Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !
Chương 92: Trịnh Thần chưa từ bỏ ý đồ
Chương 92: Trịnh Thần chưa từ bỏ ý đồGia thế của Trịnh Thần không hề đơn giản, hắn đến từ Trịnh gia, một gia tộc tu tiên có lão tổ Tử Phủ Thượng Nhân tọa trấn, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.Trịnh Thần vẫn nhớ rõ mấy tháng trước phụ thân từng đạp cửa cái rầm đến nhắc nhở hắn, vị Trầm sư muội này thiên phú tuyệt đỉnh, không tầm thường.Tuyệt đối không phải là cá trong ao, tất nhiên đến ngày sẽ hóa long, nếu có thể kết giao bằng hữu, hoặc thành đạo lữ sẽ rất lợi cho con đường tu tiên sau này.Phải biết, tiên đạo quan trọng nhất là tài, lữ, pháp, địa, trong đó "đạo lữ" hay " đạo hữu " xếp ở vị trí thứ hai.Còn về lý do phụ thân biết được điều này, Trịnh Thần cũng đã đoán được một hai rồi.Dù Mặc Huyền Tông là một con quái vật khổng lồ, nhưng với lão tổ Tử Phủ Kỳ tọa trấn, Trịnh gia vẫn có chút sức ảnh hưởng bên trong, hắn nghĩ là do gia tộc thăm dò, hay bằng hữu của phụ thân tiết lộ gì đó thôi. Thế nên, Trịnh Thần liền tự xét lại bản thân, nhận ra lần trước mình quá mức gấp gáp.Càn rỡ, sỗ sàng, hấp tấp như vậy không bị ghét mới là lạ.Chẳng lẽ năm trước...ta bị ngu!?Chắc chắn lần đó đã khiến Trầm sư muội có ấn tượng xấu với hắn rồi, vì vậy Trịnh Thần quyết định đập mẹ nó hết đi làm lại từ đầu.Trước tiên cần giữ đủ khoảng cách tránh gây ác cảm nữa, chỉ quan tâm hỏi han với tư cách sư huynh sư muội đồng môn là đủ, từ từ tăng độ hảo cảm của nàng lên.Dù sao thì chẳng ai lại đi đánh mặt kẻ tươi cười, Trịnh Thần không sỗ sàng, lại thêm quanh đây đều là đồng môn của Chiến Pháp Đường nên Trầm Nhược Ly vẫn đáp lại, chỉ là giọng điệu rất lạnh nhạt:" Trịnh sư huynh "Thái độ nàng không tốt, nhưng Trịnh Thần vẫn giũ vẻ bình thường, chẳng có gì là khó chịu.Hắn làm không tệ, nhưng rơi mắt Trầm Nhược Ly lại là...Đổi tính rồi? Vẫn là...giả tạo!?...Sau khi các đệ tử tập trung đầy đủ, được chấp sự ngoại xác nhận không ai vắng mặt, Lãnh Binh Thượng Nhân liền lớn giọng:"Vậy thì vòng thứ nhất chính thức bắt đầu""A?"Các đệ tử nghe vậy đều ngẩn ra.Bắt đầu? Nhưng bắt đầu thế nào? Chẳng nghe thấy điều lệ hay quy tắc gì cả.Một số đệ tử mơ hồ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng có kẻ đầu óc nhanh nhạy đưa ra vài suy đoán lớn mật."Chẳng lẽ là hỗn chiến, mấy vạn người đánh bừa từa lưa, ai còn đứng được thì lọt vào vòng hai?"Số người suy nghĩ như vậy không phải là ít, trong đó bao gồm cả Trầm Nhược Ly và Kiếm Thập Ngũ.Trịnh Thần không phải kẻ ngu, chậm hơn một chút so với mấy kẻ trên, nhưng khi nghĩ tới khả năng ấy, hắn liền thì thầm bàn bạc với các đệ tử Chiến Pháp Đường:"Các vị, nếu thật sự là hỗn chiến thì Chiến Pháp Đường chúng ta nên liên thủ lại, tránh cho bị loại từ sớm "Nghe vậy, nhiều người đồng ý, đại sư tỷ Tử Sách cũng gật đầu:"Trịnh sư đệ nói đúng, cứ làm thế đi"Suy đoán lớn mật dần thẩm thấu, vậy là hơn hai vạn người lập tức cảnh giác lẫn nhau, chỉ sợ có kẻ nào đó không nhịn được động thủ trước khiến mình bị loại ngay tức khắc.Tất nhiên, cũng có những đệ tử dự định chủ động ra tay, như Kiếm Thập Ngũ chẳng hạn.Tên này coi vậy mà hiếu chiến đến cực điểm, chẳng biết làm cho con khỉ gió nào nhìn.Hắn vừa buông kiếm khỏi ngực, nắm chặt chuôi, dự tính một phát kiếm khí quét sạch các đệ tử xung quanh để tạo thành một khoảng trống, thì bất thình lình...Một luồng uy áp mạnh mẽ, cực kỳ đáng sợ rơi xuống!"A!""Nặng quá!"Ngay lập tức, năm, sáu ngàn đệ tử bị uy áp ép sập xuống mặt đất, cả người dính chặt ở đó, dù cố sức đến mấy cũng chẳng thể đứng lên được.Uy áp này tuy được tạo ra bởi đại tu sĩ ít nhất là Tử Phủ, thậm chí có thể là Chân Nhân, nhưng may mà đã được hạn chế tương ứng với thực lực của từng đệ tử. Do đó, thứ ngươi cần không chỉ là thực lực hơn người, mà còn phải có tâm trí cứng cỏi, dựa vào ý chí kết hợp với tu vi để chống lại uy áp như núi đè voi giẫm.Kiếm Thập Ngũ thu kiếm về ngực, hai mắt nhắm nghiền cảm nhận uy áp khủng kh·iếp đang đè lên người mình. Sắc mặt hắn bình tĩnh tự nhiên, một chút khó khăn trở ngại cũng không có, lưng vẫn thẳng tắp tựa như sóng kiếm.Trầm Nhược Ly thì càng nhẹ nhàng hơn, váy xanh đung đưa nhẹ nhàng, cả người thả lỏng đứng yên.Trái ngược hoàn toàn với đó là Trịnh Thần, kẻ đang chật vật khuỵ xuống cách đây không xa, rồi lại cố sức đứng lên, đứng lên ngồi xuống, ngồi xuống đứng lên chẳng khác gì con lật đật. Chật vật nhất chắc là Từ Nhạc Nhạc. Nàng bị uy áp ép phải ngồi bẹt xuống nhưng vẫn cắn răng kiên trì, không để bản thân bị dí sát mặt đất, lưng nàng cong dần rồi từ từ thẳng tắp, cố hết sức đứng lên.Kiều Tiểu Nhã bên cạnh thì hoàn toàn khác, cả khuôn mặt khóc than dán chặt xuống đất như thể cha mẹ vừa c·hết, một chút động đậy cũng không làm được.Đừng nói đến các đệ tử tham gia thi đấu, ngay cả đám đông vây xem cũng chịu tác động không nhỏ.Linh khí trong người ngưng trệ, đầu óc choáng váng, buồn nôn móc ói cũng chỉ là trạng thái bình thường nhất.Trần Lục từng nghe, Kim Đan Chân Nhân chỉ cần thả một tia uy áp là có thể làm sập cả một ngọn đồi cao, núi non còn như vậy, huống hồ là con người.Trần Lục cố sức giữ bề ngoài không thất thố, nhưng sắc mặt vẫn hơi tái, Trần Tiểu Bạch thì khác, vẫn ôm chân hắn.Đôi mắt Tiểu Bạch hóa thành xà nhãn vàng rực, vậy mà coi uy áp đáng sợ này như trò cười, hoàn toàn vô dụng với nàng.Phịch!"A!""Gư..."Cứ vài giây lại có đệ tử không chịu nổi, bị đè sát xuống mặt đất, tro bụi phủ đầy người, thảm hại không tả nổi.Uy áp kéo dài gần nửa nén nhang mới dần thối lui.Lúc này, số đệ tử đứng vững chỉ còn lại một nửa, nửa kia đều nằm rạp dưới đất mãi mới bò dậy nổi, sắc mặt nhợt nhạt, kèm chút thất vọng bất lực.Khục—Lãnh Binh Thượng Nhân ho nhẹ một tiếng, tập trung mọi ánh mắt mới chậm rãi nói:"Đó là vòng thứ nhất, nhằm loại bỏ những đệ tử không đủ thực lực, cùng tâm tính kém cỏi "" Những ai còn đứng vững tiến vào vòng hai, đệ tử ngã xuống hoặc khuỵ gối hơn một nửa thì coi như bị loại "Hắn vừa dứt lời, bên dưới đã vang lên vô số tiếng kêu rên, nhưng khi các chấp sự mang đao kiếm tới tận nơi xích cổ thì đám đệ tử liền phải ngoan ngoãn theo ra ngoài.Trần Lục híp mắt, dùng Ưng Nhãn Thuật quan sát, khẽ thở ra một hơi khi thấy Từ Nhạc Nhạc vẫn đứng thẳng, trong lòng lẩm bẩm:"Là do hiệu ứng hồ điệp!""Nếu ta nhớ không nhầm, mô phỏng năm trước làm gì có vụ loại bỏ bằng uy áp của đại tu sĩ ? Kiều Tiểu Nhã còn lấy được bài danh hai vạn, lần này thì bị loại thẳng tay, cái nịt còn chẳng thấy chứ ở đó mà đòi xếp hạng "" Đúng là nên cẩn với khả năng dự đoán tương lai, không cẩn thận sẽ bị hiệu ứng hồ điệp cuốn cho c·hết mất xác "..."Sư tỷ, ngươi không sao chứ?"Sau khi uy áp lui đi, Nhạc Nhạc vội vàng dìu Kiều Tiểu Nhã đứng dậy, giúp đỡ phủi tro bụi trên người nàng.Kiều Tiểu Nhã giờ đây còn đứng không vững, lại bị loại thẳng tay khiến sắc mặt nàng như đưa đám, tâm tình cực kỳ tệ hại.Nàng chỉ có thể miễn cưỡng cười đáp:"Ta không sao, sư muội đúng là rất mạnh, ngươi tiến vào vòng trong rồi thế nên...cố lên, sư tỷ ủng hộ ngươi ""Ta sẽ cố hêt sức"Ở một bên khác, Trịnh Thần có vẻ giận dữ xấu hổ.Không so sánh sẽ chẳng có tổn thương, Trầm Nhược Ly đạm nhiên bao nhiêu thì hắn lại chật vật thảm như chó bấy nhiêu.Vừa rồi còn phải gồng hết sức cha sinh mẹ đẻ mới miễn cưỡng không bị loại, chỉ cần đầu gối thấp xuống một chút nữa thôi, tí nữa là đã bị chấp sự xích cổ lôi ra ngoài rồi." Cũng may, không tiếp tục mất hết mặt mũi trước nàng ta " Trịnh Thần thở phào một hơi.Rất dễ nhận ra, lời khuyên của phụ thân đã tăng thêm động lực Trịnh Thần theo đuổi Trầm Nhược Ly, ngay cả suy nghĩ thông thường cũng lo lắng tới lui.Nhưng đừng nói hàng phế thải như Trịnh Thần.Ngay cả Tử Sách đạt cảnh giới luyện Khí tầng sáu đỉnh phong cũng phải xoa mồ hôi trên trán, uy áp vừa rồi chẳng phải trò đùa, vừa khảo nghiệm căn cơ, lại vừa thử thách tâm trí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận