Ta Là Võ Học Gia

Chương 690: Làm sao phân biệt đực cái?

Trang 345# 1
 
 
 


Chương 690: Làm sao phân biệt đực cái?

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Trong hiện thực, Vương Vũ là người bình thường không có kinh nghiệm đi cà kheo, sở dĩ có thể nắm hai thanh binh khí dài mà đứng trên lưng Thú vương Đế Tuấn, hoàn toàn là dựa vào lực cánh tay và kỹ xảo thăng bằng vốn có.
Bởi vì trong trò chơi không có giá trị chịu đựng, cho nên độ khó thực sự đã giảm đi rất nhiều, không cần lo lắng cánh tay không chịu đựng nổi. Nhưng Thú vương Đế Tuấn cứ rung lắc thân mình như vậy, sẽ rất khó giữ được thăng bằng.
Thân hình Thú vương Đế Tuấn vô cùng lớn, tùy tiện lắc một cái đã có thể tạo thành ảnh hưởng cực kỳ lớn đối với Vương Vũ, thân thể Vương Vũ không chịu khống chế mà đổ qua một bên.
Thời điểm Vương Vũ sắp ngã vào trong hỏa diễm, hắn duỗi tay phải ra, tay trái co rụt lại, dùng kỹ xảo mượn lực tạo lực, ổn định thân hình.
"Quác quác! !"
Thú vương Đế Tuấn thấy không thể hất ngã Vương Vũ xuống, giận dữ kêu lên một tiếng, thân thể không kiềm chế nữa, bắt đầu rung lắc giống như lên cơn động kinh.
Hai tay Vương Vũ cầm trường côn và trường thương, giống như một chiếc thuyền lá trong biển rộng, theo phương hướng và sức lực lớn nhỏ khi Thú vương Đế Tuấn rung lắc thân mình, hắn không ngừng co tay duỗi tay mượn lực giữ vững cân bằng.
Mặc cho Thú vương Đế Tuấn nhảy lên nhảy xuống như thế nào, Vương Vũ giống như được dán keo con chó lên thân nó, đá sao cũng không xuống.
"Quác quác! !"
Thú vương Đế Tuấn lại cao giọng kêu to, hỏa diễm nóng hổi trên thân lại bùng lên cao thêm một thước.
Nhưng mà vũ khí trong tay Vương Vũ lại dài khoảng hai thước, cho dù hiện tại Vương Vũ bị kẹt ở chính giữa, thì ngọn lửa trên thân Thú vương Đế Tuấn cũng chỉ có thể giương nanh múa vuốt ở phía dưới bàn chân Vương Vũ.
Đúng lúc này, toàn bộ quái vật trên mặt đất biến mất, ngay sau đó ngọn lửa trên thân Thú vương Đế Tuấn bắt đầu biến thành từng cụm, sau đó lại huyễn hóa thành mười con quái vật mới.
Liệt Diễm Ma Hổ (Cấp 60) (Tinh Anh)
HP: 300.000
MP: 20.000
Kỹ năng: Mãnh Hổ Phi Phác, Roi Đuôi Liệt Diễm, Hổ Đói Cắn Xé, Đại Hỏa Cầu.
Thiên phú: Biến ảo.
Tuy rằng số lượng quái vật giảm đi mấy con, nhưng thuộc tính của Liệt Diễm Ma Hổ lại mạnh hơn hai loại quái vừa rồi không ít, nhiều hơn hẳn hai cái kỹ năng. Lúc này bản thân Vương Vũ vốn đã bị vây ở vị trí địa lý bất lợi, nay lại bị đám quái này vây công, tính nguy hiểm còn cao hơn so với vừa rồi.
Kỹ năng thiên phú của Liệt Diễm Ma Hổ cũng là Biến Ảo, thân mình nó lắc lưu một cái biến thành ba con, ba mươi con Ma Hổ xông phi đánh về phía Vương Vũ.
Nhìn độ cao khi bay nhảy của đám Liệt Diễm Ma Hổ kia, Vương Vũ thầm hoảng sợ trong lòng. Đậu xanh rau má, đều là động vật nhà họ mèo, vậy mà độ cao khi nhảy của Liệt Diễm Ma Hổ còn cao hơn của Ma Báo một nửa, phải cao hơn hai mét.
Vương Vũ thấy vậy, binh khí trong hai tay vội vàng đâm lên lưng Thú vương Đế Tuấn, thân mình nhấc lên nghiêng một cái, đá ra một chiêu đá vòng tròn 180 độ.
Sau khi giao thủ vài hiệp với đám quái vật này, Vương Vũ cũng dần dần mò ra cách thức. Trước khi bị xuyên thủng chân thân thì những con quái vật này có thể biến ảo thành ảo ảnh bất cứ lúc nào, khiến cho công kích của Vương Vũ mất đi hiệu lực.
Đương nhiên, bất cứ chuyện gì cũng đều có tính hai mặt. Một đá vòng tròn của Vương Vũ đá ra, toàn bộ Ma Hổ trước mặt hắn đúng như dự liệu đều hư không hóa. Cùng lúc đó, hai tay Vương Vũ đâm mạnh lên lưng Thú vương Đế Tuấn, nhẹ nhàng nhảy lên trên không, tránh thoạt công kích của Liệt Diễm Ma Hổ.
"Má ơi..."
Sau khi tránh thoát công kích, trong lòng Vương Vũ vẫn còn nghĩ mà sợ, không khỏi kêu ra tiếng. Những con quái vật này quả thực không biết xấu hổ, may là bản thân hắn lẩn tránh nhanh, nếu không lần này chắc chắn bị đám Ma Hổ này đạp xuống đất rồi.
Mới chỉ ngây người trong chốc lát, Liệt Diễm Ma Hổ đã từ trên không trung rơi xuống, sau đó khi thân mình chúng lui về phía sau, thì cái đuôi mang theo hỏa diễm quất về phía hai thanh cà kheo của Vương Vũ...
"Má tụi bây!" Vương Vũ hoảng sợ, hai thanh cà kheo này hiện tại chính là hai cái chân của Vương Vũ, nhưng chỉ là dùng để giữ vững trạng thái cân bằng, đương nhiên không thể nào so sánh hai cái cà kheo này với hai cái chân thật được. Nếu bị quất ngã, Vương Vũ chắc chắn sẽ lao đầu xuống, đến lúc đó, không cần bọn quái vật công kích, bản thân Vương Vũ cũng đã bị lửa thiêu sạch.
Những con quái vật này quá con mẹ nó thông minh rồi, thế mà còn biết công kích điểm yếu.
Cũng may đám quái này chỉ số thông minh có thừa nhưng năng lực vẫn còn nhiều thiếu sót, là một đám quái vật tinh anh bình thường, công kích của chúng nó vẫn tương đối dài và thẳng thắn. Vương Vũ không dám chậm trễ chút nào, hai tay nắm hai cà kheo xoay tròn, lần lượt tránh thoát những đòn Roi Đuôi Liệt Diễm của đám Liệt Diễm Ma Hổ này.
Sau khi sử dụng xong kỹ năng Roi Đuôi (kỹ năng quất roi), đám Liệt Diễm Ma Hổ kia quay đầu lại, từng con hộc ra những hỏa cầu lớn nhỏ khác nhau về phía Vương Vũ.
Ba mươi hỏa cầu từ bốn phía xung quanh bay tới Vương Vũ.
Trong ba mươi hỏa cầu có mười cái là hàng thật chính hãng, Vương Vũ không dám đoán mò, vội vàng cúi người né tránh...
Đang chống cà kheo mà muốn làm ra động tác như cúi người là chuyện không có khả năng, cho dù võ công của Vương Vũ cao tới đâu, cũng không thể làm ra một chuyện trái với quy luật vật lý như vậy. Vì thế Vương Vũ chỉ hơi cúi thân, hai thanh cà kheo đương nhiên cũng đã đổ nghiêng về phía trước, Vương Vũ cũng vì vậy mà mất đi cân bằng, đổ rạp về phía lưng của Thú vương Đế Tuấn.
Nhóm Liệt Diễm Ma Hổ chung quanh Vương Vũ cũng bắt đầu đánh tới, mở to cái miệng rộng cắn về phía đầu Vương Vũ...
Trong nháy mắt Liệt Diễm Ma Hổ chuẩn bị cắn vào đầu Vương Vũ, hai chân Vương Vũ lại chuyển, vòng lên hai thanh binh khí, đồng thời Vương Vũ mở nắm tay đánh ra một chiêu Băng Quyền.
Giữa không trung Vương Vũ nhờ tác dụng của Băng Quyền cưỡng chế di chuyển vị trí, lúc rơi xuống đất, trong lòng bàn tay của Vương Vũ lại đẩy xuống dưới một cái, một cái Niệm Khí Ba đánh thẳng vào vị trí phía dưới Vương Vũ.
Dựa vào sức lực của Niệm Khí Ba, Vương Vũ lộn mèo một vòng giữa không trung, hai tay lai tiếp nhận quyền khống chế của hai thanh "cà kheo", duỗi tay ra phía trước, vững vàng đáp xuống đầu Thú vương Đế Tuấn.
Không thể không nói người thiết kế trò chơi Trọng Sinh vô cùng sát thực tế. Nguyên hình của Thú vương Đế Tuấn là một con gà trống lớn, đừng nhìn Vương Vũ lúc này giống như con bọ chó nhảy qua nhảy lại, nhưng nếu so sánh ra thì vẫn còn rất vững vàng trên đầu Thú vương Đế Tuấn.
Điểm quan trọng hơn chính là, vị trí phần đầu của Thú vương Đế Tuấn cũng không lớn, nhóm Liệt Diễm Ma Hổ không thể tiến hành bao vậy công kích Vương Vũ giống như vừa mới rồi nữa, chỉ có thể phát động công kích trực diện với Vương Vũ.
Vương Vũ không ngại Liệt Diễm Ma Hổ đánh chính diện, bởi vì thời điểm Liệt Diễm Ma Hổ sắp công kích, Vương Vũ chỉ cần đồng thời nhào đầu về phía trước, cũng phát động công kích với Liệt Diễm Ma Hổ thì những con quái vật đó sẽ hư không hóa, khiến cho Vương Vũ không đánh được tới chúng nó, đồng dạng những con quái vật đó cũng không đánh tới Vương Vũ được.
Kể từ đó, áp lực của Vương Vũ chợt giảm, chỉ cần đối phó với một vài Đại Hỏa Cầu khó phân biệt thật giả là được rồi. Chuyện này đối với Vương Vũ mà nói cũng không phải việc khó.
Vốn là trường hợp chắc chắn phải chết rồi, thế mà lại giống như một kỳ tích cứ thế mà ổn định lại...
Đa Khắc núp ở bên gốc cây, nhìn Vương Vũ chơi đùa vui quên trời đất trên đầu Thú vương Đế Tuấn, ý tứ sâu xa sờ sờ cằm....
Lúc này, đám người Vô Kỵ cũng đã đi tới tọa độ mà Đa Khắc nói. Quả nhiên, ở đây hiện giờ có một bầy vượn...
Lạc Nhật Ma Viên (cấp 50)
HP: 150.000
MP: 5.000
Kỹ năng: Ném Mạnh Hòn Đá.
Thiên phú: Ăn cắp.
Thuộc tính của Lạc Nhật Ma Viên rất bình thường, chỉ có cái thiên phú kia là có vẻ khốn nạn, nói tóm lại cũng rất dễ đối phó.
"Đệt, như thế này thì làm sao phân biệt đực cái đây...." Nhìn thấy đám Lạc Nhật Ma Viên này, Ký Ngạo không nhịn được cười nhạo nói.
Bộ dạng của nhóm Lạc Nhật Ma Viên này giống như mô hình khắc ra, đừng nói là phân biệt đực cái, cho dù là dấu hiệu để phân biệt khác nhau thì con mẹ nó cũng quá khó khăn.
"Ồ..!"
Nghe Ký Ngạo nói vậy, đám gia súc Toàn Chân Giáo không tự chủ mà nhìn về phía chỗ kín của Lạc Nhật Ma Viên...




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận