Tuyệt! Bắt Đầu Thần Linh Cảnh, Ta Vô Địch Ngươi Tùy Ý

Chương 61: Sát Lục Đại Đạo

Chương 61: Sát Lục Đại Đạo
Theo Diệp Hàn mở miệng.
Bạch Khởi và đám người đồng loạt quỳ rạp xuống đất.
“Bệ hạ tái tạo chi ân, chúng thần suốt đời khó quên!” “Chúng thần nguyện làm thanh kiếm trong tay bệ hạ, vì bệ hạ chém hết thảy yêu tà thế gian!” Lời nói trăm miệng một lời của đám người đang quỳ rạp xuống đất vang vọng trên bầu trời toàn bộ Hoa Hạ Thần Đô.
Giờ khắc này Diệp Hàn hiểu rõ, hắn đã thu phục được một nhóm tùy tùng trung thành đến chết không đổi.
Lúc này, bên trong Hoa Hạ Thần Đô.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cực kỳ cuồng nhiệt nhìn Diệp Hàn.
Trong mắt mọi người, Diệp Hàn đã siêu việt hơn cả Thần Linh.
“Bệ hạ là chân chính trung hưng chi chủ, Hoa Hạ Đế Triều chắc chắn sẽ trở thành thế lực cường thịnh nhất tại phương thế giới này.” Ánh mắt Chư Cát Lượng lóe lên tinh quang.
Thần Toán Tử đi tới bên cạnh Diệp Hàn, trên mặt cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ hưng phấn.
“Thiên cơ chi thuật quả nhiên không sai, phương vô thượng Đế Triều mà ta thấy được trong tương lai, còn có bóng hình vị vô thượng Tiên Đế kia, nhất định chính là…” Nghĩ tới đây, Thần Toán Tử dùng một ánh mắt khác thường nhìn chằm chằm vào bóng dáng vĩ ngạn phía trước.
Mà dưới hố sâu trên mặt đất, Ma Cửu U thê thảm không gì sánh được đang ngây người, hoàn toàn rơi vào tự nghi ngờ bản thân.
“Không thể nào...... Nhất định là giả, đều là hư ảo......” Nhìn Ma Cửu U đã rơi vào điên loạn, Diệp Hàn khẽ lắc đầu: “Trẫm đã nói, sẽ để ngươi chết rõ ràng. Hiện tại ngươi có thể lên đường rồi.” Diệp Hàn dứt lời.
Một đạo hàn quang trực tiếp xẹt qua cổ Ma Cửu U.
Cứ như vậy... một vị cường giả Thần Linh cảnh giới Thiên Tiên cửu trọng thiên đã vẫn lạc.
Thi thể của Ma Cửu U cũng bị Diệp Hàn nhanh chóng thu vào không gian trữ vật.
Phải biết rằng thi thể cường giả Thần Linh đều ẩn chứa năng lượng khổng lồ, bất kể là dùng để tế luyện thành Thần Linh tinh huyết hay đổi thành điểm cống hiến, Diệp Hàn đều có thể kiếm được một món hời lớn.
Theo cái chết của Ma Cửu U.
Những cường giả Thần Linh đi theo Ma Cửu U xâm lấn lãnh thổ Hoa Hạ đều lựa chọn đầu hàng.
Những cường giả Thần Linh này đều đến từ chín vực mười tám châu, bọn hắn có người là trưởng lão của tông môn hoặc Thánh Địa, một số thậm chí là tông môn chi chủ.
Nhìn hơn mười cường giả Thần Linh trước mắt, sắc mặt Diệp Hàn lạnh lẽo.
“Tại sao lại công kích Hoa Hạ Đế Triều?” “Trẫm và các ngươi vốn không có mâu thuẫn gì.”
Theo Diệp Hàn mở miệng.
Trong đám người, một nam tử tóc đỏ có thực lực đạt tới Địa Tiên cảnh thất trọng thiên, vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Diệp Hàn.
“Hừ, cần gì nhiều lý do như vậy, ta khuyên ngươi nên thả ta ra.” “Sau lưng ta là Viêm Hỏa cương vực, ca ca ta chính là Viêm Hỏa cương vực chi chủ. Ngươi nếu không muốn gây ra đại chiến giữa hai vực, tốt nhất là mau thả ta đi.” Thần Linh tóc đỏ vô cùng phách lối nhìn Diệp Hàn.
Ánh mắt Diệp Hàn khẽ động, khóe miệng không tự chủ nhếch lên.
“Chém.” Theo hai chữ Diệp Hàn nhẹ nhàng thốt ra.
Một thanh chiến kích tràn ngập túc sát chi khí trực tiếp phóng đại vô hạn trong ánh mắt nam tử tóc đỏ.
Theo tiếng “Phập”.
Đầu của nam tử tóc đỏ bay vút lên trời, còn nguyên thần của hắn cũng bị thanh chiến kích đột ngột xuất hiện này đánh tan thành hư vô.
Từ lúc Diệp Hàn mở miệng đến khi nam tử tóc đỏ vẫn lạc, chỉ vỏn vẹn vài hơi thở.
Nhìn thi thể đổ thẳng xuống đất, những cường giả Thần Linh còn lại đều thấy lòng run lên, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt vô cùng.
“Ngươi là ma quỷ.” Có cường giả Thần Linh hoảng sợ nhìn về phía Bạch Khởi vừa ra tay.
Bạch Khởi tay cầm Phương Thiên Chiến Kích, mặt đầy sát ý nhìn mọi người nói: “Các ngươi hiện tại đều là tù nhân, kẻ nào còn dám nói năng như vậy với bệ hạ, người này chính là vết xe đổ cho các ngươi.” “Hừ, ngươi chẳng lẽ còn muốn giết hết toàn bộ chúng ta sao?” Có cường giả Thần Linh sắc mặt cực kỳ khó coi nói.
“Chẳng lẽ trẫm không thể giết các ngươi sao?” Diệp Hàn cười nhạo không thôi.
“Hừ.” “Đằng sau chúng ta đều là các thế lực tông môn lớn, những thế lực này trải rộng khắp Thiên Khiển đại lục. Ngươi nếu giết chúng ta, chính là đối địch với toàn bộ Thiên Khiển đại lục!”
Sau khi một cường giả Thần Linh toàn thân tỏa ra tử vong khí tức nói xong, những cường giả Thần Linh vốn có chút run sợ trong lòng lập tức mừng rỡ hẳn lên.
“Không sai, chúng ta đến từ các đại thế lực, hắn giết chúng ta chính là đối địch với toàn bộ Thiên Khiển đại lục!” “Chắc chắn hắn không dám giết tất cả chúng ta đâu, màn vừa rồi có lẽ chỉ là hắn muốn giết gà dọa khỉ mà thôi.” “Chúng ta không cần sợ hãi, thế lực sau lưng chính là chỗ dựa lớn nhất của chúng ta. Chỉ là một Hoa Hạ cương vực, chẳng lẽ thật sự muốn đối địch với tất cả chúng ta sao?” Nhìn những cường giả Thần Linh kia không hề kiêng dè tự nói.
Trong mắt Diệp Hàn lóe lên một tia sát ý.
Lúc này, những người Hoa Hạ có mặt ở đây cũng cố nén cơn giận.
“Đáng chết! Nên chém hết bọn chúng! Lũ cường giả Thần Linh này tay đã nhuốm máu không ít tướng sĩ của chúng ta.” Có tu sĩ Hoa Hạ mặt đầy tức giận nhìn chằm chằm vào những cường giả Thần Linh đã đầu hàng kia.
“Nhiều thế lực như vậy một khi liên hợp lại sẽ là một lực lượng vô cùng đáng sợ. Mọi người nhỏ tiếng một chút, đừng làm bệ hạ khó xử.” Được một vài tu sĩ khuyên giải, đám đông xao động phía Hoa Hạ dần dần bình tĩnh trở lại…
Còn Diệp Hàn thì chậm rãi đi đến trước mặt vị cường giả toàn thân tỏa ra tử vong khí tức kia.
“Ngươi tên là gì?” Diệp Hàn bình tĩnh nhìn đối phương.
“Hừ, ta chính là U Minh cương vực chi chủ, Ám La Sát.” Nhìn cường giả Thần Linh có thực lực đạt tới Địa Tiên cảnh cửu trọng thiên này, khóe miệng Diệp Hàn hơi nhếch lên: “Thì ra ngươi chính là U Minh cương vực chi chủ, Ám La Sát?” “Không sai, còn không mau cung tiễn chúng ta rời khỏi nơi này?” Ám La Sát nhìn chằm chằm Diệp Hàn nói.
“Không vấn đề.” Diệp Hàn mỉm cười: “Vậy tiễn ngươi lên đường.” “Bạch Khởi, chém hắn.” Theo lệnh của Diệp Hàn, sắc mặt Ám La Sát đại biến, cả người lập tức hóa thành một luồng tử khí bỏ chạy về phía xa.
“Ồ? Tử Vong Đại Đạo.” Diệp Hàn hơi kinh ngạc.
Diệp Hàn không ngờ đối phương chỉ mới Địa Tiên cảnh cửu trọng thiên đã chạm đến được pháp tắc đại đạo.
“Hừ, lại còn dám trốn.” Theo tiếng hừ lạnh của Bạch Khởi.
Một luồng sát khí khiến người ta kinh sợ bùng nổ dữ dội.
“Sát Lục Đại Đạo!” Ám La Sát đang hóa thành một luồng tử khí chạy trốn, sắc mặt đại biến.
“Rít... Làm sao có thể?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận