Ta Là Võ Học Gia

Chương 1157: Đối thủ còn mạnh mẽ hơn

Trang 578# 2
 
 
 


Chương 1157: Đối thủ còn mạnh mẽ hơn

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Chuyện Toàn Chân Giáo lột trang bị người khác, Thần Long cũng đã không còn xa lạ chút nào, chuyện trước đây Phong Vân Thiên Hạ bị người ta lột sạch sành sanh phơi xác giữa đường, đến bây giờ vẫn là ký ức mới mẻ của Thần Long.
Trang bị thế nhưng chính là thứ quan trọng nhất trong game, loại đoàn thể tiếng xấu lan xa như Toàn Chân Giáo có được kỹ năng điên rồ như vậy, quả thật là nghe mà rợn cả người.
Mắt thấy mình sắp bước theo vết xe đổ của Phong Vân Thiên Hạ, Thần Long không nhịn được kêu gào hoảng hốt.
"Cứu ta với!"
"Ha ha... Đồ thiểu năng trí tuệ này."
Nhìn thấy bộ dạng Thần Long sợ hãi đến mức độ như vậy, mọi người không nhịn được cười ra tiếng.
Danh Kiếm Đạo Tuyết lại càng vỗ mạnh lên lồng ngực Thần Long, cười nói ra lời thoại kinh điển của đám nhân vật phản diện: "Ngươi có gào rách cổ họng cũng không có ai đến đâu..."
Sự thật chứng minh, câu nói này thật sự không hề may mắn một chút nào cả, hễ là kẻ dám nói ra lời thoại này, kết cục cuối cùng đều có chút thê thảm.
"Ầm!"
Danh Kiếm Đạo Tuyết còn chưa nói hết câu, đột nhiên một mũi tên thô to mang theo tiếng gió gào thét, lấy tốc độ cực kỳ nhanh từ đằng sau hắn ta bay đến.
Khi mọi người nghe thấy tiếng xé gió, mũi tên đã bay đến đằng sau gáy Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Không đợi Danh Kiếm Đạo Tuyết né tránh, mũi tên thô to bằng cánh tay trẻ em đã "Phập" một tiếng cắm vào sau gáy Danh Kiếm Đạo Tuyết, sau đó từ trong miệng Danh Kiếm Đạo Tuyết xuyên ra ngoài.
Danh Kiếm Đạo Tuyết bị lực tấn công khổng lồ kéo về phía trước, ngã sấp xuống mặt đất, trực tiếp bị ghim xuống mặt đất, sau đó mới biến thành một vệt sáng trắng biến mất hẳn.
Mũi tên thô to kia có đến một phần ba còn cắm xuống mặt đất, lông vũ đằng sau mũi tên còn đang rung nhẹ, tỏ rõ kẻ bắn tên có sức mạnh không gì sánh nổi.
"!!!"
"???"
Thấy cảnh tượng như vậy, mấy người Toàn Chân Giáo lập tức kinh hãi, dù là những người này vẫn thường nhìn thấy cao thủ biến thái như Vương Vũ, cũng bị một mũi tên này dọa cho mồ hôi lạnh ròng ròng.
Mọi người cùng chơi game lâu như vậy, trên người Danh Kiếm Đạo Tuyết có trang bị gì, tất cả mọi người đều rất rõ ràng.
Tuy Danh Kiếm Đạo Tuyết là một Thích khách máu giấy, nhưng mà thằng ranh này rất thích đi khắp nơi tìm kiếm bảo vật, cho đến bây giờ, một thân phòng ngự của hắn ta cũng không hề thua kém Chiến sĩ bao nhiêu, mấy người Toàn Chân Giáo cũng thường xuyên chế giễu thằng nhãi này chơi nghề nghiệp Thích khách thành Chiến sĩ luôn rồi.
Nhưng mà một Thích khách toàn thân cực phẩm như vậy, lại bị một mũi tên của Cung thủ bắn cho mất mạng, tình trạng khi chết thật sự rất thê thảm, quả thật khiến người ta sởn tóc gáy.
Nhất là người bắn tên còn là một Cung thủ hệ nhanh nhẹn, tấn công thế mà bùng nổ ra cảm giác sức mạnh khủng khiếp như vậy, cũng khiến tất cả mọi người phải sợ hãi.
Thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết bị một mũi tên mà mất mạng, Vô Kỵ sợ hãi hoảng hốt kêu lên: "Không hay rồi! Có mai phục! Lão Nhị mau mau đứng vững!"
Doãn Lão Nhị nhận được mệnh lệnh, không nói hai lời, vọt đến trước mặt mọi người, tấm khiên xoay ngang, che chắn trước mặt mọi người.
Cùng lúc đó, lại ba mũi tên thô to bay đến như mưa, vừa vặn rơi xuống tấm khiên của Doãn Lão Nhị.
"Keng! Keng! Keng!”
Theo ba tiếng vang mạnh mẽ vang lên, Doãn Lão Nhị cứng rắn bị đánh lùi về phía sau hai bước.
Bắn lùi được Chiến sĩ khiên thuẫn trang bị nặng, uy lực của một mũi tên lại có thể mạnh mẽ đến như vậy!
Tất cả mấy người Toàn Chân Giáo đều thay đổi sắc mặt.
"Hả?"
Đúng lúc này, một người chơi dáng người cao to vạm vỡ đứng đằng xa, cầm trong tay một cây cung lớn, nhìn thấy Tam Liên Xạ của mình lại bị người ta ngăn lại, cũng hơi sững sờ, lập tức nhếch nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười quỷ dị, tự lẩm bẩm: "Đám người này quả thật cũng khá là thú vị đấy!"
Thần Long vốn dĩ đã tuyệt vọng trong lòng nhìn thấy mũi tên thô to kia cắm trên mặt đất, nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng khôn xiết, vui mừng kêu lên: "Lão đại Tử Thần cứu ta với!"
Thần Long vừa kêu gọi vừa liều mạng chạy về phía trước.
Mắt thấy con vịt đã đun sôi còn định bay mất, Minh Đô đứng sau lưng Doãn Lão Nhị nhấc pháp trượng lên, đang định thi triển pháp thuật.
Ngay khi pháp thuật của Minh Đô còn đang ngưng tụ, sau lưng Minh Đô không khí vặn vẹo một chút, một Thích khách xuất hiện, giơ dao găm xanh biếc đâm về phía sau lưng Minh Đô.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, pháp thuật của Minh Đô ngưng tụ xong, vệt sáng trắng lóe lên, xuất hiện ở vị trí của Thần Long, mà Thần Long cũng xuất hiện ở dưới dao găm của Thích khách kia.
Minh Đô vẫn còn đang đợi lột trang bị của Thần Long nữa đấy, đương nhiên sẽ không giết chết hắn ta, cho nên Minh Đô không sử dụng kỹ năng tấn công, mà là pháp thuật tráo đổi vị trí.
Thật đáng thương cho Thần Long, vẫn khó thoát khỏi cái chết như vậy.
"Ô kìa!"
Chỉ nghe thấy Thần Long kêu thảm một tiếng, bị đồng đội đột nhiên xuất hiện đâm cho một dao kết thúc tính mạng.
Nên nói như thế nào nhỉ, thật ra Thần Long bị đâm chết như vậy cũng coi như là chuyện tốt... Nếu bây giờ không chết, đợi lát nữa thì không chỉ mất mỗi kinh nghiệm thôi đâu...
"..."
Thích khách kia thấy một dao đâm chết Thần Long, thân hình hơi lảo đảo một chút, ánh mắt lộ ra vẻ khó xử.
Vô Kỵ nhìn thoáng qua Thích khách, cười tủm tỉm nói: "Anh hai này, nhìn cũng rất quen mắt nha."
"Hừ!"
Thích khách nhìn thấy Vô Kỵ, ánh mắt nhất thời từ xấu hổ lúng túng biến thành phẫn nộ, sau đó ngay tại chỗ lăn một vòng về phía sau, lăn đến bên cạnh Dương Na, một dao đâm về phía dưới sườn Dương Na.
Nếu người chơi có cái gọi là giá trị may mắn, thì vận may của Thích khách này chắc chắn là số âm.
Thằng ranh này lần đầu tiên đi chém người của Toàn Chân Giáo đã gặp phải loại người đê tiện như Vô Kỵ, không những không thành công, còn bị ông chủ quán rượu lừa mất tiền.
Lần thứ hai đi chém người của Toàn Chân Giáo, lại gặp phải Minh Đô đang chơi khăm người ta, kết quả giết lầm chính đồng đội của mình.
Lần thứ ba, đang yên đang lành chém ai không chém, thế mà lại đi trêu chọc đến Dương Na.
Dương Na thế mà đường đường là cao thủ đứng thứ hai của Toàn Chân Giáo đó, đừng thấy cô nàng này chỉ có nghề nghiệp Cung thủ, trình độ chiến đấu cận chiến cũng chỉ yếu hơn Vương Vũ một chút mà thôi.
Thấy Thích khách lăn đến chân mình, Dương Na phản xạ tung ra kỹ năng né tránh, vọt đến đằng sau Thích khách, ngay sau đó lại nhấc chân từ phía sau đá vào dưới đũng quần của Thích khách.
Thích khách bị đá cong người xuống, mất thăng bằng, Dương Na rút chân lại đạp một cước từ trên xuống dưới, một chân giẫm lên lưng ấn Thích khách xuống nền đất, đột nhiên nâng nỏ trong tay lên, nhắm chuẩn vào đầu Thích khách "Bụp bụp bụp" bắn liên tục mấy mũi.
Thích khách kia rên cũng không kịp rên một tiếng, đã bị Dương Na bắn thành vệt sáng trắng.
"Thật là một Cung thủ lợi hại!"
Nhìn thấy Thích khách chết thảm, Cung thủ cao lớn vừa nãy cũng vô cùng bất ngờ nhìn thoáng qua Dương Na một cái, giương cung lắp tên, nhắm chuẩn vào Dương Na định bắn lén một lần.
"Vèo!"
Mưa tên xuyên qua không trung lao đến, xẹt qua mép tấm khiên của Doãn Lão Nhị, bay qua trên đầu đám người kia, nhắm thẳng về phía Dương Na, Dương Na nghiêng đầu, mưa tên thô to xẹt qua mặt, giống như một cây lao, cắm lên mặt đất sau lưng Dương Na, áp lực gió khổng lồ, ngay cả tóc của Dương Na cũng dựng lên.
Dương Na hơi nheo mắt lại, không nói hai lời giơ nỏ trong tay lên, nhắm ngay hướng mũi tên vừa bắn ra, bắn lại một mũi tên.
Nhưng tầm bắn của đối phương lại quá xa, mũi tên của Dương Na bay được một nửa quãng đường đã mềm nhũn rơi xuống mặt đất.
"Hừ hừ!"
Cung thủ cao lớn kia hừ lạnh một tiếng, lại giương cung lắp tên lần nữa, nhắm về phía mấy người Toàn Chân Giáo.
Vô Kỵ thấy Cung thủ đối phương biến thái như vậy, vội vàng ra mệnh lệnh: "Cung thủ trước mặt quá lợi hại, Lão Nhị, yểm trợ cho chúng ta, những người khác mau chóng tìm kiếm nơi trốn che chắn!"
Doãn Lão Nhị vội vàng lui về phía sau, cầm tấm khiên giơ lên che chở nghề nghiệp Cung thủ, những người khác nhân cơ hội lui về sau rút lui.
Vị trí nơi Toàn Chân Giáo xuất hiện vốn dĩ chính là một con hẻm nhỏ đổ nát, nếu muốn ẩn nấp thân thể cũng không quá khó khăn, trong khoảnh khắc, tát cả mọi người đã lùi ra khỏi tầm bắn của Cung thủ.
"Hừ!"
Cung thủ cao lớn hừ lạnh một tiếng, để cung tên xuống, sau đó gửi tin nhắn nói: "Bọn chúng ở trong ngõ hẻm, chặn lại, giết sạch!"




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận