Tuyệt! Bắt Đầu Thần Linh Cảnh, Ta Vô Địch Ngươi Tùy Ý
Chương 229: bộc phát xung đột, Diệp Gia người tới
Chương 229: Bùng nổ xung đột, người Diệp Gia tới
“Diệp Hàn, có phải chúng ta đã gây phiền phức cho ngươi không?” Vẻ lo lắng dần dần hiện lên trên mặt Phù Diêu Nữ Đế.
Lúc này.
A Ly ở bên cạnh cũng cẩn thận từng li từng tí nhìn Diệp Hàn nói, “Xin lỗi, chúng ta không nên tách khỏi đội ngũ, ngươi sẽ không tức giận chứ.”
Diệp Hàn chậm rãi lắc đầu.
“Không phải lỗi của các ngươi.” “Lại dám có ý đồ với các ngươi, hắn đáng chết.” “Điều cực kỳ vô lý là, hắn thế mà còn mặt dày nói là các ngươi quyến rũ hắn, quả thực là vô sỉ đến cực điểm...” “Đã từng gặp kẻ không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy.”
Diệp Hàn vừa dứt lời.
Bóng người bắn tới từ đằng xa kia cũng đã đến gần.
Bóng người chạy tới cực nhanh này, sau khi nhìn thấy nam tử tóc vàng bị chặt đứt hai chân, lập tức giận tím mặt.
“Là ai, rốt cuộc là ai làm.” “Lại dám chặt đứt hai chân của công tử nhà ta.”
Trong khoảnh khắc.
Đám người bốn phía toàn bộ cúi đầu, không nói một lời.
Chỉ có mấy người Diệp Hàn là mặt không đổi sắc, đồng thời đều nhìn thẳng vào tên tu sĩ trung niên có khí tức kinh khủng này.
“Tiên Đế Cảnh cực cảnh.” Diệp Hàn cau mày.
Nhìn tên tu sĩ trung niên trước mắt này, Diệp Hàn lần đầu tiên cảm nhận được uy áp kinh khủng của Tiên Đế Cảnh cực cảnh.
Dưới sự quan sát của Thần Linh chi nhãn, Diệp Hàn có thể trông thấy rõ ràng cỗ lực lượng kinh khủng tựa như vô cùng vô tận ẩn chứa trong cơ thể tên tu sĩ trung niên.
“Đây chính là Tiên Đế Cảnh cực cảnh sao?” Ba người Khương Thái Hư, Ma Đồng, Quỷ Đế đều lộ vẻ mặt hưng phấn.
Đối mặt với đối thủ có thực lực vượt xa bản thân, ba người Khương Thái Hư không hề khiếp sợ chút nào, ngược lại trong lòng cả ba đều dấy lên một ngọn lửa chiến ý hừng hực.
Muốn đột phá Tiên Đế Cảnh cực cảnh, thì phải có can đảm đối mặt với nỗi sợ hãi mà Tiên Đế Cảnh cực cảnh mang lại.
Mà rất rõ ràng, tâm cảnh của ba người Khương Thái Hư sớm đã đạt đến viên mãn, hiện tại mỗi người chỉ còn thiếu lâm môn một cước.
Cho nên đối mặt với tên tu sĩ trung niên trước mắt, cả ba đều muốn phân cao thấp, mượn cơ hội này, nói không chừng liền có thể đột phá Tiên Đế Cảnh cực cảnh.
“Chính là mấy người các ngươi dám ra tay với công tử của chúng ta.” Tên tu sĩ trung niên trừng mắt: “Có biết công tử của chúng ta là thân phận gì không?”
“Hừ, không phải chỉ là Tiêu Gia thôi sao.” A Ly bĩu môi, khinh thường nói.
Sắc mặt tên tu sĩ trung niên càng thêm âm trầm.
“Không phải chỉ là Tiêu Gia thôi sao?” “Ha ha, Tiêu Gia ta chính là một trong tứ đại thế gia ở Trung Ương Tiên Vực, vị Chí Tôn Thần Đế đời thứ nhất của Trung Ương Tiên Vực chính là xuất thân từ Tiêu Gia ta.” “Hành động hôm nay của các ngươi chính là đang tìm cái chết, dám mạo phạm uy nghiêm của Tiêu Gia ta, không chỉ bản thân các ngươi, mà cả thế lực đứng sau các ngươi, toàn bộ đều sẽ phải nhận sự thẩm phán của Tiêu Gia ta.”
Nghe đến đó, sắc mặt Diệp Hàn cũng càng ngày càng khó coi.
“Hừ, Tiêu Gia các ngươi uy phong thật đấy, ta Diệp Hàn ngược lại muốn xem thử Tiêu Gia các ngươi có thể làm gì được ta.”
Theo tiếng hừ lạnh của Diệp Hàn.
Tên tu sĩ trung niên hơi nhíu mày.
Mà các tu sĩ đang xem náo nhiệt gần đó cũng lập tức ngẩng đầu lên.
“Diệp Gia, là Diệp Gia một trong tứ đại thế gia.” “Hít...... Người này lai lịch quả nhiên không nhỏ.”
Nghe được đám người gần đó bàn tán, Diệp Hàn trong lòng lập tức hiểu ra rằng bọn họ đã xem mình là người của Diệp Gia, một trong tứ đại thế gia.
Trong chốc lát, tên tu sĩ trung niên cũng có chút nghi hoặc.
“Diệp Gia, ngươi là người của Diệp Gia?”
Diệp Hàn mặt không biểu cảm, căn bản không thèm để ý tới đối phương.
Ai ngờ đối phương thế mà trực tiếp hừ lạnh một tiếng.
“Hừ, quả nhiên là người Diệp Gia, cái tính tình này cũng thối y như nhau.” “Nhưng cho dù ngươi là người Diệp Gia, thì Tiêu Gia ta cũng không sợ ngươi. Hôm nay ngươi chặt đứt hai chân của công tử nhà ta, vậy thì nhất định phải dùng hai chân của ngươi để trả lại.”
Ngay tại thời khắc tên tu sĩ trung niên sắp động thủ bắt Diệp Hàn.
Một giọng nói tràn ngập sự nghi ngờ đột nhiên truyền vào tai mọi người.
“Diệp Gia ta nào có người như ngươi.”
Mọi người nhìn về phía phát ra giọng nói, chỉ thấy một thiếu niên tuấn tú mày kiếm, đang được một đám thiếu nữ xinh đẹp vây quanh, xuất hiện trước mắt mọi người.
Diệp Hàn nheo mắt lại, đối với kẻ đột nhiên xuất hiện này, Diệp Hàn cũng hết sức tò mò.
“Hít...... Lại là Diệp Cô Thành.” Có tu sĩ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, hỏi: “Diệp Cô Thành là ai?” “Diệp Cô Thành là người đứng đầu trong chi thứ của Diệp Gia, gần đây hắn cũng thanh danh vang dội, có người nói thực lực của hắn đủ để xếp vào top năm mươi trong thế hệ trẻ của Diệp Gia.” “Vậy sao hắn lại xuất hiện ở đây?” “Ngươi quên rồi sao, Diệp Gia lần này đột ngột tuyển chọn những nhân vật thiên kiêu từ cửu thiên thập địa, rất nhiều đệ tử Diệp Gia đều bị phái ra ngoài, mà Diệp Cô Thành này chính là người phụ trách khu vực của chúng ta.” “Thì ra là vậy.” Theo lời giải thích của một tu sĩ, tất cả mọi người đều lần lượt gật đầu.
“Diệp Cô Thành.” Tên tu sĩ trung niên hơi nhíu mày.
“Sao ngươi lại ở đây, trưởng bối nhà ngươi đâu?” Diệp Cô Thành cười cười, “Sao thế, ngươi sợ trưởng bối Diệp Gia ta xuất hiện ở đây rồi lật tay trấn áp ngươi à?”
Sắc mặt tên tu sĩ trung niên biến đổi.
“Hừ, tên nhóc miệng còn hôi sữa, ta lười tranh luận với ngươi.” “Lời lúc nãy của ngươi là có ý gì, người này không phải người của Diệp Gia các ngươi?”
Diệp Cô Thành liếc nhìn Diệp Hàn một cái, “Ha ha, Diệp Gia ta đâu phải hạng a miêu a cẩu nào cũng có.”
Nghe thấy vậy, tên tu sĩ trung niên triệt để bùng nổ.
“Tiểu tử, ngươi lại dám lừa ta.” “Hôm nay cho dù đầy trời Thần Phật tới cũng không cứu nổi ngươi.”
Nói xong, tên tu sĩ trung niên liền bắn người về phía Diệp Hàn.
“Diệp Hàn, có phải chúng ta đã gây phiền phức cho ngươi không?” Vẻ lo lắng dần dần hiện lên trên mặt Phù Diêu Nữ Đế.
Lúc này.
A Ly ở bên cạnh cũng cẩn thận từng li từng tí nhìn Diệp Hàn nói, “Xin lỗi, chúng ta không nên tách khỏi đội ngũ, ngươi sẽ không tức giận chứ.”
Diệp Hàn chậm rãi lắc đầu.
“Không phải lỗi của các ngươi.” “Lại dám có ý đồ với các ngươi, hắn đáng chết.” “Điều cực kỳ vô lý là, hắn thế mà còn mặt dày nói là các ngươi quyến rũ hắn, quả thực là vô sỉ đến cực điểm...” “Đã từng gặp kẻ không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy.”
Diệp Hàn vừa dứt lời.
Bóng người bắn tới từ đằng xa kia cũng đã đến gần.
Bóng người chạy tới cực nhanh này, sau khi nhìn thấy nam tử tóc vàng bị chặt đứt hai chân, lập tức giận tím mặt.
“Là ai, rốt cuộc là ai làm.” “Lại dám chặt đứt hai chân của công tử nhà ta.”
Trong khoảnh khắc.
Đám người bốn phía toàn bộ cúi đầu, không nói một lời.
Chỉ có mấy người Diệp Hàn là mặt không đổi sắc, đồng thời đều nhìn thẳng vào tên tu sĩ trung niên có khí tức kinh khủng này.
“Tiên Đế Cảnh cực cảnh.” Diệp Hàn cau mày.
Nhìn tên tu sĩ trung niên trước mắt này, Diệp Hàn lần đầu tiên cảm nhận được uy áp kinh khủng của Tiên Đế Cảnh cực cảnh.
Dưới sự quan sát của Thần Linh chi nhãn, Diệp Hàn có thể trông thấy rõ ràng cỗ lực lượng kinh khủng tựa như vô cùng vô tận ẩn chứa trong cơ thể tên tu sĩ trung niên.
“Đây chính là Tiên Đế Cảnh cực cảnh sao?” Ba người Khương Thái Hư, Ma Đồng, Quỷ Đế đều lộ vẻ mặt hưng phấn.
Đối mặt với đối thủ có thực lực vượt xa bản thân, ba người Khương Thái Hư không hề khiếp sợ chút nào, ngược lại trong lòng cả ba đều dấy lên một ngọn lửa chiến ý hừng hực.
Muốn đột phá Tiên Đế Cảnh cực cảnh, thì phải có can đảm đối mặt với nỗi sợ hãi mà Tiên Đế Cảnh cực cảnh mang lại.
Mà rất rõ ràng, tâm cảnh của ba người Khương Thái Hư sớm đã đạt đến viên mãn, hiện tại mỗi người chỉ còn thiếu lâm môn một cước.
Cho nên đối mặt với tên tu sĩ trung niên trước mắt, cả ba đều muốn phân cao thấp, mượn cơ hội này, nói không chừng liền có thể đột phá Tiên Đế Cảnh cực cảnh.
“Chính là mấy người các ngươi dám ra tay với công tử của chúng ta.” Tên tu sĩ trung niên trừng mắt: “Có biết công tử của chúng ta là thân phận gì không?”
“Hừ, không phải chỉ là Tiêu Gia thôi sao.” A Ly bĩu môi, khinh thường nói.
Sắc mặt tên tu sĩ trung niên càng thêm âm trầm.
“Không phải chỉ là Tiêu Gia thôi sao?” “Ha ha, Tiêu Gia ta chính là một trong tứ đại thế gia ở Trung Ương Tiên Vực, vị Chí Tôn Thần Đế đời thứ nhất của Trung Ương Tiên Vực chính là xuất thân từ Tiêu Gia ta.” “Hành động hôm nay của các ngươi chính là đang tìm cái chết, dám mạo phạm uy nghiêm của Tiêu Gia ta, không chỉ bản thân các ngươi, mà cả thế lực đứng sau các ngươi, toàn bộ đều sẽ phải nhận sự thẩm phán của Tiêu Gia ta.”
Nghe đến đó, sắc mặt Diệp Hàn cũng càng ngày càng khó coi.
“Hừ, Tiêu Gia các ngươi uy phong thật đấy, ta Diệp Hàn ngược lại muốn xem thử Tiêu Gia các ngươi có thể làm gì được ta.”
Theo tiếng hừ lạnh của Diệp Hàn.
Tên tu sĩ trung niên hơi nhíu mày.
Mà các tu sĩ đang xem náo nhiệt gần đó cũng lập tức ngẩng đầu lên.
“Diệp Gia, là Diệp Gia một trong tứ đại thế gia.” “Hít...... Người này lai lịch quả nhiên không nhỏ.”
Nghe được đám người gần đó bàn tán, Diệp Hàn trong lòng lập tức hiểu ra rằng bọn họ đã xem mình là người của Diệp Gia, một trong tứ đại thế gia.
Trong chốc lát, tên tu sĩ trung niên cũng có chút nghi hoặc.
“Diệp Gia, ngươi là người của Diệp Gia?”
Diệp Hàn mặt không biểu cảm, căn bản không thèm để ý tới đối phương.
Ai ngờ đối phương thế mà trực tiếp hừ lạnh một tiếng.
“Hừ, quả nhiên là người Diệp Gia, cái tính tình này cũng thối y như nhau.” “Nhưng cho dù ngươi là người Diệp Gia, thì Tiêu Gia ta cũng không sợ ngươi. Hôm nay ngươi chặt đứt hai chân của công tử nhà ta, vậy thì nhất định phải dùng hai chân của ngươi để trả lại.”
Ngay tại thời khắc tên tu sĩ trung niên sắp động thủ bắt Diệp Hàn.
Một giọng nói tràn ngập sự nghi ngờ đột nhiên truyền vào tai mọi người.
“Diệp Gia ta nào có người như ngươi.”
Mọi người nhìn về phía phát ra giọng nói, chỉ thấy một thiếu niên tuấn tú mày kiếm, đang được một đám thiếu nữ xinh đẹp vây quanh, xuất hiện trước mắt mọi người.
Diệp Hàn nheo mắt lại, đối với kẻ đột nhiên xuất hiện này, Diệp Hàn cũng hết sức tò mò.
“Hít...... Lại là Diệp Cô Thành.” Có tu sĩ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, hỏi: “Diệp Cô Thành là ai?” “Diệp Cô Thành là người đứng đầu trong chi thứ của Diệp Gia, gần đây hắn cũng thanh danh vang dội, có người nói thực lực của hắn đủ để xếp vào top năm mươi trong thế hệ trẻ của Diệp Gia.” “Vậy sao hắn lại xuất hiện ở đây?” “Ngươi quên rồi sao, Diệp Gia lần này đột ngột tuyển chọn những nhân vật thiên kiêu từ cửu thiên thập địa, rất nhiều đệ tử Diệp Gia đều bị phái ra ngoài, mà Diệp Cô Thành này chính là người phụ trách khu vực của chúng ta.” “Thì ra là vậy.” Theo lời giải thích của một tu sĩ, tất cả mọi người đều lần lượt gật đầu.
“Diệp Cô Thành.” Tên tu sĩ trung niên hơi nhíu mày.
“Sao ngươi lại ở đây, trưởng bối nhà ngươi đâu?” Diệp Cô Thành cười cười, “Sao thế, ngươi sợ trưởng bối Diệp Gia ta xuất hiện ở đây rồi lật tay trấn áp ngươi à?”
Sắc mặt tên tu sĩ trung niên biến đổi.
“Hừ, tên nhóc miệng còn hôi sữa, ta lười tranh luận với ngươi.” “Lời lúc nãy của ngươi là có ý gì, người này không phải người của Diệp Gia các ngươi?”
Diệp Cô Thành liếc nhìn Diệp Hàn một cái, “Ha ha, Diệp Gia ta đâu phải hạng a miêu a cẩu nào cũng có.”
Nghe thấy vậy, tên tu sĩ trung niên triệt để bùng nổ.
“Tiểu tử, ngươi lại dám lừa ta.” “Hôm nay cho dù đầy trời Thần Phật tới cũng không cứu nổi ngươi.”
Nói xong, tên tu sĩ trung niên liền bắn người về phía Diệp Hàn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận