Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 81: Long tranh...rắn tranh mèo đấu

Chương 81: Long tranh...rắn tranh mèo đấuSau khi thấy thứ bên trong...Hừ !Trần Lục lạnh rên một tiếng, lấy những thứ dùng được như linh thạch ra, sau đó trở tay xé nát túi trữ vật, khiến tất cả đồ vật dư thừa còn lại bên trong ngay lập tức bị không gian vặn vẹo nghiền nát thành tro bụi.Giải quyết mọi tàn dư còn lại của tội ác, Trần Lục băng lãnh lườm t·hi t·hể cháy đen dưới đất.Tâm niệm vừa động, Thanh Phong Lôi Kiếm vung tới.Phốc!Một cái đầu cháy đen rơi xuống, biểu cảm trên mặt vừa kinh ngạc vừa xen lẫn hoảng sợ, lăn lốc vài lần mới ngừng lại, mặt hướng lên trời, c·hết không nhắm mắt.Không chỉ nó, t·hi t·hể cũng thế, chia thành năm mảnh.Kế đó Trần Lục niệm phép thuật, một trận gió mạnh cuốn tới, mang theo tàn thi bay sâu bay vào rừng rậm.Ý của Trần Lục chính là c·hết không toàn thây, càng không được chôn cất tử tế, làm mồi cho dã thú, để trả giá cho những tội lỗi của hắn.Thường nói ở ác gặp ác, Trần Lục chẳng dám tự nhận bản thân là thánh nhân, nhưng làm ác nhân trị ác nhân thì có gì mà không được.Vung thêm vài cái phép thuật dùng cho sinh hoạt để làm sạch hiện trường, chuẩn bị chừa lại sân bãi sạch sẽ cho Nhạc Nhạc với tên đầu trọc đánh một trận ngươi sống ta c·hết.Qua nửa giờ sau, Trần Lục bình tĩnh đứng tại nơi cao quan sát chuyện bên dưới.Tận mắt thấy từ đầu đến cuối một cuộc..." Rắn tranh mèo đấu " tương đối vô vị và nhạt nhẽo. Đầu tiên là đầu trọc bám đuôi theo Nhạc Nhạc, phù lục có tác dụng ẩn tàng tạm được, che giấu khí tức vừa đủ, thủ đoạn không thể nói là nổi trội nhưng gặp phải con cừu non như nàng thì dư xài rồi.Nhưng tên nam tu kia đ·ã c·hết, để hai vị bên dưới kẻ đi người núp nữa thì chẳng biết sẽ kéo dài bao lâu.Thế là khi sắp tới mảnh rừng có trận pháp, Trần Lục liền dùng một tảng đá bám linh khí làm bại lộ vị trí của đầu trọc, giúp Nhạc Nhạc phát hiện có kẻ bám theo mình.Tên đó cũng là kẻ hung ác, tự nhận cảnh giới cao hơn Nhạc Nhạc một tầng luyện khí, nên dù không có đồng bọn cùng liên thủ vẫn quyết đoán vác đao g·iết lên.Nhưng đầu trọc mất đi lợi thế đánh lén, thành ra không thể mau chóng giải quyết Nhạc Nhạc.Vẫn như trong mô phỏng, Từ Nhạc Nhạc dù có chút lợi thế về mặt công pháp cùng phù lục, nhưng vẫn suýt m·ất m·ạng mấy lần do không đủ tàn nhẫn.Không quá năm chiêu, biết không thể chính diện địch lại đầu trọc, Nhạc Nhạc liền sử dụng kế cuối cùng trong bình pháp.Tẩu vi thượng sách!Đối với người nhát gan như nàng, trừ Tẩu Hành Phù ra, trên người còn trữ sẵn một vài loại phù lục giúp cho công cuộc chạy trốn.Đầu trọc cũng thế, không am hiểu bộ pháp, thế là hai bên đều dùng phù lục tăng tốc độ di chuyển, ngươi đuổi ta chạy.Cảnh gà lùa vịt hài hước bên dưới thiếu chút nữa thì khiến Trần Lục phải cười ra tiếng.Nhưng rất nhanh, hắn cười không nổi....Đường đường là tu sĩ siêu phàm thoát tục, nhưng mặc kệ là Nhạc Nhạc hay đầu trọc đều kém khoảng bộ pháp, chỉ có thể sử dụng phù lục.Người thì Tẩu Hành Phù kết hợp nhiều loại phù lục tăng phúc chạy nhanh như chiến mã phi nước đại, kẻ khác thi triển Khinh Thân Thuật, bật nhảy tới lui như con ếch ọp.Không có tí ti vẻ tiên khí nào, nhưng đây đã là thủ đoạn di chuyển nhanh nhất của hai người rồi.Từ Nhạc Nhạc cắm đầu chạy như điên, nhưng vẫn không quên hướng về phía sau thả vài phát Mộc Lao Thuật.Có điều, loại phép thuật công kích cấp thấp này sao có thể g·iết c·hết đầu trọc, thân đao nhóm lửa hừng hực dễ chém rụng đầu gỗ, vừa chặt làm đôi vừa tiện thể đốt thành tro.Nhưng thủ đoạn của Nhạc Nhạc không chỉ có thế, vài tấm phù lục được nàng ném ra, không lửa tự cháy.Có hiệu lực, mặt đất dưới chân đầu trọc biến đổi, tức thì hóa thành đầm lầy, khiến người đứng trên nó muốn bật nhảy về trước lại bị dính chân giựt ngược trở về.Thành công khiến kẻ địch chậm bước chân, nhưng Từ Nhạc Nhạc chợt có cảm giác hãi hùng kh·iếp vía.Thử ngó lên, trong đồng tử hiện rõ hình ảnh một đạo trảm kích rực lửa dài ba thước chém về phía mình, nó lướt qua thôi nhưng với nhiệt độ cao dễ dàng khiến vô số tán cây cháy thành tro.Phừng ~Va chạm, ngọn l·ửa b·ùng l·ên, Từ Nhạc Nhạc kích hoạt gần hết phù lục loại phòng ngự mới miễn cưỡng chống đỡ nổi một kích này.Quần áo cháy sém, đốt cháy cả da thịt non mịn, nhưng nàng không có thời gian than khóc vì đau đớn, phải tiếp tục đào tẩu.Đầu trọc vẫn đuổi theo sát đằng sau không chịu buông tha, nhưng cả hai đều chẳng ngờ động tĩnh quá lớn, do ánh l·ửa b·ùng l·ên nên đã dẫn tới vài người không liên quan.Một cái đầu nhỏ của nam hài ló lên từ bụi lùm cạnh nơi Từ Nhạc Nhạc vừa lướt ngang qua, bên cạnh hắn là một nữ hài tử khác, trông chững chạc hơn chút, đang cố gắng kéo đệ đệ của mình về.Đó dường như là một cặp tỷ đệ, theo sau cùng là một mỹ phụ tầm bốn mươi, dáng người đẫy đà, thân thể ẩn sau lớp y phục dính đầy tro bụi." Oa, mẫu thân mau nhìn, thần tiên tỷ tỷ bước đi nhanh quá, như bay vậy "Nam hài rất ngây thơ kinh hô lên, nhưng tỷ tỷ bên cạnh lo lắng muốn c·hết, lôi kéo đệ đệ mình đi mau, còn mỹ phụ thì lại là sợ hãi.Sợ vì đầu trọc hung thần ác sát tới rồi, sát khí đều đập vào mặt mỹ phụ.Bản tính của đầu trọc vốn hiếu sát tàn nhẫn sẵn, lại thêm nãy giờ cứ như con ruồi không đầu chạy lòng vòng, khiến hắn càng thêm nổi nóng, không nói lời nào liền hung ác vung đao chém ngang hông mỹ phụ.Phốc —Một đao này chỉ có lực lượng thuần túy, từng tia đao mang bén như lưỡi cưa tàn phá xuống, khiến nội tạng xen lẫn máu tươi văng tung tóe lên khắp người hai tỷ đệ.Tí tách ~Huyết tương chảy xuôi, cặp tỷ đệ như dính thuật định thân, hai mắt mờ mịt vô thần nhìn t·hi t·hể mẫu thân đứt làm đôi dưới mặt đất.Lục phủ ngũ tạng chậm rãi chảy ra từ hai miệng vết đứt, hình ảnh máu tanh không phải thứ mà hai đứa nhỏ chưa đến mười tuổi có thể chịu đựng nổi." Ha ha " Đầu trọc cười to một tiếng, có vài giọt máu bắn lên mặt nhưng hắn không quan tâm, thậm chí biến thái liếm môi." Sảng khoái, sảng khoái, đã vậy các ngươi cũng theo nàng đi! " Hắn quát lơn trông thì dữ tợn, nhưng động tác vung đao lại không nhanh, dường như đang có dự tính gì khác.Lưỡi đao vung lên cao, muốn chém đứt đôi tỷ đệ, đột nhiên bất chợt chuyển hướng ngăn ở trước ngực, không phải tạo dáng, mà là phòng ngự.Từ xa, một thanh kiếm xanh lục giống ngọc lục bảo đâm tới, mũi kiếm đâm vào thân đao liền bắn ngược trở về, đầu trọc đỡ được, lại nắm chặt chuôi đao giơ cao chém xuống.Muốn một đao chém đứt đôi linh kiếm,...nhưng hụt rồi, thanh kiếm xanh đủ sức linh hoạt tự động né tránh.Oanh!Đại đao chặt vào đất, tức khắc khiến mặt đất bị hỏa linh khí cày cho lủng lỗ chỗ, vừa nứt vừa cháy đen." Ha ha ha — trở lại tìm cái tìm c·ái c·hết sao " Đầu trọc cười gằn một tiếng, nhìn sang phía thanh linh kiếm đang trôi nổi lơ lửng, dáng vẻ cực kỳ đắc y do vừa thực hiện âm mưu thành công.Hóa ra là Từ Nhạc Nhạc trở lại rồi, nàng vốn có cơ hội trốn thoát, nhưng không đành lòng thấy cảnh một nhà ba n·gười c·hết thảm dưới tay ác nhân nên mới về xem xét.Nhưng khi nàng hành động theo cảm tính như vậy, vừa đúng với âm mưu của đầu trọc." Lão tử biết rất rõ, đám oắt con mới ra đời các ngươi vẫn luôn luôn thánh mẫu thiện lương ngu xuẩn y như nhau...vậy thì đi c·hết đi! "Đầu trọc hung ác gằn giọng, cả thân thể cao to của hắn lập tức bùng phát ngọn lửa hừng hực, hỏa linh khí bốc lên cuồn cuộn nhào về phía Từ Nhạc Nhạc.Đối diện, Nhạc Nhạc hít thở nặng nề, cho thấy tâm tình của nàng bây giờ không được bình tĩnh, nếu không nói thẳng ra là bất an, nhưng cho dù thế nàng vẫn quyết tâm đối mặt.Trước người linh kiếm lấp lóe lục quang, phù lục giữ chặt trong tay, chuẩn bị liều một trận sinh tử.Đánh đi!Lương thiện trong tim không cho phép nàng lùi bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận