Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 74: Nhược Ly có mờ ám

Chương 74: Nhược Ly có mờ ámTrần Tiểu Bạch mê mang ngồi trên sàn nhà dưới tầng hầm, bốn mắt nhìn nhau cùng với Trần Lục, mơ hồ không rõ phụ thân muốn làm cái gì.Trần Lục suy tư một chút, không xác định hỏi. " Tiểu Bạch, ngươi bây giờ...có hiểu ta đang nói gì sao? "" Hiểu " Trần Tiểu Bạch mơ màng gật bừa.Là sao, là sao?Có gì mà không hiểu, ta hiểu tiếng người!Nàng hiểu thật, nhưng câu hỏi này nghe thế nào cũng thấy quái quái, sao lại là hiểu hay không, nàng đâu có đần đến mức đó." Xem ra Hồ Vân rất biết dạy học, nàng không đi làm phu tử thật đáng tiếc " Trần Lục vô cùng kinh ngạc, cũng rất hài lòng.Nhưng không biết vì sao còn thấy rất muốn chửi tục.Thế nào? Ta dạy rất kém? Tốn gần nửa năm chỉ có tiến triển bé tí, thời gian Hồ Vân dạy dỗ nàng rõ ràng ngắn hơn một nửa so với hắn, nhưng lại thành công hơn hẳn.Nhìn phản ứng của Tiểu Bạch là biết, hai mắt thanh minh, khả năng cao tâm trí cũng ngang bằng với tuổi tác rồi.Đáng tiết chưa được hoàn hảo, về đầu óc vẫn còn đần đần đôi chút." Vậy Tiểu Bạch " Trần Lục ngồi thấp xuống nhìn nàng, nhẹ nhàng hỏi. " Cái vị nữ tử...bị Đại Bạch một ngụm nuốt vào bụng ấy, ngươi biết nàng là ai sao? "Chưa hỏi rõ chuyện này, Trần Lục không tuyệt đối an tâm được, nói thật cho đến nay, hiểu biết của hắn về thân thế Tiểu Bạch cực kỳ thiếu thốn.Nhưng khiến hắn phải thất vọng, Tiểu Bạch lắc đầu. " Phụ thân, ta, ta cũng không biết "" Đại Bạch...ta...Đại Bạch là theo bản năng...ta không rõ "Trần Lục nhíu mày, để Trần Tiểu Bạch ở yên đấy, tinh thần lực quét một vòng vẫn không thấy gì bất thường. Hay là đi tìm Hồng Lăng sư tỷ, nhờ sư tỷ dùng linh thức kiểm tra kỹ càng hơn?" Phụ thân...đừng lo lắng, nàng, nàng không có uy h·iếp gì " Trần Tiểu Bạch bất ngờ nói." Sao ngươi biết "" Ta...ta không rõ " Trần Tiểu Bạch đột nhiên ôm đầu, cực kỳ không xác định, hai mắt mê mang mơ hồ.Tiểu Bạch biết, nhưng chính nàng không hiểu nguyên do, nhưng lại có thể chắc chắn nó đúng.Cứ hỏi nữa, e là nàng bị quấn vòng vòng cho choáng váng mất." Thôi được "" Cố gắng suy nghĩ kỹ xem, khi nào hiểu rõ chuyện này rồi thì nhớ nói cho ta biết môt tiếng "Trần Lục thở dài, đành tạm thời bỏ qua, nhưng ý định mang nàng đến cho Hồng Lăng sư tỷ kiểm tra vẫn còn đấy.Có điều, khi Trần Lục chú ý tới cảnh giới của nàng liền bị làm cho kinh ngạc ngây đến người.Luyện khí tầng năm!" Ngươi..."Ô? " Không có gì " Trần Lục cười cười sờ đầu Trần Tiểu Bạch.Nhưng trong lòng lại có ba trăm chiếc siêu cấp phi chu bay ngang qua, thêm một trăm đầu Huyền Vũ vác mai rùa đang bò lết.Ta nhớ rằng mình chỉ bế quan có hơn bốn tháng thì phải,...trong vòng bốn tháng từ phàm nhân biến thành luyện khí tầng năm?Thiên linh căn thật sự có khủng bố như vậy? Không thể trêu vào!...Tầm nửa giờ sau, đệ tử thuộc Mộc Đường được Hồ Vân đưa tới, không nhiều, chỉ cần một đội sáu người là dư sức sửa xong căn viện rồi.Cả đám đều là tu sĩ, ít thì luyện khí tầng hai, nên tốc độ sửa chữa nhanh hơn thợ xây người thường nhiều.Sáu tên đệ tử thăm hỏi Trần Lục trước, được hắn cho phép liền bắt đầu làm việc.Mỗi người cầm một túi trữ vật vung lên, thoáng chốc thôi giữa sân đã xuất hiện hành chục đống gạch cứng cỏi chất lượng cao, thêm mười mấy thân cây linh mộc to tướng.Nhìn mấy tên đệ tử Mộc Đường làm việc rất chi là chuyên nghiệp, Tiểu Bạch nghe lời lên hỗ trợ, đừng nhìn nàng nhỏ con bé xíu, nhưng bản chất vẫn lag tu sĩ luyện khí tầng năm hàng thật giá thật.Mạnh hơn bất kỳ một đệ tử Mộc Đường nào đang đứng ở đây, ai dám khinh thị nàng sẽ biết hậu quả ngay." Nhược Ly đâu, tính trốn việc à? " Thấy thiếu mất một tên đầu têu gây chuyện, Trần Lục liền hùng hùng hổ hổ đi lên tầng ba bắt người, vừa tới bắt đầu đập cửa ngay." Nhược Ly, xuống làm việc "Trong phòng, Trầm Nhược Ly quấn thành mèo con.Đang mơ mơ màng màng nằm trong lòng ngực nghĩa phụ, bất chợt bị âm thanh bên ngoài làm cho tỉnh giấc.Đồng tử xoay vòng, hai mắt liếc ngang liếc dọc, nàng hơi hoảng loạn, tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài. Thoáng bối rối, nhưng với tính cách trầm tĩnh nàng nhanh chóng ổn định được cảm xúc.Bàn tay thon dài khẽ vun, một đạo phép thuận bắn ra tức thì khiến mặt giường trở nên ngăn nắp như cũ, chiếc chăn rối bời cũng bay về tự xếp gọn.Nhưng khi này, nàng chú ý tới trên mặt giường vậy mà còn lấm tấm vài vệt nước, khiến tấm ga giường bị ẩm ướt.Sắc mặt Trầm Nhược Ly đỏ lên, lộ vẻ e thẹn, vội vươn tay, hóa vệt nước thành sương mù tan biến trong không khí, cố gắng không để lại giấu vết gì.Đừng nghĩ bậy Nhược Ly, nước đó là do thủy linh khí lan tràn thôi!Trầm Nhược Ly nhẹ nhàng vỗ vỗ gò má ửng hồng của mình, nhanh chóng điều chỉnh y phục cho chỉnh tề rồi đi nhanh mở cửa." Nghĩa phụ "Trần Lục chờ hơi lâu nên thấy khá kỳ quái, nhìn vào trong phòng thì chẳng gặp cái gì lạ thường, khó hiểu hỏi: " Ngươi làm gì mà lâu thế, ta đều chờ hết nửa ngày "Vừa hỏi, vừa quan sát Nhược Ly từ trên xuống dưới, nhưng mọi thứ như bình thường, chẳng lẽ cô nàng này gài bom trong phòng?Có lẽ thấy căn viện cũ rồi, còn lủng mấy lỗ nên tính phá dỡ luôn cho nhanh, giúp hắn thay nhà mới.Trần Lục tự động não bổ một cái cốt truyện tương đối thiểu năng, nhưng chẳng sao, không nói ra thì ai mà biết." Không có gì, đều do Nhược Ly ngủ quên mất trong phòng, có lẽ vì đi đường quá mệt mỏi "" Nghĩa phụ, ta thấy bên dưới khá ồn ào nên chắc là đệ tử Mộc Đường tới rồi phải không, nếu vậy để ta xuống giúp một tay "Nói rồi, nàng lập tức hóa thành sương mù, thoáng cái liền chẳng còn bóng dáng.Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách." Chạy nhanh đấy, có mờ ám " Trần Lục thì thào, không xuống theo mà tiến vào phòng mình kiểm tra một phen.Đương nhiên không có đi kiếm bom hay Bạo Linh Phù, Nhược Ly sao lại động thủ với hắn được.Tùy tiện kiểm tra một vòng, không thấy gì nên Trần Lục đành bỏ qua....Sáu tên đệ tử Mộc Đường, đều là dân xây dựng chuyên nghiệp được tông môn bồi dưỡng, dùng để xây công trình.Lại thêm Tiểu Bạch cùng Nhược Ly, với tu vi luyện khí trung kỳ trợ giúp.Ừm, còn có Hồ Vân nữa, không ai yêu cầu nhưng nàng vẫn giúp, Trần Lục xem như nhớ kỹ rồi.Không tồi, hiểu chuyện.Cả đám làm việc đủ chăm chỉ, từ chiều muộn đến giữa đêm khuya mới xem như hoàn tất công trình, sửa sang căn viện lại như cũ.Đừng thấy thế là nhanh, nếu là đội đệ tử chuyên nghiệp hơn, tu vi cao hơn của Mộc Đường thì chỉ cần một ngày một đêm thôi, liền có thể từ không biến có, dựng lên một tòa lầu các cao hàng chục tầng.Trước khi đi, Trần Lục ra dáng trưởng bối thưởng thêm cho mỗi người mười viên hạ phẩm linh thành, đều bằng hai tháng bổng lộc của đệ tử ngoại môn rồi.Mặc dù cả sáu người đều nhận lương bổng từ Mộc Đường, nhưng xét thấy không ai lười biếng, đều làm cẩn thận tỉ mỉ nên hắn mới thưởng thêm." Đa tạ chấp sự, chúng đệ tử xin phép cáo lui "" Được, quay về đi thôi "Tất cả giải tán, kế đó Trầm Nhược Ly quay về Chiến Pháp Đường báo cáo nhiệm vụ.Cô nàng này dáng vẻ lén lén lút lút, bảo không có mờ ám thì ai mà tin, mỗi tội không tìm thấy chứng cứ, đành để nàng trốn mất.......P/s: Cầu đánh giá n+6x
Bạn cần đăng nhập để bình luận