Tuyệt! Bắt Đầu Thần Linh Cảnh, Ta Vô Địch Ngươi Tùy Ý

Chương 193: Yêu Yêu tiên tử

Chương 193: Yêu Yêu tiên tử
“Ngươi vừa đánh những tu sĩ này trên mặt đất, chính là đánh vào mặt áo xanh điện hạ, hắn tất nhiên sẽ tìm ngươi gây phiền phức, ta xin khuyên công tử nên sớm rời đi đi.” Mỹ phụ nhân giọng điệu dồn dập giải thích.
Diệp Hàn vẫn như cũ không hề động lòng.
Chỉ là một tên thiên tài Bắc Vực được gọi là thế thôi, Diệp Hàn căn bản không để vào mắt.
“Bọn họ nói Yêu Yêu tiên tử có lai lịch gì?” Diệp Hàn tò mò nhìn đối phương.
“Yêu Yêu tiên tử đến từ Thần Nữ Tông, nàng là Thần Nữ thế hệ này của Thần Nữ Tông.” “Tối nay, Yêu Yêu tiên tử sẽ đích thân đến hoa lâu của chúng ta, đồng thời lựa chọn một vị tu sĩ khiến nàng cảm mến để kề đầu gối nói chuyện lâu.”
Diệp Hàn lộ vẻ kinh ngạc: “Thật chỉ là kề đầu gối nói chuyện lâu?”
Phù Diêu Nữ Đế bên cạnh cau mày.
Mà A Ly thì trực tiếp mở miệng châm chọc nói: “Sao nào, ngươi còn muốn làm chuyện gì nữa à? Đàn ông các ngươi quả nhiên đều giống nhau cả, đúng là móng heo lớn, hừ......”
Diệp Hàn mặt lộ vẻ xấu hổ: “Không có, ta chỉ hiếu kỳ thôi.”
Lúc này mỹ phụ nhân tiếp tục nói: “Công tử chớ có nghĩ sai, Thần Nữ Tông có quy củ, nửa kia của Thần Nữ đương đại nhất định phải nhận được sự tán thành của toàn bộ trên dưới Thần Nữ Tông, nếu không Thần Nữ không thể phá thân.”
“Còn có loại quy củ tà môn này sao?” Diệp Hàn có chút ngạc nhiên.
“Đúng vậy, hơn nữa Yêu Yêu tiên tử là tài nữ nổi danh Nam Vực, dung mạo cũng là cử thế vô song, cho nên tối nay đông đảo thiên kiêu Nam Vực đều sẽ tụ tập tại đây.” “Gần đây có tin đồn rằng áo xanh điện hạ kia đang theo đuổi Yêu Yêu tiên tử, cho nên đêm nay áo xanh điện hạ khẳng định cũng sẽ tới đây, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ xảy ra xung đột với ngươi.” “Cho nên......” Mỹ phụ nhân muốn nói lại thôi.
“Cho nên ngươi muốn để điện hạ của ta chạy trốn?” A Ly bên cạnh xen vào.
“Đúng vậy, công tử hiện tại không đi chính là rước lấy đại họa sát thân.” “Phải biết phụ thân của áo xanh công tử kia chính là thành chủ đại nhân, thành chủ đại nhân là một vị Tiên Đế tam cảnh đó.”
Nghe thấy vậy, mấy người Diệp Hàn nhìn nhau cười một tiếng.
“Chúng ta biết rồi, ngươi lui ra đi.”
Mỹ phụ nhân mặt đầy lo lắng.
“Ngươi lui ra là được, chỉ là tam cảnh thôi, không sao.” Diệp Hàn bình tĩnh đáp lại.
“Đúng rồi, ta thấy trên lầu các ngươi có phòng riêng, chúng ta muốn một gian.” A Ly đột nhiên mở miệng nói.
Mỹ phụ nhân trầm tư một chút.
“Vậy được rồi, mời mấy vị lên lầu.”
Cứ như vậy, mấy người Diệp Hàn được dẫn lên một gian nhã phòng trên lầu.
Diệp Hàn vừa mới ngồi xuống, mỹ phụ nhân bên cạnh lại mở miệng: “Nhã gian trên lầu giá 3000 linh thạch cực phẩm.”
“Chậc...... Ngươi cướp tiền đấy à......” Diệp Hàn hít sâu một hơi.
Mà A Ly bên cạnh thì không thèm để ý chút nào, ném ra một túi linh thạch cực phẩm.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Hàn một trận đau lòng.
“Thật đúng là bại gia!”
A Ly nhếch miệng: “Bổn tiên tử có tiền, đâu có bại nhà ngươi.” “Thôi thôi, ngồi yên đi.” Phù Diêu Nữ Đế mặt bình tĩnh cắt ngang màn đấu khẩu của hai người, sau đó liền tự rót cho mình một chén linh trà.
Mà Diệp Hàn cũng cầm lấy chén trà tự mình uống.
“Ừm, không tệ nha, linh trà này thế mà thật sự có thể tăng cường được chút tu vi.” Vừa uống một ngụm linh trà, hai mắt Diệp Hàn sáng lên.
A Ly bĩu môi.
“Đương nhiên, tiền nào đồ nấy.” “Nói là linh trà, kỳ thực chính là một loại linh dược.” “Nghe nói thời kỳ Thượng Cổ, còn có đại năng giả lấy lá non trên ngọn cây ngộ đạo để pha trà.”
“Đó là trà ngộ đạo nhỉ.” Trên mặt Phù Diêu Nữ Đế hiện lên một tia hứng thú.
“Đúng vậy, trà ngộ đạo, nghe nói một chén trà ngộ đạo liền có thể nâng cao ngộ tính của người uống, thậm chí là độ hòa hợp đối với thiên địa linh khí.” Nói rồi, A Ly lộ ra vẻ mặt chờ đợi.
“Thôi được, có cần phải cường điệu đến vậy không?” “Yên tâm, theo ta lăn lộn, về sau cũng sẽ có.” Diệp Hàn mỉm cười.
“Lừa quỷ à, đồ keo kiệt......” A Ly trực tiếp quay đầu đi.
“He he, không còn cách nào khác, sau lưng ta còn có cả một đế triều lớn như vậy, cho nên tình hình kinh tế rất căng thẳng.” Diệp Hàn giải thích.
“Thôi thôi, hai người các ngươi có thể đừng đấu khẩu trước mặt bản đế không, phiền chết đi được.” Phù Diêu Nữ Đế mặt lạnh nhìn hai người.
Lập tức, cả hai người đều im lặng không nói nữa.
Đúng lúc này.
Mấy người phát hiện dưới lầu truyền đến không ít tiếng bước chân.
Đồng thời còn có mấy bóng người cũng tiến vào nhã gian trên lầu.
“Ồ, đó là?” Diệp Hàn tò mò nhìn xuống lầu.
Chỉ thấy một nữ tử mặc váy dài màu hồng, mang mạng che mặt màu trắng, chậm rãi đi lên lầu.
Ở sau lưng nàng còn có mấy nữ tu ôm các loại nhạc khí đi theo.
Đương nhiên còn có một đám tu sĩ nam tính tranh nhau chen lấn lên lầu.
“Nàng chính là người được gọi là Yêu Yêu tiên tử kia?” Diệp Hàn tò mò nhìn đối phương.
Đúng lúc này.
Đối phương dường như cũng cảm nhận được ánh mắt đang nhìn chăm chú, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn về hướng nhã gian của Diệp Hàn.
“Thật là kỳ quái, sao lại có cảm giác như vừa bị ai đó nhìn thấu vậy.” Nữ tử mang mạng che mặt khẽ nhíu mày.
Mà lúc này.
Diệp Hàn đang thảnh thơi uống linh trà, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ về vị Yêu Yêu tiên tử vừa rồi.
“Bề ngoài nhìn chỉ có thực lực Tiên Quân cảnh, nhưng tu vi chân chính của nàng lại đạt đến Tiên Đế nhất cảnh.” “Chậc chậc chậc, xem ra nàng cũng không đơn giản nha.”
Ngay khi Diệp Hàn đang thầm suy tư.
Một âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống xuất hiện trong đầu Diệp Hàn......
Bạn cần đăng nhập để bình luận