Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 85: Không làm người, làm cương thi

Chương 85: Không làm người, làm cương thiPhải hơn nửa tháng sau, Từ Nhạc Nhạc mới quay trở về, chậm trễ hơn những gì Trần Lục dự tính rất nhiều, chỉ e là giữa đường gặp phải biến cố kéo dài thời gian.Nàng về rồi, không chỉ mang theo vật liệu chế phù hắn yêu cầu, còn có thư của Lương lão ca, ánh mắt Trần Lục lướt qua thư tín liền hiểu rõ mọi chuyện. Sắc mặt chuyển thành kinh ngạc, rồi đến khó mà tin được, nhưng ngay sau đó lại biến sắc dùng tinh thần quét ngang qua người Nhạc Nhạc, mới thở phào hỏi:" Thương thế ngươi ra sao rồi? Có nhiễm phải thi độc không? "" Tạ nghĩa phụ quan tâm, nữ nhi may mắn được Hoài Vân Tiên Tử cứu một mạng về, sau khoảng thời gian tĩnh dưỡng lượng thi độc trên người tan hết tám chín phần mười " Từ Nhạc Nhạc cẩn trọng đáp lại, trong mắt hiện rõ vẻ mệt mỏi." Vậy là vẫn còn thi độc " Trần Lục nhíu mày lắc đầu, lấy một hộp vải từ nhẫn trữ vật." Đây là Thượng Phẩm Khu Độc Đan, ngươi lên phòng trên tầng phục dụng đan dược giải hết thi độc trước đi, đừng chậm chạp lề mề thành ra để lại ám thương về sau, bất lợi cho tu hành "" Nghĩa phụ ta..."Từ Nhạc Nhạc dường như muốn nói điều gì, nhưng bị Trần Lục ngắt lời. " Ta biết, nhanh chóng chữa thương trước rồi muốn than thở tính sau "" Nhưng rất nhiều n·gười c·hết, nữ nhi ta..."" Trong lòng nặng nề vì từng người sống sờ sờ c·hết thảm trước mắt nhưng ngươi chẳng làm được gì phải không ? Bất lực là vì quá yếu, mà yếu thì tu luyện cho mạnh lên là được rồi, tránh cho lần sau lại trơ mắt ra mà không cứu được ai " Trần Lục đoạt trước, nói một hơi đem lời của nàng ép ngược trở về cổ họng." Đừng nghĩ về nó nữa, nhớ kỹ, ta vẫn muốn ngươi ghi danh tham thi đấu ngoại môn vào năm sau "" Vâng, nữ nhi nhớ rõ "Từ Nhạc Nhạc cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ đi lên lầu, nghe lời nghĩa phụ trừ độc trước rồi tính.Rất rõ ràng, lần này bước ra lịch lãm nàng không chỉ mang về vật liệu chế phù hay lá thư, mà còn có một đống tâm sự nặng nề.Nhìn nàng đi lên, Trần Lục nhìn thoáng qua tấm thư, mới có thời gian đọc kỹ.Ha ~Thở dài một hơi, thật sự vượt quá dự tính, không ngờ sau khi hắn đi mọi chuyện lại trở nên phức tạp đến thế.Theo như Lương lão ca kể, Nhạc Nhạc cùng cháu trai của hắn là Thanh Đông, hai người chạm mặt ở Bàn Sơn Trại cùng nhau tiến về Dương Gia Trấn, nhưng rồi suýt bỏ mạng ở đó." Chẳng ai ngờ Môn Phù Tán Nhân vì kéo dài mạng sống mà điên cuồng đến mức này, hóa ra trước nay cái vẻ muốn ẩn cư, sống phần đời còn ở phàm tục chỉ là giả vờ giả vịt, nhằm giảm bớt tình cảnh giác của mọi người "Theo như Lương lão ca gửi tin:Môn Phù Tán Nhân dựa vào tiên thiên âm mạch sinh ra ở bãi tha ma cạnh Dương Gia Trấn, âm mạch không đơn giản, có sự nối tiếp với nhất cấp cực phẩm linh mạch trong phường thị nên cực kỳ nồng đậm.Tiếp theo là tập hợp đủ một trăm lẻ tám viên thượng phẩm Âm Linh Châu, luyện chế cả hai hình thành Hóa Thi Trận, biến mấy ngàn cư dân trên trấn thành cương thi.Người trên Dương Gia Trấn lại toàn mang họ Dương, sống khép kín, ít khi giao thương với bên ngoài thành ra khó bại lộ.Lại thêm Môn Phù Tán Nhân nhờ vào Hóa Thi Trận, thao túng linh hoạt, khiến phần lớn dân trấn thành bán thi vẫn sinh hoạt giống bình thường, chỉ cần tránh giữa trưa đứng trước trời nắng là được.Thế nên gần chục năm nay vẫn chưa bị người ngoài phát giác chuyện gần như cả trấn biến thành bán thi.Nhưng cách đây vài tuần có một nhà bốn người với trượng phu nhà đó mang họ Dương, vì sống không nổi trong thành lớn, nên mang vợ cùng hai đứa con quay về nương nhờ nhà đại ca ở Dương Gia Trấn. Chuyện tiếp đấy thì khá dễ hiểu, trượng phu nhận thấy vấn đề liền cho vợ con chạy đến nhà ngoại ở Bàn Sơn Trại trước, còn hắn thì ứng phó với bán thi tránh chúng đuổi theo vợ con mình.Đáng tiếc, cuối cùng hắn vẫn c·hết thảm dưới móng vuốt đầy thi độc, nhưng may mà trước đấy đã kịp thời gửi thư tín bằng bồ cầu cho quan sai quen biết trong thành.Vì câu chuyện quá dị thường, nên bức thư tín đó trùng hợp rơi vào tay Thanh Đông đang ở trong thành, rồi dẫn hắn tới Bàn Sơn Trại tìm hiểu tình hình, mới đụng mặt Nhạc Nhạc.Cuối cùng cả hai, mỗi người một mục đích tìm tới Dương Gia Trấn. Lại bàn về Môn Phù Tán Nhân nhờ vào mấy ngàn cương thi phụng dưỡng ngày đêm.Chỉ đợi thời điểm được âm khí thai nghén đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày sẽ mở nắp quan tài vào đêm trăng rằm, vừa lật nắp chính là cấp độ Mao Cương, sánh vai luyện khí hậu kỳ.Đúng thế, Môn Phù Tán Nhân lựa chọn không làm người nữa, mà thành cương thi, muốn " thọ cùng trời đất ".Dĩ nhiên, " thọ cùng trời đất " chỉ là một lần cách nói nói chế nhạo cho phương pháp hóa thi này thôi.Giống như Môn Phù Tán Nhân, từ người sống biến thành cương thi, theo thời gian linh hồn sẽ dần bị ăn mòn bởi âm khí, cho đến một ngày thần trí phai mờ thì vẫn sẽ thần hồn câu diệt, hồn phi phách tán.Còn những chuyện tiếp theo, Trần Lục chẳng cần tận mắt thấy cũng tự đoán được gần hết.Dùng củi chỏ suy nghĩ cũng biết, Từ Nhạc Nhạc đã phải trải qua tình huống kinh tâm động phách đến cỡ nào.Nàng luyện khí tầng hai, cháu trai Lương lão ca là Thanh Đông có mạnh mẽ hơn nữa cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, tối đa luyện khí trung kỳ.Thực lực không mạnh, trong khi bị vây bởi hàng ngàn cương thi, lại có Mao Cương nằm trong quan tài sánh vai luyện khí hậu kỳ,...Tình hình đó xưng là cừu tử nhất sinh, ngàn cân treo sợi tóc cũng không đủ." Vượt quá dự tính, thật đúng là vượt quá dự tính "Ngẫm nghĩ một hồi, Trần Lục đều không thể tin được, ban đầu vốn chỉ muốn cho Nhạc Nhạc thấy tí máu thôi.Nhưng đến bây giờ, chuyện phức tạp đến cỡ này thì đâu chỉ thấy máu, mà là suýt bỏ mạng, may mắn thoát khỏi trùng vây.Chỉ cần mau sau vượt qua cửa ải trong lòng, Nhạc Nhạc còn không trưởng thành thì khó mà nói nổi, quá phế.Sau vụ Dương Gia Trấn, kẻ nào dám nói với hắn Từ Nhạc Nhạc hèn yếu thì Trần Lục sẽ là người đầu tiên không tin, rồi cho đối phương một vả vào cái mồm nói xằng nói bậy....Để giải quyết, xua tan thi độc ẩn giấu trên người, Từ Nhạc Nhạc chữa thương hơn ba ngày mới rời khỏi phòng.Nàng không đi ngay, mà tâm sự với Trần Lục về những mình đã trải qua, sau khi được an ủi rất nhiều mới cáo từ quay về chỗ ở.Trên đường đi, ngẫu nhiên đụng phải sư tỷ Kiều Tiểu Nhã,.Quan hệ của hai người luôn tốt, nên khi liếc tới vẻ mặt tâm sự nề của Nhạc Nhạc, Kiều Tiểu Nhã lập tức lôi kéo nàng vào một góc vắng vẻ trò chuyện.Chỗ này nằm ngoài rìa khu tạp dịch và được chấp sự trồng vài gốc táo đỏ làm cảnh, cũng nhờ linh khí nồng đậm nên hoa cỏ mọc khắp nơi quanh đây, mùi hương thơm ngát.Chọn một gốc cây táo có vẻ bằng phẳng ngồi xuống, Kiều Tiểu Nhã liền lo lắng hỏi:" Ngươi thế nào, được rời tông du lịch tận nửa tháng không vui vẻ thì thôi đi, sao còn mang cái mặt ũ rũ về vậy? "" Sư tỷ đừng chê cười ta, chuyện là thế này..."Nghe sư muội kể những chuyện bản thân gặp phải trong nửa tháng vừa rồi, Kiều Tiểu Nhã càng nghe càng trợn tròn hai mắt, có chút không dám tin vào lỗ tai mình.Ngươi đang kể cái cố sự thần thoại quỷ quái, thiên phương dạ đàm gì thế !?......P/s: Bình luận góp ý tăng thêm nhân khí đi mọi người, đừng công kích cá nhân là được ( ´△`)
Bạn cần đăng nhập để bình luận