Ta Là Võ Học Gia

Chương 1925: Kế hoạch bắt bò

id="240506" class="calibre7">Trang 963# 2
 
 
 

Chương 1925: Kế hoạch bắt bò
-

=== oOo ===



Chương 1925: Kế hoạch bắt bò
Chương 1925: Kế hoạch bắt bò
Sau khi Sứ Đồ Thánh Đường lựa chọn bản đồ xong, cảnh tượng trên sân thi đấu bắt đầu thay đổi.
Từ khu rừng hắc ám xanh um tươi tối nhưng u tối, trong khoảnh khắc biến thành một vùng sa mạc mênh mông gập ghềnh.
Trên sa mạc gập ghềnh đó có rất nhiều đá vụn, đủ loại quái thạch san sát, đúng như tên giới thiệu của cảnh tượng - Rừng Đá Vụn.
Một luồng sáng hiện lên, chiến đội hai bên xuất hiện trong sân, tâm tình khán giả lập tức bị treo lên.
Lượt chiến đấu này liên quan tới việc đi hay ở của hai chiến đội, nhất định là một cuộc chiến danh dự.
Vừa lên sân, chiến đội hai bên lập tức bày đội hình, mọi người đều mang bộ dạng giương cung bạt kiếm, vận sức chờ phát động.
Thời gian đếm ngược chấm dứt, trận đấu bắt đầu, chiến đội Thánh Đường tấn công trước.
Đúng như Vô Kỵ đoán trước, mục tiêu hạng nhất của chiến đội Thánh Đường không ai khác, chính là trung tâm chiến đội Một Đám Ô Hợp - Vương Vũ.
Chỉ thấy pháp trượng trong tay Đá Trắng nhấc lên, thi triển thuật Lực Hấp Dẫn với Vương Vũ.
Cái kỹ năng thuật Lực Hấp Dẫn này uy lực có thể lớn có thể nhỏ, hoàn toàn dựa vào vật thể có thể thao túng trong cảnh tượng nhiều hay ít.
Trong địa hình Rừng Rậm Hắc Ám đều là cây gỗ đã giúp cho thuật Lực Hấp Dẫn của Đá Trắng phát huy ra uy lực rất lớn, thì càng không cần phải nói tới sa mạc tràn đầy đá vụn như bây giờ.
Đá Trắng là quan chỉ huy đệ nhất của chiến đội Thánh Đường, được vinh danh là đại sư chiến thuật cấp thế giới, hắn ta biết rõ đạo lý lấy mạnh mình tấn công yếu địch, vì vậy ngay từ lúc bắt đầu thi đấu, Đá Trắng đã mang trung tâm chiến đội đặt ở cuối cùng, đương nhiên một trận cuối cùng cũng đã tỉ mỉ suy diễn thử.
Bởi vì lần này mục tiêu của mọi người chính là Vương Vũ, cho nên chiến thuật trung tâm của chiến đấu lần này chính là kế hoạch bắt bò, mà cái bản đồ này cũng là đặc biệt lựa chọn để phối hợp với kế hoạch.
"Phần phật!"
Dưới sự thao túng của Đá Trắng, vô số đá vụn bay lên giữa không trung, trong nhất thời người của chiến đội Một Đám Ô Hợp bị đá vụn rậm rạp chằng chịt che kín đỉnh đầu.
"Thu!"
Ngay sau đó, hai tay Đá Trắng hợp lại, đá vụn từ trên trời giáng xuống Vương Vũ và người bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Phản ứng của mọi người trong chiến đội Một Đám Ô Hợp cũng không kém, thấy đá vụn rơi xuống, trận hình của chiến đội nhanh chóng thu lại thành một khối. Lúc này, trên người Doãn Lão Nhị chợt lóe hồng quang, biến thành một người khổng lồ cao bốn năm mét, tấm khiên trong tay đón gió cũng trở nên vô cùng to lớn.
Đúng lúc Doãn Lão Nhị giơ tấm khiên lên, che chắn mọi người của chiến đội Một Đám Ô Hợp dưới đó, thì không khí xung quanh mọi người chợt vặn vẹo, hai tên Thích khách một trái một phải hiện ra, hai tay cầm chủy thủ, đồng loạt phát động Thuấn Ngọc Sát đâm về phía lưng Minh Đô và Xuân Tường.
Tu La Thuấn Ngục Sát là đại chiêu dành riêng cho Thích khách, có đặc điểm là thời gian chuẩn bị phát động ngắn.
Hơn nữa, nó không có hoa lệ giống như đại chiêu của những nghề nghiệp khác, Thuấn Ngục Sát chỉ có một kích, thoạt nhìn không khác gì Bối Thứ, nhưng quả thực nó là đại chiêu có sát thương cao nhất trong tất cả nghề nghiệp, thuộc về loại sát thương có tính bạo phát trong nháy mắt.
Có thể xuất hiện ở trận thi đấu này, sát thương của hai Thích khách kia đương nhiên không hề thấp.
"Không tốt, tránh mau!"
Mục tiêu của hai người đều không phải là Vương Vũ, nên thời điểm Vương Vũ cảm thấy sự tồn tại của hai người, thì họ đang mang đao đâm vào sau lưng Minh Đô và Xuân Tường.
"Phập phập!"
Mọi người chỉ cảm thấy hai luồng sáng chợt lóe, Minh Đô và Xuân Tường đều không kịp né tránh, đã ăn mỗi người một đao oan ức đẩy ra ngoài sân thi đấu.
"Con bà ngươi!"
Hai Thích khách mà cũng dám xung trận, sự càn rỡ của đối thủ đã vượt qua cực hạn nhẫn nại của mọi người trong chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Tên nhóc Minh Đô là Pháp sư, đương nhiên có thể bảo vệ người đứng gần hắn nhất, thấy Minh Đô bị giết, Yêu Nghiệt Hoành Hành đứng cạnh hét lớn một tiếng, một chưởng vỗ lên đầu tên Thích khách ám sát Minh Đô, một chưởng giết chết tên đó.
Một Thích khách còn lại thấy vậy thì xoay người chạy trốn, Vương Vũ thả người nhảy lên, một chiêu Lôi Đình Cước từ trên trời giáng xuống, giết chết tươi tên Thích khách kia.
"Cạch cạch!"
Nhưng ngay khi Vương Vũ vừa giết chết Thích khách, thì đột nhiên nghe được một âm thanh thanh thúy ở dưới chân. Vương Vũ cúi đầu nhìn, thì thấy dưới chân mình không biết từ khi nào đã dính một cái bẫy.
"Hừ hừ!"
Nhìn thấy tình cảnh này, Đá Trắng nở nụ cười gian.
Pháp sư là nghề nghiệp có sát thương mang tính phạm vi lớn, Thuật sĩ là nghề nghiệp khống chế rộng, hai người này đều là nghề nghiệp đáng sợ nhất trong đoàn chiến.
Trong chiến đội Một Đám Ô Hợp, Đá Trắng nhức đầu nhất đương nhiên là Vương Vũ, nhưng khi đánh đoàn chiến thì Vương Vũ cũng không có tác dụng lớn như hai nghề nghiệp này.
Đá Trắng biết Vô Kỵ nhất định sẽ nhận ra mục tiêu của hắn là Vương Vũ, kết quả hắn tiên phát chế nhân, dương đông kích tây, trực tiếp làm thịt hai trung tâm đoàn chiến của chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Về phần sống chết của hai Thích khách đối với Đá Trắng mà nói cũng không quan trọng, dù sao tuy Thích khách vô địch đấu đơn, nhưng lại không có tác dụng quá lớn trong đoàn chiến. Có thể dùng hai người họ đổi lấy hai nghề nghiệp trung tâm đoàn chiến của đối phương, đương nhiên là cái chết có ý nghĩa. Huống chi, Thích khách thứ hai trước khi chết còn thả dưới chân Vương Vũ một cái bẫy.
"Jeff!"
Thời gian cạm bẫy trói buộc khoảng chừng ba giây, thấy Vương Vũ đã bị trói buộc, Đá Trắng ra lệnh cho Jeff phía sau.
Jeff dang hai tay ra, chém ra một Không Gian Thứ Nguyên về phía Vương Vũ đang bị trói buộc.
"A a a!"
Thuộc tính chém chết ngay lập tức của Không Gian Thứ Nguyên Vương Vũ cũng đã gặp qua, đương nhiên không dám khinh thường, vì thế hét lớn một tiếng mở ra trạng thái Nội Tức Cuồn Cuộn, trên người lóe lên lam quang, dưới chân thì dùng lực mạnh.
"Bụp!"
Cạm bẫy bị một cước đạp vỡ, Vương Vũ lăn mình ngay tại chỗ, tránh thoát công kích của Jeff.
Lúc này, Sứ Đồ Thánh Đường đã mang theo một hàng người của chiến đội Thánh Đường vọt tới trước mặt chiến đội Một Đám Ô Hợp.
Đã không có Xuân Tường khống chế và Minh Đô sát thương quần thể, năng lực đoàn chiến của chiến đội Một Đám Ô Hợp quả nhiên giảm xuống không ít, đối mặt với đối thủ xông tới, chỉ có thể dựa vào nhau mà cứng đối cứng.
Chiến sĩ vũ khí và Chiến sĩ khiên thuẫn của chiến đội Thánh Đường canh giữ hai bên Cung thủ nhà mình khỏi những người khác của chiến đội Một Đám Ô Hợp. Sứ Đồ Thánh Đường cắm quyền trượng xuống mặt đất, một vòng sáng tròn khuếch tán ra, trên nắm tay Sứ Đồ Thánh Đường bốc lên một luồng sáng xanh, đánh về phía Vương Vũ đứng đầu.
Không đợi Vương Vũ Lăn Mình xong đứng dậy, nắm tay to lớn của Sứ Đồ Thánh Đường đã nện về phía sau lưng Vương Vũ.
Vương Vũ vội vàng khẽ chống hai tay xuống đất, hai chân giẫm mạnh về phía sau.
Một tiếng vang thật lớn.
Hai chân Vương Vũ đá lên nắm tay của Sứ Đồ Thánh Đường.
Sứ Đồ Thánh Đường là Thánh kỵ sĩ, phán định đương nhiên cao, một Võ sư toàn lực như Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng không thể áp chế nổi, huống chi Vương Vũ.
Quyền cước tương gia, Sứ Đồ Thánh Đường bị đá tới hơi choáng váng, ngừng lại tại chỗ. Mà hai tay Vương Vũ thì mạnh mẽ nhấn một cái xuống đất, chân lại mượn lực bổ nhào về phía trước, toàn thân bay ra ngoài hướng về phía xa xa.
"Ngay lúc này!"
Thấy Vương Vũ bay khỏi trận hình của chiến đội Một Đám Ô Hợp, tạo ra khoảng cách với những người khác, lúc này Sứ Đồ Thánh Đường hét lớn một tiếng trong kênh đoàn đội.
Đá Trắng thấy vậy thì hai tay mở ra rồi lại hợp vào.
"!!!"
Vương Vũ giữa không trung đột nhiên cảm thấy bản thân chìm xuống, bị một lực hấp dẫn rất lớn túm lại giữa không trung. Không đợi Vương Vũ giãy thoát, đá vụn trên mặt đất đã từ bốn phương tám hướng bay về phía Vương Vũ.




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận