Bản Tọa Trần Đại Tiên, Thích Thu Nghĩa Nữ !
Chương 91: Tông chủ, Mặc Tổ
Chương 91: Tông chủ, Mặc TổNgày đầu ghi danh, ngày hai dựng lôi đài, ngày ba khai mạc.Đối với thịnh sự của tông môn Trần Lục có lười hơn nữa vẫn sẽ tới xem, nhất là trong tình huống hai vị nghĩa nữ đều tham gia.Thật ra hắn vẫn còn một lượt mô phỏng nữa, chỉ cần dùng là biết kết quả cả thôi.Nhưng Trần Lục lại muốn tận mắt xem.Muốn biết người nghĩa phụ này giúp nàng trưởng thành đến thế rồi, rốt cuộc có thể tự tay đánh bại Mộc Doanh Doanh hay không. Nhìn một vòng, đâu đâu cũng là người.Trần Lục dắt cả Trần Tiểu Bạch theo cho nàng thêm chút kiếm thức, mặc dù theo Trần Lục nghĩ nếu Tiểu Bạch mà tham gia thì có thể đánh thẳng lên ba hạng đầu đều được. Tiểu Bạch sau hai tháng tu hành đã đột phá luyện khí tầng sáu rồi, tốc độ nhanh quá sức tưởng tượng.Cho nàng đi bộ đấy, Trần Lục ngự phong đều không thể đuổi theo kịp, đấy là thiên tài so với người thường.Lượn một vòng, Trần Lục lựa chọn một vị trí khá cao dễ quan sát phía dưới.Mặt trời dần lên, ánh nắng chiếu rọi bốn phương, liền thấy một nam nhân áo tím, đứng trên thân linh thú Lục Sí Huyền Điểu bay tới bên trên sàn đấu đầu tiên.Mặc áo tím, thì ít nhất cũng phải là trưởng lão, chỉ không rõ thuộc nội môn hay ngoại môn thôi.Nhưng ngay sau đó đã biết rồi, vì nam tử cất cao giọng tuyên bố:" Bản tọa Lãnh Binh Thượng Nhân, trưởng lão nội môn, phó điện chủ Sát Phạt Điện "" Theo lệnh của tông chủ đến chủ trì thi đấu ngoại môn năm nay."Ngừng một chút, Lãnh Binh Thượng Nhân lại nói tiếp:" Về phần thưởng vẫn như mọi năm, xếp hạng sau 5000 sẽ không có thưởng."" Thứ tự từ 5000 đến 1001 sẽ được thưởng linh thạch, từ 100 linh thạch tới 5000 linh thạch hạ phẩm tùy theo xếp hạng "" Thứ tự từ 1000 đến 101 sẽ được thưởng điểm cống hiến cùng linh thạch, hạng càng cao thưởng càng nhiều "" Thứ tự từ một trăm đến hạng mười một, phần thưởng bao gồm điểm cống hiến cùng pháp khí, ngoài ra còn có trung phẩm Phá Chướng Đan "" Riêng bài danh mười hạng đầu sẽ được đặc cách khi vào nội môn, có thể chủ động chọn sơn phong hoặc đại điện tùy ý trừ Mặc Phong, ngoài ra năm nay ban thưởng thêm mười danh ngạch tiến vào một trong số tam đại Trúc Cơ Bí Cảnh."" Giờ đến thể lệ thi đấu, chỉ có ba vòng, vòng một loại bỏ các đệ tử quá yếu, vòng hai đấu lôi đài, từng lượt từng lượt một cho đến khi tìm được thứ tự xếp hạng mới thôi."" Vòng ba chỉ có bài danh một trăm hạng đầu mới được tư cách tham gia "Nói một tràng dài, may mà hắn là tu sĩ Tử Phủ nên không thấy miệng đắng lưỡi khô, kế đó lại tuyên bố:" Vậy giờ...Ngoại Môn Đại Đấu chính thức bắt đầu, các đệ tử đã ghi danh tập trung lại ở khu vực có chấp sự chờ sẵn, chuẩn bị cho vòng thứ nhất "...Ngoại môn rầm rộ cỡ nào, thì nội môn lại im ắng y như vậy.Nội môn có vô số ngọn núi cao, nhưng chỉ có bảy tòa đủ tư cách xưng là đại phong.Mặc Phong, Tông Chủ Phong, Kiếm Phong, Đan Phong, Phù Khí Phong, Thú Linh Phong, Cự Linh Phong.Tông Chủ Phong xếp hạng hai, cũng cao thứ hai, là vạn năm lão nhị.Nhưng nghe tên liền biết nơi này dành cho ai, tất nhiên là đương nhiệm tông chủ Mặc Huyền Tông, Nộ Phong Chân Nhân.Nộ Phong, là thật sự bạo nộ tựa cuồng phong, phong cách làm việc như gió cuống, lôi lệ phong hành, không chút chậm trễ.Nộ Phong Chân Nhân cũng giống tông chủ các tông môn khác, giữ vẻ ngoài lão đạo, râu tóc bạc phơ, hai mắt vẩn đục nhăn nheo, nhìn trông hiền lành, nhưng đây là vẻ ngoài, có hiền hay không phải chọc tới mới biết.Lúc này, Nộ Phong Chân Nhân đang ngồi trên bàn đá tại đỉnh núi, trên bàn đặt ấm linh tửu, hắn không ở một mình, khi đối diện là một thiếu niên lục y đang thưởng thức ly linh tửu.Nhìn thiếu niên áo xanh đã uống cạn ly, Nộ Phong Chân Nhân liền không đợi kịp hỏi thăm:" Mặc Tổ, sao lão nhân gia ngài lại bất ngờ tỉnh giấc vậy? Ta nhớ người có dặn là phải hơn bốn trăm năm, tức năm mươi năm sau mới được phép tới đánh thức ngài "" Rất muốn biết?" Thiếu niên áo xanh chính là Mặc Tổ, Mặc lão tổ tông, một trong hai vị sư tổ sáng lập Mặc Huyền Tông." Đúng thế."" Vậy thì không nói ""..." Sắc mặt Nộ Phong Chân Nhân nhanh chóng tối đen, tức mà không làm được gì.Hắn có thể bạo nộ với bất kỳ ai, nhưng vị ở đối diện thì không được.Nhớ năm xưa khi vẫn còn là tiểu đệ tử theo chân lão tông chủ, chính Mặc Tổ đã nắm chân hắn ném thẳng xuống vực núi cho cuồng phong cuốn bay.Lớn thế lại đi bắt nạt con nít, còn hung tàn đến cực điểm, không hổ là thượng cổ đại yêu." Ngươi có ý kiến? Nghĩ xấu về bản tổ?" Thiếu niên áo xanh bất ngờ ngẩng đầu lên.Ngũ quan thiếu niên tuấn lãng đến cực điểm, đối lập với đó, hai mắt đen nhánh lại tựa vực sâu, rõ ràng đang cười nhàn nhạt với khuôn mặt đầy vẻ non nớt, nhưng Nộ Phong Chân Nhân lại thấy không rét mà run." Không dám, không dám, tiểu bối không dám "" Thế thì tốt "Thiếu niên áo xanh nhàn nhạt đáp, ánh mắt vô cảm nhìn về phía dưới núi rồi khẽ nhíu mày." Phía đó, thật ồn ào."" Bẩm Mặc Tổ, ngoại môn đang tổ chức thi đấu hằng năm cổ vũ các đệ tử cố gắng nỗ lực tu hành, nên mới náo nhiệt đến vậy "" Hiểu " Thiếu niên không tỏ thái độ, trầm ngâm lát rồi lại hỏi: " Bản tổ ngủ say mấy trăm năm nay, đã có ai lĩnh ngộ được tam đại truyền thừa chưa?"" Đúng là có "Nộ Phong Chân Nhân đáp ngay, không do dự." Hơn hai trăm năm trước, đệ tử chân truyền của Trấn Ma Điện lĩnh ngộ được Gánh Bia Pháp, hiện nay đã nhậm chức đương nhiệm điện chủ "" Nhưng do rất lâu rồi không có kẻ điên nào dám cả gan đánh tới sơn môn, nên chưa rút bia lần nào, thành ra dẫn tới chẳng rõ hắn lĩnh ngộ đến mức độ nào rồi "" Còn phía Kiếm Phong thì không thấy tin tức gì, tên kia kín mồm kín miệng hơn cả hộ tông đại trận, vãn bối không biết hắn đang âm mưu điều gì nữa "Thiếu niên ung dung nhâm nhi linh tửu ấp ủ hơn ngàn năm, bỏ ly xuống nhìn kỹ Nộ Phong Chân Nhân." Còn ngươi? Vẫn chưa chịu thu truyền nhân?"" Không phải không chịu, mà là chưa có người thích hợp "" Dạo gần đây vãn bối đang chú ý tới một đệ tử, kẻ này không chỉ sở hữu thiên linh căn, mà còn trời sinh ngộ tính cao siêu "" Được, tùy ngươi, chỉ cần mỗi thế hệ đều có người lĩnh ngộ tam đại truyền thừa là được " Thiếu niên không quan trọng, lười biếng đến cực điểm nói:" Bản tổ không muốn các ngươi quá yếu, đợi có cường địch đánh tới cửa lại phải leo lên Mặc Phong làm phiền ta, tốt nhất là có tiểu bối sánh ngang Nguyên Anh Chân Quân bảo vệ dưới chân núi "" Vãn bối rõ ràng "Nói chuyện vài câu, thiếu niên bỗng nhíu mày, nhìn về một tòa sơn phong ở xa.Tòa sơn phong này khá đặc thù, vì trên đỉnh núi đặt một cái đỉnh to hơn trăm trượng, bốc lên khói trắng nghi ngút.Là Phù Khí Phong!Từ đỉnh núi, một luồng uy áp mạnh mẽ phóng lên tận trời, đè về phía khu vực ngoại môn, nơi đang cử hành thi đấu." Nhóc con tóc xù thai nghén thần thức cường hoành đấy, thao túng cực kỳ chuẩn xác " Thiếu niên nhẹ nhàng khen ngợi một câu." Cũng bình thường, thần thức kém thì sao vẽ phù luyện khí được, sư muội rất có tài năng ở điểm này." Nộ Phong Chân Nhân thuận theo đáp lời.Hai vị đại lão ngồi trên đỉnh núi trò chuyện vui vẻ, nhưng đệ tử tham gia thi đấu lại g·ặp n·ạn rồi....Quay lại nơi đặt sàn đấu, hai vạn đệ tử ngoại môn cùng tạp dịch đã ghi danh tham gia, được các chấp sự hướng dẫn tập trung tại một khu vực nhất định.Từ Nhạc Nhạc với sư tỷ Kiều Tiểu Nhã kết bạn, đứng ở một góc.Phía Trầm Nhược Ly dự tính độc hành một mình, làm sói cô độc.Nào ngờ bị Tử Sách sư tỷ lôi tới chỗ của đệ tử Chiến Pháp Đường, tại đây còn gặp tên đồng môn nàng cực kỳ không ưa.Chính là Trịnh Thần!...P/s: Cầu đánh giá!
Bạn cần đăng nhập để bình luận