Ta Là Võ Học Gia

Chương 1740: Bớt nói nhảm!

Trang 870# 2
 
 
 


Chương 1740: Bớt nói nhảm!

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




"Sống giữa đất trời, không nên bị bất kỳ chủng tộc nào nô dịch."
Những lời này là do Võ Thần nói, cũng là trách nghiệm của nghề nghiệp Võ học gia của Vương Vũ từ trước tới giờ. Đó là câu nói mà ông lão Ẩn Giả từng nói với Vương Vũ rất nhiều lần, và càng là mục tiêu theo đuổi cả đời của Võ Thần.
Làm truyền nhân của Võ Thần, tuy Vương Vũ chưa từng gặp được cái người sư phụ này, nhưng tín niệm của Võ Thần đều thông qua Ẩn Giả nhắn gửi, khắc sâu trong lòng Vương Vũ.
Trọng Sinh chỉ là trò chơi, nhưng đối với sự nhiệt tình của Vương Vũ mà nói, đây cũng là một thế giới, theo đuổi của Võ Thần cũng là tín ngưỡng của Vương Vũ, cũng là cực hạn cuối cùng của một võ giả đứng thẳng giữa đất trời.
Không ai lại nguyện ý trở thành nô bộc hoặc tay đấm thuê cho người khác, huống chi Vương Vũ thân là một người tập võ, tự tôn và tự tin kia đã khắc vào tận xương, khắc vào linh hồn, đương nhiên càng sẽ không đi làm nô bộc gì cả...
Đừng nói Lôi Tư chỉ là một Thánh Hồn Chi Tử, cho dù Thần Vương Quang Minh - Luke kia, Vương Vũ cũng dám dẫm nát dưới chân, làm cho ông ta hiểu được ai mới là chủ nhân thế giới này.
Còn nữa, mọi người đều đã nói, đây là trò chơi gì?
Trọng Sinh!
Nhân phẩm của người thiết kế trò chơi Trọng Sinh này rõ như ban ngày, làm sao có thể làm cái chuyện bánh từ trên trời rơi xuống này, cho dù có, bên trong bánh chắc chắn cũng là thuốc độc.
Phải biết rằng, bây giờ Vương Vũ là trận doanh Trung Lập, trận doanh Hắc Ám và trận doanh Quang Minh chắc chắn không chủ động trêu chọc trận doanh Trung Lập.
Cho dù Vương Vũ có chém chết cả Thánh Hồn Chi Tử và Ma Hồn Chi Chủ, người đánh nhau cuối cùng vẫn sẽ là hai đại trận doanh Quang Minh và Hắc Ám.
Nếu Vương Vũ gia nhập trận doanh Quang Minh, vậy tương đương với việc phản lại trận doanh Trung Lập rồi.
Cường giả của trận doanh Trung Lập đều là người nhàn vân dã hạc, chắc chắn không để ý tới Vương Vũ. Nhưng thành chính trên danh nghĩa Vương Vũ hiện nay đều đã gia nhập trận doanh Trung Lập, nếu Vương Vũ gia nhập trận doanh Quang Minh, thì quyền khống chế thành chính không biết chừng sẽ bị hệ thống trực tiếp cướp lại.
Dựa vào phong cách vô sỉ của người thiết kế trò chơi, loại sự tình này tuyệt đối không ngạc nhiên. Có trả giá không cần thiết phải có báo đáp, không trả giá chắc chắn sẽ không có báo đáp mới là tôn chỉ của cái trò chơi này.
Gia nhập trận doanh Quang Minh, không nói tới việc Vương Vũ sẽ trở thành kẻ địch của trận doanh Hắc Ám, đám bạn bè Toàn Chân Giáo vốn ở trận doanh Trung Lập cũng sẽ bị ngăn cách trận doanh. Chỉ dựa vào hành vi ngày thường của Vương Vũ, sau khi gia nhập trận doanh Quang Minh, có khi sẽ bị người trận doanh Quang Minh nhằm vào.
Dù sao BOSS Thần tộc có tiếng chết dưới tay Vương Vũ cũng đã có tới hai vị, thậm chí trong đó còn có cả Thần Vương Quang Minh Luke, loại người đại nghịch bất đạo này gia nhập trận doanh Quang Minh? Chơi trò gì vậy!
Loại chuyện bỏ đao xuống lập địa thành phật ở trong thần giáo Quang Minh không phải là chuyện không thể thực hiện được, nhưng điều đầu tiên trong giáo lý của Quang Minh thần giáo chính là phải tín ngưỡng thần suốt đời, người không tin thần thì phải xuống địa ngục. Như vậy kết quả của loại Đồ Thần Giả như Vương Vũ có thể tưởng tượng ra.
Cho dù Lôi Tư thật sự có tâm mượn sức Vương Vũ, thì cái hố này Vương Vũ cũng không nhảy được.
"Ngươi dám từ chối Lôi Tư đại nhân vĩ đại?"
Nhìn thấy lựa chọn của Vương Vũ, nụ cười trên mặt Lôi Tư cứng đờ, trong mắt hiện lên chút tức giận và khó chịu.
Rất hiển nhiên, trong lòng Lôi Tư, một người thượng vị giả như hắn tung cành ô liu với Vương Vũ là một đặc ân rất lớn. Loại kiến hôi hèn mọn như Vương Vũ hẳn là nên mang ơn mới đúng, lựa chọn từ chối là chuyện không tồn tại.
"Hừ!"
Vương Vũ nghe vậy nói: "Quyền lựa chọn ở trong tay ta, ngươi làm gì được!"
"Ngươi thật sự muốn là địch với thần sao?" Nghe Vương Vũ nói vậy... Lôi Tư chậm rãi đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm Vương Vũ.
"Bụp!"
Vương Vũ vung tay lên, găng tay trong tay biến thành trường côn, một gậy chỉ thẳng vào sàn nhà dưới chân Lôi Tư, từng miếng gạch vụn bay tán loạn. Vương Vũ dùng hành động để nói với Lôi Tư đáp án của mình.
"Ha ha ha!"
Lôi Tư thấy vậy cười lớn nói: "Con kiến hôi hèn mọn, đại nhân Lôi Tư vĩ đại cho ngươi cơ hội mà ngươi không cần, vậy đừng trách ta..."
"Phốc!"
Lôi Tư còn chưa nói hết lời, gậy trong tay Vương Vũ đã tiến về phía trước, vô cùng chuẩn xác chọc vào miệng Lôi Tư, trực tiếp nhét đống lời kịch sau đó của Lôi Tư vào trong bụng.
"Con mẹ nó!" Ngón út bên trái Vương Vũ móc móc lỗ tai, khó chịu nói: "Đậu xanh, BOSS Thần tộc vì sao đều thích nói nhiều như vậy, muốn đánh thì đánh luôn đi, chẳng lẽ không thể dứt khoát một chút sao?"
Còn không phải sao, vừa rồi khi đánh hai tên thiên sứ kia, Vương Vũ cũng đã dùng một chiêu này rồi. Hiện giờ, Lôi Tư lại còn lảm nhảm, khiến cho Vương Vũ không nhịn được lại dùng ra chiêu thức "cấm nói" mà bản thân cũng không muốn dùng.
"Ai biết được, có thể là tác giả muốn nhiều thêm hai dòng thôi."
Vô Kỵ bất đắc dĩ trả lời một câu, sau đó ra lệnh trong kênh đoàn đội: "Đánh đến chết cho ta!"
Mọi người vốn đã có ý kiến với cái tên Lôi Tư lừa đảo khiến bọn họ suýt chút nữa chết không rõ ràng rồi, hiện tại lại bị hàng này "chít chít meo meo" làm phiền như ruồi bọ, trong lòng đã thành oán niệm, giờ phút này đã sớm vận sức chờ phát động, chỉ lệnh công kích của Vô Kỵ vừa hạ xuống, Doãn Lão Nhị đã giơ tấm khiên vọt tới.
"Phàm nhân hèn mọn, nhận lấy phán quyết của Thần đi!"
Vương Vũ dùng gậy bịt miệng tạo thành "cấm nói" không phải kỹ năng thực sự, ngoại trừ đánh gãy mấy lời nhảm nhí của Lôi Tư, thì tác dụng lớn nhất chính là chọc giận Lôi Tư.
Chỉ thấy kim quang trên người Lôi Tư lóe lên, trường côn của Vương Vũ bị đẩy ra, ngay sau đó Lôi Tư nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay giao nhau vẽ vào không trung, một cái chữ thập cực to xuất hiện trước mặt bay về phía Vương Vũ.
Dựa vào thân thủ của Vương Vũ tránh né chữ thập này là chuyện dễ dàng, nhưng phía sau Vương Vũ là người Toàn Chân Giáo, đây chính là công kích của BOSS Thần cấp, Vương Vũ có thể tránh chứ những người khác chưa chắc đã có thể tránh. Một khi Vương Vũ tránh đi, người phía sau tất nhiên sẽ bị đánh trúng.
Đúng lúc này, bên cạnh Vương Vũ vang lên tiếng gió, Doãn Lão Nhị đã xông tới bên cạnh hắn, tấm khiên đặt ngay trước mặt Vương Vũ.
"Duang."
Chữ thập thật lớn đánh lên tấm khiên của Doãn Lão Nhị, phát ra tiếng vang nặng nề.
Doãn Lão Nhị bị sức mạnh thật lớn đâm cho lui về sau mấy bước, tuy rằng kỹ năng này đã bị Doãn Lão Nhị chặn lại, nhưng mặt Doãn Lão Nhị cũng đã như vàng như đất.
Đệt, một cái kỹ năng này trực tiếp khiến giá trị đón đỡ của Doãn Lão Nhị về 0, tấm khiên suýt chút nữa vứt đi luôn. BOSS Thần cấp cấp 100 quả nhiên không phải ai cũng có thể đỡ, thực lực quả thật rất mạnh mẽ.
"Kiến hôi cút ngay!"
BOSS như Thánh Hồn Chi Tử có trí năng khá cao, tuy Thánh Quang Chữ Thập vừa rồi đối với Lôi Tư mà nói không phải kỹ năng cao cấp gì, nhưng thấy công kích của mình bị Doãn Lão Nhị - một nhân loại kiến hôi bình thường đỡ được, lòng tự trọng của Lôi Tư cảm thấy bị nhục mạ.
Doãn Lão Nhị chưa kịp định thần lại, tay phải của Lôi Tư đã như đao duỗi về phía trước, thánh quang màu vàng trong nháy mắt ngưng tụ thành một kiếm quang dài hơn một thước, bổ từ trên trời xuống tấm khiên của Doãn Lão Nhị.
Vừa rồi Doãn Lão Nhị đã trúng chiêu của Lôi Tư, giá trị đón đỡ của tấm khiên đã hạ xuống 0, nếu tiếp tục đỡ một đòn nữa chỉ sợ ngay cả người cũng bị chém thành hai khúc.
Nhưng mà Doãn Lão Nhị lại không chút hoang mang mà lui về sau hai bước, một luồng kim quang bay tới bao phủ lấy Doãn Lão Nhị.




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận