Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !

Chương 69: Hồ Vân khắc khổ, nữ hài hắc y

Chương 69: Hồ Vân khắc khổ, nữ hài hắc yPhần lớn lời như gió thoảng ngoài tai, nghe cho vui.Nhưng hai từ Trần Lục lại mang đặc tính xuyên giáp, bị kích thích Trầm Nhược Ly lập tức quay sang, ánh mắt chăm chú kịch liệt khiến Tử Sách phải giật mình. " Sư muội ngươi..."" Vị Trần chấp sự ấy đang ở đâu? "" A? Trần chấp sự? " Tử Sách ngẩn ra đôi chút. " Nghe quản sự bảo vị Trần chấp sự đó không nhậm chức ở mỏ Linh Thiết mà chỉ đi ngang qua, nên cách đây vài tháng trước đã quay về tông môn rồi "" Cũng tức là thời điểm chúng ta rời tông thì cũng là lúc đối phương về tông, sau khi mỏ Linh Thiết bị tập kích ấy "Nghe đến đây, sắc mặt Trầm Nhược Ly hơi động lại, trong lòng khó chịu thầm nhủ.Biết thế không đi làm nhiệm vụ này là được rồi!" Đi thôi sư tỷ, về chỗ tập hợp " Trầm Nhược Ly có vẻ hơi gấp gáp, tức thì xoay người, thân thể hóa thành sương mù đi mất.Ta đang rất về tông đây, đã hơn năm chưa thấy, không biết nghĩa phụ thế nào." Này " Tử Sách trợn mắt đuổi theo sau, vị sư muội này thay đổi thái độ nhanh thế....Tiếp tục nửa thángTrần Lục bế quan trong tĩnh thất đi đến giai đoạn quan trọng nhất, chuẩn bị một hơi nuốt Phá Chướng Đan. Trước đó hắn uống linh nhũ, nhờ vào nó trung hòa đan độc khiến bình cảnh mềm mỏng hơn trước, và giờ là lúc một kích thẳng tiến không lùi phá vỡ bức tường mục nát.Luyện khí trung kỳ lên hậu kỳ sẽ có gì khác biệt? Cái này phải kể đến cảnh giới luyện khí rốt cuộc là thế nào.Luyện khí, Trúc cơ, Tử Phủ, Kim Đan, Nguyên Anh.Luyện khí chính là phàm nhân có linh căn.Nhờ vào linh căn nên mới hấp thu được linh khí trong thiên địa quy về tự thân, giúp người tu hành dần dà thoát khỏi nhục thể phàm thai tiến gần đến với Trúc Cơ Đại Đạo.Quan trọng nhất là hấp thu linh khí vào đan điền.Luyện khí tầng một cần chín sợi khí, tầng hai cần mười tám sợi, tầng ba hai mươi bảy sợi.Cực hạn của luyện khí sơ kỳ chính là hai bảy sợi linh khí, giới hạn này đều do đan điền chỉ chứa được nhiêu đó thôi, còn nếu muốn tiếp tục tu hành vậy thì buộc phải mở rộng đan điền ra.Mà quá trình mở rộng chính là đột phá, tăng diện tích của đan điền từ hai mươi bảy sợi lên tám mươi mốt sợi, đó là trung kỳ, mỗi tầng cần mười tám sợi để đạt đỉnh phong.Kế tiếp là hậu kỳ cần mở rộng lên một trăm tám mươi chín sợi, tương đương với mỗi tầng cần ba mươi sáu sợi linh khí.Cứ tăng một tiểu cảnh giới, thì lượng linh khí mà mỗi tầng luyện khí yêu cầu để đạt cực hạn lại tăng thêm gấp đôi, đó là lí do tại sao cảnh giới tu hành càng cao tốc độ càng chậm.Hiện tại chuyện Trần Lục cần làm chính là nhờ Phá Chướng Đan phá vỡ bình cảnh, giúp tám mươi mốt sợi linh khí trong người có thời cơ tẩm bổ cho đan điền mở rộng.Đây cũng là ải cuối cùng.Mặc dù khi trước tứ thúc có nhắc tới tâm cảnh của hắn, nhưng từ cái ngày hệ thống buông xuống, sau đó là đi lại phàm tục hơn một năm đã khiến hắn thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, thế nên...Không do dự nữa, cầm đan, một ngụm nuốt vào....Hơn bốn tháng kể từ ngày Trần Lục bế quan.Biết rõ Hồ Vân vì cần chăm sóc Trần Tiểu Bạch sẽ làm trễ nãi khá nhiều thời gian tu luyện nên Trần Lục cũng cho phép nàng sử dụng Tụ Linh Trận chung với Tiểu Bạch. Luyện khí tầng một dùng nhất cấp thượng phẩm linh mạch giúp tu hành, có thể nói dùng dao mổ trâu đi g·iết gà, dư xài rồi. Hồ Vân ngồi trong phòng ngầm tu luyện, tụ linh trận lấp lóe toả sáng quang mang.Khẽ hít một hơi thật sâu lấy tinh thần, chẳng biết có phải ảo giác của nàng không lại nhận thấy mùi của sư phụ quanh đây, là hương vị của bạc hà.Hình như sư phụ rất ưa thích loại kẹo có hương vị như vậy.Lắc lắc đầu khiến mái ngắn che khuất một bên mắt, bỏ qua huyễn tưởng nhàm chán, Hồ Vân dần tập chung hơn.Tinh thần lực yếu ớt của luyện khí tầng một từ thân thể chui ra, nó hóa thành một bàn tay nhỏ, cố gắng bắt giữ từng hạt linh khí màu vàng nhạt ở xung quanh.Những hạt này không chỉ cứng rắn, sắc bén, mà còn nhảy tới nhảy lui khiến bàn tay bắt hụt mãi.Thất bại vài lần bàn tay không gáp gáp nữa, đứng tại chỗ, tựa như dự phán.Bất thình lình chụp về phía không khí nơi chẳng có hạt linh khí nào, nhưng rất đúng lúc một hạt màu vàng lại nhảy lên chỗ đó, thế là bị bàn tay bắt giữ.Thành công, bàn tay liền hóa thành tinh thần lực thuần túy, mang theo hạt linh khí về cơ thể.Vượt qua da thịt, đi tới đan điền, ném hạt linh khí vào cho nó xoay vòng tròn cùng những luồng linh khí khác.Chỉ cần xoay đủ hai mươi tư vòng, cũng tức hai mươi tư chu thiên thì hạt linh khí sẽ triệt để hòa nhập vào trong đan điền, thành một phần của nó.Hồ Vân lựa chọn cẩn thân hút từng hạt kim linh khí vào người.Nhưng nàng không hề cảm thấy thoải mái như người có tư chất tam linh căn nhị linh căn, mà chỉ nhận được từng cơn đau xé lòng như mảnh sắt cứa vào da thịt.Trán co rúm lại vì đau đớn, mồ hôi dần thấm đẫm quần áo nàng vẫn cố gắng tu hành cho đến khi tinh thần lực tiêu hao gần hết, rơi vào trạng thái suy yếu.Qua sáu giờ, cuối cùng kết thúc ba vòng chu thiên tuần hoàn.Ngưng tụ được một phần mười sợi linh khí trôi nổi trong đan điền.Bên cạnh đó còn có sáu sợi linh khí hoàn chỉnh đang trôi nổi xoay vòng đại diện cho luyện khí tầng một trung đoạn, chỉ cần hoàn thành sợi thứ bảy chính là cao đoạn.“ Hô ~ “ Thở ra một hơi thật dài vô cùng mệt mỏi, Hồ Vân không hề vì cực nhọc hay đau đớn mà nản trí, trong mắt vẫn tỏ rõ sự kiên nghị khó lường.Chông gai thì thế nào, ngũ linh căn phế vật lại có thể làm sao, từng thanh dao sắt cứa vào da thịt cũng thể ngăn cản bước tiến của ta.Há chẳng lẽ lại là núi đao biển lửa, tiên đạo vĩ đại như vậy, có c·hết cũng không bỏ qua!...Cộc —" Hồ tỷ tỷ! "Bất thình lình có tiếng hô hoán của Tiểu Bạch ở bên ngoài, Hồ Vân đứng lên liền nghe đối phương vui vẻ hô to: " Ta đột phá luyện khí tầng năm rồi! ""..." Hồ Vân trầm mặc.Lòng ta đau quá!Đúng là đừng nên so sánh với thiên tài, sẽ tức c·hết đấy.Hồ Vân cố nở nụ cười đi ra, liền thấy quanh người Trần Tiểu Bạch bốc lên từng tia lôi linh khí cuồn cuộn. Đúng, chính là lôi linh khí, đơn hệ lôi linh căn, giống như chủ hệ của Trần Lục vậy.Có lẽ chỉ khác ở chỗ lôi linh khí nàng thể hiện ra có màu lam nhạt, không phải xanh dương như lôi đình bình thường, nhưng uy lực thì tuyệt đối không cho phép khinh thường." Hồ tỷ tỷ, ta có thể đi chơi chưa? " Trần Tiểu Bạch một mặt hớn hở hỏi, dường như rất chờ mong." Được, không có vấn đề " Hồ Vân miễn cưỡng gật gù đồng ý, nàng còn có thể nói cái gì nữa?Lúc đầu cả hai lập giao kèo Trần Tiểu Bạch phải hoàn thành quá trình tu luyện mới có thể đi chơi cùng bằng hữu.Giờ đây nàng đều đột phá cảnh giới luôn rồi, có thể nói là hoàn thành vượt mức cho phép, chắc chắn Hồ Vân khó lòng ác độc nói chữ " không " được.Còn bằng hữu của nàng, thì đúng là " tiểu bằng hữu " thật.Hồ Vân vì tính cẩn thận nên đã đi quan sát một lần, đó là một nữ hài mặc y phục đen tuyền, nhìn bề ngoài chắc cũng chỉ tầm mười tuổi.Gần tuổi nên chơi với nhau, chuyện bình thường thôi, Hồ Vân liền để mặc.Thường thì cứ chiều chiều đối phương sẽ xuất hiện cạnh đây, không biết là tiểu nữ nhà ai mà cho cho chạy loạn khắp nơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận