Thần Y Tiểu Nông Dân

Chương 365


Kim Tần mạo hiểm đến thông báo cho Thái hậu chính là muốn được bảo vệ, bây giờ tâm nguyện đã đạt, cũng không uổng phí một phen tâm tư của nàng.
"Đa tạ Thái hậu, đa tạ Thái hậu!" Kim Tần quỳ trên mặt đất, liên tục dập đầu tạ ơn Thái hậu.
"Được rồi, được rồi, mau đứng lên đi, cẩn thận thân thể, ngươi còn đang mang thai đó!" Thái hậu nhìn thoáng qua Kim Tần trên mặt đất, giương mắt nói.
Thái hậu đương nhiên biết, Kim Tần ở nơi này bất cứ khi nào cũng có thể bị bức cung, nàng mạo hiểm đến tìm bà, chính là cầu điều gì!
Dù Kim Tần không nói, bà cũng sẽ bảo vệ hài tử trong bụng nàng!
Nếu Diêu vương thật sự xảy ra chuyện, Tam hoàng tử có dã tâm như vậy, các hoàng tử còn lại có thể đảm đương thật sự không nhiều, vì hưng thịnh của hoàng tộc, vì con cháu hoàng thất, Thái hậu sẽ bảo vệ mẹ con bọn họ.
Nghe nói Bách Lý Mặc Thần gặp chuyện không may, Thái hậu rất lo lắng, cháu trai ưu tú nhất của bà, sao lại xảy ra chuyện như vậy?
Ngoại trừ khiếp sợ, Thái hậu cũng không tin, nhiều lần chém jeet đẫm máo ở chiến trường, hắn đều không sao, lần này nhất định cũng sẽ như vậy, Phật tổ sẽ phù hộ cho hắn.
Thái hậu trong lòng thầm mong Phật tổ phù hộ, lại nhìn ngọc bội trong tay, ánh mắt đầy vẻ đau xót!
Ngọc bội này là vật bên người Hoàng thượng, không chỉ là phối sức, bên trong còn là con dấu, cầm nó tương đương với cầm thánh chỉ trong tay.
Hoàng thượng bảo Kim Tần giao con dấu cho bà, không nghi ngờ gì, chính là muốn bà thanh lý môn hộ, vừa nghĩ đến người phải xử lý là cháu ruột của mình, trong lòng Thái hậu một trận đau đớn.
Hổ dữ không ăn thịt con, Thái hậu vốn tin Phật, đương nhiên không đành lòng, nhưng vì bách tính thiên hạ, bà không thể không vì đại nghĩa diệt thân.
Theo lời Kim Tần nói, Tam hoàng tử bây giờ chính là là một bạo quân hoang dâm vô độ, bà sao có thể mang thiên hạ giao vào tay hắn.
Nhưng Hoàng thượng hiện tại còn chưa chít, hắn đã vội muốn nắm thiên hạ trong tay, muốn làm chuyện bức cung, tuyệt đối không thể giao thiên hạ cho Tam hoàng tử.
Đêm đó Thái hậu liền viết một phong thư, bảo Lâm ma ma phái người bí mật mang đến quân doanh ở Tây Bắc, giao cho đại tướng quân Tây Bắc, Ti Mục tướng quân.
Ti Mục tướng quân chính là người nhà mẹ đẻ Thái hậu, hôm nay Thái hậu có việc, hắn đương nhiên sẽ gấp rút tiếp viện!
Quân doanh Tây Bắc cách kinh thành không tính là gần, nhưng so với các quân doanh khác thì xem như là gần nhất!
Nhận được mật thư, Ti Mục tướng quân lập tức nhổ trại, mang binh lính bí mật hồi kinh. Vì tránh động tĩnh quá lớn, Ti Mục tướng quân chỉ mang theo thân tín tinh anh trong doanh trại của mình, cải trang thành bách tính chạy đi.
Cùng lúc đó, Thái hậu đột nhiên tuyên bố cầu phúc xong, sẽ không bế quan nữa.
Thái hậu còn vui mừng nói, muốn đón Kim Tần vào cung, làm bạn với bà.
Nhưng việc Diêu vương gặp chuyện không may và Hoàng thượng bệnh nặng thì bà vờ như không biết, không quan tâm.
Chỉ nghe trong cung truyền tin tức đến, nói Thái hậu thi thoảng sẽ hỏi Hoàng thượng khi nào đi săn trở về.
Đêm trước khi Kim Tần đến cung Thái hậu, Vân phi thanh thế to lớn mang theo một đám người đi đến tẩm cung Kim Tần.
"Các ngươi đây là muốn làm gì? Nương nương chúng ta hiện đang mang long tự, nếu như động phải, các ngươi đảm đương nổi sao?" Nhìn cung nhân nối đuôi muốn vào, đại cung nữ bên cạnh chắn trước mặt Kim Tần, lớn tiếng quát to.
"Dô, hạ nhân bên cạnh Kim muội muội quả nhiên là mạnh mẽ a~!" Vân phi một thân hoa phục rực rỡ, đi đến trước mặt Kim Tần, ánh mắt trào phúng nói.
Kim Tần nhìn thanh thế Vân phi lớn như vậy, trong lòng không khỏi có chút run rẩy, lẽ nào bị bọn họ phát hiện rồi sao?
Vân phi muốn ra tay với nàng sao? Lẽ nào con của nàng không giữ được sao? Kim Tần gắt gao nắm lấy bàn tay mình, cắn môi, nhìn chằm chằm Vân phi không nói một lời.
Vân phi thấy bộ dáng này của nàng, xùy một tiếng liền nở nụ cười, nói tiếp: "Muội muội đừng khẩn trương, ta sẽ không làm gì muội, chỉ cần muội ngoan ngoãn nghe lời là được!"
Vân phi nâng ngón tay thon dài như bạch ngọc của mình lên, trên móng tay sơn màu đỏ tươi, thoạt nhìn kiều diễm ướt át, môi đỏ mọng khẽ động, Vân phi khẽ đưa móng tay lên thổi một hơi, tư thái lẳng lơ nói.
"Các ngươi muốn làm gì?" Kim Tần giọng nói cứng ngắc hỏi, nàng không dám xác định bọn họ sẽ tổn thương nàng hay không, thậm chí bắt đầu hoài nghi, Thái hậu có thật sự bảo vệ được nàng không!
"Rất đơn giản, muội muội thông minh như vậy, đương nhiên biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, chỉ cần muội muội biết giữ miệng, chuyên tâm phục vụ Thái hậu cho tốt, để cho lão nhân gia đừng bận lòng là được!"
Vân phi nhìn về phía Kim Tần, ánh mắt đắc ý, giống như Kim Tần đã là dê con trong tay nàng đang chờ bị làm thịt.
Hóa ra là muốn nàng giữ bí mật, vừa nói như vậy, trong lòng Kim Tần thở phào nhẹ nhõm, xem ra chuyện đêm trước gặp Thái hậu không bị phát hiện, cũng may….
"Vân phi tỷ tỷ yên tâm, Kim Tần biết nên làm thế nào, nhất định sẽ dụng tâm hầu hạ Thái hậu thật tốt, để Thái hậu vô lo vô nghĩ!"
Kim Tần tận lực làm bộ khiêm tốn, ở trước mặt Vân phi nói.
"Vậy thì tốt, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, nếu muội muốn bảo vệ tốt hài tử trong bụng và những người ngoài cung kia, thì thành thật một chút cho ta! Rõ chưa?"
Vân phi đứng lên, ghé đến bên cạnh Kim Tần nhỏ giọng uy hiếp!
Nhìn sắc mặt Kim Tần trắng bệch, Vân phi hài lòng nở nụ cười, mang theo một đám cung nhân rời khỏi Hoa Nguyên cung để lại Kim Tần đứng tại chỗ, vẻ mặt sợ hãi!
"Nương nương, người không sao chứ!" Đại cung nữ bên cạnh Kim Tần nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, có chút lo lắng hỏi.
"Ta không sao, không sao…" Kim Tần vô lực xua tay, chống tay lên bàn ngồi xuống, nhìn các cung nữ xung quanh, phân phó một tiếng: "Mau thu dọn đồ đạc, chúng ta đến chỗ Thái hậu."
Sau khi Vân phi rời đi chỉ khoảng một nén hương, Kim Tần vội vàng chuyển đến cung Thái hậu.
Đêm đó, một đoàn người cải trang đến kinh thành, ở lại một khách điếm hẻo lánh.
"Chủ tử, thuộc hạ đã tra rõ, Hoàng thượng hiện tại bị bệnh nặng, bị Tam hoàng tử và Vân phi giam lỏng trong Hoa Thanh cung, Thái hậu nương nương tựa hồ không biết chuyện, vẫn ở lại tẩm cung của mình, ngày ngày tụng kinh cầu phúc. Trong kinh thành, một nửa đại thần phản bội quy thuận Tam hoàng tử, trong đó có một số là bị ép, bao gồm Hộ Quốc Công phủ!"
Bách Lý Mặc Thần ngồi ở vị trí đầu, mặt nạ vẫn chưa tháo xuống, Xuân Phong thì ăn mặc thành một tiểu tư đen gầy đi theo bên cạnh Bách Lý Mặc Thần.
"Hộ Quốc Công phủ?" Bách Lý Mặc Thần ngón tay gõ nhẹ mặt bàn hỏi: "Cụ thể là có chuyện gì?"
"Hình như là Đại tiểu thư của Hộ Quốc Công phủ bị Tam hoàng tử giam lỏng, hắn lợi dụng điểm yếu này uy hiếp người nhà Quốc Công giao ra binh quyền!" thuộc hạ bẩm báo.
"Vậy tình hình ở Hộ Quốc Công phủ hiện tại thế nào?" Xuân Phong ở một bên không nhịn được hỏi một câu.
Tuy rằng nàng không có hảo cảm với Hạ Sính Đình, nhưng cô rất quan tâm cữu cữu và Lam Lam.
Người đến báo tin không biết Xuân Phong, không khỏi liếc nhìn Vương gia một cái, rất tò mò tại sao tiểu tư này vô phép tắc như vậy, nhưng Vương gia lại không tức giận.
"Nói tiếp đi!" Bách Lý Mặc Thần lạnh giọng nói.
"Hộ Quốc Công phủ hiện tại vẫn chưa đồng ý giao ra binh quyền, cố ý kéo dài thời gian, đang cùng Tam hoàng tử đánh Thái cực." Người kia nghe Bách Lý Mặc Thần lên tiếng, lúc này mới tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận