Tà Vật Hiệu Cầm Đồ: Chỉ Lấy Hung Vật

Chương 503: kích thích biện pháp (2)

Chương 503: Biện pháp khích tướng (2)
Đôi Hồng Y bé con kia đột ngột xuất hiện bên cửa sổ.
Vẻ mặt chúng có chút khẩn trương, vươn bàn tay nhỏ bé ra, dùng sức vỗ mạnh vào cửa sổ.
"Bình!"
Ngay sau đó, âm khí sắc bén tràn ngập hành lang. Vị lão sư cầm thước dài trong tay lập tức chạy tới.
Thân ảnh bé con biến mất.
Mà Lục Phi vừa kịp kéo cửa tủ ra, nghe thấy động tĩnh lão sư chạy tới, vội vàng dừng động tác.
Trong tủ.
Ẩn giấu một bé trai tái nhợt.
Thần sắc bé trai mờ mịt mà khẩn trương, dường như không biết chuyện gì xảy ra, chỉ bản năng sợ hãi.
Sinh hồn!
Lục Phi và Kinh Kiếm còn chưa kịp vui mừng.
"Hỏng đứa nhỏ, đáng đòn!"
Lão sư tức giận vung thước, đập mạnh vào cửa sổ.
Mảnh thủy tinh văng tung tóe khắp nơi.
"Ô ô!" Bé trai bị tiếng động khủng bố này dọa cho khóc thét lên.
"Không ổn!"
Âm khí sắc bén lập tức ập tới sau lưng, Lục Phi cùng Kinh Kiếm liều mạng né tránh.
Thước dài gào thét từ giữa hai người đập tới, đánh mạnh vào cửa tủ, khiến tủ lõm xuống.
Bé trai sợ hãi khóc lớn hơn.
"Ồn ào, hỏng đứa nhỏ, cuối cùng cũng tìm được ngươi!"
Lão sư cúi đầu xuống, lộ ra nụ cười dữ tợn hưng phấn trên mặt, bàn tay lớn quấn đầy âm khí vươn vào trong tủ.
"Buông đứa bé đó ra!"
Trong tình thế cấp bách, Kinh Kiếm hét lớn, pháp khí trong tay lóe lên tinh quang, liều mạng đánh về phía lão sư.
Nhưng tinh quang giống như ngọn lửa nhỏ yếu.
Vừa chạm vào âm khí trên người lão sư, liền lập tức tắt ngấm.
Lục Phi bám sát theo sau ra tay.
Côn gỗ táo bộc phát uy lôi điện, tiếng sấm rền vang rốt cuộc thu hút sự chú ý của lão sư.
Đôi tai to lớn giật giật, vẻ mặt lão sư càng thêm dữ tợn, toàn thân âm khí bộc phát.
"Tất cả những đứa trẻ ồn ào hư đốn, đều phải chịu trừng phạt!"
Thước dài vung vẩy, đánh về phía Lục Phi.
"Mau đi cứu đứa bé!"
Lục Phi vừa né tránh, vừa hô lớn với Kinh Kiếm.
"Ngươi cố gắng cầm chân hắn!"
Kinh Kiếm cắn răng, rón rén tới gần tủ quần áo.
Lục Phi không ngừng vung vẩy lôi kích mộc, tạo ra tiếng động rất lớn, từng bước lui lại, cố gắng dẫn dụ lão sư ra khỏi phòng học.
Kinh Kiếm thuận lợi đến trước tủ quần áo, giơ ngón tay lên với bé trai đang thút thít.
"Tiểu bằng hữu, đừng khóc!"
Người sống không thể trực tiếp chạm vào sinh hồn, hắn nhặt một con rối bên cạnh, sử dụng hết vốn liếng dụ dỗ.
"Ngoan nào, phụ vào con rối này, chúng ta đưa con ra ngoài tìm mẹ......"
Bé trai vốn đang rất sợ hãi, nghe hắn nói tìm mẹ, lập tức bò ra khỏi tủ.
Nhưng đúng lúc này.
Đôi Hồng Y bé con kia lại hiện ra, chúng nắm lấy tay bé trai.
"Hắn là người xấu, là kẻ lừa đảo, đừng tin hắn!"
Bọn chúng nắm lấy bé trai, nhanh nhẹn luồn qua dưới cánh tay Kinh Kiếm, vẻ mặt nhỏ nhắn lộ rõ sự cảnh giác và địch ý.
"Đáng ghét, tiểu quỷ!"
Kinh Kiếm tức giận không thôi, vung thất tinh pháp kiếm về phía Hồng Y bé con.
Hồng Y bé con đã kéo bé trai lùi về nơi hẻo lánh, dùng sức đạp đổ một chiếc tủ, thân ảnh lập tức biến mất.
Tủ đổ xuống đất, phát ra tiếng vang cực lớn.
Lão sư tai to vốn đã bị Lục Phi dụ ra khỏi phòng học, lập tức quay đầu lại, ném chiếc thước trong tay về phía Kinh Kiếm.
"Đứa trẻ hư! Tất cả đều là do lũ trẻ hư!"
"Oanh!"
Chiếc thước giống như một thanh trường kiếm khổng lồ, gào thét bay tới.
Kinh Kiếm kinh hãi, luống cuống tay chân mới khó khăn lắm tránh được chiếc thước.
Bụi bay mù mịt, thước cắm sâu vào vách tường, phát ra tiếng động khiến da đầu hắn tê dại.
Chưa kịp phản ứng, quỷ thủ của lão sư đã chụp tới, chiếc thước bay ra khỏi vách tường, dựng thẳng trên đỉnh đầu hắn.
Rồi hung hăng đập xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận