Ta Là Võ Học Gia

Chương 1528: Khe hở Hắc Ám.

Trang 764# 1
 
 
 


Chương 1528: Khe hở Hắc Ám.

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Đương nhiên, Mộng Hi và Ngàn Đóa Hoa Đào Già cũng không thảo luận tới cùng với Vương Vũ: sát khí rốt cuộc là cái thứ gì.
Dù gì ở trong thế giới trò chơi này, tay của ai to thì người đó có quyền lên tiếng.
Đừng nói Vương Vũ nói cái gì mà sát khí, kể cả hắn có nói bản thân là võ tiên thì hai người cũng phải nhận.
Khe hở Hắc Ám, ở phía tây núi Ethel, nếu nhìn từ tọa độ ở trên bản đồ, cách vị trí đang đứng của mấy người Vương Vũ hiện giờ cũng không tính là quá xa.
Dưới sự dẫn đường của Ngàn Đóa Hoa Đào Già, ba người không nhanh không chậm tiến về phía đích.
Thật đúng là cạn lời, dân phong của người chơi nước bạn đúng là rất bưu hãn.
Dọc theo đường đi, chỉ tính mai phục thôi thì ba người đã gặp ba bốn đội, đấy là còn chưa nói tới số đội chặn đường cướp bóc.
Khó trách người chơi của Thành Hoang Dã rất thích duỗi tay đòi tiền ở trên đường lớn, cứ nhìn bộ dáng của Ngàn Đóa Hoa Đào Già lúc trước là biết - hắn là người tạo ra cả một phong trào, rất có thể tên nhãi này học từ người chơi sever châu Âu cũng nên.

Tại thời điểm mấy người Vương Vũ đang dần dần tiếp cận khe hở Hắc Ám, Thành Di Vong bên này đã bùng nổ rồi.
Thành Di Vong chỉ là một tòa thành nhỏ nơi biên thuỳ, xét về quy mô thì nó cũng na ná thành Hải Cảng, và tất nhiên là không so được với Thành Hoang Dã - nơi mà Đế Quốc Cửu Châu đóng quân rồi.
Một địa phương nhỏ như vậy, vì thế mà tin tức được truyền đi rất nhanh.
Thành Di Vong là một nơi mà người chơi nước bạn rất thích, bọn họ ở lại đây chủ yếu là để phục kích những người chơi vượt biên, ngày thường nếu không phải gặp được cao thủ nhiều như mây của Đế Quốc Cửu Châu, bọn họ sẽ không bao giờ thất thủ như vậy.
Nhưng ba người Vương Vũ, Mộng Hi và Ngàn Đóa Hoa Đào Già đi một đường giết một đường, chưa đến nửa giờ, mấy tiểu đội lần lượt đều bị tiêu diệt sạch, đồng thời trở về điểm sống lại, điều này tất nhiên là cực kỳ khác thường rồi.
Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đi ngàn dặm, huống chi đám người kia bị giết cũng đều vô cùng không phục, bọn họ kéo bè kéo cánh mọi nơi, chuẩn bị tập trung ra ngoài biên cảnh báo thù.
Thông tin càng truyền càng xa, gần như toàn bộ Thành Di Vong đều đã biết có một vài người đang diễu võ giương oai ở lãnh thổ nước họ.
Rất nhanh, việc này cũng đã truyền tới lỗ tai của hội trưởng công hội lớn nhất Thành Di Vong - Skeleton King của Vinh Quang Chi Kiếm.
Đám người Vương Vũ thật ra cũng không muốn gây chuyện, mục đích của bọn họ chỉ là muốn đi tới khe hở Hắc Ám, nhưng ở trong mắt của Skeleton King, tính chất của việc này đã bị thay đổi.
Mảnh đất giáp ranh lãnh thổ chính là một mảnh đất vô cùng mẫn cảm, Thành Hoang Dã và Thành Di Vong xưa nay cũng không phải rất hoà thuận.
Ở trong mắt của Skeleton King, hành vi của mấy người Vương Vũ lần này rõ ràng chính là có dự mưu săn giết từ trước.
Tại Thành Di Vong, bên trong văn phòng của công hội Vinh Quang Chi Kiếm.
Một tên Chiến sĩ cao to ngồi ở trước bàn, đúng là hội trưởng của Vinh Quang Chi Kiếm - Skeleton King. Đứng bên cạnh hắn là một vị nữ Pháp sư mặc pháp bào màu đỏ.
Nữ Pháp sư kia có một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, pháp bào tuy rằng to rộng nhưng lại che lấp không được dáng người gần như là hoàn mỹ của nàng.
Nhìn thoáng qua tin tức từ biên thùy truyền về, Skeleton King hỏi nữ Pháp sư kia: “Red Cloud, bọn họ hiện tại đang ở đâu?”
“Ở phụ cận lãnh thổ nước ta!” Red Cloud cầm lấy chiếc bút trên bàn, đứng ở trước mặt Skeleton King chỉ vài cái tọa độ ở trên bản đồ, sau đó nói: “Nếu dựa theo tình hình hiện tại, bọn họ đang đi về hướng này, chúng ta có định đuổi theo hay không?”
Vừa dứt lời, Red Cloud liền chỉ vào vị trí khe hở Hắc Ám.
“Chỗ này sao?”
Skeleton King nhìn theo tọa độ mà Red Cloud chỉ: “Nơi đó không phải là khe hở Hắc Ám sao? Chẳng lẽ bọn họ muốn đi vào bên trong khe hở Hắc Ám?”
“Đi vào bên trong khe hở Hắc Ám?” Red Cloud nghe vậy cũng vô cùng cả kinh nói: “Không thể nào, bọn họ muốn đi tìm chết sao?”
“Cũng không biết chừng!” Skeleton King tiếp tục nói: “Ngươi mang theo người của đội một và đội hai qua đó nhìn xem một chút.”
“Chuyện này…” Red Cloud có chút khó xử nói: “Luyện cấp rất mệt mỏi, ta cũng không muốn đi tìm chết.”
“Không cần đi theo bọn họ vào bên trong! Chặn ở bên ngoài là được!” Skeleton King đạo: “Chỉ cần bọn họ vừa bước ra ngoài, các ngươi liền giết bọn họ.”
“Nếu bọn họ không đi ra thì sao?” Red Cloud cũng không ngốc, khe hở Hắc Ám là địa phương nào nàng tất nhiên là rõ ràng tường tận, nơi đó há là muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
“Không sao cả!” Skeleton King cười nói: “Nếu tất cả bọn chết hết, chắc chắn sẽ sống lại ở điểm sống lại của thành Di Vong, đến lúc đó giao cho chúng ta là được.”
“Được rồi!”
Red Cloud bất đắc dĩ, chỉ phải gật gật đầu.

Gần biên giới giữa hai nước, đám người Vương Vũ rốt cuộc cũng đi tới tọa độ được đánh dấu ở trên bản đồ.
Sau khi dò nét tất cả mọi nơi một lần, Vương Vũ cuối cùng cũng tìm thấy ở chỗ giao nhau giữa các ngọn núi có một đám sương mù màu tím dày đặc, đám sương này cực kỳ nhiều, có thể nhìn thấy loáng thoáng ẩn đằng sau nó là một chỗ cửa vào màu đen.
“Đây chính là khe hở Hắc Ám.” Ngàn Đóa Hoa Đào Già chỉ vào cửa vào nói.
“Cuối cùng cũng đến được đây!”
Nhìn thấy khe hở Hắc Ám, Vương Vũ suýt chút nữa thì nước mắt tuôn trào.
Mẹ nó, cái địa phương quỷ quái này thực sự có chút khó tìm, nếu không có Ngàn Đóa Hoa Đào Già dẫn đường, cho dù có bản đồ trong tay, Vương Vũ phỏng chừng cũng sẽ lạc đường.
“Ngưu huynh? Ngươi thật sự muốn đi vào bên trong hả?” Ngàn Đóa Hoa Đào Già một lần nữa lên tiếng khuyên can: “Nơi này nguy hiểm cực kỳ, ngươi… ”
“Đừng lo lắng!” Vương Vũ còn tưởng rằng tên nhãi này lo lắng cho mình, hắn vô cùng cảm động xua tay nói: “Nhiệm vụ của chúng ta chỉ nói là tới đây điều tra một chút, chắc hẳn rất nhanh sẽ đi ra ngoài.”
“Ta biết.” Ngàn Đóa Hoa Đào Già nói: “Vậy ngươi có thể trả khế ước bán thân cho ta trước được không, ta sợ các ngươi đi vào rồi sau đó không ra được, đến lúc đó cũng không biết phải đi đâu tìm các ngươi.”
Vương Vũ: “…”
“Được rồi, chúng ta đi vào trước, ngươi về đi!”
Sau khi móc ra khế ước bán thân ném cho Ngàn Đóa Hoa Đào Già, Vương Vũ vẫy tay tạm biệt với tên nhãi này xong, hắn trực tiếp bước vào bên trong.
Nếu dựa theo bối cảnh ở trong cốt truyện, kết giới Hắc Ám xuất hiện tại thời điểm Hắc Ám xâm nhập vào lục địa, còn khe hở Hắc Ám chính là cái khe đi thông giữa Ma giới và thế giới hiện thực.
Công năng chính của nó chính là không ngừng truyền hơi thở Hắc Ám xâm nhập sâu vào thế giới này.
Bởi vì hơi thở Hắc Ám ở đây tương đối nồng đậm, lại thông với thế giới hiện thực, cho nên khe hở Hắc Ám sẽ thường xuyên xuất hiện một số quái vật cấp cao.
Những con quái vật này, thông thường được xưng là ma vật, không chỉ có thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa chỉ số thông minh cũng không thấp, trên người còn có rất nhiều trang bị trân quý.
Khe hở Hắc Ám, tuy rằng cũng có ánh sáng nhưng lại tối mờ tối mịt, giống như đi vào một ngôi nhà màu đen, hơn nữa cảnh tượng bốn phía cũng mơ hồ không rõ.
Vương Vũ nhìn một vòng xung quanh, sau khi xác nhận an toàn không có việc gì, hắn mới nhắn một tin cho Mộng Hi. Mộng Hi nhận được tin liền ngay lập tức đi vào bên trong.
“Tối quá đi mất!” Mộng Hi vừa mới bước vào, câu đầu tiên đã thể hiện sự bất mãn của bản thân đối với nơi này.
“Chị gái à! Đây là khe hở Hắc Ám, ngươi chẳng nhẽ đi kêu GM đi lắp đèn điện ở chỗ này?” Vương Vũ nhịn không được chế giễu một câu.
“Được đó, ý tưởng này rất tốt, lần sau nếu có cơ hội ta sẽ gửi kiến nghị này cho bọn họ.” Mộng Hi gật đầu.
Vương Vũ: “…”
Haizz, kẻ có tiền quả nhiên trâu bò, còn mang ý tưởng như vậy chơi trò chơi nữa chứ.
Nơi quỷ quái này có vẻ như là một thế giới khác, kim chỉ nam của Vương Vũ cũng mất đi tác dụng. Sau khi dựa vào trực giác để phán đoán phương hướng, Vương Vũ thật cẩn thận đi sâu vào bên trong khe hở Hắc Ám.
Cô nương Mộng Hi này tuy rằng có kiến thức rộng rãi, nhưng chung quy vẫn chỉ là một cô gái mới lớn, nàng có sự sợ hãi trời sinh đối với loại cảnh tượng âm u khủng bố này, vì thế Mộng Hi một bước cũng không rời chạy theo Vương Vũ.
Nhưng dù đã đi rất lâu cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì, lúc này Mộng Hi mới phát hiện ra có thứ gì đó không thích hợp, nàng buồn bực hỏi: “Ủa? Có phải chúng ta vẫn ở chỗ cũ đúng không?”




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận