Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !
Chương 93: Vòng hai, Tiểu Bạch muốn bay
Chương 93: Vòng hai, Tiểu Bạch muốn bayVòng loại sàng lọc kết thúc, Lãnh Binh Thượng Nhân nhìn xuống đám đệ tử đang đứng thở hổn hển bên dưới, ánh mắt nhàn nhạt quét qua một lượt rồi chậm rãi nói:“ Vòng thứ nhất đã xong, để tránh các ngươi vì kiệt sức không còn trạng thái tốt nhất "" Ta cho phép điều tức tại chỗ, đến khi mặt trời lên cao, tức giữa trưa, vòng thứ hai sẽ chính thức bắt đầu ”Giọng nói kèm linh khí như chuông đồng vang vọng khắp quảng trường, làm các đệ tử đang mệt mỏi giật mình tỉnh táo. Một chút vui mừng hiện lên trên mặt nhiều người, đặc biệt là những kẻ vừa chật vật chịu đựng cơn uy áp kinh khủng khi nãy.Bên trong đám đông, Trịnh Thần thở phào một hơi, nhanh chóng tìm một chỗ ngồi xếp bằng xuống, lưng thẳng tắp bắt đầu nhắm mắt điều tức. Trong lòng hắn còn đọng lại chút tự ti khi so sánh bản thân với Trầm Nhược Ly, nhưng nhanh chóng kiềm chế lại, thầm nghĩ:“Không sao, vòng thứ hai sẽ đánh thực chiến, ta nhất định lấy lại thể diện!”Thời gian trôi qua, mặt trời dần nhô cao, ánh nắng gay gắt chiếu xuống, Lãnh Binh Thượng Nhân hiện thân lơ lửng giữa không trung, áo bào tung bay trong gió, gương mặt bình tĩnh:“Đủ thời gian rồi, các đệ tử tập trung lại!”Giọng nói như sấm rền vang vọng, hơn một vạn đệ tử lập tức mở mắt đứng dậy, vẻ mặt người nào người nấy đều nghiêm túc.Những ai chưa kịp phục hồi hoàn toàn thì hít sâu một hơi, ép bản thân tập trung cao độ.Lãnh Binh Thượng Nhân tiếp tục tuyên bố:“ Giờ là vòng hai "" Như đã nói, các ngươi sẽ bốc phiếu chia cặp đấu pháp, nhớ kỹ không được phép hạ sát thủ, những đệ tử nào rời khỏi sàn đấu hoặc không còn sức chiến đấu sẽ bị loại ngay lập tức!”" Tất nhiên, vẫn còn vòng tăng hạng, đệ tử thua trận có một cơ hội khiêu chiếu nếu nghĩ thứ tự bài danh không đúng với thực lực bản thân "" Được rồi, bốc phiếu đi "Vừa dứt lời, một loạt lá phiếu liền xuất hiện, lơ lửng trước từng đệ tử, cả đám bắt đầu bốc phiếu xác định đối thủ."Oáp~"Đứng phía ngoài, Trần Lục ngáp một cái, trong lòng thầm nghĩ: "Thể lệ mỗi năm mỗi khác, nhưng thay đổi cũng có hạn, đại khái vẫn giống nhau chỉ thay vài chi tiết nhỏ thôi "" Nghe riết cũng muốn đóng kén trong tai rồi "“Ô~ Phụ thân!”Tiểu Bạch đột nhiên kêu lên, kéo kéo áo Trần Lục, hắn thuận tay liền bế nàng lên, bóp nhẹ cái má phúng phính.“ Tiểu Bạch muốn gì nào ?” Trần Lục dùng giọng nhẹ nhàng hỏiĐợi hắn dứt lời, Trần Tiểu Bạch liền chỉ vào Lãnh Binh Thượng Nhân đang lơ lửng trên không trung.“Tiểu Bạch cũng muốn bay!”“Ồ, muốn bay?” Trần Lục hơi kinh ngạc, rồi cười nói: “Được thôi, đợi mấy ngày nữa ta sẽ dạy ngươi phép thuật phi hành vậy ”Nàng luyện khí sáu rồi, đúng là cần học phép thuật phòng thân.Nhưng có điều quan trọng, Trần Tiểu Bạch là lôi hệ thiên linh căn nên không thể dùng Ngự Phong Thuật như hắn được.Thế thì phải tới Chiến Pháp Đường, ở đấy chắc chắn có pháp thuật phi hành dành riêng cho Lôi hệ.Trần Lục nhận biết vài phép phi hành như vậy, nhưng chưa có dịp học qua để dạy nàng, tuy nhiên nếu nói đơn giản nhất chắc chắn phải kể đến Lôi Dực Thuật.Ừ thì...nghe tên là hiểu ngay, hóa lôi linh khí thành dạng cánh rồi bay lên, đây là cơ bản nhất, gần như mọi hệ từ ngũ hành đến dị hệ đều có thể làm như vậy.Phong dực, Tuyết dực, Hỏa dực...các kiểu con đà điểu.So với cách gọi này, Trần Lục lại càng thích xưng nó là “linh khí hóa cánh” vì nghe vậy lại khiến hắn nhớ tới đại thúc biến thái trong hình hài trẻ con hô to một câu.“Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, chớ khinh thiếu niên nghèo!” Nghe rất bá khí, sau đó hình ảnh chuyển biến, chờ nửa đêm hắn liền đi sờ soạng mò mẫn cơ thể con gái nhà lành.Đã yêu râu xanh còn lấy cớ là giúp đối phương co giãn xương cốt, ngươi tưởng ngươi là ai?Chuyên gia đấm bóp ư?Khụ khụ —...Vòng hai sẽ cực kỳ tốn thời gian, phải biết đấy là tận một vạn người, còn phải đánh tới đánh lui để giành giật thứ tự cao hơn.Với phong cách làm việc của Mặc Huyền Tông trước nay lôi lệ phong hành thì chắc phải cử hành xuyên đêm mất, chừng nào xong vòng hai mới cho các đệ tử quay về nghỉ ngơi.Trần Lục lại ngáp một cái vì nhàm chán, hắn ở đây chỉ để xem Từ Nhạc Nhạc đánh bại Mộc Doanh Doanh thôi.Nhất định phải thắng!Còn cái khác không quan trọng, Nhược Ly chẳng hạn, thua được mới là chuyện lạ nghìn lẻ một đêm, thắng hạng nhất lại thành chuyện bình thường.Quá trình bốc thăm nhanh gọn, chọn đối thủ xong thế là từng thân ảnh phóng lên sàn đấu, chỉ chờ hiệu lệnh là ném pháp khí phép thuật ngay.Trần Lục nhìn kỹ Từ Nhạc Nhạc, kẻ địch của nàng cũng là một đệ tử tạp dịch, cảnh giới luyện khí tầng hai.Về phía Nhược Ly, thì đối thủ lại là đệ tử lâu năm luyện khí tầng bảy, nhìn dáng vẻ dường như rất kiêu ngạo.Trần Lục còn chú ý tới người quen Kiếm Thập Ngũ, đối thủ là...đệ tử luyện khí tầng năm?(・o・)!Trận này còn đánh cái gì nữa, đệ tử kia chịu thua cho nhanh, xui xẻo thế này chắc tổ tiên không phù hộ rồi.Tu vi kém hơn chưa nói, lại đụng phải thiên tài sở hữu Kiếm Tâm thì đúng là hết cứu, khó lòng làm gì được. ...Đứng đối diện trên sàn đấu với Nhạc Nhạc là một nam tu vẻ mặt lấm lét, khuôn mặt còn chứa đôi chút non nớt, hai tay hắn run rẩy nắm chặt chuôi kiếm.Thanh kiếm của hắn tuy là pháp khí, nhưng nếu có hiểu biết sẽ nhận ra nó thuộc loại mặc hàng chưa thành phẩm, thứ bán đầy ngoài phường thị, nghe có vẻ hà tiện nhưng nghĩ kỹ thì cũng không có gì là lạ.Pháp khí hạ phẩm nha, dù kém nhất cũng có giá khoảng một trăm hạ phẩm linh thạch.Trong khi đó, bổng lộc của một đệ tử tạp dịch chỉ có ba viên một tháng, kém xa lắm.Nếu muốn mua pháp khí như vậy phải tích cóp gần ba năm, nhưng trong suốt thời gian đó còn phải dùng linh thạch để tu luyện, chưa kể đến đan dược đột phá cảnh giới.Thật sự mà nói ba năm tích cóp đủ mới gặp quỷ, sáu năm còn tạm được. Phía bên kia, Trầm Nhược Ly cũng đã bước lên võ đài, đối thủ của nàng là một đệ tử lâu năm luyện khí tầng bảy, ánh mắt đầy khinh thường.“Luyện khí trung kỳ? Sư muội da mịn thịt mềm như vậy vẫn nên xuống đi thôi, sư huynh không muốn động thủ tổn thương đến ngươi ”Hắn cười nhạt, vỗ nhẹ lên chuôi đao trung phẩm pháp khí lơ lửng trên không trung, cái thái độ đấy rõ ràng chẳng hề đặt Trầm Nhược Ly vào mắt.Nhưng Trầm Nhược Ly chỉ im lặng, ánh mắt lạnh nhạt không chút gợn sóng, thậm chí chẳng buồn đáp lại.Thật ngứa lỗ tai!Trần Lục đứng xa lại nhướn mày thầm nghĩ: " Cứ mõm đi, tên này chắc chưa biết thế nào là trời cao đất dày rồi "Ở một góc khác.Kiếm Thập Ngũ bước lên võ đài, đối thủ của hắn là một đệ tử luyện khí tầng năm. Kẻ đó cố gắng lấy lại chút tự tin, nhưng khi ánh mắt sắc bén của Kiếm Thập Ngũ quét qua lại khiến toàn thân hắn không khỏi run rẩy.“Kiếm, Kiếm sư huynh, xin hạ thủ lưu tình...” Tên đệ tử lắp bắp nói.“Được”Kiếm Thập Ngũ lạnh nhạt đáp lại, không thêm một câu, hay một lời dư thừa nào.Chờ thêm chút, tiếng hô của chấp sự vang vọng.“Chuẩn bị, đếm ngược...bắt đầu!”Một ngàn đệ tử, trên năm trăm sàn đấu lập tức động thủ, không ai nhường ai.“Tới đây đi ”Kiếm Thập Ngũ vẫn bình tĩnh, giọng điệu của hắn không hề có ác ý, nhưng lại khiến đối phương cảm thấy như bị khiêu khích.Tên đệ tử đối diện cắn răng dồn toàn lực kích hoạt pháp khí của mình, một mũi tên lóe lên ánh sáng đỏ lòm bắn mạnh tới, sát cơ không nhỏ.Ngưng ngay khi mũi tên vừa lao tới phạm vi của Kiếm Thập Ngũ, nó đột nhiên khựng lại.Chỉ trong nháy mắt, một luồng kiếm khí sắc bén quét qua.Phịch—Tên đệ tử đó bay thẳng ra khỏi sàn đấu ngã nhào xuống đất, hắn nhìn lại pháp khí của mình thì thấy nó đã đứt làm đôi.Kiếm khí còn sót lại xung quanh nhảy nhót cắt chém từa lưa, khiến hắn không dám động đậy thêm dù chỉ một chút.Bại gọn gàng, không chút dài dòng.Trần Lục gật gù: "Đúng như dự đoán, luyện khí tầng năm mà gặp Kiếm Thập Ngũ thì chỉ có nước quay đầu là bờ ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận