Tuyệt! Bắt Đầu Thần Linh Cảnh, Ta Vô Địch Ngươi Tùy Ý

Chương 45: Bạch Khởi hiển uy

[ Ting, hệ thống tuyên bố nhiệm vụ: Tru sát Thần sứ! Nội dung nhiệm vụ: Thần sứ ngoại vực cùng hung cực ác, đang nhòm ngó cương vực Hoa Hạ, thân là chủ nhân Hoa Hạ phải tru sát kẻ này. Nhiệm vụ loại bình thường: Một lần rút vũ khí ngẫu nhiên. ] Theo âm thanh nhắc nhở của hệ thống xuất hiện, Diệp Hàn cảm thấy kinh ngạc.
"Thần sứ ngoại vực sao lại để mắt tới cương vực Hoa Hạ chứ?"
Nghĩ đến đây, Diệp Hàn lập tức nghĩ tới Liệt Dương thần tử bị bản thân diệt sát trước đó, chẳng lẽ là Tiên Đạo viện tổng viện đứng sau Liệt Dương thần tử?
"Tuyệt đối không có khả năng, chuyện Liệt Dương thần tử chết trong tay trẫm hẳn không thể truyền về nhanh như vậy, chẳng lẽ đã xuất hiện một thế lực đối địch mới khác?"
Diệp Hàn nghĩ thế nào cũng không thông, cuối cùng dứt khoát không nghĩ nữa.
Mặc dù trong đầu vẫn luôn suy nghĩ, tốc độ của mấy người Diệp Hàn lại không hề chậm lại chút nào, rất nhanh mấy người liền đi tới cửa vào Huyền Tiên Minh phủ.
"Các ngươi cẩn thận một chút, bên ngoài còn không biết tình huống thế nào." Sắp đi ra khỏi Huyền Tiên Minh phủ, Diệp Hàn vẫn dặn dò mấy tiếng.
Theo bốn người Diệp Hàn bước ra một bước.
Ánh sáng trước mắt mấy người tức khắc biến thành một màu trắng xóa.
Khi ánh sáng trắng tiêu tán, rất nhanh mấy người liền trở về thế giới ban đầu.
Nhưng bốn người Diệp Hàn vừa mở mắt đã lập tức phát hiện điều không ổn.
Lúc này, chỗ cửa vào Huyền Tiên Minh phủ đang đứng mấy vị cường giả Thần Linh, mà bên cạnh những cường giả Thần Linh đó có một nam tử toàn thân mặc hắc bào đang ngồi.
Nhìn người này, Diệp Hàn không cần dùng Thần Linh chi nhãn cũng lập tức biết rõ thân phận đối phương, đối phương chắc chắn là nhân vật chính của nhiệm vụ lần này, Thần sứ ngoại vực.
Bởi vì trong toàn bộ chín vực mười tám châu, ngoại trừ bản thân hắn, Diệp Hàn không nghĩ ra còn ai có thể được nhiều cường giả Thần Linh vây quanh như vậy.
Khi mấy người Diệp Hàn dẫn đầu xông ra khỏi Huyền Tiên Minh phủ và xuất hiện trước mắt mọi người.
Nam tử hắc bào đột nhiên đứng thẳng dậy.
"Ngươi chính là chủ nhân cương vực Hoa Hạ, hậu duệ của Diệp Thiên Hà, Diệp Hàn?"
Nghe nam tử hắc bào mở miệng, Diệp Hàn lộ vẻ bất đắc dĩ.
Tại sao mỗi lần đều nhắc đến cha mình là Diệp Thiên Hà, đây là điều Diệp Hàn không thể nào hiểu được.
"Chẳng lẽ danh tiếng của cha mình Diệp Thiên Hà tại ngoại vực đã lớn đến vậy sao?"
Diệp Hàn bất đắc dĩ nghĩ thầm.
"Trẫm chính là Diệp Hàn, chủ nhân cương vực Hoa Hạ, chủ nhân Đế triều Hoa Hạ, ngươi có vấn đề gì?"
Diệp Hàn vẫn giữ vẻ mặt kiêu ngạo.
"Ha ha ha, chuyện ngươi ở trong Huyền Tiên Minh phủ giết hại đông đảo cường giả Thần Linh chúng ta đều đã biết."
Nam tử hắc bào nhìn Diệp Hàn, cười lạnh.
"Giết thì giết rồi, chỉ là một đám phế vật thôi."
Diệp Hàn nói, không hề để tâm.
Đối với Diệp Hàn mà nói, hắn thậm chí còn chẳng buồn giải thích những cường giả Thần Linh kia chết như thế nào, bởi vì căn bản chẳng có ý nghĩa gì.
Nhóm người trước mắt này nếu muốn gán tội danh vô căn cứ lên người Diệp Hàn, Diệp Hàn căn bản không có cách nào ngăn cản, bởi vì chuyện người khác muốn làm, Diệp Hàn không quản được.
"Hừ, đã thừa nhận, vậy thì tốt."
"Ngươi đã sát hại nhiều cường giả Thần Linh như vậy, vậy ta liền phán ngươi... tử hình."
Nam tử hắc bào vừa dứt lời, Diệp Hàn phốc thử cười một tiếng.
"Ha ha ha, ngươi tính là cái gì, lại có tư cách gì phán trẫm tử hình."
Diệp Hàn vẻ mặt kiêu ngạo nhìn đối phương.
Đối với Diệp Hàn mà nói, không kẻ nào có thể phán bản thân hắn tử hình, ngay cả ông trời cũng không được.
"Ồ? Ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội chạy trốn sao?"
"Ha ha ha, nơi này không chỉ có mười Thần Linh cảnh giới Địa Tiên, mà thực lực của ta càng là cảnh giới ngươi ao ước mà không thể đạt tới."
Nam tử hắc bào càn rỡ cười ha hả, trên người hắn theo đó bộc phát ra một luồng khí tức tu vi kinh khủng.
[ Nhân vật: Mặc U ] [ Thân phận: Thần sứ ngoại vực (Tam thái tử Cực Đạo ma quốc) ] [ Tu vi: Thiên Tiên cảnh tầng một ] [ Vũ khí: Ma Long Tam Xoa kích ] [ Thể chất: Cực Đạo Ma thể (Tu luyện công pháp bí kỹ thuộc tính ma làm ít công to, cường độ nhục thân sánh ngang thể tu cùng giai) ] [ Tiềm lực: Trung thượng ] [ Trạng thái: Không coi ai ra gì, cực độ tự tin... ]
"Chẳng qua chỉ là Thiên Tiên cảnh tầng một thôi."
Nhìn giao diện thuộc tính mà Thần Linh chi nhãn phản hồi, Diệp Hàn khịt mũi coi thường nói.
"Hừ, ngươi chỉ là Địa Tiên cảnh, mà cũng dám làm càn như vậy!"
"Ta thấy ngươi đúng là sống không kiên nhẫn nữa rồi."
Một cường giả Địa Tiên cảnh bên phía nam tử hắc bào hừ lạnh một tiếng.
"Kẻ nào dám nhục mạ đế chủ của ta, chết cho ta!"
Theo một tiếng gầm giận dữ kinh thiên truyền đến từ xa, đám người ở đây bỗng nhiên dâng lên một cảm giác nguy hiểm.
Chỉ thấy một đạo lưu quang từ nơi xa bắn thẳng tới, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng.
"Phốc thử" một tiếng.
Cường giả Thần Linh cảnh giới Địa Tiên vừa mở miệng bất kính với Diệp Hàn liền trực tiếp bị lưu quang đánh bay ra ngoài.
Kèm theo một trận đất rung núi chuyển, cường giả Thần Linh cảnh giới Địa Tiên bị đánh bay ra ngoài kia trực tiếp đâm vào một ngọn núi cao gần đó, đồng thời trước ngực còn cắm một cây gấm văn đại kỳ tung bay trong gió.
Đám người đều lộ vẻ kinh hãi.
"Tê... Làm sao có thể."
Mà sinh cơ của cường giả Thần Linh cảnh giới Địa Tiên kia lại đang nhanh chóng tan biến, có lẽ đến chết hắn cũng không ngờ được bản thân lại chết theo cách này.
Đan Thần tử và Thần Toán tử nhìn thấy gấm văn đại kỳ đột nhiên xuất hiện này, cùng với giọng nói hùng hậu vừa rồi, hai người trong lòng vui mừng.
"Lá cờ này hình như là Hổ Lang quân kỳ."
"Tốt quá rồi, khẳng định là Trấn Quốc Đại tướng quân!"
"Không sai, tình thế bây giờ lại khác rồi."
Hai người dù trong lòng vui sướng nhưng vẫn tận tụy bảo vệ bên cạnh Diệp Hàn.
Nhìn một thuộc hạ Thần Linh chết oan chết uổng, uy áp khí tức khủng bố của nam tử hắc bào hướng thẳng về phía phát ra giọng nói vừa rồi bao phủ tới.
"Tên đáng chết, lại dám giết người của ta."
"Hừ, giết hắn thì đã sao." Theo một tiếng hừ lạnh.
Một bóng người khôi ngô đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.
"Kẻ nào dám mạo phạm thiên uy của đế chủ, giết không tha!"
Bóng người vừa xuất hiện, lời nói hung ác liền khiến đám người trong lòng kinh sợ.
"Tê... Thực lực của người này đã vô hạn tiếp cận Thiên Tiên cảnh." Nam tử hắc bào nhìn bóng người khôi ngô, thầm nghĩ.
"Ngươi là ai?"
Nam tử hắc bào nghi hoặc hỏi.
Nhưng vị cường giả bí ẩn đột nhiên xuất hiện này lại không hề để ý tới nam tử hắc bào, mà chậm rãi xoay người hướng về phía Diệp Hàn tham bái.
"Đế chủ, Bạch Khởi cứu giá chậm trễ, xin đế chủ trách phạt."
"Ha ha ha, Vô Địch hầu của trẫm đến rất đúng lúc, mau mời đứng lên."
Diệp Hàn sang sảng cười nói.
Đông đảo tu sĩ ở đây nhìn thấy cường giả Thần Linh như Bạch Khởi thế mà lại tôn Diệp Hàn làm chủ, hơn nữa còn tất cung tất kính như vậy, tức khắc kinh ngạc đến sững sờ.
"Làm sao có thể, Diệp Hàn hắn sao lại có thủ đoạn như vậy khiến cường giả bậc này cũng phải thần phục hắn..."
Phải biết, cường giả Thần Linh người nào mà không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm, sao có thể tùy tiện hạ mình dưới trướng người khác.
Mà lúc này.
Thấy Bạch Khởi lại dám xem thường mình, nam tử hắc bào tức giận nói: "Ngươi đường đường là cường giả đỉnh phong Địa Tiên cảnh tầng chín, thế mà lại nhận một con giun dế yếu đuối như vậy làm chủ, thật là nực cười."
Nam tử hắc bào vừa dứt lời.
Bạch Khởi lập tức nổi giận nói.
"Im miệng! Đồ ếch ngồi đáy giếng, Đế chủ há là kẻ đạo chích sợ đầu sợ đuôi như ngươi có thể phỏng đoán được?"
Bạch Khởi vừa nói ra lời này, nam tử hắc bào liền chậm rãi vỗ tay.
"Hay, hay lắm, vậy để xem thực lực của các ngươi có cứng rắn như miệng lưỡi của các ngươi không, để các ngươi xem bộ mặt thật của ta thì thế nào."
"Ta tên là Mặc U, Tam thái tử của Cực Đạo ma quốc. Có thể chết trong tay ta, là vinh hạnh của các ngươi."
Vừa dứt lời.
Nam tử hắc bào trực tiếp lộ ra bộ mặt thật của mình.
Gương mặt trắng nõn mịn màng hiện lên những đường nét góc cạnh, lạnh lùng tuấn mỹ, đôi đồng tử sâu thẳm màu tím lóe lên tinh quang yêu tà, mái tóc màu tím xõa tung trên vai.
"Tam thái tử Cực Đạo ma quốc sao..."
"Quả nhiên có chút cảm giác yêu tà." Nhìn dung mạo đối phương, Diệp Hàn thầm nghĩ.
"Hừ, hôm nay các ngươi một kẻ cũng đừng hòng thoát."
Thần sứ ngoại vực Mặc U vẻ mặt đầy sát ý nhìn mấy người Diệp Hàn.
"Bạch Khởi, cho trẫm bao vây toàn bộ bọn chúng lại."
Diệp Hàn bình tĩnh nói.
"Vâng!" Bạch Khởi cung kính đáp lời.
Hơn mười cường giả Thần Linh cảnh giới Địa Tiên nhìn nhau, còn Mặc U giữa không trung cũng cười lạnh một tiếng: "Nực cười, chỉ bằng mấy người các ngươi mà cũng muốn bao vây chúng ta?"
Sau đó, dưới ánh mắt khó hiểu của đám đông.
Bạch Khởi đưa tay nắm vào hư không, Hổ Lang quân kỳ liền quay về tay Bạch Khởi.
Khi Bạch Khởi khẽ vẫy Hổ Lang quân kỳ, chân trời xa xa tức khắc dấy lên một trận bụi bay mù mịt.
Ngay sau đó, sát ý ngút trời trực tiếp cuốn tới.
"Giết! Giết! Giết!"
Đông đảo tu sĩ ở đây đều bị uy áp kinh khủng này dọa cho chân mềm nhũn, ngay cả cường giả Thần Linh cũng phải nhíu mày.
"Đó là cái gì?"
Cảm nhận được sát ý vô biên truyền đến từ xa, Mặc U trong lòng cũng thắt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận