Ta Là Võ Học Gia

Chương 950: Cảnh giới của lốp xe dự phòng

Trang 475# 1
 
 
 


Chương 950: Cảnh giới của lốp xe dự phòng

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




"Cái này, cũng có chút gây khó chịu cho người khác đi."
Đọc xong lá thư của Alicia, vẻ mặt của Vương Vũ cũng vô cùng bất ngờ nhìn Simba, có chút thông cảm nói.
Nội dung cụ thể trong thư của Alicia là gì, vì để không bị phản đối vì ăn gian số lượng chữ, chú Ngưu (aka tác giả) cũng không trình bày tỉ mỉ nữa, dù sao tất cả mọi người đều không có bạn gái, mấy từ ngữ ngược cẩu sẽ khiến cho mọi người cảm thấy không thoải mái.
Có điều nội dung của bức thư có thể tóm tắt ngắn gọn thành mấy nội dung dưới đây:
Một: Alicia và thành chủ rất ân ái, ý là bảo Simba đừng suy nghĩ nhiều nữa.
Hai: Simba là người tốt, đầu tiên phát cho ông ta một tấm thẻ người tốt đã.
Ba: Thành chủ hàng năm đều phụng sự cho nhân dân không có tâm trí nào tu luyện, cho nên vẫn chưa đột phá được giới hạn của nghề nghiệp, hy vọng mượn Tượng Thần Chi Hồn của Simba để sử dụng nhằm nâng cao cảnh giới của thành chủ.
Bốn: Simba là người tốt, nhất định sẽ giúp đỡ cô ta, lại phát thêm một tấm thẻ người tốt nữa cho ông ta.
Vương Vũ còn tưởng rằng phu nhân thành chủ này sẽ có một mối quan hệ ngoài luồng với Simba nữa cơ đấy, không thể ngờ được người phụ nữ này lại làm ra một chuyện như thế.
Khoe ân ái thì cũng thôi đi, còn khoe ân ái ngay trước mặt Simba, cuối cùng còn ướn gương mặt nghiêm túc đến tìm Simba nhờ giúp đỡ, đây không phải là trào phúng trắng trợn sao.
Thảo nào Simba lại có vẻ mặt như thế kia, ngay cả người ngoài như Vương Vũ này cũng có chút không nhìn nổi nữa rồi, tràn đầy thông cảm với Simba.
"Ai..." Simba lắc đầu nói: "Nếu không phải bị bất đắc dĩ, cô ấy cũng sẽ không tìm ta đâu, dù sao thứ như Tượng Thần Chi Hồn này trên thế giới cũng không mấy ai có được."
"Ồ ồ ồ, thảo nào." Vương Vũ cái hiểu cái không gật gật đầu hỏi: "Tượng Thần Chi Hồn rốt cuộc là thứ gì vậy?"
Simba nói: "Là sức mạnh của thần, có Tượng Thần Chi Hồn, ta mới là một tượng thần thật sư, loại sức mạnh này không những có thể thăng cấp cảnh giới rèn, còn có thể thăng cấp cảnh giới nghề nghiệp, Willie bây giờ là người có tu vi đỉnh phong trong nghề nghiệp của loài người, nếu có Tượng Thần Chi Hồn, sẽ càng tăng thêm một bậc."
"Nếu đưa thứ này cho ông ta rồi, vậy thì ngươi phải làm thế nào?" Vương Vũ hỏi.
"Tượng Thần Chi Hồn chính là thần cách của ta, không còn nó, ta đương nhiên không còn là tượng thần nữa." Simba thản nhiên nói.
Vương Vũ nghe thấy thế lại giật mình kinh hãi lần nữa: "Đây chẳng phải là nói, cô ta muốn dùng thần cách của ngươi để thăng cấp cảnh giới cho chồng cô ta? Hơi quá đáng rồi đó!"
Vì để giúp đỡ một người, lại phải hủy hoại một người khác, loại hành vi này quả thật vô cùng đáng căm giận, Simba là một chiếc lốp xe dự phòng không sai, nhưng mà cũng không thể không coi lốp xe dự phòng như con người được.
"Ha ha... Đừng nói như vậy, ai bảo ta đã từng đồng ý với cô ấy chứ." Simba cười khổ nói: "Đáng tiếc thật, chuyện này ta cũng rất muốn giúp, nhưng mà Tượng Thần Chi Hồn của ta đã mất từ lâu rồi."
"Mất rồi á?" Chẳng biết tại sao, Vương Vũ cảm thấy có chút may mắn.
"Đúng vậy, ngươi nhìn xem bây giờ ta như thế này, còn có thể nâng được búa nữa hay sao? Bây giờ ta chẳng qua cũng chỉ là một lão sâu rượu có tiếng mà không có miếng thôi." Trong lời nói của Simba tràn đầy chua xót.
Ông lão này cũng quá đáng thương, bởi vì phụ nữ mà không gượng dậy nổi, ngay cả thần cách cũng bị mất, bây giờ nữ thần lại vì chồng cô ta mà cầu xin Tượng Thần Chi Hồn Simba đã mất đi từ lâu, cái này chưa chắc đã không phải là một kiểu quả báo.
Đương nhiên rồi, phụ nữ ấy mà, tuyệt đối không phải để đàn ông vin vào đó mà lấy cớ sa đọa được, đức hạnh của Simba đến mức độ này cũng chưa chắc tất cả đều xuất phát từ Alicia.
"Mất rồi mất thôi chứ sao." Vương Vũ đứng dậy, trong lòng như trút được gánh nặng.
Cái này gọi là người đáng thương tất cũng có chỗ đáng giận, loại hành vi vì chồng mình không ngại hy sinh một người tôn thờ mình của Alicia, Vương Vũ vô cùng khinh thường, nhiệm vụ không thể tiếp tục được nữa ngược lại rất tốt, gánh nặng trong lòng Vương Vũ cũng có thể nhỏ đi một chút.
Ngay đúng lúc Vương Vũ định rời đi, Simba đột nhiên nói: "Ngươi giúp ta một chuyện thôi."
"Ta có thể giúp gì cho ngươi? Gửi thư từ chối cô ta sao?" Vương Vũ khó hiểu hỏi.
Simba nói: "Thư thì bỏ đi, ngươi có thể giúp ta tìm Tượng Thần Chi Hồn đã mất trở về, sau đó đưa đến chỗ cô ấy được không?"
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn "Tâm sự của Alicia" vòng thứ hai "Mong ước của lão thợ rèn" có tiếp nhận hay không.]
"Đéo đỡ được! Ngươi không thể không có chút tiến bộ gì như vậy được chứ?" Vương Vũ nhìn nhắc nhở của hệ thống, không nhịn được nói.
Vương Vũ thật sự rất khó tưởng tượng trong đầu Simba rốt cuộc chứa đựng cái gì, vì một người mãi mãi không bao giờ thuộc về mình, mà cái gì cũng có thể trao đi được...
Simba lắc đầu thở dài nói: "Đành chịu thôi... Ai bảo ta nợ cô ấy chứ, ngươi hãy giúp ta chuyện này đi, đời này ta đều sống vì cô ấy, nếu cô ấy không vui, ta..."
"Được rồi được rồi..."
Simba nói thế nào cũng là một người đàn ông thô lỗ, loại lời nói như thế này được chính miệng ông ta nói ra, Vương Vũ chỉ cảm thấy sau lưng có từng trận gió lạnh thổi qua, vì vậy vội vàng ngắt lời tâm sự như cô vợ oán trách của Simba, bất đắc dĩ nói: "Ta đồng ý với ngươi..."
Nói xong, Vương Vũ tiếp nhận nhiệm vụ.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ ẩn "Tâm sự của Alicia" vòng thứ hai "Mong ước của lão thợ rèn" nhiệm vụ cấp bậc S.]
[Hoàn cảnh nhiệm vụ: Alicia là người mà Simba vẫn luôn tôn thờ, Simba bằng lòng vì cô ta mà xông pha vào nơi khói lửa, chồng của Alicia là cao thủ nổi tiếng lẫy lừng Willie, cũng là kẻ mạnh có hy vọng đột phá giới hạn nghề nghiệp nhất của loài người, nhưng mà lúc còn trẻ Willie giao đấu với người khác bị tổn thương đến căn cơ, nếu muốn đột phá giới hạn, nhất định phải có sức mạnh bên ngoài giúp đỡ, nghe nói Tượng Thần Chi Hồn có thể được sử dụng để thăng cấp cảnh giới.]
[Yêu cầu nhiệm vụ: Tìm Tượng Thần Chi Hồn về cho Alicia 0/1.]
"..."
Nhìn nhắc nhở của nhiệm vụ, trong lòng Vương Vũ tràn đầy khó chịu, bất đắc dĩ vì cảnh giới lốp xe dự phòng của Simba, dự phòng đến nghiện luôn rồi, Vương Vũ nói thế nào cũng coi như là truyền nhân của Simba, mặc dù trong lòng có không thoải mái hơn đi nữa, cũng không thể từ chối mong ước của ông già này được.
Huống chi còn có khen thưởng nữa cơ đấy.
"Nói một chút xem, Tượng Thần Chi Hồn của ngươi mất ở đâu hả?" Vương Vũ hỏi.
Thứ đồ chơi Tượng Thần Chi Hồn này, nghe qua cũng thấy là thứ đồ hư vô mờ mịt gì đó rồi, thế giới Trọng Sinh rộng lớn như vậy, tìm đồ chơi này còn không phải là mò kim đáy biển sao?
"Ta cũng không biết... Ta nhờ ngươi đi tìm, là vì nhìn trúng năng lực của ngươi." Simba lắc lắc đầu, tỏ vẻ nếu bản thân ông ta mà biết rõ thì còn phải nhờ đến người khác giúp đỡ nữa hay sao?
"Ta... Ngươi ngay cả một manh mối cũng không cho, ta tìm được cái lông ấy..." Vương Vũ bĩu môi, không nhịn được nói lời thô tục, thật sự muốn xóa bỏ nhiệm vụ này.
"Ngươi nhẫn tâm để cho một ông lão sống cô đơn như ta phải thất vọng hay sao?" Simba vẻ mặt đau thương.
"Thôi đi, đừng có dát vàng lên mặt mình mãi thế, ngươi chỉ có một thân thể chó già thôi!" Vương Vũ khinh thường.
Mặc dù nói như thế, nhưng nhìn thấy dáng vẻ đáng thương kia của Simba, lại cân nhắc về khen thưởng của nhiệm vụ, Vương Vũ cuối cùng cũng không nhẫn tâm hủy bỏ nhiệm vụ.
Coi như là giúp lão lưu manh này hiếu thuận đến cùng đi, tốt xấu gì thì hắn cũng được coi như đệ tử duy nhất của lão lưu manh này, Vương Vũ nghĩ thầm như vậy.
"Được rồi, ta tự nghĩ cách là được, có điều ta sửa lại một câu nói của ngươi." Vương Vũ nhìn chằm chằm lão Simba nói.
Simba mờ mịt hỏi: "Nói cái gì?"
Vương Vũ chém gió giống như tình thánh: "Không biết một NPC như ngươi nghe xong có thể hiểu được hay không, nhưng mà ta phải nói cho ngươi biết, ngươi không nợ Alicia bất kỳ thứ gì hết, ngược lại cô ta thật sự nợ ngươi quá nhiều."
Làm màu xong, Vương Vũ không để ý đến vẻ mặt mơ hồ của Simba, điên cuồng chạy ra khỏi lò rèn.
Ừ, làm màu xong rồi thì lập tức bỏ chạy, đây cũng chính là tác phong của Vương Vũ từ trước đến nay.




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận