Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !
Chương 100: Phân thắng thua, giành thiên tài
Chương 100: Phân thắng thua, giành thiên tàiTrầm Nhược Ly nhận thấy rõ kiếm khí sắc bén va vào mũi ngọc, tay phải bỗng toát lên hàn khí lạnh lẽo đến cực điểm, chớp mắt hóa sương thành băng.Bàn tay tràn ngập hàn khí quơ lên, cưỡng ép đẩy lệch trảm kích sang một bên.Oanh —Nhị cấp trận pháp lại vặn vẹo một lần nữa trước trảm kích mạnh mẽ, Trầm Nhược Ly kịp chuyển thân tránh né, nhưng tay phải vẫn bị kiếm khí cắt cho nhốm máu.Sắc mặt nàng trở nên băng lãnh hơn, bàn tay rỉ máu chụp nhẹ về trước, máu tươi nhỏ giọt xuống chưa chạm vào đất liền hóa thành huyết vụ, dung nhập vào màn sương khiến sàn đấu hiện lên một màu đỏ thẫm kinh dị.Không chần chờ, Trầm Nhược Ly đột nhiên vỗ mạnh một chưởng, thế là xuất hiện cự thủ hình thành từ sương máu, lập tức lao về phía Kiếm Thập Ngũ, mùi tanh vả thẳng vào mặt hắn.Mùi máu kích thích khứu giác, linh cảm của Kiếm Thập Ngũ nguy cơ đại phát, ánh mắt hắn trở nên sắc bén, ý niệm vừa động, kiếm khí bạo nộ rồi.Tầng tầng lớp lớp kiếm khí bay v·út lên rồi xoay tròn, tạo thành cơn lốc có thể toái thạch phá sơn.Bát Trọng Kiếm Ý.Cuồng...Kiếm Phong! Huyết thủ vừa lao tới, chẳng làm nên trò trống gì trước từng đợt kiếm phong sắc bén hung bạo, liền b·ị c·hém thành muôn mảnh.Kế đó, màn sương máu cùng kiếm ý bá đạo cuốn lấy nhau, giằng co rất lâu mà mãi vẫn chưa thể phân ra thắng bại.Từng tia kiếm khí sắc bén vẫn liên tục bắn ra khiến sàn đấu càng ngày càng thấp, huyết vụ càng không chịu thua kém, mặt sàn được kiến tạo từ Hắc Nham Thạch cứng rắn khó vỡ lại bị ăn mòn lủng thành cái tổ kiến.Khi này, màn sương biến thành màu máu dường như càng thêm quỷ dị, Trầm Nhược Ly tới lui vô ảnh vô tung, tà dị khó lường hơn cả vừa rồi.Quả nhiên, Kiếm Thập Ngũ lại bị làm khó, hắn tung vài đòn sát chiêu vậy mà đến cả thân ảnh của Trầm Nhược Ly còn chẳng bắt được.Linh khí trong người tiêu hao hơn một nửa, tiếp tục thế thì chỉ sợ hắn mới là người thua cuộc.Nhưng Tuyệt sư tỷ ở trên đó, Kiếm Thập Ngũ ta há có thể chịu thua trận!Ánh mắt hắn chợt trở nên tĩnh lặng, dường như không tồn tại trên thế gian này nữa, lúc này màn sương máu biến mất, quảng trường biến mất, từng tên đệ tử biến mất, âm thanh náo biến mất.Kiếm Thập Ngũ bỗng mở mắt, trừng lớn, nhưng đồng tử lại im ắng đến cực điểm.Đây chính là...Kiếm Nhãn!Trong trầm lặng, lưỡi kiếm bất ngờ vạch nhẹ về phía không khí.Trầm Nhược Ly lại chơi trò ẩn hình giữa làn sương ở góc sàn đấu, đột nhiên thấy cổ họng đau nhói, dường có một lưỡi kiếm vô hình đè vào, cứ như kẻ địch muốn nhất kích tất sát.Hai mắt nàng lộ ra vẻ kinh ngạc ngoài ý muốn, thế nhưng Trầm Nhược Ly không hề sợ hãi, khóe miệng khẽ nhếch lên.Rồi một cơn gió nhẹ thổi qua khiến sương mù tan đi.Chỉ thấy Kiếm Thập Ngũ vô lực khụy xuống dưới sàn đấu, thanh kiếm rời tay, đối với kiếm tu trong tay không có kiếm thì chẳng khác nào thua cuộc rồi.Ngược lại với đó, Trầm Nhược Ly với tay trần, dùng da thịt trắng nõn nà nắm chặt lưỡi kiếm sắc bén đang kề sát cổ mình, vài giọt máu tươi chảy vào áo yếmmKiếm Thập Ngũ cắn chặt răng, gắng gượng đứng dậy, dù cả thân thể hắn đã lảo đảo.Hắn nhận ra, luồng kim linh khí vốn thanh khiết trong cơ thể giờ đây bị nhuốm một màu đỏ tươi, hóa thành huyết hồng quỷ dị.Lực lượng kỳ lạ không những khiến linh khí trong người rơi vào hỗn loạn, mà còn điên cuồng công kích ngược nhằm vô kinh mạch, khiến hắn cảm thấy như cơ thể mình đang bị xé nát từ bên trong.Vì chống cự với đám linh khí nổi điên, khiến Kiếm Thập Ngũ đứng vững còn không làm được, nói gì đánh tiếp, tương đương thịt cá mặc người chém g·iết."A! Rõ ràng chỉ là sương mù thông thường" Kiếm Thập Ngũ nghiến răng nói."Đúng""Nhưng đó là lúc đầu, ngươi...nhận ra hơi muộn" Trầm Nhược Ly cười nhạt nhẽo dường thấy kết cục như vậy hơi vô vị.Sương mù thì bình thường thật, nhưng máu của ta thì không! Leng keng ~Trầm Nhược Ly buông lỏng tay, để thanh kiếm rơi xuống mặt sàn đấu, dầu cho bàn tay nàng rỉ máu đỏ thẫm, nhưng ánh mắt lại bình thản không có chút dao động nào.Phụt —Kiếm Thập Ngũ bất thình lình phun ra một ngụm máu lớn, thân thể lung lay triệt để ngã sàn đấu.Nhưng Trầm Nhược Ly chỉ nhìn nhẹ nhàng lùi một bước tránh dính máu vào chân, ánh mắt không chút gợn sóng nhìn xuống đối thủ của mình.Nhàm chán!Đến thế rồi vẫn cố liều mạng vận chuyển linh khí, phía trên là ai mà cho ngươi động lực đến thế?"Trầm Nhược Ly dùng độc ư? Âm hiểm như vậy?" Truy Phong lầu bầu, nhíu mày không xác định cho lắm, nhưng đại sư tỷ bên cạnh lại lắc đầu."Không phải độc" Bạch Diện Lang Quân bồi thêm một câu. "Dù là độc đi nữa thì có gì mà âm hiểm, đây là một trận đấu pháp trực diện công bằng công chính, chỉ có thể quy cho Kiếm Thập Ngũ chưa đủ cẩn thận"Hắn nói rồi lại rơi suy tư, khẽ vuốt cầm.Lúc đầu không phải độc, đánh hăng lên, vận chuyển linh khí kịch liệt lại biến thành độc?Khó lòng phòng bị, hoặc có lẽ Kiếm Thập Ngũ quá tự tin vào thực lực của mình.Phía dưới, Kiếm Thập Ngũ phun máu xong dường như khỏe hơn rồi, nhưng thật ra là Nhược Ly thu lực lượng về, loại bỏ lực lượng tà dị trong người hắn.Thế là lập tức có chấp sự hô lớn:"Đệ tử Trầm Nhược Ly chiến thắng, chiếm vị trí hạng nhất, Kiếm Thập Ngũ hạng hai, tất cả thứ hạng phía sau lùi về một bậc"Những đệ tử nghe hiệu lệnh liền đổi vị trí, Huyền Vân Hy chiếm cột thứ ba, Diệp Minh cột thứ tư, dành hai cột đầu cho Trầm Nhược Ly cùng Kiếm Thập Ngũ. Trận đầu kết thúc, phân rõ thắng thua.Bên dưới ra tiếng xì xào, có đệ tử cảm thấy Trầm Nhược Ly phải dùng thủ đoạn tà dị mới chiến thắng, có người lại quan sát kỹ chê bai Kiếm Thập Ngũ luôn xao nhãng không tôn trọng đối thủ.Nói chung bàn thế nào cũng được, kết quả vẫn thế."Vậy thì kế tiếp..."Lãnh Binh Thượng Nhân chưa kịp tiếp lời chấp sự, liền thấy mấy thân ảnh nhảy xuống sàn đấu, trận bàn phòng ngự đều bị một cơn gió nóng rực thổi ngã qua một bên.Nếu không phải thấy rõ hình dạng mấy tên vừa đến bối cảnh kinh người, Lãnh Binh Thượng Nhân đã sớm một vả đập tới chụp c·hết cả bọn.Quá càn rỡ!Đáng tiếc, xuất thân hơi cứng, đều có Kim Đan Chân Nhân đứng sau hộ giá hộ tống.Chính là Tử Phủ Thượng Nhân luôn cao cao tại thượng như hắn thế mà chẳng dám làm bậy.Bên dưới, nhanh nhất là một thân ảnh yểu điệu với bộ váy đỏ rực lửa, tay thon dài vung vẩy Phược Hỏa Phiến toát lên uy thế kinh người, đệ tử bên ngoài chỉ thấy một luồng khí nóng bức phả vào mặt.Tất nhiên, ngoài Lãm Hồng Lăng ra thì còn ai sở hữu phong cách bắt mắt này nữa.Vừa chạm chân vào đất, nàng liền cất lời khen ngợi. "Các ngươi đều rất không tệ, vừa vặn ở đây ta nhân danh Điện Chủ đặc cách cho cả hai gia nhập vào Chấp Pháp Điện" Vừa tán thưởng, Lãm Hồng Lăng còn kéo da hổ, lập tức tuyên bố chủ quyền lên người Trầm Nhược Ly cùng Kiếm Thập Ngũ.Nhưng cả hai sở hữu thiên phú mạnh như vậy, người khác há lại ngồi xem mặc kệ.Tuyệt Thiên Tuyết cùng Bạch Diện Lang Quân cũng xuống đài.Bạch Diện Lang Quân hạ xuống nhẹ nhàng nào nhiêu, thì Tuyệt Thiên Tuyết bá đạo bấy nhiêu, đạp thủng cả sàn, chỉ thấy nàng lạnh giọng."Lãm sư muội cũng thật biết dựa thế h·iếp người, nhân danh cả Điện Chủ, ta thấy ngươi dã tâm ghê gớm, tự phong bản thân là điện chủ luôn hay sao?"“Lại còn không cho đệ tử cơ hội lựa chọn, bá đạo hiếm gặp““Tuyệt Thiên Tuyết, ta là chấp sự, ngươi chỉ đệ tử nội môn lại dám gọi ta là sư muội? Không biết lễ giáo!““Sư muội lại nhầm to, ta là đệ tử thân truyền, về lí thuyết ngang hàng với chấp sự nội môn nên càng không có chuyện sai vào lễ giáo, vả lại tiểu sư muội đánh không lại sư tỷ“"...” Lãm Hồng Lăng nghẹn họng một cái, biết bản thân đánh võ mồm thua rồi, liền quay sang nói lí lẽ khác.“Hừ, bọn họ gia nhập Chấp Pháp Điện có gì không đúng““Ngươi...” Vừa định nói, Lãm Hồng Lăng vội sửa lời, tránh cho bản thân lại bị châm chọc thiếu lễ giáo. “Sư tỷ nên biết, Kiếm Thập Ngũ vốn là đệ tử thuộc Chấp Pháp Đường““Mà Chấp Pháp Đường lại là cấp dưới của Chấp Pháp Điện, cấp thấp lên cấp cao, một dòng một mạch, chính là kinh thiên địa nghĩa“...P/s: Cầu đề cử, đánh giá
Bạn cần đăng nhập để bình luận