Ta Là Võ Học Gia

Chương 1328: Hải tặc

Trang 664# 1
 
 
 


Chương 1328: Hải tặc

Shared by: ebookshop.vn -

=== oOo ===




Còn ở phía bên kia, Vương Vũ và Vô Kỵ cũng mang theo Jaber đi tới dưới bức tường tổn hại.
Bởi vì người ta có nhận thức chuyên ngành, chỉ tùy ý nhìn một chút thì đã có kết luận, bình tĩnh nói với Vương Vũ: "Bức tường tổn hại là bởi vì "Hoá Thạch Tán"."
"Hoá Thạch Tán hả? Đó là thứ gì?" Vương Vũ tò mò hỏi.
Nếu đã điều tra thì nhất định phải có tinh thần đánh vỡ nồi đất hỏi đến cùng.
Jaber trả lời: "Đó là một loại khoáng sản đặc biệt phải dùng nước biển để chiết xuất, có thể tiến hành phân tích đối với các vật làm bằng đá, chỉ có điều thứ này vô cùng hiếm, là đồ vật đặc thù của Hải tặc trong thành Hải Cảng."
"Thành Hải Cảng?"
"Hải tặc?"
Jaber vừa nói xong, Vương Vũ và Vô Kỵ bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Xem ra hai từ này chính là mấu chốt của nhiệm vụ.
Nhưng mà rất nhanh hai người lại tiếp tục mê mang.
Trong trò chơi có ba trăm thành chính, mặc dù Vương Vũ và Vô Kỵ chưa đi hết toàn bộ, nhưng vì chơi game cũng đã lâu rồi nên bọn họ vẫn biết hết tên của các thành chính. Chỉ có điều, trong ba trăm thành chính chưa nghe nói có thành chính nào gọi là thành Hải Cảng cả.
"Thành Hải Cảng ở đâu thế?" Vương Vũ buồn bực hỏi Jaber.
"Không biết." Jaber lắc đầu, sau đó nói: "Ta nghĩ ngài nên đi hỏi tước sĩ Willie thử xem, nghe nói nhiều năm trước thành Dư Huy bị Hải tặc chiếm lĩnh chính tước sĩ Willie dẫn dắt quân đội đánh giết đẩy lùi bọn chúng tới thành Hải Cảng... cả thành Dư Huy cũng chỉ có một mình hắn đã từng đi tới thành Hải Cảng."
Được rồi, dạo qua một vòng, còn phải đi tìm Willie nữa, không ngờ cái tên thoạt nhìn trong đầu toàn cơ bắp kia còn có sự tích anh hùng như thế, khó trách có thể làm người đứng đầu một thành.
Nhiệm vụ trò chơi, chính là thích hành hạ người đi đi về về, nếu chỉ có Willie biết thành Hải Cảng ở đâu thì Vương Vũ cũng đành phải mang Vô Kỵ trở lại phủ thành chủ.
Thấy Vương Vũ trở về, Willie chủ động tiến ra chào đón nói: "Thành chủ đại nhân, đã điều tra rõ ràng chưa?"
"Ừm!" Vương Vũ nhẹ gật đầu, đem lời của Jaber nói lại cho Willie nghe.
"Lại là đám Hải tặc đáng chết kia!"
Khi Willie nghe Vương Vũ kể lại mọi chuyện, không khỏi bực tức nói: "Năm đó ta nên đuổi tận giết tuyệt bọn chúng mới đúng! Xem ra bọn chúng đã biết được ta không phải là thành chủ, cho nên có ý định ngóc đầu trở lại."
"Hả"
Mặc dù biết rõ Willie chỉ là một NPC, nhưng quả thực thằng cha này làm Vương Vũ có chút bất mãn, móa, ý tứ của cháu trai này rõ ràng là nói Vương Vũ không có lực uy hiếp bằng hắn.
Nhưng mà chuyện này cũng bình thường, trong mắt người chơi, Vương Vũ và Toàn Chân Giáo chính là một đám thú dữ gây hại một phương, còn ở trong mắt bọn NPC, mẹ nó ai biết Thiết Ngưu là cái củ cải gì.
Trong khi Vương Vũ đang oán thầm, Willie tiếp tục nói: "Thành chủ đại nhân! Đám hải tặc kia trời sinh tính hung tàn, bây giờ tường thành đã hư hại, nếu như để bọn chúng giết vào thành thì chắc chắn trăm họ sẽ lầm than. Ngài nhất định phải có trách nhiệm với con dân của ngài đấy."
Willie vừa dứt lời, Vương Vũ đã nhận được tin nhắn từ hệ thống.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn phát động nhiệm vụ ẩn thành chủ "Bức Tường Tổn Hại" giai đoạn thứ hai "Vua Hải Tặc" nhiệm vụ cấp A, có tiếp nhận hay không?
Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, vẻ mặt của Vương Vũ không biết làm sao.
Nhiệm vụ giai đoạn thứ nhất nếu từ chối không tiếp hoặc từ bỏ thì uy vọng thành chủ sẽ trở về không, bây giờ đã biết nguyên nhân vì sao bức tường bị tổn hại, nếu như từ chối không tiếp nhiệm vụ giai đoạn hai còn không phải bị giảm tới âm sao…Đến lúc đó thành Dư Huy chắc chắn sẽ loạn.
Vương Vũ làm thành chủ giống như là nuôi dê, ngày bình thường làm ông chủ nuôi dê cũng không sao cả bởi vì đã có NPC đại diện cho thành chủ. Nhưng nếu như làm cho dê nổi khùng cắn người, đó chính là vấn đề về năng lực cá nhân.
Thành Dư Huy chính là nơi Toàn Chân Giáo yên thân gửi phận, cho dù về tình hay về lý Vương Vũ đều không hi vọng nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra.
"Tiếp nhận!"
Vương Vũ không chút do dự chọn tiếp nhận.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn tiếp nhận nhiệm vụ ẩn thành chủ "Bức Tường Nguy Hiểm" vòng thứ hai "Vua Hải Tặc" nhiệm vụ cấp A.
Nội dung nhiệm vụ: trong vòng 24 giờ, đánh giết toàn bộ Hải tặc trong thành Hải Cảng.
Số lượng Hải tặc còn sống: 50000.
Nhiệm vụ nhắc nhở: Vốn nhiệm vụ là nhiệm vụ chiến đấu quy mô lớn, xin hãy đi tới đó cùng với bạn bè của mình, nhân số tối đa là 1000 người.
Nhiệm vụ ban thưởng: Con đường trên biển! Khu thành Tây mở rộng +100, uy vọng +50.
Hệ thống nhắc nhở: Bản đồ thành Hải Cảng đã mở ra nhưng phải truyền tống vào từ bến cảng của thành Dư Huy.
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, Vương Vũ mở bản đồ lớn ra. Quả nhiên, trên bản đồ, ở vị trí gần biển của thế giới lớn, một phần sương mù biến mất, thành Hải Cảng bất ngờ xuất hiện ở trên bản đồ.
"Bà mẹ nó, trong vòng 24 giờ giết chết năm vạn Hải tặc à? Nhiệm vụ này có phải hơi quá đáng hay không!"
Nhìn nhiệm vụ trong tay, lần đầu tiên Vô Kỵ cảm nhận được ác ý đến từ trò chơi.
Chuyện đánh giết hải tặc này đối với đội ngũ có Vương Vũ mà nói cũng không khó, nhưng vấn đề là mẹ nó nhiệm vụ này giới hạn thời gian…
Còn không biết rốt cuộc thành Hải Cảng lớn bao nhiêu, bọn Hải tặc có thể trốn tránh người chơi hay không.
Cho dù bọn Hải tặc xếp thành đội chính diện giao chiến với Vương Vũ, muốn trong vòng 24 giờ giải quyết 50000 tên hải tặc, đó cũng là chuyện khó như lên trời.
Vương Vũ tùy ý liếc thanh nhiệm vụ nói: "Cũng không phải chỉ hai người chúng ta làm…Đội ngũ tối đa có tới một ngàn người mà, trung bình một người hạ năm mươi tên."
"Không phải dễ dàng như tính sổ sách thế đâu."
Đối với thái độ hời hợt của Vương Vũ, Vô Kỵ không biết nói gì.
Đây chính là 50000 Hải tặc, chứ không phải 500 tên, quy mô đội ngũ phát triển đến số lượng này chắc chắn không phải là quân lính bình thường. Một khi bọn hải tặc có tổ chức và kỷ luật, thì coi như đội ngũ có hơn nghìn người, muốn đánh bại bọn chúng trong khoảng thời gian ngắn cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Dù sao đây không phải là đề tài toán học bình thường.
Thêm nữa, nghề nghiệp Hải tặc này luôn luôn đồng nghĩa với hung tàn và giết chóc.
Ngày bình thường Vô Kỵ đều chỉ huy chiến tranh du kích quy mô nhỏ, đánh những tên có tổ chức không kỷ luật thì tạm được. Còn nếu phải chiến đấu với quân đội đã có kinh nghiệm sa trường thì cho dù trong lòng Vô Kỵ có ngàn vạn chiến lược, vào giờ phút này đó không khác gì mớ lý thuyết suông.
Thấy một tên ngông cuồng như Vô Kỵ mà cũng có chút chột dạ, Vương Vũ ý thức được độ khó của nhiệm vụ này, nhưng mà đã nhận nhiệm vụ nên không thể từ bỏ, thế là trầm ngâm một chút nói: "Hay là trước tiên chúng ta đi qua nhìn một chút sau đó mới chuẩn bị?"
Người xưa có câu biết người biết ta trăm trận trăm thắng, PK đoàn đội đều là như thế huống chi một đại chiến dịch quy mô như thế này, nhất là phải chiến đấu trên sân nhà của đám hải tặc, cho nên vẫn phải tìm hiểu một chút thông tin của kẻ địch.
"Aizz!" Vô Kỵ nghe vậy thở dài nói: "Cũng chỉ có thể làm như vậy!"
Thành Hải Cảng có tọa độ trên mặt biển, nhìn vào khoảng cách mà nói nó cách thành Dư Huy cũng không xa, chỉ cách hai thành chính mà thôi.
Nhưng bởi vì cũng không phải là bản đồ khu 7, cho nên nhất định phải từ bến cảng ngồi phi thuyền đi tới.
Cũng may khoảng cách rất gần, chỉ mất mười lăm phút hai người Vương Vũ và Vô Kỵ đã đáp xuống một bến cảng vô cùng bí mật bên ngoài thành Hải Cảng.
Xem ra xử lý chi tiết của trò chơi vẫn rất không tệ, cũng không có phách lối đến mức bố trí bến cảng ở bên trong thành Hải Cảng.
Sau khi phi thuyền hạ xuống, hai người Vương Vũ và Vô Kỵ nhô ra cánh, bay lên không trung thành Hải Cảng.




 


 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận