Thần Y Tiểu Nông Dân

Chương 622


Xuân Phong đem chuyện phát hiện Bách Lý Vân Oanh trúng cổ độc nói cho hắn biết.
Phản ứng đầu tiên của Bách Lý Vân Tấn cũng giống như Bách Lý Mặc Thần, muốn cầm kiếm đi g.i.ế.c Nam Ngự Phong, nhưng lại bị Bách Lý Mặc Thần quát lớn.
Bách Lý Vân Tấn oán hận nói: "Chờ bắt được Nam Ngự Phong, ta phải lột da hắn, trút giận thay cho tiểu muội.
Lúc ăn xong điểm tâm, Nam Ngự Phong cũng tới, nhìn thấy đám người Xuân Phong đều đã thu dọn xong xuôi, chỉ chờ xuất phát hắn lộ ra nụ cười hài lòng.
"Hay là Diêu vương phi và bản vương tử cùng nhau đến núi Khổng Tước đi?"
Nam Ngự Phong nhìn Xuân Phong, đã biết rõ còn cố hỏi.
Sắc mặt Bách Lý Mặc Thần lạnh lùng nói: "Vương phi và thế tử của bổn vương sẽ cùng ngươi đi tham gia lễ Khổng Tước, bổn vương sẽ thay ngươi đi xử lý những mối nguy hại của ngươi."
Nam Ngự Phong cười ha ha, nói: "Diêu vương gia, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ! Ngươi yên tâm, bổn vương tử sẽ thay ngươi chăm sóc tốt vương phi trong khi ngươi đi làm nhiệm vụ."
"Hừ!"
Bách Lý Mặc Thần khinh thường không thèm để ý Nam Ngự Phong, chỉ hừ lạnh đáp lại.
"Diêu vương phi, xin mời?" Nam Ngự Phong hướng về Xuân Phong nói, bỗng nhiên lại giống như nhớ tới cái gì, quan tâm nói.
"Bản vương tử cảm nhận được dường như đêm qua quận chúa nghỉ ngơi không tốt, hiện tại quận chúa thế nào rồi?"
Xuân Phong thản nhiên nói: "Nếu nhị vương tử đã nắm rõ mọi chuyện trong lòng bàn tay, biết rõ hết mọi thứ sao còn cố hỏi làm gì?"
Nam Ngự Phong khách khí nói: "Sao vương phi lại nói vậy, tốt xấu gì quận chúa cũng là thủ lĩnh phu nhân tương lai của ta, làm sao ta có thể không quan tâm nàng ấy chứ?"
Xuân Phong lạnh lùng cắn răng nói: "Hừ, đa tạ."
Nói xong, nàng đưa theo Hàm Châu cùng Phủng Nguyệt dẫn đầu đi ở phía trước, Bách Lý Vân Tấn và Hạ Tư Ngạn theo sát phía sau.
Sau khi đám người Xuân Phong xuất phát, Bách Lý Mặc Thần cũng dẫn người đi tới phủ thủ lĩnh.
Đám người Nam Ngự Phong đi chưa được bao lâu thì có một người hầu đến bên tai Nam Ngự Phong nhẹ giọng nói: "Phía bên kia tam vương tử đã hành động."
Khóe miệng Nam Ngự Phong nhếch lên nụ cười, thản nhiên nói: "Ta đã biết, không được lộ ra ngoài."
"Vâng."
Sau khi tên người hầu lui ra, rõ ràng tâm tình Nam Ngự Phong rất vui vẻ, ngay cả bước đi cũng nhanh nhẹn hơn rất nhiều.
Núi Khổng Tước là thánh địa của Na Thần, nơi này có số lượng lớn Khổng Tước sinh sống, hàng năm mùng mười tháng mười, tập thể bọn Khổng Tước sẽ bay ra khỏi núi Khổng Tước, gieo phúc lợi cho nhân dân Na Thần, mà các lần trước tuyển chọn thủ lĩnh Na Thần, cũng diễn ra vào ngày này.
Khi đám người Xuân Phong và Nam Ngự Phong đến, người của các bộ tộc đã chờ trước núi Khổng Tước.
"Nhị vương tử, tam vương tử và thủ lĩnh đâu?"
Một trưởng lão có tuổi trong tộc đến hỏi.
Nam Ngự Phong mặt lộ vẻ kinh ngạc hỏi: "Phụ thân bệnh nặng, hôm nay đến phiên tam đệ chăm sóc, tam vương đệ cùng phụ vương còn chưa đến sao?"
Trưởng lão kia hiểu rõ gật gật đầu, sau đó lại thấp giọng hỏi: "Không biết gần đây thân thể thủ lĩnh..."
Nghe vậy trên mặt Nam Ngự Phong hiện ra vẻ đau xót.
"Tình trạng gần đây của phụ vương không mấy lạc quan, ta mời Diêu vương phi từ Thiên An tới. Y thuật của Diêu vương phi rất tốt, có lẽ sẽ trị khỏi bệnh cho cha của ta."
Lúc này trưởng lão mới nhìn thấy Xuân Phong ở phía sau Nam Ngự Phong.
"Thì ra là Diêu vương phi của Thiên An, Diêu vương phi quả nhiên phong thái xuất chúng, lão hủ nghe danh đã lâu, hôm nay đã được gặp thật sự là tam sinh hữu hạnh!"
Vị trưởng lão lớn tuổi, nghe nói là Diêu vương phi nên lập tức khách khí thi lễ nói.
Xuân Phong cũng cũng đáp lễ trả lời: "Lão nhân gia khách sáo rồi, hôm nay có thể tham gia lễ Khổng Tước của Na Thần, bổn vương phi cũng vô cùng hân hạnh."
Lúc này, thủ lĩnh của các tộc khác cũng vây quanh, bắt đầu hàn huyên cùng Nam Ngự Phong, còn Xuân Phong đã lặng lẽ rời đi không lưu lại dấu vết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận