Ngũ liền không tự tin cho lắm.Đứng cách xa sàn đấy, gần đến thời điểm cạn chung trà, Trần Lục như nhận thấy điều gì, ghé mắt về một phía.Không biết từ khi nào, cách hắn không xa xuất hiện hai tên đệ tử áo đen, khí tức cả hai sâu lắng nội liễm, nhưng đầy vẻ cường hoành, rõ ràng là đệ tử nội môn.Màu áo bắt tứ như vậy, tất nhiên không chỉ Trần Lục nhìn thấy, có đệ tử thì thầm." Là đệ tử nội môn, không phải chứ, thi đấu ngoại môn còn chưa bắt đầu mà bọn hắn rảnh rỗi tới xem rồi? "" Đấy là Trương Lương, ca ca của Trương sư huynh, tới xem trận đấu là đúng rồi "Trần Lục nhìn kỹ nam đệ tử áo đen dẫn đầu, đúng là có vẻ ngũ quan tương đối giống Trương Phóng, chỉ khác ở chỗ kẻ này khí chất cực kỳ âm hàn, không được hiền hòa như đệ đệ mình.Mặc kệ bên đó, Trần Lục nhìn về phía sàn đấu.Kiếm Thập Ngũ là luyện khí tầng sáu, lại có thiên phú kiếm đạo kinh người, sở hữu kiếm ý.Trương Phóng cũng là luyện khí tầng sáu, lại có linh thú đồng cảnh giới, đánh với hắn tương đương lấy một địch ha.Đối với ngoại giới thì trận chiến sắp diễn ra rất đáng xem, hai bên cân tài ngang sức, khả năng cao sẽ là một trận long tranh hổ đấu tràn đầy kịch liệt. Nhưng trong mắt Trần Lục lại không phải thế, át chủ bài Kiếm Thập Ngũ có không phải kiếm ý, mà là kiếm tâm, đừng bảo Trương Phóng chỉ nuôi một con linh thú, cho hắn chục con nữa cũng chưa chắc có cơ hội chiến thắng. Trần Lục tới không phải ngẫu nhiên, mà bởi vì nghe nói đến trận khiêu chiến này hắn mới lại xem, muốn biết Kiếm Thập Ngũ mạnh cỡ nào mà vẫn bại dưới tay Nhược Ly. Chính thức hết thời gian một chung trà, trọng tài Dương Chiến mạnh bạo nhảy vọt lùi về phía ngoài sàn đấu, lập tức hô lớn: " Khiêu chiến...bắt đầu! "Tuyến bố rồi, Kiếm Thập Ngũ vân không hề động đậy chỉ bình tĩnh đứng đó, xưng danh." Chấp Pháp Đường, Kiếm Thập Ngũ "" Ngự Thú Đường, Trương Phóng "Chắp tay một cái, Trương Phóng khẽ động tinh thần lực, túi linh thú treo ở hông được kích hoạt, miệng túi phát sáng.Be ~ oe —Tiếng kêu trầm đục đau nhức màng nhĩ vang lên, trên sàn đấu xuất hiện một con dê rừng dáng vẻ dữ tợn, trên đầu mọc bốn cái sừng nhọn hoắc, bên dưới là ba con mắt lập lòe lục quang.Nhất cấp trung đẳng linh thú - Tam Nhãn Sơn Dương!Sau khi thả linh thù bảo bệ ở trước người, Trương Phóng lại nhẹ nhàng vung tay áoThế là hai thanh pháp khí hiện lên, một cái có dạng lá chắn chuyên về phòng ngự, cái còn lại là mũi giáo phát ra từng tia sắc bén khó lường." Kiếm sư đệ, mời "" Được "...Kiếm vẫn bọc trong vải lụa, tùy tâm vung lên, thoáng chốc là qua...Đánh cái kiểu gì thế này?Trần Lục rơi vào trầm tư, trận đấu này thật kỳ quái.Nhưng kết quả rõ ràng rồi...Kiếm khí tung hoành khắp sàn đấu, khiến toàn bộ trận pháp phòng ngự điên cuồng vặn vẹo.Phanh —Tam Nhãn Sơn Dương bay ngược về sau, cả thân thể nặng nề với đầy vết cắt đập thẳng vào màn chắn trận pháp, khí tức trên người nó suy yếu đến cực điểm, gần như mất hết sức chiến đấu.Phía Trương Phóng cũng không tốt hơn bao nhiều, nằm dưới chân là mũi giáo b·ị c·hém đứt làm đôi, tấm chắn tan thành từng mảnh. Chính hắn thì một tay ôm cổ, ngã khụy do một bên đầu gối bị mũi kiếm đâm xuyên.Mặc dù xem kỹ, vết cắt ở cổ hắn khá nông chưa đủ khiến Trương Phóng bại trận.Nhưng đó là do Kiếm Thập Ngũ kịp thời thu tay lại, hạ thủ lưu tình, bằng không một kiếm vừa rồi đủ thể khiến đầu người rơi xuống đất.Trọng tài Dương Chiến hiểu điều đó, lập tức quát lớn công bố:" Kiếm Thập Ngũ, thắng! "" Giành được hạng nhất Đấu Pháp Bảng "...
Bạn cần đăng nhập để bình luận