Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 745: Hung thần và cát thần

"Bạn có bắt đầu một tuần mới không?"

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Sau khi bắt đầu một tuần mới ở công viên vui chơi của số 0, tất cả tàn hồn trong công viên sẽ bị hiến tế, trở thành một phần của công viên vui chơi."

Ngay khi Hàn Phi bước vào căn phòng thứ bảy của công viên vui chơi số 0, trong đầu vang lên nhắc nhở của hệ thống.

Quản lý Quỷ còn chưa ra ngoài, Hàn Phi không muốn những tàn hồn mà mình dày công gọi ra cứ như vậy mà biến mất.

Sau khi lựa chọn xong, Hàn Phi bắt đầu nhìn xung quanh, căn phòng được coi là chủ nhật này tràn ngập tử ý, cái chết thể hiện ra ngoài qua đủ các hành vi không thể ngờ tới khác nhau.

Những bức tranh chưa hoàn thành, những tấm lụa trắng treo lơ lửng, những tiêu bản sống động như thật, những di vật và những bức thư từ biệt khác nhau.

Căn phòng này dường như là một phòng trưng bày nghệ thuật, với chủ đề là cái chết, cho dù trong mấy căn phòng trước đã trải qua những chuyện gì, thì cuối cùng đều sẽ kết thúc, cái chết dường như là điểm đến duy nhất.

Hàn Phi đi vào bên trong, ban đầu hắn chỉ đơn thuần là tò mò, nhưng cứ đi mãi đi mãi hắn dần dần nhận ra có gì đó không ổn.

Bên trong căn phòng này có một hành lang, xuyên qua hành lang dài, Hàn Phi bước vào một nơi rất kì lạ, trông cách bài trí giống như ở trong một cô nhi viện.

Ngày hiển thị trên lịch là chủ nhật, trên cuốn nhật ký mà người hộ lý để lại nói những đứa trẻ đều đã được gửi đi, đến một nơi mà chúng sẽ không bao giờ trở lại nữa.

Khắp nơi trong cô nhi viện đều có thể nhìn thấy dấu vết những đứa trẻ đã từng ở đây, lưu giữ lại quần áo mà bọn chúng mặc, bộ đồ ăn bọn chúng đã sử dụng, đủ những trò chơi mà bọn chúng từng chơi, nhưng chỉ duy có một người không nhìn thấy.

Liên tưởng đến chủ đề của cái chết, Hàn Phi cảm thấy có lẽ tất cả những đứa trẻ trong cô nhi viện này đều đã bị hại, tất cả những gì hắn nhìn thấy đều là di vật.

“Một ngày vô cùng bình thường, không có bất kỳ căn phòng nào khác thường, ít nhất theo cách nhìn của mình là như vậy.” Căn phòng Chủ Nhật này rất bình thường, giống như trước khi Hàn Phi nhận được hộp đen, cũng trải qua những ngày nhàm chán, tẻ nhạt, vắng vẻ, mang theo một loại thối rữa và trầm mặc.

“Nếu như vừa rồi mình chọn là có, liệu căn phòng này có biến thành một bộ dạng khác không?” Hàn Phi nhìn cô nhi viện không có một cô nhi nào, trong lòng có một cảm giác kỳ lạ khó tả: “Công viên vui chơi của số 0, số 0 ở đây hẳn là chỉ mình và tiếng cười điên cuồng, mình không có bất kỳ ấn tượng nào về nơi này, vậy nên bảy gian phòng này có thể được xây dựng dựa trên bảy đoạn ký ức của tiếng cười điên cuồng."

Hàn Phi vẫn còn muốn tiếp tục kiểm tra, nhưng đột nhiên từ bên ngoài căn phòng truyền đến tiếng va vào cửa, hắn lập tức trở lại theo đường cũ.

Vừa chạy ra khỏi căn phòng Chủ Nhật, Hàn Phi liền nhìn thấy cửa của căn phòng Thứ Hai đang rung chuyển liên tục, hắn nhanh chóng chạy tới, nắm lấy tay nắm cửa, kéo thật mạnh ra bên ngoài.

Với sự hợp tác của thế lực bên trong, Hàn Phi đã thành công mở được cánh cửa của căn phòng Thứ Hai.

Quản lý Quỷ khi vào phòng vẫn còn không sao, giờ thì bò ra khỏi cửa trong bộ quần áo rách rưới, sau khi ông ấy rời đi, cánh cửa của căn phòng Thứ Hai tự động đóng lại.

“Ông không sao chứ?” Hàn Phi muốn giúp quản lý Quỷ, nhưng khi tay hắn chạm vào đối phương, trong người truyền đến một cỗ lạnh lẽo thấu xương.

“Không sao.” Quản lý Quỷ ngẩng đầu lên, ánh mắt ông ấy nhìn Hàn Phi đã trở nên khác trước, trong mắt tràn đầy sự thương hại và nghi hoặc.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Tàn hồn Ân Hòe thiên phú rank C đã thành công qua cửa căn phòng đầu tiên công viên vui chơi của số 0, mức độ thân thiện với bạn tăng 5 điểm, nhận được trạng thái đặc biệt thương xót, ông ấy đã nhìn thấy rất nhiều thứ, nhưng lại không thể nói ra, trải nghiệm đó chỉ có thể chôn chặt trong lòng.”

Nhắc nhở của hệ thống đột nhiên vang lên, Hàn Phi vô thức hỏi quản lý Quỷ một câu: "Tại sao tôi cảm thấy ông trở nên không giống với trước? Ông đã nhìn thấy cái gì trong căn phòng vậy?"

"Nhìn thấy quá khứ của cậu." Quản lý Quỷ nở một nụ cười gượng gạo, ông ấy không tiếp tục chủ đề này nữa: "Cậu trở thành một con quái vật là lỗi của chúng tôi, tội lỗi này cần phải có người gánh chịu, sự méo mó này cũng cần có người sửa chữa."

“Tôi rất cảm kích vì ông sẵn sàng nhận lỗi, nhưng tôi không nghĩ mình là một con quái vật!” Hàn Phi chỉ vào mặt mình: “Tôi rất méo mó hay sao?”

“Lý do tại sao bệnh nhân tâm thần được gọi là bệnh nhân tâm thần, chính là bởi vì bọn họ tự chủ rất kém, mất cân bằng nghiêm trọng về nhận thức của bản thân."

Những gì mà quản lý Quỷ nhìn thấy đã kích thích sâu sắc ông ấy, bây giờ ông ấy tin chắc rằng Hàn Phi đã biến thành một người điên.

"Vậy hay là chúng ta hãy nói chuyện gì thực tế hơn đi, công viên vui chơi bây giờ đã bị bao vây, người bạn cũ của ông quản lý Mộng đã trở thành không thể nhắc đến trong thế giới tầng sâu, nó chuẩn bị giết chết tất cả những người sống sót trong công viên vui chơi, sau đó từng bước xâm chiếm thế giới hiện thực. Tôi vẫn luôn cố gắng ngăn cản nó, nhưng sức lực của tôi còn quá yếu, vì vậy hy vọng ông có thể gia nhập đội ngũ của tôi."

Muốn trở thành người có thể làm việc lớn, nhất định phải học cách không biết xấu hổ, Hàn Phi rất hy vọng quản lý Quỷ có thể ở lại giúp đỡ hắn.

“Hiện tại tôi đang bị thương, vẫn chưa bình phục hoàn toàn.”

"Không sao." Hàn Phi đã mở cột thuộc tính ra, sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ thừa kế điện thờ của Phó Sinh, đạt được phần thưởng cầu nguyện vẫn chưa sử dụng: "Tôi có thể chữa trị tất cả vết thương của một quỷ quái bên dưới hận ý!"

"Cái đó không có tác dụng với tôi." Quản lý Quỷ lắc lắc đầu, ông ấy nhìn cánh tay bị đứt của mình: "Tôi khác với quỷ quái, tôi đi một con đường rất đặc biệt, cũng là con đường mà tất cả những người quản lý Quỷ trong quá khứ của công viên vui chơi đều đã chọn."

“Con đường đặc biệt?” Hàn Phi cảm thấy quản lý Quỷ không cần thiết phải nói dối, hơn nữa đối phương rất có khả năng đã đạt tới hận ý rồi.

"Quản lý Quỷ của công viên vui chơi có thể tôi luyện ác ý của tai họa trong cơ thể, quỷ quái mà chúng tôi trấn áp càng nhiều, thực lực của bản thân cũng sẽ càng mạnh." Quản lý Quỷ nhìn lướt qua quỷ văn trên người Hàn Phi: "Cũng gần giống với phương thức lên cao của cậu, thật ra có đôi khi tôi rất tò mò, có phải cậu cũng kế thừa một phần năng lực của quản lý Quỷ không. Dao đồ tể, quỷ văn, đây là kế thừa của quản lý Quỷ khi đảm nhiệm chức vụ trong công viên vui chơi.”

“Chắc là của Phó Sinh để lại cho tôi.” Quỷ văn là do người hàng xóm của tòa nhà chết chóc vẽ ra, con dao đồ tể là thứ mà Nhện trong ngõ Súc Sinh luôn muốn rèn, bọn họ đều có liên quan đến Phó Sinh.

"Phó Sinh? Cái tên nghe quen quá, tôi cảm thấy cái tên này đang dần dần tiêu tán trong trí nhớ của mình."

Sau khi quản lý Quỷ nói xong câu này, đồng tử nhìn về phía Hàn Phi, nhưng trong con ngươi lại hiện lên hình dáng của một thanh niên khác, chỉ có điều hình dáng đó đang dần dần bị Hàn Phi thay thế: "Được rồi, muốn tôi giúp cậu cũng không có vấn đề gì, nhưng tôi cần phải chế lại con dao đồ tể của mình."

"Tôi biết một nơi, ở đó hẳn là có thể tìm thấy con dao phù hợp với ông." Hàn Phi gọi thêm một vài đại diện các công dân, để bọn họ nhanh chóng đến ngõ Súc Sinh cùng với quản lý Quỷ.

Là hang ổ cũ của Nhện, đây là nơi bẩn thỉu và đẫm máu nhất trong toàn bộ khu vực tòa nhà chết chóc, những người bị lạc mất linh hồn biến thành súc sinh đang vung dao, từng giây từng phút đều đang diễn ra việc giết chóc.

Khi mọi người quay trở lại ngõ Súc Sinh, Hàn Phi nhìn con ngõ nhỏ nơi mình từng chạy trốn, cảm thấy hơi hoảng hốt, bất tri bất giác hắn đã trưởng thành đến một mức độ mà trước đây căn bản không dám tưởng tượng.

“Con dao đồ tể của tôi chính là được rèn ra ở đây, mọi người hãy tìm cẩn thận, trong ngõ hẳn vẫn còn ẩn giấu rất nhiều phôi dao nữa.”

Quản lý Quỷ biết rất rõ về việc ẩn giấu dao đồ tể, Hàn Phi vừa hay định nhân cơ hội này đem tất cả dao đồ tể giấu trong ngõ súc sinh phân phát cho dân chúng, để bọn họ cũng có khả năng tự bảo vệ mình.

Hầu hết các quỷ quái đều chỉ là chiến đấu theo bản năng, hoàn toàn dựa vào năng lực thiên phú, nhưng những tàn hồn mà Hàn Phi mang ra từ điện thờ của Phó Sinh đều vẫn duy trì được đầu óc tỉnh táo, bọn họ hoàn toàn có thể trở nên mạnh mẽ hơn dưới sự lãnh đạo của quản lý Quỷ, trở thành người duy trì trật tự.

Vừa bước vào ngõ Súc Sinh, hai mắt của quản lý Quỷ đã sáng lên, mũi giật giật, như thể một kẻ tham ăn ngửi thấy mùi thức ăn, nhanh chóng đi lại trong con ngõ.

Một con dao đồ tể cũ kĩ, khiếm khuyết bị quản lý Quỷ tìm thấy, ông ấy dường như có thể giao tiếp với những linh hồn bị giam cầm trong tất cả những con dao đồ tể, cảm nhận được đặc điểm của từng con dao.

"Mặc dù những con dao đồ tể trong ngõ Súc Sinh này đều là những con dao dơ bẩn, nhưng chỉ cần kiên nhẫn tôi luyện, đều có thể từ từ làm sạch chúng thành những con dao giết quỷ thực sự." Quản lý Quỷ dùng một cánh tay còn lại vung dao, tất cả những con dao đồ tể được ông ấy cầm qua đều như được khai sáng, có thêm một luồng sát khí và linh tính.

"Dao đồ tể không phân biệt tốt xấu, mấu chốt nằm ở người sử dụng, lựa chọn dao đồ tể nhất định phải tìm được loại phù hợp nhất với tính cách của mình." Quản lý Quỷ đặt hết tất cả dao đồ tể mình tìm được lên trên người Đại Nghiệt, chuẩn bị kéo về công viên vui chơi, để cho các công dân tự mình lựa chọn.

"Ở trong thế giới của điện thờ, tôi lựa chọn cậu, một phần lớn lý do là vì con dao đồ tể của cậu, người sở hữu con dao của đồ tể như vậy, không thể nào là một người xấu."

Đi qua con ngõ ngang dọc rối rắm, quản lý Quỷ đến nhà máy máu thịt, ông ấy nhặt chiếc móc sắt rất lớn mà ông chủ nhà máy đã từng sử dụng, lần đầu tiên dừng chân lại: “Thật là một con dao tàn bạo, bên trong ẩn chứa ác ý và giết chóc thuần túy."

Ông ấy cắt đứt nửa sau của cái móc, tháo chiếc móc nhọn có răng cưa ở đầu trước ra, chiếc móc sắt khổng lồ dài nửa mét, nặng trịch, đen xì, dính đầy vết máu.

“Đây cũng là dao đồ tể à?” Hàn Phi có vẻ khó hiểu, hắn đã từng suýt chút nữa bị móc câu này xuyên thủng, bây giờ nghĩ lại vẫn còn cảm thấy sợ hãi.

“Đúng vậy.” Trên gương mặt của quản lý Quỷ hiện lên một nụ cười, đây cũng là lần đầu tiên Hàn Phi nhìn thấy ông ấy cười: “Đúng là không ngờ nhanh như vậy đã tìm được con dao thích hợp rồi. Nó bây giờ vẫn còn quá mỏng manh, có điều tôi sẽ từ từ biến nó thành một con dao đồ tể hung ác nhất.”

Có con dao mới, nhưng quản lý Quỷ vẫn chưa thỏa mãn, ông ấy tiếp tục lang thang khắp nhà máy.

Khi ông ấy nhìn thấy vũng máu đã khô, đôi mắt lại sáng lên lần nữa: “Con dao này cũng rất thích hợp với tôi.” Nhảy xuống bể máu, quản lý Quỷ bước đến bên mép, ông ấy đào ra một con dao chặt xương thon dài.

Điểm khác biệt so với những con dao đồ tể khác ở ngõ Súc Sinh là con dao này còn nguyên vẹn, tuy được đào ra khỏi bể máu nhưng thân dao không dính chút máu nào, trơn nhẵn hoàn hảo.

Thật kỳ lạ, con dao này không những không bị nhiễm máu, lại còn có thể tăng thêm vận may.

Đây là lần đầu tiên quản lý Quỷ nhìn thấy phôi dao như vậy, Hàn Phi cũng cảm thấy hơi kỳ lạ, con dao chìm dưới đáy bể máu, rất gần với trái tim của Nhện, lúc trước khi hắn tới đây, tất cả sự chú ý của hắn đã đổ dồn vào trái tim của Nhện, nhưng lại không phát hiện ra con dao này.

“Ngõ Súc Sinh tràn đầy sự ô uế, dường như là để tạo ra con dao đặc biệt này.” Quản lý quỷ cầm cán dao, khi ông ấy vung dao lên, gió tanh trong nhà máy máu thịt dường như bị tách ra.

"Kẻ thù truyền kiếp của Nhện là cánh bướm, ông ấy vẫn luôn muốn rèn cho mình một con dao đầy nhân tính, con dao này hẳn là của ông ấy chuẩn bị cho mình, nhưng ông ấy vẫn đi sai hướng, con dao tốt đẹp thực sự là không có cách nào chủ động tạo ra được." Hàn Phi đại khái có thể đoán được nguyên nhân xuất hiện con dao này: “Có thể cho tôi xem hai con dao đồ tể này một chút được không?”

Những con dao đồ tể do quản lý Quỷ "thẩm định" đều đã trải qua một số thay đổi nhất định, một trong những năng lực thiên phú của quản lý Quỷ dường như là có thể kích hoạt đặc tính hung khí.

Đưa tay đón lấy dao đồ tể, khoảnh khắc Hàn Phi chạm vào, trong đầu liền truyền đến âm thanh của hệ thống.

“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện thành công con dao đồ tể có thể trưởng thành rank F là Hung thần.”

“Hung thần: Con dao đồ tể này có khả năng giam cầm linh hồn, hấp thụ đau đớn và ác ý, giết chóc càng nhiều, tốc độ trưởng thành càng nhanh.”

“Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã phát hiện thành công con dao đồ tể có thể trưởng thành rank F là Cát thần.”

“Cát thần: Con dao đồ tể này chỉ có thể được sử dụng bởi những người được nó chấp nhận.”

Quản lý Quỷ không hổ là một chuyên gia trong lĩnh vực này, nếu không có ông ấy, Hàn Phi có lẽ sẽ không thể tìm được hai con dao rank F kia.

Có điều, Hàn Phi không có ý định lấy con dao đồ tể làm của mình, hắn đã có tái sinh rồi, hai con dao đồ tể này chỉ có trong tay quản lý Quỷ, mới có thể phát huy được tác dụng lớn nhất.

Dưới sự giúp đỡ của quản lý Quỷ, Hàn Phi và những người khác đã tìm thấy tổng cộng gần 500 con dao đồ tể trong ngõ Súc Sinh, trong đó có hơn 400 con hoàn toàn không được quan tâm, chỉ đơn giản là bị khí bẩn và tử ý tiêm nhiễm, còn có đúng 50 con dao đồ tể đã đạt rank G sau khi quản lý Quỷ khai dao.

Ngoài hung thần và cát thần, quản lý Quỷ còn tìm được hai con dao đồ tể rank F ở các ngóc ngách, những thứ này đều được Hàn Phi đóng gói lại, mang về công viên vui chơi theo từng đợt.

Hắn muốn quản lý Quỷ chọn những người phù hợp trong số hàng chục nghìn công dân, dạy bọn họ cách sử dụng và biết về dao.

Thành phố của thế giới tầng sâu không có luật pháp, người người dùng dao, ai ai cũng đều có thể giết người, nhưng nếu có ai phá hoại các quy tắc của thỏa thuận công cộng, điều đó cũng có nghĩa là mọi người có thể xử lý người đó.

Tại thời điểm này, phần thưởng mà Hàn Phi đạt được từ điện thờ của Phó Sinh gần như đã tiêu hóa hết, cơ hội để chữa trị cho quỷ quái dưới hận ý thì được hắn giữ lại, chuẩn bị chờ thời điểm quan trọng mới sử dụng.

Việc tiếp theo hắn phải làm là lợi dụng linh hồn của Gương Thần để giao dịch điện thờ và công viên vui chơi của số 0, bắt đầu điên cuồng bành trướng, nâng cao sức mạnh của mình càng nhiều càng tốt trước khi Mộng đến.

Dưới sự đồng hành của Từ Cầm, Hàn Phi ở công viên vui chơi tìm rất lâu, cuối cùng kích hoạt được một nhiệm vụ rank G, sau khi hắn dễ dàng hoàn thành, lại phát hiện nhiệm vụ rank G đã không có chút kinh nghiệm nào, kinh nghiệm của nhiệm vụ rank F cũng vô cùng hạn chế.

Bây giờ hắn đang phải đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan, về cơ bản là rất khó để làm mới các nhiệm vụ trong các khu vực do mình chiếm giữ, hệ thống đã buộc hắn phải khám phá những khu vực chưa biết khác.

"Level 25, thực sự không dám tưởng tượng mình vẫn đang trong giai đoạn đầu của game, cảm giác đặt ở trong một game bình thường, bây giờ thế giới đã bị phá hủy tận vài hiệp rồi."

Sau khi Hàn Phi hoàn thành nhiệm vụ, hắn bắt đầu thu xếp để những người hàng xóm tiếp tục ra bên ngoài khám phá, còn hắn thì cùng với người thợ sơn và Từ Cầm tiến vào khu vực của bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, để gặp giày trắng nhỏ.

Đều cùng là những cô nhi bị hại, giày trắng nhỏ ban đầu rất ghét Hàn Phi, nhưng cùng với sự xuất hiện của thiện ý của giày trắng nhỏ, nói giúp Hàn Phi, hận ý của giày trắng nhỏ đối với hắn đã giảm đi được một phần.

Muốn cậu ta giúp Hàn Phi vẫn có vẻ không thực tế, nhưng ít nhất cậu ta sẽ không gây phiền phức cho hắn.

Sau khi hoàn thành mọi việc, Hàn Phi thoát game. Bởi vì sự xuất hiện của lối đi ở công viên vui chơi, trong hiện thực vô cùng hỗn loạn, hắn cũng không dám ở trong game quá lâu.

Cởi mũ bảo hiểm trò chơi ra, Hàn Phi bước tới cửa sổ, nhìn ra bên ngoài theo khe hở trên rèm cửa, cho dù đã quá nửa đêm nhưng vẫn có rất nhiều phóng viên túc trực bên ngoài căn hộ của hắn.

“Đúng là kính nghiệp thật.”

Mở tủ lạnh ra, Hàn Phi tự mình nấu một bữa cơm nóng hổi, hắn vừa ăn vừa xem thông tin trên điện thoại di động.

Hoàng Doanh đã lọt vào top đầu trên hot search, anh đã trở thành một anh hùng.

Người đàn ông bí ẩn mặt thú vậy mà lại đứng thứ hai trên hot search, dưới sự đổ lỗi của Deep Space Technology và Vĩnh Sinh Pharmaceutical, hắn trở thành người đứng đầu một tổ chức hack chuyên khai thác lỗ hổng trò chơi một cách ác ý và là thủ phạm chính đằng sau việc hàng trăm nghìn tài khoản người chơi bị mất.

"Đúng như mình dự đoán, có điều Deep Space Technology cho đến nay vẫn chưa đưa ra giải pháp cụ thể, điều này lại khiến mình hơi bất ngờ, bọn họ không định để mặc sự tồn tại của lỗ hổng đấy chứ?"

Hàn Phi đến bây giờ vẫn đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, sự nghi ngờ của hai công ty công nghệ lớn vẫn chưa hề suy yếu, nếu không nhờ sự bảo vệ nghiêm ngặt của cảnh sát, có lẽ hắn đã âm thầm “biến mất” rồi.

Thoát khỏi trang web, Hàn Phi lại mở hộp thư của mình ra, sau khi trả lời một số tin nhắn hàng ngày, hắn đột nhiên nhìn thấy một bức thư từ một số xa lạ.

“Tên tôi là Đỗ Tĩnh, chúng ta đã từng gặp nhau một lần trong công viên vui chơi, tôi có một vài câu hỏi về cậu muốn làm rõ, nếu như cậu tiện, có thể để lại một địa chỉ, chúng ta nói chuyện một chút.”

Có thể là do Hàn Phi chưa hồi âm lại, số máy lạ kia cứ cách nửa tiếng lại gửi cho Hàn Phi một tin nhắn khác.

"Tôi đã suy nghĩ rất lâu, cảm giác như mình đã quên mất một người quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Tôi cố gắng muốn bắt lấy ông ấy, nhưng đại não lại đang dần dần quên đi, cho dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng không có tác dụng.”

“Có thể nói cho tôi biết? Có phải Phó Thiên vẫn còn có một người thân nữa không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận