Ta Là Võ Học Gia

Chương 1602: Không có kẽ hở, không có bất thường

Trang 801# 1
 
 
 


Chương 1602: Không có kẽ hở, không có bất thường

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




"Võ thuật?"
Mã Long Đằng mơ hồ nói: "Thời đại này còn có võ thuật thật sự nữa sao?"
Làm một kẻ có tiền, Mã Long Đằng cũng coi như là hiểu biết sâu rộng, cũng không nghi ngờ rằng võ thuật đã từng tồn tại, nhưng những sư phụ đó trên thị trường có đạo lý gì, thì một tay già đời như Mã Long Đằng chẳng lẽ lại không biết?
"Đương nhiên là võ thuật thật sự rồi."
Mã Lị đắc ý đáp: "Cái vừa rồi gọi là cảm nhận sát khí, không có tu vi võ thuật hàng chục năm, thì không làm được điều này đâu."
Nói lời này, Mã Lị nghiêm trang như thể bản thân mình cũng là một bậc thầy võ thuật.
"Sát khí..." Mã Long Đằng không nói gì, xoa xoa đầu Mã Lị rồi bảo: "Đứa nhỏ này không phải bị bệnh rồi chứ."
"Thật mà!" Mã Lị vội la lên: "Con thực sự đã tận mắt chứng kiến qua, nếu cha không tin, cha có thể tìm được bằng chứng anh ấy mở hack hay không?"
"Chuyện này..."
Mã Long Đằng lại á khẩu không trả lời được.
Mã Lị nói không sai, quả thật, hành động của Vương Vũ chỉ là thoạt nhìn giống như mở hack, thế nhưng nhìn từ số liệu kiểm tra mà ra, thì hành động của Vương Vũ lại không có một chút bất thường nào, nếu như chỉ đơn giản là người chơi quá lợi hại, mà đã quyết định là người chơi mở hack, vậy cũng không khỏi có chút tùy tiện rồi.
Tập đoàn Long Đằng là công ty lớn, với tư cách là ông chủ của tập đoàn Long Đằng, Mã Long Đằng tất nhiên không thể nói mà không có bằng chứng, nếu như vậy mà đã xác định là Vương Vũ gian lận, thì tính công bằng của trò chơi ở chỗ nào đây, chuyện này nếu truyền ra ngoài chỉ sợ sẽ tác động rất lớn đến danh tiếng của tập đoàn Long Đằng.
Dù sao cũng có không ít công ty nhìn chằm chằm vào miếng bánh ngọt lớn trò chơi mô phỏng toàn diện này, Thiên Dịch, Thịnh Vân Chi Lưu gì đó, đều là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của tập đoàn Long Đằng, lỡ như bị bọn họ mang ra châm chích, vậy chẳng phải là tự chui đầu vào rọ à.
Loại chuyện vì nhỏ mà mất lớn này, Mã Long Đằng không làm được.
Không còn cách nào khác, Mã Long Đằng đành phải tiếp tục giám sát, lúc này đây, sự kiểm tra Vương Vũ lại càng thêm nghiêm ngặt, chính xác đến từng đơn vị nhỏ nhất...
Mã Long Đằng cũng không tin, nếu như vậy mà cũng không tra ra được phần mềm hack của Vương Vũ, thì hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh!
Khả năng cảm nhận của Vương Vũ tuy mạnh, nhưng đột nhiên không còn thị giác, thì vẫn ảnh hưởng đến sức mạnh của Vương Vũ.
Ví dụ như hiện tại, Vương Vũ chẳng nhìn thấy gì hết, chỉ có thể dựa vào công kích của đối thủ rồi phán đoán ra vị trí của đối thủ, sau đó tiến hành tấn công, mà không thể chủ động công kích.
Dù sao hiện tại thì Vương Vũ cũng không định vị được vị trí chính xác của Luke, một khi chủ động ra tay, thì có thể lộ ra sơ hở, Luke cũng không phải là BOSS bình thường, nếu Vương Vũ tùy tùy tiện tiện lộ ra sơ hở, chỉ sợ giây tiếp theo sẽ bị đánh chết.
Nguyên nhân chính là như vậy, sau khi vọt tới trước người Luke, Vương Vũ cũng không hề công kích.
Luke thấy thế, liền nâng bàn tay lên, vung mạnh từ trái sang phải.
Cảm giác được động tác của Luke, Vương Vũ dường như trong cùng một lúc, cúi người thấp xuống né tránh cái tát của Luke, ngay sau đó đột nhiên giẫm về phía trước một bước, sát nhập vào trong lồng ngực Luke, chập hai ngón tay phải vào nhau, động tác nghiêng về phía trước.
"Phập!"
Song chỉ của Vương Vũ ấn lên cổ Luke.
Vương Vũ cũng không biết trên người của Luke có hiệu ứng Ánh Sáng Thần Thánh, theo bản năng chỉ cảm thấy nếu công kích vật lý và ma pháp công kích đều không có tác dụng với Luke, vậy thì rất có khả năng phải công kích vào vị trí yếu hại đặc biệt nào đó của Luke mới có thể thu được sát thương.
Nhưng mà tính một đằng ra một nẻo, ngón tay của Vương Vũ đâm lên cổ Luke, cũng không truyền đến cảm giác đả kích tương ứng, mà giống như ấn lên kim loại vậy, không có một chút tác dụng nào.
Rất dễ nhận thấy, dù cho Vương Vũ không nhìn thấy, vẫn có thể cảm nhận được một kích này không hề có hiệu quả sát thương.
Đương nhiên, Vương Vũ là một người không bao giờ từ bỏ dễ dàng, tất nhiên sẽ không vì thăm dò một lần mà nản lòng thoái chí, tử huyệt trên người vẫn còn hơn 180 chỗ nữa, chỗ yếu hại lại có 275 vị trí, lúc nãy chỉ mới thăm dò được một vị trí mà thôi, muốn nói từ bỏ, có thế nào thì cũng phải thử một lần.
Dường như giống như vừa nãy, Vương Vũ vẫn không có khả năng chủ động xuất kích, chẳng qua sau khi hai ngón tay của Vương Vũ điểm trúng yết hầu của Luke thì vẫn chưa dừng lại, Luke một lần nữa vung nắm đấm qua.
Vương Vũ mỉm cười, nghiêng người né tránh nắm đấm của Luke, thuận tiện dùng một ngón tay, không nghiêng không lệch điểm vào ngực Luke.
"Thiên trung!"
"Không có hiệu quả!"
Lại là một kích thất bại, Luke cảm thấy giận dữ, hăng hái nhấc chân lên muốn đạp, nhưng Vương Vũ lại lăn mình ngay tại chỗ vô cùng linh hoạt, lăn ra phía sau Luke, đưa lưng về phía Luke, ngay cả đầu cũng không thèm quay lại, thuận tay điểm ra sau, ấn vào giữa lưng Luke.
"Linh đài!"
"Không có hiệu quả!"
. .
Suy cho cùng thì Luke không phải là BOSS nhanh nhẹn, hơn nữa thuộc tính chỉ ở cấp 80, đối mặt với thân pháp nhanh nhẹn của Vương Vũ đây, cao thủ có phản ứng cực nhanh cũng giống như sư tử đánh ruồi bọ, dù có sức mạnh nghìn cân, nhưng lại không phát huy được hoàn toàn, cảm giác này chỉ có thể dùng hai từ "nghẹn khuất" mà hình dung.
Mặc dù công kích của Vương Vũ đánh lên người Luke không có một chút sát thương nào, nhưng vẫn đủ để chọc giận Luke, nếu không phải vì muốn giữ gìn phong thái Thần Vương, thì e rằng lúc này Luke đã chửi thề ra tiếng rồi.
Cao thủ so chiêu, kiêng kỵ nhất chính là nóng nảy không ổn định, phải chú ý bình tĩnh đối xử nhất.
Vương Vũ thân kinh bách chiến, giao thủ liên tiếp mấy hiệp, bất luận là cơ thể hay là tâm tính, đều đã dần dần thích nghi được với cách chơi có độ khó như vậy, càng tấn công lại càng thành thạo.
Mà Luke bởi vì bản thân đường đường là Thần Vương, lại bị một nhân loại đâm tới đâm lui, ngay cả góc áo của đối thủ cũng không sờ tới được, tâm tình càng lúc càng hỗn loạn, công kích cũng dần dần tán loạn không còn trình tự.
Loạn quyền đánh chết sư phụ già, vậy chỉ có thể chứng minh được rằng lão sư phụ không có bản lĩnh.
Công kích thuộc loại đại tông sư võ học như Vương Vũ luôn luôn giống như nước chảy, chỗ nào cũng nhúng tay vào, vừa bắt đầu thì đấu pháp của Luke tiến lui đều có trình tự, phòng ngự khéo léo, Vương Vũ còn phải tìm kiếm sơ hở, nhưng lúc này Luke không có bố cục, thì toàn thân đều là sơ hở.
Đối mặt với đối thủ như vậy, không đánh cho chết, thì thật có lỗi với tư thế mà hắn đã bày ra.
Trong trạng thái di chuyển, Vương Vũ đều né tránh được công kích của Luke, mỗi một lần đều trong cùng một lúc né tránh, tiến hành phản kích chính xác vào chỗ yếu hại.
Khí hải! Không có hiệu quả!
Đan điền! Không có hiệu quả!
Lặc hạ! Không có hiệu quả!
Số liên kích trên đầu Luke, cũng bắt đầu nhiều lên từ từ.
Người trong nghề nhìn cách thức, người ngoài nghề xem náo nhiệt.
Tuy mọi người ở phòng kiểm tra không thể nhận thức được hành động của Vương Vũ nghịch thiên cỡ nào, khi mà dưới tình huống này lại mỗi một chiêu đều đâm chính xác vào chỗ yếu hại của Luke, nhưng mọi người cũng không bị Luke làm mù.
Mắt thấy Vương Vũ lần lượt né tránh được công kích của Luke, đồng thời phát động phản kích, mọi người, kể cả Mã Long Đằng, toàn bộ đều ngây cả ra.
Dù sao trên thực tế thì công kích của Luke cũng không phải không thể né tránh, cho dù là cao thủ chuyên nghiệp đỉnh cao cũng không thể đối địch một cách nhẹ nhàng bâng quơ giống như Vương Vũ, nhưng muốn né tránh hết mức thì không phải không có khả năng.
Vương Vũ đã là quán quân giải đấu chuyên nghiệp trong nước, có được bản lĩnh này cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhưng giời ạ, phải biết rằng hiện tại Vương Vũ bị làm mù hai mắt, hoàn toàn không thể nhìn thấy công kích của đối thủ... dưới loại tình huống này còn có thể né tránh được hết công kích của Luke, thì thật có chút không thể tưởng tượng nổi.
Cho dù là Mã Lị có vô cùng quen thuộc Vương Vũ, thì cũng cả kinh đến trợn mắt há hốc mồm, âm thầm nói: "Anh... Anh chủ nhà lại khác thường như vậy à? Không phải mở hack thật đó chứ."
Mã Long Đằng theo bản năng nhìn vào số liệu giám sát trong tay một chút, kết quả vẫn không có gì bất thường như cũ.
Mà ngay lúc này, hai mắt khép chặt của Vương Vũ, đột nhiên mở ra.
Làm mù, chấm dứt!




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận