Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 507: Công chiếu《Tiểu thuyết gia huyền nghi》!

Hàn Phi cõng bác gái Lý lên xe cấp cứu, đưa người đến bệnh viện.

Bác sĩ bắt đầu cấp cứu cho bác gái Lý, Hàn Phi bị chặn lại bên ngoài.

Hắn cố gắng thông báo cho con của bà ấy, nhưng tiếc là điện thoại của bà đã bị khóa mật khẩu, hiện tại không thể mở được.

"Bỏ đi, mình sẽ ở đây vậy, dù sao cũng không có việc gì."

Hàn Phi cả đêm không ngủ mấy, ngồi trên ghế trong hành lang bệnh viện, khoanh tay trước ngực, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Cabin trò chơi cao cấp có thể thư giãn cơ thể, nhưng sự kiệt quệ về tinh thần vẫn cần được giải tỏa bằng giấc ngủ.

Sự mệt mỏi cùng cơn buồn ngủ từ từ tràn vào trong não, Hàn Phi dựa vào lưng ghế ngủ gật.

Nắng sớm từ từ ló dạng, ánh nắng xuyên qua lớp kính chiếu sáng hành lang.

Bệnh viện sáng sớm hơi vắng vẻ, thỉnh thoảng có một hai người qua đường nhìn thấy Hàn Phi đang ngủ say bên ngoài phòng cấp cứu, bọn họ liền chạy chậm lại vì sợ đánh thức hắn.

"Người đàn ông đó trông rất quen."

"Là anh ấy sao?"

"Hình như đúng là anh ấy, minh tinh cũng ăn mặc đơn giản như vậy à? Tại sao lại đến bệnh viện ngủ vậy?"

"Nghe nói anh ấy hộ tống một người đến, bác gái đó bị ngất xỉu, có một vết thương trên cánh tay."

"Trông anh ấy thực sự không giống diễn viên, khi bác gái kia được đưa đến, cánh tay của cô ấy đã được băng bó sẵn rồi, cách băng bó chuyên nghiệp hơn nhiều so với những người thực tập trong bệnh viện."

"Tôi thực sự muốn có chữ ký của anh ấy."

"Đừng đến làm phiền người ta."

"Vậy thì tôi chụp một bức ảnh chắc là được chứ, anh ấy thế này trông thật đẹp trai."

Y tá đi ngang đã ghi lại khoảnh khắc này bằng điện thoại di động, họ còn muốn nói gì đó thì đột nhiên có tiếng ho sau lưng.

Hai y tá trực quay đầu lại nhìn, một bác sĩ vừa đi ra khỏi phòng cấp cứu: "Đừng mê trai nữa, nhanh đi làm việc đi."

Sau khi đuổi hai y tá đi, bác sĩ bước đến chỗ Hàn Phi nhẹ vỗ vai: "Dậy đi, ngủ thế này rất dễ bị cảm đấy."

Hàn Phi đã nghe thấy giọng nói của bọn họ, nhưng vì không cảm thấy nguy hiểm nên không có phản ứng gì.

Dụi mắt, Hàn Phi nhìn bác sĩ: "Bác gái Lý thế nào rồi?"

"Đã qua cơn nguy kịch rồi, bà ấy có tiền sử bệnh tâm thần và suy nhược thần kinh lâu năm, gần đây có lẽ bà ấy đã chịu một kích thích đột ngột gì đó dẫn đến sốc não. Cũng may là cậu đã đưa đến đây kịp thời, nếu như chậm vài tiếng, bà ấy có thể sẽ không bao giờ có cách nào tỉnh lại được nữa." Bác sĩ cũng cảm thấy may mắn: "Đúng rồi, hai người là quan hệ gì vậy? Có thể liên hệ với những người thân khác của bà ấy được không?"

"Chúng tôi là đồng đội."

“Ý cậu là gì?” Bác sĩ hiển nhiên không thể hiểu được làm thế nào mà một thanh niên khoảng hai mươi tuổi sao lại cùng một đội với một bác gái lớn tuổi như vậy được.

"Tạm thời là bạn bè, người thân duy nhất của bác gái Lý là con trai, hình như đang làm việc ở tỉnh khác, là người phụ trách một chi nhánh của Deep Space Technology, nhưng tôi không có thông tin liên lạc của anh ấy." Hàn Phi đã nói tất cả những gì mình biết ra.

“Vậy không còn cách nào khác, đành chờ bà ấy tỉnh lại rồi tính sau.” Bác sĩ vốn dĩ muốn hỏi ai sẽ thanh toán hóa đơn, nhưng Hàn Phi lại không giống một người có tiền: “Trạm y tá có nước nóng và chăn, nếu cần thì cậu hãy đến lấy dùng."

Bác sĩ nói xong liền rời đi, còn Hàn Phi thì đi về phía phòng bệnh của bác gái.

Hắn còn chưa đi vào, điện thoại đã rung lên.

"Hàn Phi, 0 giờ đêm mai sẽ chính thức công chiếu 《Tiểu thuyết gia huyền nghi》, chiều nay là hoạt động cuối cùng. Đạo diễn Trương hy vọng mọi người có thể đến, anh có thời gian không?" Giọng trợ lý đạo diễn Trương vang lên trên điện thoại: "Đây là bộ phim chiếu rạp đầu tiên anh đóng, đối với anh mà nói cũng rất đáng để ghi nhớ, buổi chiều sau khi mọi người tham gia hoạt động xong, buổi tối cùng nhau ăn cơm, chờ đợi buổi công chiếu lúc 0 giờ."

Hàn Phi nhất định sau mười hai giờ sẽ phải về nhà, nếu như hắn từ chối toàn bộ, e rằng ảnh hưởng không tốt lắm, dù sao đạo diễn Trương, Bạch Hiển và những người khác đều chăm sóc rất tốt cho hắn.

"Như vậy đi, hoạt động buổi chiều tôi sẽ tham gia bình thường, buổi tối tôi không ăn cùng mọi người được. Tôi mới phát hiện ra tung tích của một kẻ tội phạm, phải hành động cùng với cảnh sát." Hàn Phi tùy tiện nói.

“Lý do xin nghỉ của anh lần nào cũng cứng như vậy.” Trợ lý đạo diễn Trương cười bất lực: “Buổi chiều tham gia hoạt động, nhớ ăn mặc chỉnh tề một chút, anh cứ coi như là chuẩn bị cho liên hoan phim ngày kia đi.”

“Liên hoan phim?” Trợ lý đạo diễn Trương không nhắc nhở, Hàn Phi đã quên mất liên hoan phim, có đoạt giải hay không hắn căn bản không quan tâm.

“Nếu như là những năm trước, anh sẽ có xác suất lớn giành được giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất và Nam diễn viên trẻ xuất sắc nhất, nhưng năm nay e rằng sẽ hơi khó khan một chút.” Giọng điệu của trợ lý đạo diễn Trương không hề lạc quan.

"Đối thủ cạnh tranh năm nay rất nhiều sao?"

"Để có được vai phụ xuất sắc nhất, anh cần phải cạnh tranh với hai diễn viên gạo cội và một diễn viên tuyến hai. Kỹ năng diễn xuất của diễn viên gạo cội là rất tuyệt vời, không tìm ra lỗi nào. Còn người diễn viên tuyến hai mới kia có rất nhiều người hâm mộ, chỉ những là bình chọn trực tuyến thôi cũng đã vượt xa anh rồi." Trợ lý của đạo diễn Trương thở dài: "Chúng tôi thực ra cũng không cảm thấy anh có thể đạt được giải diễn viên phụ xuất sắc nhất, dù sao thì cũng có nhiều diễn viên cũ cạnh tranh như vậy. Đạo diễn Trương luôn muốn giúp anh đoạt được giải diễn viên trẻ xuất sắc, giải thưởng này rất quan trọng với diễn viên trẻ, ban đầu chúng tôi nắm chắc 90%, nhưng bây giờ có hai diễn viên trẻ cạnh tranh đang có sức kêu gọi rất lớn."

Giải thưởng diễn viên trẻ xuất sắc Hàn Phi chỉ mới thấy trong mơ, trước khi bước vào thế giới tầng sâu, hắn đã có vô số tưởng tượng có thể đứng giữa sân khấu, nâng cao giải thưởng cao nhất dành cho diễn viên trẻ, được mọi người vỗ tay tán thưởng; nhưng hiện tại hắn đã không có ý định này nữa, từ khi tiến vào thế giới tầng sâu, trong giấc mơ của hắn đều là đủ loại quỷ quái.

"Hai diễn viên kia là ai?"

"Hẳn là anh đã nghe nói rồi, một người là Từ Quân Từ, nam diễn viên trẻ được xếp hàng đầu tuyến ba, sắp bước sang tuổi 30, đây là lần cuối cùng anh ấy tấn công các diễn viên trẻ, có thể nói là rất quyết tâm chiến thắng, một số bộ phim mới của anh ấy đã tạo được tiếng vang rất tốt ở phòng vé." Trợ lý đạo diễn Trương cũng rất ngạc nhiên khi nói điều này, với tư cách là người cạnh tranh giải thưởng, Hàn Phi vậy mà đến đối thủ của mình là ai cũng không biết.

"Người kia là một diễn viên mới thăng hạng giống như anh, tên là Bạch Trà. Người này rất lợi hại, anh ấy là một diễn viên trẻ được Deep Space Entertainment ra mắt trong năm nay. Đứng sau Deep Space Entertainment là Deep Space Technology, những diễn viên mới mà họ ra mắt hàng năm đều thu hút rất nhiều sự chú ý. Hơn nữa Bạch Trà cũng rất cố gắng, kỹ năng diễn xuất tuyệt vời, làm việc cực kỳ tận tâm, đã tích lũy được lượng lớn người hâm mộ trong một khoảng thời gian ngắn."

"Bạch Trà? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói đến người này." Hàn Phi hơi khó hiểu.

"Không phải chứ? Đại ca, anh có xem bảng xếp hạng đặt vé trước phim rạp gần đây không vậy! "Tiểu thuyết gia huyền nghi" của chúng ta đứng thứ hai về doanh thu đặt vé trước, đứng đầu là "Hài kịch một phần ba" do Bạch Trà đóng đó." Trợ lý đạo diễn Trương cảm thấy Hàn Phi thực sự dường như không quan tâm nhiều đến thế giới bên ngoài, một lòng một dạ chỉ nghĩ đến phá án.

Mở điện thoại ra, Hàn Phi đơn giản tìm kiếm một chút thông tin.

Bạch Trà này quả thực rất nổi tiếng, anh ta không giống như Hàn Phi đi con đường hoang dã, anh ta được Deep Space Entertainment hỗ trợ, tài nguyên tốt đến khó tin, cơ bản anh ta sẽ lên hot search vài ngày một lần, cho cảm giác một tiểu sinh hiện đang phổ biến.

Tuy nhiên, hầu hết các lượt tìm kiếm về Bạch Trà đều là một số chuyện nhỏ nhặt, chẳng hạn như thay đổi CP mới, trẹo chân khi nhảy, giảm cân khi quay phim, vô tình bị trầy xước bởi đạo cụ trong quá trình quay phim, vân vân...

Ngược lại Hàn Phi đặc biệt hơn một chút, giúp cảnh sát phá vụ án chặt thây ghép xác, hỗ trợ cảnh sát phá các vụ án mạng, bị một kẻ giết người truy đuổi trên phim trường, cuối cùng kẻ sát nhân tự sát, vân vân...

"Lên hot search còn thường xuyên hơn cả tôi, coi như tôi đã gặp được một đối thủ ngang ngửa rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận