Tuyệt! Bắt Đầu Thần Linh Cảnh, Ta Vô Địch Ngươi Tùy Ý
chương 63: Nhan Tịch, hồng nhan họa thủy?
"Thật nực cười, t·r·ảm Thần Đại Trận sao?"
"Lão phu sống nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng nghe nói có loại trận pháp này. Ngươi cho rằng Thần Linh cảnh giới Chân Tiên là các ngươi có thể đối địch được sao?"
Lão giả được thiếu niên mặc áo gấm gọi là Phúc Bá cũng mang vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.
Mà Diệp Hàn lại nở một nụ cười thần bí.
Diệp Hàn cũng chưa từng thấy qua uy lực của t·r·ảm Thần Đại Trận, nhưng phải biết rằng t·r·ảm Thần Đại Trận lại được ghi lại ở phần cuối bí thuật của Anh Hồn Vệ. Mà trước đó, Diệp Hàn đã lén đưa phương pháp bày trận của t·r·ảm Thần Đại Trận này cho Bạch Khởi. Diệp Hàn tin rằng t·r·ảm Thần Đại Trận này tuyệt đối sẽ mang đến cho mình một kinh hỉ.
Trong lúc suy tư.
Đông đảo Anh Hồn Vệ dùng tốc độ cực nhanh kết thành một tòa trận pháp thần bí.
Khoảnh khắc t·r·ảm Thần Đại Trận kết thành.
Một luồng khí tức huyền diệu khó giải thích từ trên cửu thiên bay xuống.
Cảm nhận được sự thần bí của luồng khí tức này, lão giả nhất thời cũng dừng lại tại chỗ.
"Hừ, Phúc Bá, mau giết hắn đi."
Nghe thiếu niên mặc áo gấm không ngừng thúc giục, Phúc Bá lắc đầu thầm nghĩ: "Hẳn là lão phu đã quá lo lắng, vùng đất Thiên Khiển chi địa này làm sao có thể có loại Vô Thượng Đại Trận đó chứ?"
Nghĩ đến đây, lão giả cũng không còn e dè nữa, trực tiếp ra tay với nhóm người Bạch Khởi.
Chỉ thấy lão giả vung tay lên, một chiếc chuông đồng xưa cũ xuất hiện trên đỉnh đầu nhóm người Bạch Khởi.
Diệp Hàn hơi tập trung.
【 Bát Bảo Phật Chung (Trung Phẩm Thánh Khí): Lực phòng ngự mạnh mẽ, có thể phát ra âm luật chuyên công kích thần thức.】 Nhìn phản hồi từ Thần Linh chi nhãn, Diệp Hàn truyền âm thông báo tin tức về Thánh Khí chuông đồng này cho Bạch Khởi: "Đây là một kiện Trung Phẩm Thánh Khí chuyên công kích thần thức, đừng sơ suất."
"Bệ hạ yên tâm, thần nhất định sẽ chém hắn."
Lúc này, Bạch Khởi đang ở vị trí trung tâm của t·r·ảm Thần Đại Trận cảm nhận được một luồng sức mạnh cường đại ngưng tụ trên người, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác vô địch.
"Lão già, để ngươi xem thực lực của Anh Hồn Vệ Hoa Hạ một chút."
Bạch Khởi vừa dứt lời, khí tức toàn thân đột nhiên tăng vọt.
Trong lòng lão giả đột nhiên dấy lên cảm giác nguy cơ sinh tử: "Chân Tiên cảnh tầng một?"
"Tuyệt đối không thể nào... Thực lực của ngươi rõ ràng chỉ là Thiên Tiên cảnh tầng chín, làm sao có thể trong nháy mắt tăng lên đến Chân Tiên cảnh tầng một?"
Sắc mặt lão giả đại biến.
Phải biết rằng, dù Thiên Tiên cảnh tầng chín và Chân Tiên cảnh tầng một chỉ cách nhau một tầng thực lực, nhưng tầng này lại như một ranh giới không thể vượt qua.
"Hừ, đừng nhiều lời, hôm nay ta nhất định chém ngươi."
Theo tiếng hừ lạnh của Bạch Khởi, đông đảo Anh Hồn Vệ cũng cùng lúc bộc phát ra huyết khí kinh khủng trên người.
Một hư ảnh màu máu được phóng đại hơn trăm lần xuất hiện sau lưng Bạch Khởi. Nếu quan sát cẩn thận, ngươi sẽ phát hiện bóng người màu máu này chính là phiên bản phóng đại của Bạch Khởi.
Lão giả được gọi là Phúc Bá nhìn huyết ảnh khổng lồ này, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
"Hừ, cưỡng ép nâng cao thực lực thì làm sao so được với Thần Linh Chân Tiên cảnh chân chính." Lão giả bình ổn lại tâm trạng dao động, trên người lập tức bộc phát ra khí tức còn kinh khủng hơn.
"Xem lão phu trấn sát các ngươi đây."
Chỉ thấy lão giả khống chế Bát Bảo Phật Chung trấn áp xuống nhóm người Bạch Khởi.
Một luồng thánh uy nghiền ép đất trời bỗng nhiên hiện ra.
"Hừ." Ánh mắt Bạch Khởi phát lạnh: "Cút ngay cho ta."
Theo lời Bạch Khởi vừa dứt, bóng người màu máu khổng lồ sau lưng vậy mà lại tung một quyền về phía chuông đồng.
Quyền ảnh màu máu đột nhiên đập vào chuông đồng.
"Boong!" một tiếng.
Tiếng chuông cực lớn vang lên khiến linh hồn của những người có mặt đều run rẩy, giống như sắp xuất khiếu ly thể.
"Sao có thể như vậy?" Lão giả vô cùng hoảng sợ.
Bởi vì Bát Bảo Phật Chung va chạm với nắm đấm của bóng người màu máu vậy mà lại bắt đầu run rẩy không ngừng.
Nhìn thấy cảnh này, đông đảo tu sĩ Hoa Hạ có mặt đều lộ vẻ vui mừng.
"Vô Địch Hầu uy vũ, Anh Hồn Vệ uy vũ!"
Theo tiếng reo hò của đám người Hoa Hạ, sắc mặt lão giả trên trời đỏ bừng lên.
Mà thiếu niên mặc áo gấm kia không biết lấy dũng khí từ đâu, vậy mà không hề để ý đến tình trạng của lão giả lúc này, lại bay thẳng về phía Diệp Hàn.
Nói chính xác thì mục tiêu của thiếu niên mặc áo gấm không phải Diệp Hàn, mà là Nhan Tịch bên cạnh Diệp Hàn.
Thiếu niên mặc áo gấm bay đến cách Diệp Hàn không xa thì dừng lại.
Chỉ thấy thiếu niên mặc áo gấm lộ vẻ mặt vô cùng miệt thị nhìn Diệp Hàn.
"Mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, ngươi không xứng."
"Hừ, chỉ có cường giả chân chính mới xứng đáng sở hữu nàng."
"Ngươi nói có đúng không, mỹ nhân?"
Lúc này trong mắt thiếu niên mặc áo gấm lộ ra vẻ tà dị phóng đãng không bị trói buộc, khiến Diệp Hàn cũng sững sờ một chút.
"Tên nhóc này đang ở đây đào góc tường của ta à?"
"???"
Diệp Hàn quay đầu nhìn Nhan Tịch đình đình ngọc lập như tiên tử ở bên cạnh.
Mà đúng lúc này.
Nhan Tịch cũng vừa hay nghiêng mặt nhìn về phía Diệp Hàn, bốn mắt nhìn nhau, trên gương mặt băng giá của Nhan Tịch hiếm khi hiện lên vẻ thẹn thùng 〃∀〃.
Ánh mắt sâu thẳm của Nhan Tịch lúc này chớp động, như thể đang nói với Diệp Hàn: "Dáng vẻ xinh đẹp chẳng lẽ cũng là lỗi của ta sao?"
Nhìn cảnh này.
Trong đầu Diệp Hàn đột nhiên lóe lên một ý nghĩ.
"Quả nhiên là từ xưa hồng nhan bạc mệnh... Phi phi phi... Là từ xưa hồng nhan đa họa thủy."
Diệp Hàn bất đắc dĩ lắc đầu...
【 Ting, phát hành nhiệm vụ hệ thống: Đế Vương Tôn Nghiêm! Nội dung nhiệm vụ: Lại có kẻ dám đào góc tường của túc chủ, nhất định phải làm nhục hắn! Túc chủ cần phải nghiền ép đối phương cả về tinh thần lẫn thể xác; Nhiệm vụ cấp đơn giản, phần thưởng: Một lần rút ngẫu nhiên văn thần.】 Nhìn nhiệm vụ hệ thống đột nhiên hiện ra trong đầu, phần thưởng lại là một lần rút ngẫu nhiên văn thần, khóe miệng Diệp Hàn hơi nhếch lên.
Lúc này.
Thiếu niên mặc áo gấm cũng phát hiện trong ánh mắt Diệp Hàn nhìn mình đã mang theo vẻ hưng phấn, cơ thể không hiểu sao rùng mình một cái.
Diệp Hàn lại liếc trộm Nhan Tịch bên cạnh: "Khụ khụ... Thực ra hồng nhan họa thủy cũng rất tốt..."
"Không vì gì khác... Chỉ vì có thêm mấy nhiệm vụ hệ thống thế này, thật là thơm..."
"Lão phu sống nhiều năm như vậy, vẫn chưa từng nghe nói có loại trận pháp này. Ngươi cho rằng Thần Linh cảnh giới Chân Tiên là các ngươi có thể đối địch được sao?"
Lão giả được thiếu niên mặc áo gấm gọi là Phúc Bá cũng mang vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.
Mà Diệp Hàn lại nở một nụ cười thần bí.
Diệp Hàn cũng chưa từng thấy qua uy lực của t·r·ảm Thần Đại Trận, nhưng phải biết rằng t·r·ảm Thần Đại Trận lại được ghi lại ở phần cuối bí thuật của Anh Hồn Vệ. Mà trước đó, Diệp Hàn đã lén đưa phương pháp bày trận của t·r·ảm Thần Đại Trận này cho Bạch Khởi. Diệp Hàn tin rằng t·r·ảm Thần Đại Trận này tuyệt đối sẽ mang đến cho mình một kinh hỉ.
Trong lúc suy tư.
Đông đảo Anh Hồn Vệ dùng tốc độ cực nhanh kết thành một tòa trận pháp thần bí.
Khoảnh khắc t·r·ảm Thần Đại Trận kết thành.
Một luồng khí tức huyền diệu khó giải thích từ trên cửu thiên bay xuống.
Cảm nhận được sự thần bí của luồng khí tức này, lão giả nhất thời cũng dừng lại tại chỗ.
"Hừ, Phúc Bá, mau giết hắn đi."
Nghe thiếu niên mặc áo gấm không ngừng thúc giục, Phúc Bá lắc đầu thầm nghĩ: "Hẳn là lão phu đã quá lo lắng, vùng đất Thiên Khiển chi địa này làm sao có thể có loại Vô Thượng Đại Trận đó chứ?"
Nghĩ đến đây, lão giả cũng không còn e dè nữa, trực tiếp ra tay với nhóm người Bạch Khởi.
Chỉ thấy lão giả vung tay lên, một chiếc chuông đồng xưa cũ xuất hiện trên đỉnh đầu nhóm người Bạch Khởi.
Diệp Hàn hơi tập trung.
【 Bát Bảo Phật Chung (Trung Phẩm Thánh Khí): Lực phòng ngự mạnh mẽ, có thể phát ra âm luật chuyên công kích thần thức.】 Nhìn phản hồi từ Thần Linh chi nhãn, Diệp Hàn truyền âm thông báo tin tức về Thánh Khí chuông đồng này cho Bạch Khởi: "Đây là một kiện Trung Phẩm Thánh Khí chuyên công kích thần thức, đừng sơ suất."
"Bệ hạ yên tâm, thần nhất định sẽ chém hắn."
Lúc này, Bạch Khởi đang ở vị trí trung tâm của t·r·ảm Thần Đại Trận cảm nhận được một luồng sức mạnh cường đại ngưng tụ trên người, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác vô địch.
"Lão già, để ngươi xem thực lực của Anh Hồn Vệ Hoa Hạ một chút."
Bạch Khởi vừa dứt lời, khí tức toàn thân đột nhiên tăng vọt.
Trong lòng lão giả đột nhiên dấy lên cảm giác nguy cơ sinh tử: "Chân Tiên cảnh tầng một?"
"Tuyệt đối không thể nào... Thực lực của ngươi rõ ràng chỉ là Thiên Tiên cảnh tầng chín, làm sao có thể trong nháy mắt tăng lên đến Chân Tiên cảnh tầng một?"
Sắc mặt lão giả đại biến.
Phải biết rằng, dù Thiên Tiên cảnh tầng chín và Chân Tiên cảnh tầng một chỉ cách nhau một tầng thực lực, nhưng tầng này lại như một ranh giới không thể vượt qua.
"Hừ, đừng nhiều lời, hôm nay ta nhất định chém ngươi."
Theo tiếng hừ lạnh của Bạch Khởi, đông đảo Anh Hồn Vệ cũng cùng lúc bộc phát ra huyết khí kinh khủng trên người.
Một hư ảnh màu máu được phóng đại hơn trăm lần xuất hiện sau lưng Bạch Khởi. Nếu quan sát cẩn thận, ngươi sẽ phát hiện bóng người màu máu này chính là phiên bản phóng đại của Bạch Khởi.
Lão giả được gọi là Phúc Bá nhìn huyết ảnh khổng lồ này, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
"Hừ, cưỡng ép nâng cao thực lực thì làm sao so được với Thần Linh Chân Tiên cảnh chân chính." Lão giả bình ổn lại tâm trạng dao động, trên người lập tức bộc phát ra khí tức còn kinh khủng hơn.
"Xem lão phu trấn sát các ngươi đây."
Chỉ thấy lão giả khống chế Bát Bảo Phật Chung trấn áp xuống nhóm người Bạch Khởi.
Một luồng thánh uy nghiền ép đất trời bỗng nhiên hiện ra.
"Hừ." Ánh mắt Bạch Khởi phát lạnh: "Cút ngay cho ta."
Theo lời Bạch Khởi vừa dứt, bóng người màu máu khổng lồ sau lưng vậy mà lại tung một quyền về phía chuông đồng.
Quyền ảnh màu máu đột nhiên đập vào chuông đồng.
"Boong!" một tiếng.
Tiếng chuông cực lớn vang lên khiến linh hồn của những người có mặt đều run rẩy, giống như sắp xuất khiếu ly thể.
"Sao có thể như vậy?" Lão giả vô cùng hoảng sợ.
Bởi vì Bát Bảo Phật Chung va chạm với nắm đấm của bóng người màu máu vậy mà lại bắt đầu run rẩy không ngừng.
Nhìn thấy cảnh này, đông đảo tu sĩ Hoa Hạ có mặt đều lộ vẻ vui mừng.
"Vô Địch Hầu uy vũ, Anh Hồn Vệ uy vũ!"
Theo tiếng reo hò của đám người Hoa Hạ, sắc mặt lão giả trên trời đỏ bừng lên.
Mà thiếu niên mặc áo gấm kia không biết lấy dũng khí từ đâu, vậy mà không hề để ý đến tình trạng của lão giả lúc này, lại bay thẳng về phía Diệp Hàn.
Nói chính xác thì mục tiêu của thiếu niên mặc áo gấm không phải Diệp Hàn, mà là Nhan Tịch bên cạnh Diệp Hàn.
Thiếu niên mặc áo gấm bay đến cách Diệp Hàn không xa thì dừng lại.
Chỉ thấy thiếu niên mặc áo gấm lộ vẻ mặt vô cùng miệt thị nhìn Diệp Hàn.
"Mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, ngươi không xứng."
"Hừ, chỉ có cường giả chân chính mới xứng đáng sở hữu nàng."
"Ngươi nói có đúng không, mỹ nhân?"
Lúc này trong mắt thiếu niên mặc áo gấm lộ ra vẻ tà dị phóng đãng không bị trói buộc, khiến Diệp Hàn cũng sững sờ một chút.
"Tên nhóc này đang ở đây đào góc tường của ta à?"
"???"
Diệp Hàn quay đầu nhìn Nhan Tịch đình đình ngọc lập như tiên tử ở bên cạnh.
Mà đúng lúc này.
Nhan Tịch cũng vừa hay nghiêng mặt nhìn về phía Diệp Hàn, bốn mắt nhìn nhau, trên gương mặt băng giá của Nhan Tịch hiếm khi hiện lên vẻ thẹn thùng 〃∀〃.
Ánh mắt sâu thẳm của Nhan Tịch lúc này chớp động, như thể đang nói với Diệp Hàn: "Dáng vẻ xinh đẹp chẳng lẽ cũng là lỗi của ta sao?"
Nhìn cảnh này.
Trong đầu Diệp Hàn đột nhiên lóe lên một ý nghĩ.
"Quả nhiên là từ xưa hồng nhan bạc mệnh... Phi phi phi... Là từ xưa hồng nhan đa họa thủy."
Diệp Hàn bất đắc dĩ lắc đầu...
【 Ting, phát hành nhiệm vụ hệ thống: Đế Vương Tôn Nghiêm! Nội dung nhiệm vụ: Lại có kẻ dám đào góc tường của túc chủ, nhất định phải làm nhục hắn! Túc chủ cần phải nghiền ép đối phương cả về tinh thần lẫn thể xác; Nhiệm vụ cấp đơn giản, phần thưởng: Một lần rút ngẫu nhiên văn thần.】 Nhìn nhiệm vụ hệ thống đột nhiên hiện ra trong đầu, phần thưởng lại là một lần rút ngẫu nhiên văn thần, khóe miệng Diệp Hàn hơi nhếch lên.
Lúc này.
Thiếu niên mặc áo gấm cũng phát hiện trong ánh mắt Diệp Hàn nhìn mình đã mang theo vẻ hưng phấn, cơ thể không hiểu sao rùng mình một cái.
Diệp Hàn lại liếc trộm Nhan Tịch bên cạnh: "Khụ khụ... Thực ra hồng nhan họa thủy cũng rất tốt..."
"Không vì gì khác... Chỉ vì có thêm mấy nhiệm vụ hệ thống thế này, thật là thơm..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận