Ta Là Võ Học Gia

Chương 965: Chạy thoát

Trang 482# 2
 
 
 


Chương 965: Chạy thoát

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Hành động này của Esther khiến đám người giật nảy mình.
Cảnh tượng như thế này ở giáo đường cũng không phải là dạng giống như hội nhóm chuyên đi tống tiền trong quán rượu. Giáo đường là bệ đỡ của Thần, tự nhiên là có Thần lực phù hộ. Cho dù trên mặt đất không phải là nham thạch mà là làm bằng gỗ thì người chơi bình thường cũng không thể đánh hỏng được, do vậy có thể thấy được một kiếm này của Esther mạnh mẽ như thế nào.
Hơn nữa phát động công kích trong giáo đường chính là trọng tội. Người chơi PK trong giáo đường đều sẽ bị phạt, nhẹ thì bị giết chết tại chỗ, nặng thì bị truy nã toàn server. Bên cạnh đó, nếu làm kẻ địch với dạng NPC như Esther và hai bên đánh nhau thì phỏng chừng các vị đang ngồi đây không có ai chạy thoát.
Ý tứ trong lời nói của Esther rất rõ ràng, cô ta tuyệt đối sẽ không tự nguyện từ bỏ Thần cách, nếu muốn lấy đi Thần cách thì nhất định phải đánh bại cô ta mới được.
Esther là một BOSS Ám Kim cấp Sử Thi đấy, chưa kể đến hậu quả của việc đánh nhau trong giáo đường sẽ ra sao, chỉ cần có đầu óc một chút, Vương Vũ cũng sẽ không vì người như Alicia mà đi chọc vào tổ ong vò vẽ giáo hội Quang Minh này.
"Ha ha, lão đại, hai tên hèn hạ kia muốn đánh nhau với ngài Thống lĩnh!"
Đào Hoa Lang ở một bên phụ trách theo dõi Vương Vũ thấy cảnh này bèn hưng phấn gửi tin cho Tam Văn Mặc Ngư.
Vương Vũ hung ác có thể hung ác qua được giáo hội Quang Minh sao? Chuyện này nếu như phải đánh nhau Vương Vũ khẳng định không có nửa phần thắng, kẻ hả giận nhất chính là công hội Cuồng Lang.
"Không thể nào. . ." Tam Văn Mặc Ngư nhận được một tin tức khó tin như vậy phải sửng sốt mất mấy giây mới trả lời: "Giáo hội Quang Minh mà hắn cũng dám đắc tội hả?"
"Nhỡ đâu hắn ngu xuẩn thật thì sao?" Đào Hoa Lang phân tích nói.
"Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có dám tấn công ngài Thống lĩnh không?" Tam Văn Mặc Ngư hỏi.
"Nhảm nhí! Ta đương nhiên sẽ không." Đào Hoa Lang trả lời như lẽ dĩ nhiên.
"Vậy chuyện kia không thể!" Tam Văn Mặc Ngư nói: "Ngươi ngốc như vậy mà còn biết không nên tấn công, hắn ta sao sẽ làm chuyện đó. Mau nghĩ biện pháp buộc hắn ra tay trong giáo đường đi! Không phải sợ chết! Hoàn thành sẽ trọng thưởng."
"Chuyện này. . ." Đào Hoa Lang nhận được mệnh lệnh của Tam Văn Mặc Ngư, khó xử đưa ánh mắt nhìn lên người Vương Vũ.
Giống như Tam Văn Mặc Ngư nói, Vương Vũ cũng không phải người ngu, hắn làm sao sẽ đi khiêu khích giáo hội Quang Minh. Nhìn thấy Esther muốn ra tay, Vương Vũ cân nhắc một chút lợi và hại sau đó bày tỏ bản thân chỉ hỏi một chút chứ không có ý tứ gì khác. Nói chuyện xong, Vương Vũ lôi Mọt Sách Nhỏ Bé muốn đi ra ngoài.
Trông thấy hai người Vương Vũ sắp sửa rời khỏi, mấy người Đào Hoa Lang vội vã theo đuôi, giơ dao găm lên làm bộ muốn đâm xuống.
Lại bẫy người y hệt Quản lý Thư viện...
Theo lý mà nói, Vương Vũ đã nếm qua một lần thua thiệt hẳn là sẽ không mắc lừa lần nữa mới đúng, nhưng mà thói quen mấy chục năm của Vương sao có thể nói đổi liền đổi. Cảm giác được sau lưng có sát khí Vương Vũ thậm chí quên mất mình đang ở nơi nào, đầu cũng không quay lại duỗi cánh tay ra sau tóm lấy Đào Hoa Lang lôi lên trước mặt, vỗ ngay một chưởng lên đầu Đào Hoa Lang.
"Trời đất! Ngưu huynh ngươi gặp rắc rối rồi!"
Thấy Vương Vũ vươn tay đã tức khắc làm thịt một người, Mọt Sách Nhỏ Bé giống như là động phải công tắc điện cao giọng kêu lên.
Những gã bỉ ổi trong góc hẻo lánh thấy thế cũng cả kinh, rối rít chạy mất dép.
Nhưng chưa chờ bọn họ chạy tới cửa, đoàn người tuần tra đã nhanh chóng phong tỏa cửa Thánh điện, thuần thục đánh mọi người thành những cụm ánh sáng trắng.
Những gã bỉ ổi cho đến chết cũng không biết người kia là thần thánh phương nào mà lại dám hành hung đánh người trước mặt đội tuần tra của Thánh điện.
"Vì Thần và công lý!"
Cùng lúc đó, một thanh âm quen thuộc vang lên bên tai Vương Vũ.
"???"
Vương Vũ nghe tiếng bèn quay đầu lại, chỉ thấy tất cả Kỵ sĩ hai bên Thần điện đồng loạt chuyển động về phía mình, mà đội tuần tra ở một bên đã giết chết tất cả người chơi trừ hai người Vương Vũ ra, sau đó cũng phong kín tất cả lối ra.
"Trói Buộc Thần Thánh!"
Ngay sau đó, mọi người chỉ nghe một tiếng quát, Esther cách đó không xa hai tay nắm chặt cự kiếm vung lên, một luồng kiếm khí màu vàng kim bổ xuống từ giữa không trung.
Mặc dù biết đối thủ rất mạnh mẽ nhưng Vương Vũ cũng không phải loại người có thói quen ngồi chờ chết. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Vương Vũ lăn mình sang bên cạnh một cái tránh thoát được kiếm khí của Esther.
Mà Mọt Sách Nhỏ Bé sau lưng Vương Vũ lại không có thân thủ bật hack như hắn đã trực tiếp bị ánh sáng màu vàng cuốn lấy.
Esther vung tay lên quát một tiếng: "Phá!"
Khi kim quang nổ tung, Mọt Sách Nhỏ Bé cũng tiêu tán theo nó. Trong Thánh điện lúc này chỉ còn sót lại một mình Vương Vũ.
Nhóm Kỵ sĩ Thánh điện từ bốn phương tám hướng vây quanh Vương Vũ.
Esther chỉ kiếm vào Vương Vũ, nghiêm nghị nói: "Dám ở trong Thánh điện giết người, miệt thị thần uy, tội danh đáng giết!"
Đồng thời Vương Vũ cũng nhận được nhắc nhở của hệ thống: Bởi vì bạn đã miệt thị thần uy, vinh dự trận doanh Quang Minh -200.
Vương Vũ cảm thấy rất đau khổ, miệt thị thần uy cái chó má gì chứ, hắn rõ ràng là phòng vệ chính đáng mà. Lần này thì hay rồi, một lần mà bị trừ 200 điểm vinh dự. Hắn thật vất vả mới tăng được giá trị vinh dự trận doanh Quang Minh thành số dương, qua một lần này lại muốn tụt về không rồi.
Dĩ nhiên, điều càng đáng buồn hơn không phải là việc thuộc tính bị trừ mà là lúc này Vương Vũ đã bị một lượng lớn Kỵ sĩ Thánh điện bao vây. Đây mới là điều đáng sợ nhất.
Thời điểm ở Thánh Thành, Vương Vũ đã được chứng kiến sức mạnh dũng mãnh của đám “bình sắt” này. Bọn họ giống như quái trong phụ bản sẽ tăng lên theo đẳng cấp của người chơi mà không một con nào dễ đối phó cả, ở giữa còn có chiến trận bổ trợ lẫn nhau tạo thành một trận hình vô địch. Nếu là ở trong hoàn cảnh bình thường Vương Vũ còn có tâm tình chơi đùa với bọn họ, nhưng hiện tại sau lưng hắn có một đội tuần tra Thánh điện và còn có một BOSS lớn cấp 100, Vương Vũ muốn chạy cũng có chút khó khăn.
"Mâu Thánh Vẫn!"
Nhìn thấy Vương Vũ tránh thoát khỏi chiêu Trói Buộc Thần Thánh của mình, Esther nắm hờ tay trái giữa khoảng không rồi vung lên cao, một thanh mâu ánh sáng xuất hiện trong tay cô ta. Cô ta lập tức vung tay hất lên, quang mâu theo động tác tay đâm về phía Vương Vũ.
Ánh mắt Vương Vũ xiết chặt lại, hắn vừa muốn né tránh thì đột nhiên quang mâu chia thành năm phần, biến thành năm thanh, phân biệt đâm vào tứ chi và trái tim Vương Vũ.
Kỹ năng dạng này của BOSS lớn Esther dĩ nhiên Vương Vũ không dám đón đỡ. Trong nháy mắt khi quang mâu sắp đâm trúng mình, Vương Vũ không chút hoang mang lăn mình tại chỗ tránh thoát.
Đến lúc đó, nhóm Kỵ sĩ Thánh điện đã dàn xong trận hình, trên thân bọn họ đều lóe lên ánh sáng thần thánh. Thánh Thuẫn đồng loạt đánh xuống mặt đất dưới chân Vương Vũ.
Mắt thấy bản thân sắp bị đập thành bánh thịt, Vương Vũ lại nằm ngửa về sau, hai tay chống lên mặt đất, hai chân sử dụng Lôi Đình Cước bất ngờ đạp một cái, cả người hắn lướt trên mặt đất chui ra ngoài từ giữa hai chân Kỵ sĩ Thánh điện.
Cũng may đám “bình sắt” này có độ nhanh nhẹn không cao, khi bọn họ kịp phản ứng lại thì Vương Vũ đã nhảy liên tục được mấy cái tới góc tường.
Cửa giáo đường đều khá cao. Đội Kỵ sĩ tuần tra cũng chỉ cao có hai mét, mà sảnh trước cao tới mười mét giống như một vật cản. Cho dù là vậy, độ cao này đối với Vương Vũ mà nói cơ bản cũng không phải là chướng ngại gì, hắn đến chỗ này chẳng khác nào đã tìm được cửa ra rồi.
Có điều Esther cũng không phải là những binh tốt thiếu não kia, trong nháy mắt Vương Vũ chạy thoát khỏi vòng vây cô ta đã phát hiện. Esther phóng người nhảy vọt qua nhóm Kỵ sĩ Thánh điện, tay hơi vung lên trong không trung, thanh kiếm khổng lồ lập tức rời khỏi tay cô ta, nhắm ngay giữa lưng của Vương Vũ mà lao đến.
Vương Vũ nghe được tiếng xé gió phía sau, hắn không nói hai lời trực tiếp khai triển khinh công, hai chân đạp mạnh lên không trung, khi sắp sửa rơi xuống hắn lại đạp mạnh thêm một lần nữa. Thanh kiếm khổng lồ của Esther cơ hồ lao sát qua chân Vương Vũ cắm mạnh vào trên vách tường.
"Cảm tạ mỹ nữ hỗ trợ!" Vương Vũ quay đầu lại làm dáng cất tiếng chào với Esther rồi đột nhiên đạp một cước lên chuôi kiếm, mượn lực đạp lên vách tường, sau đó hắn như giẫm trên đất bằng bay thẳng một mạch ra ngoài Thánh điện Thập Tự Quân, nhanh chóng lao ra khỏi cửa.




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận